Chap 11: Chúng Ta Thuộc Về Nhau (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm qua 1 chị fan Việt được Fany kí tặng vào album "I" của Tae, mmt dữ quá, nên mình cũng ham hố ngồi up chap mới =))).  

--------------------------------

Tiểu Công Chúa vừa bước lên xe Jessica đã giật mình kêu lên:

- "Cô bé...Tại sao lại là em??"

TaeYeon nhướng mày nhìn Jessica rồi đáp:

- "Cô ấy sẽ ở chung với tớ!"

Nói xong lại kèm theo một nụ cười nửa miệng khiến cho Jessica muốn ói máu vì tức. Jessica liền quay sang nói với Tiểu Công Chúa:

- "Cô bé! Rất nguy hiểm. Em tốt nhất nên về nhà của mình."

Tiểu Công chúa không hiểu ý của Jessica, cô nhìn Jessica lại nhìn sang TaeYeon rồi sau đó cô liền buồn bã nói:

- "Tôi thực sự không có nơi để về."

- "Nhà em ở đâu tôi sẽ đưa em về." -Jessica nhanh miệng nói.

TaeYeon thì lườm Jessica một cái muốn lạnh gáy. Nhưng Jessica phớt lờ tất cả. Cô vẫn nhìn chăm chú vào cô gái nhỏ và chờ đợi. Tiểu Công Chúa vẫn vẽ mặt buồn bã đó nói với Jessica:

- "Tôi thật là không có nơi để về mà. Nhà tôi ở rất xa.Không thể về được."

Jessica nhìn Tiểu Công Chúa vẻ nghi ngờ rồi nói:

- "Chứ không phải em vì mê mệt cậu ấy mà kiếm cớ đấy chứ."

Jessica nói và nhìn sang TaeYeon. Lúc này TaeYeon đang nhìn cô gái nhỏ với ánh mắt tò mò và thú vị. Tiểu Công Chúa nghe Jessica nói thế lập tức mặt đỏ lên vì ngượng.

Cô lúng túng chối bỏ:

- "Không..không phải thế...Tôi không phải như thế."

Thấy Tiểu Công Chúa bị Jessica làm khó, TaeYeon liền lên tiếng can thiệp:

- "Thôi đi Jessica, cô bé muốn thế nào là chuyện của cô bé, tại sao cậu lại làm cô bé khó xử. Hơn nữa cô bé ở với tớ chứ có ở với cậu đâu mà cậu lo lắng."

Jessica lập tức lườm TaeYeon rồi nhấn mạnh từng chữ:

- "Chính là vì ở với đồ háo sắc như cậu mới phải lo lắng."

TaeYeon nhướn mày vẻ thách thức rồi nói:

- "Tiếc quá! Cô bé đã chọn tớ rồi. Jessica à! Từ bỏ đi. Cậu không phải đối thủ của tớ đâu."

Nói xong lại cười một cách đắc ý. Jessica cũng đành nghiến răng chịu thua chứ cũng không biết làm gì hơn. Lúc ấy TaeYeon quay sang hỏi:

- "Tiffany! Em có đói không. Chúng ta đi ăn chút gì nhé."

Tiểu Công Chúa vốn đói từ lâu rồi. Mà chỉ vì mãi mê xem TaeYeon hát nên quên mất. Giờ nghe nhắc lại thấy đói lại nên cũng bẽn lẽn gật đầu. TaeYeon mỉm cười nói với tài xế:

- "Tìm chỗ nào ăn khuya đi. Tôi cũng rất đói."

Tài xế nghe vậy thì cũng tìm một nhà hàng và ghé vào:

Tiffany nhận ra nơi này rất xa hoa lộng lẫy, chẳng kém gì cung điện của vương quốc cô. Cũng khuya rồi nên nhà hàng ít khách. Hơn nữa là nơi cao cấp nên tình hình an ninh được đảm bảo tuyệt đối, có một số người nhận ra TaeYeon nhưng họ không dám tiếp cận cô. 

Bữa ăn diễn ra bình an vui vẻ.

Lúc đưa TaeYeon về tới nhà của cô ấy Jessica vẫn không quên nhắc nhỡ Tiffany:

- "Em phải đề phòng con quỷ háo sắc đó nhé. Cẩn thận cậu ấy ăn thịt em đấy."

Tiểu Công Chúa không hiểu ý của Jessica, cô ngây thơ nghĩ theo nghĩa thật. Ý là TaeYeon là quỷ và ăn thịt người. Nhưng cô không tin. Có con quỷ nào mà xinh đẹp như Tiffany chứ. (sai lầm =)) )

Mà cô lại còn thấy cô ấy có đôi cánh màu trắng nữa. Nếu nói cô ấy là thiên thần thì cô còn tin. Mà thiên thần chẳng ai ăn thịt người cả, vậy nên cô không có gì phải lo lắng.

Biệt thự của TaeYeon rất lớn. Không thua hoàng cung của vương quốc của Tiffany. Bên ngoài lại có vệ sĩ canh gác, thế nhưng căn biệt thự này chỉ có mình TaeYeon ở. Đến người giúp việc cũng không có.

Bởi TaeYeon thích ở một mình, công việc của cô cũng khiến cho việc ở nhà rất ít, ăn uống cũng qua loa. Chủ yếu cô chỉ về để ngủ, nên mỗi tuần thuê người dọn dẹp một lần.

Ngôi biệt thự có 5 tầng, mỗi tầng có 2 phòng. Nhưng TaeYeon chỉ dùng hai phòng ở lầu 2. Phòng ngủ và phòng khách. Lầu 3 có một phòng đọc sách, nhưng cô ít có thời gian vào đó. ( để trưng cho vui ấy mà :v )

Tiffany thầm quan sát căn nhà. Cô ngồi trên ghế trong lúc  đi tắm. 

Lúc sau TaeYeon bước ra và nói với cô:

- "Em đi tắm đi. Lấy tạm quần áo của tôi mặc, dù sao cỡ người hai chúng ta cũng ngang nhau."

Tiffany vâng lời đứng dậy đi tắm. Lúc tắm xong mới nhớ là Tiffany chưa đưa đồ cho mình, cô lấy khăn che người rồi mở cửa kêu TaeYeon. 

Taeyeon nghe tiếng của cô thì đi lên. Nghe cô nói thì bật cười:

- "Có sao đâu, em mặc khăn tắm cũng được mà. Một lát nữa khô người thì mặc đồ."

Tiffany đành ngậm ngùi chấp nhận:

Hai người ngồi trên ghế một lúc lâu. Tiffany im lặng quan sát TaeYeon trong khi TaeYeon đang chú tâm vào chiếc ipad. Bỗng Taeyeon ngước lên nhìn:

- "Tiffany, có phải em cố tình không muốn về nhà để tới nhà tôi không?"

Tiffany ngớ người ra vài giây mới hiểu ý của TaeYeon, cô vội vã nói:

- "Không..không có."

- "Vậy nói cho Tae biết nhà em ở đâu??" - Taeyeon dịu giọng.

Cô nhìn thấy Tiffany là con người thuần khiết đơn giản, có lẽ không như cô nghĩ.

- "Rất.. rất xa." - Tiffany bối rối trả lời.

- "Xa là ở đâu?" - TaeYeon lại hỏi.

- "Vương quốc thần tiên." - Tiffany thật thà trả lời.

TaeYeon nghe vậy thì buồn cười không kiềm chế được, cô trêu đùa:

- "Như thế có nghĩa em là một thiên thần?"

Tiffany thật thà gật đầu. TaeYeon lại cười lớn hơn:

- "Tiffany..Tôi biết em rất xinh đẹp. Nhưng em có hơi tự tin quá không vậy. Trên đời này làm gì có thiên thần hay ác ma."

Tiffany không biết giải thích sao cho TaeYeon hiểu nên cô im lặng. TaeYeon thấy cô bé im lặng và vẻ mặt rất buồn thì nói:

- "Thôi được, tôi tin em. Nhìn em thế này tôi thấy không vui."

Tiffany nhìn TaeYeon khó hiểu. Cô hiểu làm sao được chứ. Ý của TaeYeon là cô thấy đau lòng khi nhìn khuôn mặt thiên thần của Tiffany buồn bã. Vậy thì thà cứ chấp nhận những gì cô bé nói là sự thật để cô bé vui. Hơn nữa cũng có cớ mà giữ cô bé lại bên cạnh mình. 

- "Em đi theo tôi không sợ tôi làm gì em sao?"

Một lát sau TaeYeon lại hỏi cô bé. Tiffany nhìn TaeYeon rồi mỉm cười"

- "Tôi không sợ. Tôi thấy chị là người tốt. Chị có khuôn mặt rất xinh đẹp, lại có đôi cánh của thiên thần, thiên thần sẽ không làm chuyện xấu."

TaeYeon lại một lần nữa phì cười với cách nói chuyện ngây thơ của Tiffany, cô ghé sát mặt mình lại mặt Tiffany thì thầm:

- "Lúc nãy em không nghe Jessica nói gì sao. Tôi có thể ăn thịt em đấy."

- "Thiên thần không ăn thịt người."

Tiffany ngoan cố cãi lại, cô lúc này cảm thấy tim đập nhanh hơn khi TaeYeon đang nhìn cô ở khoảng cách gần. Tiffany lại cười, một nụ cười nhếch môi nguy hiểm:

- "Nhưng tôi không phải thiên thần, tôi cũng không có đôi cánh."

Tiffany nghe TaeYeon nói vậy liền bối rối hỏi lại:

- "Thế sao lúc ở trên sân khấu tôi thấy chị có một đôi cánh màu trắng?"

- "Ngốc..đó là dùng kỹ xảo thôi."

TaeYeon nói rồi đưa bàn tay xoa nhẹ mái tóc của Tiffany, một hành động nhỏ mà khiến cho Tiffany cảm thấy hồi hộp vô cùng, cô ngượng ngùng cuối đầu né tránh.

Lẽ ra Tiffany không né tránh thì TaeYeon cũng không làm gì hết. Nhưng vì sự né tránh lại khiến TaeYeon chú ý tới cô hơn. TaeYeon nhận ra vẻ ngượng ngùng của Tiffany, nhận ra khuôn mặt cô bé đang ửng hồng.

Lúc này cô bé trông đáng yêu cực kì. Đến nổi, thật tâm TaeYeon không có tà ý với cô bé cũng không sao kiềm chế được. Khoảng cách hai khuôn mặt đang rất gần. Tim TaeYeon tự nhiên đập nhanh, cô chưa bao giờ có cảm giác đó với bất cứ ai, cô nhìn vào đôi môi đỏ hồng của Tiffany. 

Cô thấy khao khát được chạm vào nó. Lý trí không đủ mạnh mẽ để kiềm hãm cô. Rất nhẹ nhàng, TaeYeon nâng cằm Tiffany lên và rút ngắn khoảng cách.

Lồng ngực Tiffany, muốn nổ tung vì nhịp tim gấp gáp, cô bị ánh mắt kia thôi miên, cô ý thức được một mối nguy hiểm tiềm ẩn nhưng lại không sao chống lại được. 

Khoảnh khắc môi TaeYeon chạm vào cô thì toàn thân cô run rẫy. Đôi môi TaeYeon mềm mại và ngọt ngào. Giống như một loại mật ong tinh khiết, nó nhấn chìm cô trong cảm giác ấm áp.

-------------------------------------

Có ai muốn ăn "phở gà" không? =))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro