Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7:

Sunny đặt tách trà lên bàn cho ông và khẽ hỏi:

-Ông nghĩ nó sắp xảy ra thật hả ông? Sunny đứng bên cửa sổ thư phòng nhìn ra bên ngoài kia.

-Nếu lời bà ấy nói là sự thật thì có lẽ nó cũng gần lắm rồi cháu àh. Ông tựa lưng vào ghế thở dài. 

-Vậy sao ông ko nói thật cho Yul nghe? 

-Nếu đó là định mệnh thì ko thể trốn tránh được cháu yêu àh. Đôi khi đối diện và chiến đấu với nó là cách tốt nhất.

Sáng hôm sau các anh chồng thức dậy trong tình trạng khá là uể oải. Sau khi vệ sinh cá nhân xong cả bọn kéo xuống ăn sáng thì đã thấy các chị chiễm chệ chờ các anh. Ai nấy đều nở 1 nụ cười hết sức là hàm ý như thỏa mãn khi thấy bộ dạng thất thỉu của những mấy anh. Phãi công nhận là bữa sang này hơi bị ngon hay sao mà các anh ăn khí thế khiến các cô gái tròn xoe mắt nai.

Ăn uống no nê, họ lại bàn kế hoạch cho hôm nay. Nhưng Yoon nhanh nhảu đưa ra ý kiến trước:

-Em nghĩ chúng ta hãy tách nhau ra đi. Mọi người sẽ tự khám phá nơi này theo cách riêng và người cũng riêng. Yoon liếc xéo nghía cô bạn gái xinh xắn của mình cười gian tà.

Được dịp riêng tư đặng mà râu ria lia thia gọi là thì ngu gì mà hông hưởng ứng. Mọi người nhanh chóng rút theo kế hoạch đen tối hoặc trong sáng tùy mỗi người. Riêng Yul đứng chờ Sica phía sau khu vườn hoa được chăm sóc cẩn thận. Rồi cô cũng xuất hiện trong chiếc váy trắng tinh khôi để lộ bờ vai và đôi chân trắng ngần ko tì vết. Trông Sica lúc này như 1 thiên thần lạc vừa đáp xuống nơi dân gian. Yul mỉm cười nhìn người yêu của mình rồi nắm lấy tay của cô ấy và bước đi. 

-Cậu biết ko Sica? Lúc nhỏ mình thường ra đây chơi. Có lần mình ngủ quên mất đó là lần đầu tiên mình đã có 1 giấc mơ.

-Cậu đã mơ thấy gì? 

-Mình mơ thấy 1 bà tiên xuất hiện. Bà ấy bảo là khi mình lớn lên sẽ có 1 cô gái sẽ thay đổi vận mệnh của mình. Người mà khiến trái tim mình đập lúc nhanh lúc chậm theo từng cử chỉ của cô ấy. Người mà khiến mình hạnh phúc hơn bao giờ hết. Nhưng mình chỉ cho đó là 1 giấc mơ và ko bao giờ có thật. 

-Còn bây giờ?

-Mình đã tìm được câu trả lời. Yul mỉm cười. Mình nghĩ nó có thật. Baby àh, mình yêu cậu nhất. Yul khẽ vuốt mái tóc của Sica rồi hôn nhẹn lên trán cô ấy. Trái tim mình giờ thuộc về mỗi cậu thôi.

-Mình cũng yêu cậu thôi Yul hâm àh. Sica từ từ nhón chân lên, cả 2 nhắm mắt lại chuẩn bị đó nhận nụ hôn đầu tiên thì bỗng trời đổ cơn mưa. Yul nắm lấy tay Sica chạy thật nhanh đến bên cây cổ thụ nắp đỡ. Cả 2 nhìn nhau cười thật tươi. Sica giơ tay ra đón những hạt mưa đang rơi xuống. Yul thấy thật yêu cái khoảnh khắc này làm sao, trông Sica như 1 đứa trẻ lần đầu thấy mưa. Bất chợt Yul nắm lấy 2 bàn tay Sica lại và đan chúng vào nhau. Yul nhẹ nhàng kéo Sica đến gần hơn và cuối xuống chầm chậm tìm đến bờ môi của cô ấy...

-Áh áh áh mưa lớn quá. Tiếng Yoon vang lên phá đám câu chuyện lãng mạn của Yul và Sica. 

“Sớm ko tới muộn ko tới, sao mà đúng lúc ghê” Yul nghĩ thầm. Yul tiếc nuối nhìn Sica rồi thở dài nhìn vào cơn mưa đang tuôn xối xả kia.

Buổi tối cả bọn quây quần tại phòng khách nơi có lò sưởi ấm cúng. Các anh chai bắt đầu thi nhau kể chuyện ma để các chị vợ sợ hãi ôm các anh cứng hơn. Khi đã chán chê họ bắt đầu những câu chuyện tếu lâm mang đậm phong cách bệnh viện nhiệt đới. Chợt Krystal lên tiếng:

-Ko biết mọi người có nhận ra ko, chứ e thấy chị Sica từ khi đến đây chưa hề chiềm vào giấc ngủ dai dẳng kia.

-Ukm đúng rồi. Và Yul hâm cũng ko còn thức như trước nữa. Lạ àh nhen? Tae rờ cái cằm trắng tinh ra vẻ suy nghĩ.

-Đó là nhờ sức mạnh của tình yêu! Yul trở nên tự tin và nở 1 nụ cười nhếch môi rồi dần dần chuyễn sang nụ cười nham nhở khi nhìn cô người yêu bé nhỏ của mình.

-Ờ. Cả bọn đồng thanh. Sức mạnh kiểu gì mà 1 nụ hôn chút xíu cũng chưa thấy.

-Thì bọn này … Yul và Sica đỏ mặt nhìn nhau xung quanh là những tiếng cười khả ố của mọi người.

-Thôi cũng trễ rồi mọi người nghĩ sớm đi. Sunny bỗng lên tiếng. Ngày mai chúng ta sẽ cùng nhau đi câu cá đấy.

-Wow. Thật ko thật ko? Các cô gái hét lên vỗ vỗ tay mừng rỡ.

-Ukm. Gần đây có hồ Prayer nổi tiếng đẹp nhất vùng. Ko nhất thiết phãi câu cá mà chỉ cần đến đó ngắm cảnh thì cũng quá đủ đễ tận hưởng cuộc sống tươi đẹp rồi. Amber lên tiếng PR cho hồ Prayer.

-Vậy chúng ta về phòng chuẩn bị nào. Fany đứng lên. Các cậu cũng nên chuẩn bị đi nhá. 

Sica cũng toan đứng lên nhưng Yul vội níu tay cô lại, cậu ra hiệu cho Sica im lặng và đi theo Yul. Siết chặt đôi bàn tay ấy Yul dẫn Sica đi dọc theo hành lang của lâu đài. Những cơn gió khẽ làm rối những lọn tóc óng ả của cô ấy, Yul đưa tay khẽ vén những lọn tóc ấy lên và nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu thẳm kia. Khẽ nâng cằm Sica lên Yul cuối xuống còn Sica thì cũng nhắm mắt chờ đợi nụ hôn đầu tiên của họ. Nhưng số phận 1 lần nữa trêu ngươi khi Sica cảm thấy mình nhẹ hẫng và chiềm sâu vào giấc ngủ 1 cách nhanh chóng. Yul hoảng hốt đỡ lấy Sica, miệng vẫn ko ngừng kêu tên người yêu mình.

Đã 3 tuần nay Sica vẫn chưa thức dậy, mọi người ai cũng xót xa cho Yul và Sica, khi thấy hình ảnh Yul hao gầy hầu như bên cạnh Sica ko rời nữa bước. Đôi mắt tinh anh ấy giờ đây đong đầy nước mắt. Nhưng ai cũng có công việc riêng nên dần dần trở về Seoul trước.

Ông nội của Yul thở dài nhìn đôi trẻ. Có lẽ lời bà thầy bói năm xưa đã ứng nghiệm. Đứa cháu đích tôn của dòng họ sẽ gặp fãi 1 lời nguyền quái ác. Nụ hôn định mệnh sẽ mang đến cho Yul tai họa khủng khiếp. Ông tự hỏi có nên nói cho Yul biết hay ko. 

### 

-Ông gọi cháu có việc gì ko ạh? Yul tươi cười đáp, cố giấu đi vẻ phiền muộn vì sợ ông buồn.

-Ta biết lòng con thế nào. Con ko fãi cố gắng tươi cười vì ta đâu. Ta có chuyện muốn nói với con. 

-Vâng ạh. Có chuyện gì ông cứ nói.

Rồi ông bắt đầu kể cho Yul nghe câu chuyện năm xưa.

20 năm về trước, 1 ngày nắng ấm ngọt ngào Bà Kwon đã hạ sinh 1 bé trai kháu khỉnh cho dòng họ. Ai nấy đều vui mừng khôn xiết. Nhưng vài tháng sau có chiện ko bình thường xãy ra. Thay vì ngủ nhiều như những đứa trẻ khác Yul lại thức suốt. Đi hết các bác sĩ nhưng vẫn ko tìm ra nguyên nhân. Trong nỗ lực cuối cùng, họ đành mê tín 1 lần. Ông nội cô mời thầy bói về xem thữ. Bà thầy bói với vẻ mặt phúc hậu đến gần vuốt ve gò má bầu bỉnh của Yul thì ngay lập tức cậu ngáp lấy ngáp đễ rồi chìm vào giấc ngủ. Gia đình họ Kwon ngỡ ngàng. "Cậu bé phãi chịu 1 lời nguyền quái ác. Nụ hôn định mệnh sẽ đem lại sự nguy hiểm. Chỉ có niềm tin tình yêu và sức mạnh ý chí mới cứu được cậu ta. Cùng với cậu bé còn có 1 người cũng chịu lời nguyền tương tự. Ta ko thể giúp gì hơn nhưng có cái này có thể giúp cậu bé sau này" nói đoạn bà ta đưa tờ giấy trắng tinh ko 1 kí tự hay hình vẽ gì cho Ông nội Yul và phán "Người nên biết sẽ biết!". Sau đó ông có tìm đến nhà bà ta lần nữa nhưng đó chỉ còn lại nơi đất trống như chưa từng có ai ở.

Kết thúc cậu chuyện ông đưa cho Yul tờ giấy trắng, cậu cầm lên và cũng ko thấy gì. Nhưng chất chứa trong Yul là hàng ngàn câu hỏi. Nụ hôn sẽ đưa họ đến đâu? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro