Giới Thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng _ tự thân là công chúa cao quý của vương triều đương đại, trong một lần vô tình nàng từ thời cổ chí kim đưa về thời hiện đại, thời đại của Tokyo phồn hoa, nhộn nhịp.

Hắn _ giám đốc tập đoàn, sống một mình trong căn biệt thự rộng lớn, vô tình bị nàng rơi xuống sân thượng biệt thự.

Bị hắn xem là người điên, nhẫn tâm xua đuổi, năm lần bảy lượt đưa vào viện tâm thần.

Kiên trì đeo bám, nàng được hắn cưu mang, giúp đỡ.

Nàng một câu tên nô tài, hai câu tên nô tài, hắn một câu tiểu yêu tinh, hai câu tiểu yêu tinh.

Ở đây, nàng gặp người tình trong mộng của mình, ở thế giới kia nàng bị tên đó từ chối, quyết tâm chinh phục hắn ở thế giới này.

Mong muốn tránh xa nàng, hắn nhiệt tình bày kế giúp đỡ.

Nhưng từ lúc nào...??

Hắn bực bội, khó chịu khi nàng đi cùng tên đó.

Nàng cũng không còn thiết tha theo đuổi người tình mà nàng từng hết mực yêu thương.

Hắn luôn quan tâm, chăm sóc nàng tận tình với trái tim rung động.

Tâm trí nàng ngập tràn hình ảnh của hắn.

Hắn quen với sự xuất hiện của nàng trong căn biệt thự cùng những câu hỏi ngu ngơ làm hắn đỏ mặt.

Nàng quên đi hình tượng công chúa cá tính, mạnh mẽ của mình, yếu đuối, vui mừng khi được hắn quan tâm, lo lắng.

Liệu tình yêu của hai thế giới, có mang lại kết quả..??

_________♡____☆____♡_________

Thả ta ra, thả ta ra, tên thái giám, tên thích khách, tên nô tài, tên ác ma kia.

Tên sở khanh, tên đồ tể, tên dê xồm kia, ngươi dám làm nhục thân thể ta.

Ngươi dám nắm tay ta, tên nô tài chết tiệc, khốn khiếp, vô lễ kia.

Nè, tên nô tài, ru công chúa ngủ.

Ta muốn ăn kem, tên nô tài kia, mau đi mua.

Ta muốn đi chơi, dẫn ta đi chơi nha.

Ta nhớ nhà, ta muốn về, giúp ta đi.

Tên nô tài đáng.....ch....ết.....ta nguyền......rủa ngươi. Tại sao ngươi lại cướp mất trái tim ta.

Ta sẽ nhớ ngươi lắm, nô tài yêu quý của ta.

................................

Con tiểu yêu tinh đáng ghét kia, tôi nhất định giết chết cô.

Trời ơi, tại sao tôi lại phải sống cùng con tiểu yêu tinh bệnh hoạn, tâm trí bất thường này.

Không được gọi tôi là nô tài.

Cô quậy đủ chưa, tiểu yêu tinh đáng ghét.

Cút khỏi đây ngay.

Tiểu yêu tinh, cô không được có chuyện gì nghe không?

Bảo cô làm gì, cô liền làm theo, tiểu yêu tinh ngốc nghếch.

Tiểu yêu tinh nghịc ngợm, hình như tôi yêu cô mất rồi!

Tiểu yêu tinh ngoan, về nhà phải vui lên, đừng khóc nữa. Tên nô tài này sẽ mãi nhớ đến nàng. Ngoan, đừng khóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro