Chap 12: Chúng Ta Thuộc Về Nhau (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taeyeon hôn Tiffany rất dịu dàng.

Chưa bao giờ dịu dàng như thế. Cứ như cô sợ nếu mình mạnh tay một chút thì sẽ khiến người kia tổn thương. Thời gian như lắng đọng lại. Cả hai đang đắm chìm trong biển hạnh phúc bao la.

Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Jung và Ji bình tĩnh. (rất tiếc là không có phở gà =)) )

Taeyeon ngập ngừng không muốn rời khỏi đôi môi ấy nhưng tiếng nhạc chết tiệt kia không cho mình yên, Taeyeon đành buông bàn tay đang ghì lấy mái tóc của Tiffany ra và nghe điện thoại một cách tức tối.

Là Bora gọi, nhưng lần này Taeyeon lại chẳng thấy vui vẻ gì:

- "Có chuyện gì vậy??" - Taeyeon lên tiếng cộc lốc.

- "Cô giận vì tôi không tới xem cô diễn à?" - Bora lên tiếng khi nghe giọng Taeyeon gay gắt.

Taeyeon cười nhếc môi rồi nói: - "Không. Cô đến hay không cũng không còn quan trọng."

- "Vậy sao giọng cô gay gắt vậy."- Bora thắc mắc.

Taeyeon chỉ hừ một tiếng rồi nói: - "Cô phá vỡ chuyện tốt. Sao không tức cho được."

- "Chuyện tốt gì chứ?" - Bora càng thắc mắc hơn.

Nhưng Taeyeon chỉ đáp cộc lốc: - "Cô không cần phải biết. Không có chuyện gì tôi cup máy đây."

Chẳng đợi cho Bora nói thêm, Taeyeon tắt máy rồi ném xuống ghế.

Lúc này Tiffany vẫn trong tình trạng không bình thường kể từ lúc bị hôn.

Cảm giác khó diễn đạt được. Lần đầu tiên cô hôn người khác, lại là hôn môi, lại là hôn một người con gái. Có quá nhiều điều khiến cô choáng váng. Nhất là khi cô lại cảm thấy rất hạnh phúc bởi nụ hôn đó.

Cô biết rằng hai người con gái với nhau thì không thể có thứ tình cảm khác lạ đó.

Nhưng tại sao cô lại như thế này.

Taeyeon nhìn thái độ của Tiffany thì rất buồn cười. Cô bé quả thật đáng yêu và thuần khiết. Cô thực sự đã bị cô bé đánh cắp trái tim mất rồi.

Cô ngắm nhìn Tiffany, mãi cho tới khi Tiffany giật mình nhìn cô thì cô mới ngượng ngùng quay đi.

Chuyện lạ không ai tin được. Kim Taeyeon mà lại ngượng ngùng trước một cô gái sao. Nhưng hiện tại đó là sự thật.

Để che dấu cảm giác xấu hổ Taeyeon liền lên tiếng: - "Muộn rồi! Chúng ta đi ngủ."

Tiffany không nói gì mà lặng lẽ đi theo Taeyeon: - "Chúng ta...ngủ chung sao?"

Tiffany nhìn Taeyeon nghi hoặc khi nhận ra căn phòng chỉ có một giường.

- "Có sao. Chúng ta cùng là con gái mà."

Taeyeon thản nhiên trả lời. Nhận ra vẻ ngại ngùng của Tiffany cô liền nói:

- "An tâm đi, Tae sẽ không làm gì em đâu."

Tiffany nghe vậy mặt càng đỏ hơn, bên cạnh đó cô nhận ra Taeyeon đổi cách xưng hô với mình. Nhưng không hiểu sao cô lại luôn cảm thấy tin tưởng Taeyeon, cảm thấy Taeyeon rất gần gũi với mình.

Taeyeon mở tủ lấy bộ quần áo ngủ đưa cho Tiffany rồi nói:

- "Em thay vào đi."

Tiffany nhận quần áo và nhìn Tayeon: - "Tae không thay à??"

Taeyeon lắc đầu cười: - "Không. Tae quen rồi."

Chợt nhận ra Tiffany đã thay đổi cách gọi mình, Taeyeon cảm thấy rất vừa bất ngờ vừa mừng thầm. Tâm trạng cực kì vui vẻ.

Tiffany không nói gì mà ngoan ngoãn đi thay đồ. Lúc cô bước ra khỏi phòng tắm thì thấy Taeyeon đã nằm trên giường. Hai mắt khép hờ, thấy mãi không chịu leo lên giường, Taeyeon nói:

- "Lại đây, em không muốn ngủ sao?"

Tiffany vội vã nghe lời Taeyeon, leo lên nằm ở phần giường còn lại. Taeyeon với tay bật đèn ngủ và tắt đi ánh đèn chói mắt. Rồi đột nhiên Taeyeon vươn tay sang ôm lấy Tiffany khiên cô giật mình, chưa kịp phản ứng Taeyeon nhanh chóng lên tiếng:

- "Im lặng, tôi chỉ ôm em thôi, không làm gì hơn đâu."

Tiffany nghe vậy cũng không phản ứng gì nữa, cô cũng cảm thấy mệt mỏi rồi. Giờ chỉ muốn ngủ thôi. Không gian im ắng chỉ nghe tiếng thở đều của hai người. Không lâu sau đó thì cả hai chìm vào giấc ngủ.

Đêm nay Tiểu Công Chúa lại mơ thây giấc mơ ấy. Vẫn khung cảnh quen thuộc và vẫn con người quen thuộc.

Người ấy vẫn đưa bàn tay ra chờ đợi cô, cô cũng không nhần ngại mà nắm lấy. Cảm giác thân quen và an toàn bao bọc lấy cô.

Mọi lần giấc mơ đến đây sẽ chấm dứt, nhưng hôm nay thì không. Tiểu Công Chúa thấy mình vẫn đang được bàn tay ấy giữ chặt, cô vui sướng nhìn lên. Một cảm giác vỡ òa trong tim khi cô lần đầu tiên được nhìn thấy khuôn mặt người đó.

- "Là..là chị sao?"

Cô mơ hồ kêu lên khi nhận ra người luôn xuất hiện trong giấc mơ của mình chính là Taeyeon.

Taeyeon nhìn cô mỉm cười, nụ cười ấm áp và hạnh phúc. Ánh mắt Taeyeon sâu thẳm và bừng sáng. Giọng nhẹ nhàng vang lên.

- "Phải, chính là Tae. Em có biết Tae đã chờ em từ rất lâu rồi không."

Tiểu Công Chúa nhất thời vẫn không nói được gì. Taeyeon lại nói tiếp:

- "Hứa với Tae. Đừng rời xa nhau nhé, Tae sẽ rất đau khổ nếu không có em."

Ánh mắt Taeyeon buồn bã khi nhắc về chuyện đó. Nó khiến trái tim Tiểu Công Chúa như bị ai đó bóp nghẹt. Cô không do dự mà gật đầu nói:

- "Em đồng ý. Em sẽ không bao giờ rời xa Tae."

Cô ôm chặt lấy Taeyeon. Cô hi vọng cái ôm sẽ giúp Taeyeon hiểu những gì cô nói là sự thật.

Taeyeon cũng ôm cô và siết chặt. Taeyeon khẽ nói:

- "Không gì có thể chia cắt chúng ta cả. Bởi vì chúng ta sinh ra là để giành cho nhau. Bởi vì chúng ta thuộc về nhau."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro