Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ ngày lấy Lisa đã hơn một tháng Chaeyoung cứ lẩn quẫn trong nhà nên sinh ra buồn chán. Vốn đã chẳng ưa gì Lisa nay lại suốt ngày chạm mặt, làm Chaeyoung không chịu nỗi nãy ra ý định xin ông bà Manoban đi làm. Nắm trong tay tấm bằng tốt nghiệp loại ưu chuyên ngành quản trị kinh doanh của Đại Học Quốc Gia Seoul, nhưng do là con một vốn được cưng chiều nên suốt ngày nhởn nhơ đi shopping chưa hề nhấc mông đi làm ngày nào. Nay đã có chồng rồi chẳng lẽ cứ ra ngoài shopping suốt, muốn ra khỏi nhà phải có lý do coi sao cho được chứ.

****

Tại phòng khách Manoban gia

-Appa,umma con có chuyện muốn nói.
-Chuyện gì con cứ nói đi_Ông Manoban trả lời nhưng mắt vẫn không rời khỏi tờ báo trên tay.
-Con muốn đi làm.

Lời nói vừa dứt những người có mặt trong phòng khách lúc này đều bỏ dỡ công việc đang làm quay lại nhìn Chaeyoung.

-Không được.

Bà Manoban lập tức phản đối. Bà muốn Lisa lấy vợ là để có người lo lắng chăm sóc hay ít nhất là trò chuyện cùng Lisa những khi ông bà bận rộn công tác. Nay Chaeyoung chẳng khác nào lại để Lisa rơi vào tình trạng như trước kia.

-Nhưng tại sao vậy ạ? Con ở nhà suốt ngày cũng rất buồn chán.

-Con đi làm thì ai lo cho Lisa đây. Nhiệm vụ của vợ là phải chăm sóc cho chồng. Không đi làm gì hết _ Nói xong bà Manoban tức giận bỏ vào phòng. Ông Manoban nãy giờ im lặng cũng lên tiếng.

-Umma con nói đúng đó. Con chỉ cần chăm sóc tốt cho Lisa là được rồi. Đi làm chỉ rước thêm mệt mỏi vào người. Umma cũng chỉ muốn tốt cho con thôi.

Ông Manoban cũng bỏ vào phòng chắc là tìm cách dỗ dành vợ cũng nên. Giờ cả phòng khách chỉ còn lại Lisa và Chaeyoung. Tuy không nói gì nhưng toàn bộ sự việc vừa xảy ra Lisa không bỏ sót phần nào,sự tức giận của bà Manoban, vẻ ấm ức, bất lực của Chaeyoung. Chaeyoung ức lắm nhưng biết làm sao được. Haizzzz cứ như thế nàng trầm cảm chết mất. Liếc xéo Lisa một cái rồi bỏ về phòng. Mặc dù Lisa không lên tiếng phản đối nhưng mọi chuyện do Lisa mà ra nghĩ vậy nên Chaeyoung không thèm nói chuyện đếm xỉa gì tới Lisa.
Hôm sau bà Manoban gọi Chaeyoung vào phòng nói chuyện,bước ra khỏi phòng mà Chaeyoung nghĩ mình đang mơ thử đưa tay lên má véo một cái.

-Ouch! Đau thật, không phải mơ. Mới hôm qua còn phản đối kịch liệt sao thay đổi suy nghĩ nhanh vậy ta.

Nguyên nhân của việc Chaeyoung như một đứa tự kỉ nói chuyện một mình rồi còn tự véo má một cái rõ đau kia là Chaeyoung không ngờ chỉ sau một đêm mà bà Manoban đổi ý nhanh đến vậy, đồng ý cho cô đi làm.

-Đúng là trời thương mình mà. Yeah! từ mai không phải thường xuyên gặp con người khó ưa kia.

Chaeyoung quá ngây thơ, ông trời đâu rãnh đến độ ai than thở, cầu nguyện cũng được như ý muốn. Chỉ có tên ngốc kia tranh thủ lúc Chaeyoung về phòng là phi thẳng vào phòng ông bà Manoban xin xỏ, khóc lóc, ăn vạ đủ kiểu cho Chaeyoung được đi làm. Ông bà Manoban quá đỗi ngạc nhiên trước khía cạnh hoàn toàn mới này của Lisa, trước lia lúc nào mặt mày cũng lạnh tanh, kiếm một nụ cười cũng khó nói chi là tới biểu cảm sống động như bây giờ. Nếu như mà để tên bạn thân trời đánh kia thấy được có nước cười tới rụng răng. Ngay ngày đầu tiên đi làm Chaeyoung đã ngồi ngay vào chiếc ghế trưởng phòng kinh doanh,mà công ty mà cô làm chẳng đâu xa lạ chính là tập đoàn BP đó là nhân nhượng cuối cùng của bà Manoban rồi. Chuyện Lisa bị bệnh rồi lấy vợ hoàn toàn được giấu kín nên khi đi làm thân phận của Chaeyoung dĩ nhiên cũng không được tiết lộ. Một con người lạ hoắc tự nhiên xuất hiện ngồi vào vị trí mà nhiều người mơ ước mặc nhiên là sẽ nhận được nhiều sự chú ý. Người thì ngưỡng mộ tuổi trẻ tài cao,kẻ thì ganh ghét,đố kỵ. Bao nhiêu người làm việc nhiều năm cũng chỉ là một nhân viên quèn bỗng đâu đùng một cái từ đâu có người nhảy bổ vào là lên ngay chức trưởng phòng. Xem ra ngày tháng sau này làm việc trong tập đoàn này mệt mỏi rồi đây.

Do ngày đầu tiên làm việc chưa thích ứng kịp thời và bắt kịp nhịp độ công việc nên Chaeyoung có hơi căng thẳng, mệt mỏi trở về nhà. Lisa thui thủi ở nhà chờ Chaeyoung đi làm về. Thoáng thấy bóng Chaeyoung trước cửa Lisa chạy lăng xăng ra mừng như bắt được vàng.

-A..a Chaengie.....Chaengie về rồi. Chaeyoung đi làm có vui không? có mệt không?có ai bắt nạt Chaeyoung không?

-Cô thôi đi không thấy tôi đang mệt hay sao,ồn ào quá _ Chaeyoung gắt lên rồi bước nhanh vào phòng bỏ Lisa ngơ ngác ngoài phòng khách.

-Ơ! Mình làm gì sai à?_Nói xong Lisa cũng lẽo đẽo tiếp bước Chaeyoung.

Mở cửa phòng không thấy Chaeyoung đâu chắc là đi tắm rồi. Định gọi Chaeyoung hỏi cô đã ăn gì chưa nhưng Lisa sợ Chaeyoung lại cáu gắt với mình. Lisa nãy ra ý tưởng nhờ quản gia gọi Chaeyoung.

-Mợ hai xuống ăn cơm đi, cô chủ đang đợi mợ đó.

-Àh! Dì xuống dưới bảo cô ấy ăn trước đi đừng đợi con. Con không ăn.

Đang nhắm nghiền mắt tựa đầu vào thành bồn tắm suy nghĩ thì tiếng gọi của dì Han làm Chaeyoung giật mình. Dì Han xuống lầu truyền đạt thông tin Chaeyoung không ăn cơm thì Lisa cũng không buồn động đũa. Nhờ dì Han pha cho mình ly sữa rồi mang lên phòng. Đúng lúc Chaeyoung từ phòng tắm bước ra, mái tóc còn vương nước rũ xuống một bên vai. Thấy Lisa nhìn mình chằm chằm Chaeyoung lạnh giọng phá vỡ không khí im lặng vốn có.

-Nhìn gì? Lần sau cứ ăn trước đừng chờ tôi.

-Àh! Ừh! Lisa biết rồi.

Reng...Reng....

Nghe thấy tiếng chuông Chaeyoung bắt máy ngay lập tức,cứu tinh của cô đây rồi. Là Jennie

-Hey! Ngày đầu tiên đi làm thế nào rồi?

-Cũng ok nhưng mà mệt thật. Còn cậu không lo kiếm việc mà làm đi,đừng coi shopping là nguồn sống nữa.

-Con người ta có chồng rồi có khác chín chắn quá nhễ.

-Đừng có mà xỉa xói tớ,chẳng vẻ vang gì đâu.

-Đùa chút thôi căng thẳng vậy, mau già lắm đó.
Mà tớ có lý tưởng, mục tiêu rồi chuyện việc làm tính sau.

-Uầy! Lần này lại chuyện gì nữa đây.Lần nào mà cậu phát ngôn câu này y như rằng cậu định làm một chẳng giống ai. Lần trước thì xém nhuộm đen biệt thự nhà cậu, rồi còn đòi mua lại cả trung tâm mua sắm sơn lại thành màu đen. Mai mà tớ cản lại chứ nếu không chỉ có mình cậu vào được thôi.

-Sao vậy?

-Đi vào trung tâm mua sắm mà đâu đâu cũng màu đen có nước đứt mạch máu mà theo hầu ông bà à?

-Có làm quá không đó, màu đen ngầu mà.

-Người làm quá là cậu đó. Sao? Lần này lý tưởng cao cả quá muốn biến cả thế giới thành màu đen tâm tối hóa hả? Thiệt là đáng sợ.

-Được vậy càng tốt. Ôi thế giới màu đen, thiệt là đáng sợ!!!!_Jennie nhại lại Chaeyoung.

-Ôi trời ạ!

-Đùa thôi thật ra mục tiêu của tớ là Kim Jisoo.

-Kim Jisoo nào?

-Jisoo bạn thân chồng cậu ý.

-Gặp người ta được mấy lần mà lý tưởng với mục tiêu?

-2 lần.

-Mình đoán không sai mà, lại khác người.

-Chuẩn bị chúc mừng tớ đi,tớ đã ra tay là chắc như bắp. Thôi khuya rồi ngủ ngon nhé.

-Ừm! ngủ ngon. Bye.

Suốt cuộc nói chuyện qua điện thoại với Jennie và Chaeyoung là đứng ngoài ban công.Cúp máy đi vào trong thấy Lisa vẫn còn đứng đó Chaeyoung lên tiếng hỏi, qua cuộc nói chuyện với Jennie tâm trạng Chaeyoung khá lên rất nhiều nên giọng cũng nhẹ nhàng hơn.
-Sao chưa ngủ nữa?

-Chaengie vẫn chưa ăn gì,hay uống ly sữa đi_Miệng nói tay đưa ly sữa tới trước mặt Chaeyoung.

-Ừm! Cảm ơn.

Thấy Chaeyoung một hơi uống hết Lisa cười híp mắt.

-Ngủ đi

-Chaengie ngủ ngon.

Nói rồi Lisa tót lên Sofa, Chaeyoung cũng lên giường. Cả hai chìm vào giấc ngủ. Không biết rồi ngày mai sẽ còn chuyện gì chờ đón cả hai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro