CHAP 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hắn biết rõ trong lòng của cậu bây giờ rất buồn.Với ý nghĩ là bạn thì phải an ủi nhau những lúc thế này.Hắn hỏi cậu khi thấy cậu đang đắm chìm trong những suy nghĩ của mình: Anh  có muốn đi đâu khôg?Với tư cách là 1 người bạn hôm nay tôi dành ra cả ngày cho anh.

Nhìn hắn với đôi mắt đăm chiêu cậu cười gượng gạo: -Uống với tôi vài cốc bia nhé

Hắn nhíu mày: Sao tìm thứ đấy uống giải sầu được.Đến lúc say ngất ngưởng ra đấy. 

-Cậu đi khôg?Tôi đi 1 mình vậy

Hắn giơ tay đầu hàng.

-Được rồi.đưỡc rồi.Tôi thua anh 

Hắn mua bia đến công viên.Cậu bảo thế.Tìm được 1 bãi cỏ rộng ít người cậu với hắn quyết định đây là nơi dừng chân.Cả buổi toàn cậu uống là nhiều.Hắn thì gối đầu lên tay nằm dài trên bãi cỏ nghe cậu kể vế chuyện tình của Cậu:

-Cậu yêu bao giờ chưa Sehun

-Chưa.Tôi chỉ yêu mẹ tôi thôi.Còn ngoài ra tôi thấy những người con gái nói thích tôi toàn là vì bên ngoài.Chẵng ai yêu con người tôi cả.

-Ừm.

-Vậy còn anh?Sao đau khổ 1 mình làm gì.sao không tìm con kia tát cho vài cái để hả giận?Tôi thấy ai khi bị phản bội thì đa số hay làm như thế.Gọi là đánh ghen ý

Cậu ngước mắt nhìn lên bầu trời xanh thẳm trước mắt mình.Cậu nói giọng đều đều:

- Vì cậu chưa yêu nên khôg hiểu thôi.Tôi chẵng muốn làm ầm ĩ lên.Dù gì tôi cũng là kẻ thất bại trong chính tình yêu của mình.Tôi thua vì không giữ được trái tim người mình yêu.Làm những thứ như cậu nói thì khác nào tôi tự nhận với mọi người tôi là kẻ thua.Cậu hạ thấp con người tôi.1 ngày nào đó Jongmin hắn sẽ phải hối hận khi dẫm đạp lên tình yêu của tôi

Cậu nói nhiều lắm.Cứ nói đến khi say đỏ hết mặt lên rồi mới thôi.Hắn dìu cậu lên xe.Ngồi sau cậu cứ im lặng như thế.Hắn doạ dẫm: -Bám vào tôi đi nhá.Khôg là ôm đất mẹ vào lòng đấy.

Hắn đi nhanh khiến cậu phải vòng tay qua hông hắn ôm hờ.Say rồi,Cậu áp mặt vào lưng hắn.Đang đi cậu giật mình khi thấy vai áo mình ướt đẫm.Rồi hắn cũng tự hiểu đấy là gì.Một tay hắn nắm tay lái,một tay hắn đưa ra sau vỗ vai cậu như an ủi.

-Hứa với tôi.hãy khóc hôm nay nữa thôi nhé

Tiếng sụt sịt cứ vang lên mãi rồi dứt.

Chiếc xe dừng lại trước căn nhà có hàng rào trắng.Cậu bước xuống cảm ơn rồi quay lưng đi vào nhà.Hắn gọi với theo:

-Này.đọc số đi.Nếu cần còn gọi nhau chứ.

Đọc xong xuôi.Hắn chỉ chào vài câu nữa rồi phóng ga hòa mình vào bóng tối

Đặt cặp sách lên bàn cậu đã nhìn thấy anh đang gục mặt trên bàn ngủ.Cậu cứ mở sách ra nhìn có vẻ như đang học hành.Ai cũng biết cậu với anh chia tay rồi nên ai cũng biết ý nhắc đến chuyện đó.Vào giờ anh cứ nhìn Cậu.Còn cậu biết thừa nhưng giả vờ khôg thấy.

Vừa trống báo ra chơi đt cậu rung ầm ĩ.Nhìn vào màn hình dòng chữ hiện lên. "Nhóc Hun" call

Cậu ghe máy giọng đều đều: -Alo

-Ông già cô đơn đang ở đâu ý nhở

-Muốn chết à?ở lớp

-Thế ông già ăn sáng chưa?

-Chưa.Đang chuẩn bị xuống ăn đây

-Này này cứ ở yên đấy nhá.Nhớ đấy

Nói rồi hắn cụp máy cái rụp chẳng để cậu kịp nói gì.Cậu lắc đầu khó hiểu.Baekhuyn-bạn thân Cậu,có tiếng là đanh đá ghê gớm.Baekhuyn vỗ vai Cậu:

-Này.Mày với thằng Jongmin chia tay hả?Mà đm nó lại đi yêu Yunna luôn ý chứ.Vênh ngửa mặt lên

Cậu ừ cho qua rồi nhìn theo hướng tay Baekhuyn.Cậu thấy Yunna đang tiến về phía bàn cậu. Yunna chống tay lên bàn nhìn cậu với ánh mắt khiêu khích,giọng như ra lệnh:

-Tiết sau mày đổi chỗ cho tao.Tao còn xuống đây ngồi với anh yêu nữa

Cậu cười.giọng nhẹ nhàng như không có chuyện gì: -Mày lấy quyền gì mà ra lệnh cho tao?Nói tử tế thì may ra nhé

-Mẹ.Mày tửơng bây giờ mày là ai.Mày mà đéo nghe đừng trách tao

-Vậy xin lỗi nhé.Tao thích ngồi đây hơn cậu đưa ánh măt thách thức vào Yunna 

-ĐKM.MÀY LÁO À THẰNG CHÓ Yunna giơ tay toan tát cậu.Baekhuyn đứng lên định nhảy vào can

Cánh tay bị giữ lại trên không.1 giọng nói trầm trầm vang lên: -Đang định làm cái gì vậy HẢ?

* * *

Hơhơ tại bản gốc nó z............


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro