Chương 103+104

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 103 -- Thông minh bị thông minh hại

 

Byun Baekhyun liếc mắt nhìn mẹ mình một cái, ánh mắt nghi hoặc rồi lại nói:“Mấy ngày nay con luôn luôn nghĩ mẹ không tiếc tất cả mọi thứ, chỉ muốn con đáp ứng cưới Daisy, như vậy chỉ có thể nói lên một vấn đề ...”Anh cố ý đừng lại một chút.

“Vấn đề gì?” Bà Byun nhìn anh, trong lòng lại càng khẩn trương, lo lắng, chẳng lẽ nó đã biết??? Không, không có khả năng, nó làm sao có thể biết được. Chuyện kia đã qua hai mươi mấy năm rồi, vả lại bọn họ đã giao ước rõ ràng, ai cũng không thể nói.

“Điều này chỉ có thể hiểu rõ con không phải là con trai ruột của hai người. Có lẽ quan hệ giữa Daisy với mẹ và cha còn thân thiết hơn, tuy rằng con không biết là quan hệ như thế nào mà thôi.”Byun Baekhyun nhìn chằm chằm bà.

Bà Byun ngây ra một lúc mới xì một tiếng, lấy tay vỗ vỗ anh, nhịn không được cười ha hả: “Con trai, vì sao con không nói Daisy mới là con gái ruột của mẹ và cha con?”

“Con cũng từng nghĩ như vậy, tuy nhiên mẹ và cha đều là người Hàn, dù gien có biến dị như thế nào cũng sẽ không sinh ra một đứa trẻ người Mĩ. Vậy kết quả chỉ có một, con không phải con của hai người sinh ra.” Mặc dù anh biết khả năng này rất nhỏ, nhưng mà anh thật sự không tìm ra lý do nào khác.

“Con không phải mẹ sinh ra thì là ai sinh ra, vậy con ở trong bụng mẹ nằm mười tháng là vô ích sao.” Bà Byun lấy tay gõ đầu anh một cái, tại sao anh có thể có loại ý tưởng kỳ quái này.

“Vậy mẹ cho con một lý do tại sao mẹ vì Daisy không thèm để ý đến cảm nhận của con?” Byun Baekhyun nhìn bà chăm chú.

“Mẹ là vì muốn chú Park của con có thể an tâm ra đi. Tuy nhiên bây giờ tốt rồi, mẹ nghĩ ra một biện pháp vẹn cả đôi đường.” Bà Byun cười, cuối cùng mọi chuyện cũng được giải quyết.

“Là biện pháp gì?” Anh tức giận hỏi, đối với biện pháp của bà hoàn toàn không dám có ảo tưởng gì nữa.

“Giả kết hôn, con cùng Daisy giả kết hôn, chỉ cần khiến chú Park yên tâm là được rồi.” Bà Byun nói.

“Daisy đồng ý không?”Anh suy nghĩ lại, giả kết hôn, đây cũng là một biện pháp không tồi.

“Con bé đồng ý, còn con, con đồng ý không?”

“Con có thể không đồng ý sao?” Anh cũng không muốn mãi bị giam ở trong này, anh càng muốn quay về sớm một chút để gặp Taeyeon.

“Được, vậy cứ làm như thế. Ngày mai chúng ta phải đi xem chú Park, nói cho ông ấy biết con đã đồng ý.” Bà Byun thở phào, cuối cùng sự tình có thể giải quyết vẹn toàn, thế nhưng bà đã nghĩ quá đơn giản rồi.

* * * * * * *

Vẻ mặt Byun Baekhyun xanh mét, từ bên ngoài đi vào trong nhà, sắc mặt bà Byun lúng túng không chịu nổi, Daisy theo ở phía sau đỡ lấy bà.

“Mẹ, đây chính là biện pháp mẹ nghĩ ra, mẹ thử nói xem làm sao bây giờ?” Anh nổi giận đùng đùng hỏi.

Ánh mắt bà Byun chợt hiện một tia né tránh: “Con trai, mẹ cũng thật không ngờ sẽ biến thành thế này.”

“Baekhyun, nếu anh thật sự không muốn vậy quên đi, em sẽ nói rõ ràng với cha, anh không cần đối xử với mẹ như vậy.” Daisy lần đầu tiên nổi giận với anh.

“Vậy em đi nói đi, muốn nói em cũng đã sớm nói rồi.”Byun Baekhyun hướng về phía cô quát, dù sao anh cũng đang buồn bực muốn phát tiết.

“Anh ...” Daisy không nghĩ tới anh lại có thể quát mình như vậy, từ nhỏ đến lớn anh đều thương yêu mình, cái gì cũng đều nhường nhịn, còn chưa từng khiến cho mình chịu qua tủi thân, hốc mắt nóng lên, nước mắt liền rơi xuống, xoay người bỏ chạy.

“Daisy ...” Bà Byun muốn đuổi theo.

“Mẹ, mẹ đứng lại. Mẹ nói cho con biết đây có phải lại là mưu kế của mẹ không? Trước giả vờ để cho con đồng ý kết hôn, sau đó nhờ chú Park nói ông ấy muốn tận mắt nhìn thấy con cùng Daisy đăng ký kết hôn.” Byun Baekhyun lập tức bắt lấy bà, tức giận nhìn bà chằm chằm, tại sao mẹ lại trở thành như thế này.

“Tại sao con có thể nghi ngờ mẹ như vậy?” Bà Byun bị chọc giận, liền tát tai anh.

“Bốp” một tiếng vang lên,sau đó là một cái dấu bàn tay đỏ au.

Byun Baekhyun kinh ngạc nhìn bà, từ nhỏ đến lớn mẹ còn chưa từng đánh anh. Cho dù chính mình gây họa, khiến bà tức giận đến mấy, nhưng mà cũng không có ra tay, hôm nay bà lại có thể ra tay đánh mình.

Nghe được tiếng vang, bà Byun cũng ngây ngẩn cả người, nhìn thấy tay của mình đang phát run, lại thấy mặt anh bị đánh đỏ đã hiểu chuyện gì xảy ra. Tại sao lại ra tay đánh anh, run rẩy muốn chạm vào anh: “Con làm sao rồi? Có đau không?”

“Mẹ thật sự muốn con cưới Daisy như vậy sao? Được, con cưới cô ấy, mẹ hài lòng chưa?” Byun Baekhyun nổi giận gầm lên một tiếng liền xoay người bỏ lên lầu.

Nước mắt lặng lẽ rơi xuống dọc theo khuôn mặt. Bà Byun lập tức ngồi ở trên ghế sa lon khóc rống lên. Có lẽ bà sai rồi, bà thật sự sai rồi, bà không nên đem ý nghĩ của mình áp đặt cho con trai.

Di động đột nhiên vang lên, là Daisy, bà lau lau nước mắt vội vàng nghe điện thoại, không đợi bà nói chuyện bên trong liền truyền đến tiếng khóc của cô.

“Mẹ, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Cha con đột nhiên té xỉu.”

“Daisy, con đừng khóc, mẹ lập tức tới ngay. Tại sao cha con lại đột nhiên té xỉu?” Bà một bên bảo lái xe chuẩn bị xe, một bên chạy ra ngoài.

“Con cũng không biết. Con nói cho ông ấy biết Baekhyun không thích con, con không muốn cùng anh ấy kết hôn, cha con liền ngất xỉu.”Daisy khóc vô cùng thương tâm.

“Tại sao con có thể đi nói cho ông ấy biết? Con không biết ông ấy là người bệnh sao?” Bà Byun mắng cô.

“Con chỉ là trong lúc xúc động mà thôi.” Cô khóc.

“Được rồi, con đừng khóc, mẹ lập tức tới ngay, tất cả chờ mẹ đến đó rồi nói sau.” Bà Byun ngắt di động ngồi lên xe.

Byun Baekhyun ngồi ở ban công trên lầu hút xì gà. Anh có chút hối hận vừa rồi bản thân nói linh tinh, nhất định khiến mẹ bị thương tâm cho nên bà mới tức giận như vậy.

Nhưng mà chính mình thật không rõ tất cả chuyện này rốt cuộc là vì sao, vì sao mẹ cố chấp muốn anh cưới Daisy như thế, vả lại Daisy là con gái của bà có cái gì khác biệt.

Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, đã hơn một tháng, không biết cô sống có tốt không? Đợi lâu như vậy mình cũng chưa trở về, không biết cô có tức giận không.

Không được, anh không thể cứ chờ đợi, anh nhất định phải trở về, nếu không trở về KyungSoo cũng sẽ tức giận. Anh quyết định cùng mẹ đánh bài ngửa.

Sắc mặt Bà Byun thật khó nhìn, từ trong bệnh viện trở về, nghĩ đến mới vừa rồi nhìn thấy ông Park, câu nói đầu tiên của ông chính là hỏi bà vì sao Baekhyun lại không đồng ý. Cho dù không muốn cưới Daisy, ông cũng nhất định phải nghe được chính miệng Baekhyun tự nói với ông.

Bà giải thích với ông là sẽ coi Daisy như con gái của mình mà đối đãi thật tốt, nhưng bà nhận ra ông rất tức giận. Tuy rằng ông không có nói cái gì, nhưng mà bà nhìn đã hiểu, ánh mắt chất vấn của ông chính là nói cho bà biết Baekhyun nhất định phải cưới Daisy. Chẳng qua bà nên nói như thế nào để thuyết phục con trai mình đây.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chương 104 -- Khiếp sợ chuyện cũ

 

“Mẹ, chúng ta nói chuyện đi.” Byun Baekhyun từ trên lầu đi xuống.

“Chú Mạch Lâm của con té xỉu, ông ấy muốn chính miệng con nói với ông ấy con không muốn cưới Daisy. Con muốn làm sao?” Bà Uông nhìn anh hỏi.

“Cái gì? Chú ấy té xỉu. Vậy chú ấy có chuyện gì không?” Byun Baekhyun ngây ra một lúc.

“Không có, nhưng mà bác sĩ dặn dò cố gắng không nên khiến ông ấy tức giận, không cần đánh trống lảng, con muốn làm sao bây giờ?”

“Con sẽ giải thích với ông ấy. Tuy rằng con không thể cưới Daisy nhưng mà con sẽ đối xử tốt với cô ấy, cho cô ấy tất cả những thứ cô ấy cần, sẽ coi cô ấy là em gái, không phải cô ấy cứ gả cho con mới hạnh phúc.” Anh nói.

“Nhưng mà con bé chỉ muốn gả cho con.” Bà Byun nhìn anh, chỉ là vì sao bắt đầu lại khó khăn như vậy.

“Mẹ, mẹ muốn con cưới cô ấy cũng có thể, chỉ cần mẹ cho con một lý do nhất định phải cưới cô ấy. Như vậy con sẽ đồng ý cưới, nếu không thể nói, vậy xin mẹ tôn trọng con, được không?” Byun Baekhyun cũng nhìn bà chằm chằm, anh không muốn làm mẹ mình khó xử nhưng mà chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, đối với anh yêu chính là yêu, không yêu chính là không yêu.

Bà Byun đột nhiên lấy tay che mặt mình mang theo tiếng khóc nói: “Con trai, vì sao con nhất định phải ép mẹ, mẹ không muốn nói cho con biết, không muốn để cho con gánh vác gánh nặng tâm lý. Con biết không?”

Byun Baekhyun thất thần, rốt cuộc mẹ có bí mật gì khó nói, vội vàng hỏi: “Gánh nặng tâm lý là gì? Cái gì không thể nói cho con biết, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

Lúc này Bà Byun mới ngẩng đầu lên nhìn anh, lấy tay sờ sờ mặt anh “Con trai, con đã lớn rồi có lẽ nên để cho con biết chân tướng, để cho con tự mình quyết định. Con đi theo mẹ.” Nói xong kéo tay của anh đi lên lầu.

Byun Baekhyun đi theo phía sau bà, trong lòng nghi hoặc, rốt cuộc là có chuyện gì, chuyện gì lại khiến bà thống khổ như thế.

Đi đến phòng Daisy, bà cầm lấy một tấm ảnh chụp một người phụ nữ nước ngoài rất đẹp được đặt ở trên bàn trang điểm, lấy tay nhẹ nhàng lau chùi.

Byun Baekhyun kỳ quái nhìn ánh mắt bi thương của bà. Đây không phải là mẹ của Daisy sao, bà ấy không phải đã sớm qua đời rồi sao, có liên quan gì đến mẹ anh chứ?

“Con trai, con biết bà ấy chứ?” Bà đem tấm ảnh đặt lại chỗ cũ, nhẹ nhàng hỏi.

“Vâng.” Anh gật gật đầu, tấm hình này anh xem từ nhỏ đến lớn làm sao lại không biết.

“Vậy con còn nhớ rõ chuyện hai mươi năm trước không? Có một ngày con ham chơi chạy ra đường lớn để nhặt cầu.” Bà Byun lại hỏi.

“Con nhớ rõ.” Anh gật gật đầu, tuy rằng không phải rõ ràng lắm nhưng mà anh biết chính mình đá cầu bay ra đường lớn. lúc đi nhặt cầu, có một chiếc xe tải lao đến, anh cảm giác mình bị người ta đẩy một cái, bởi vì bị kinh sợ nên những chuyện sau đó anh không còn nhớ rõ nữa.

“Con biết là ai cứu con không?” Bà Byun lại hỏi.

“Không biết.” Anh lắc đầu, chính mình bị dọa sợ chỉ nhớ lúc ấy bổ nhào vào trong lòng mẹ, hai mắt đều không dám mở. Sau đó anh cũng quên chuyện này, trong lòng đột nhiên ngẩn ra, chẳng lẽ người ấy là mẹ của Daisy.

“Ngày hôm ấy là mẹ của Daisy từ phía sau đẩy con ra, con chỉ bị thương nhẹ nhưng mà bà ấy lại bị xe tải đâm bay ra ngoài, lúc ấy bà ấy còn đang mang thai.” Ánh mắt Bà Byun trở lên ướt át.

Byun Baekhyun kinh ngạc nhìn bà: “Mang thai, vậy đứa bé kia là ai? Là Daisy sao?” 

“Thời điểm đưa đến bệnh viện bà ấy đã hấp hối, máu chảy rất nhiều. Bác sĩ nói người mẹ không giữ được, còn đứa bé bọn họ cố gắng thử xem. Nhưng may mắn đứa bé bình an sinh ra, tuy rằng sinh non nhưng lại rất khỏe mạnh, mẹ vẫn nhớ rõ ánh mắt bà ấy nhìn mẹ, lại nhìn Daisy. Mẹ biết bà ấy đang lo lắng điều gì, mẹ nói cho bà ấy biết mẹ sẽ coi Daisy như con gái ruột mà nuôi con bé trưởng thành, cho nó cuộc sống tốt nhất, sẽ không để cho nó một chút tủi thân. Lúc này bà ấy mới nhắm mắt lại, vì thực hiện lời hứa của mình, từ nhỏ mẹ đối với Daisy đặc biệt yêu thương, thật ra mẹ làm sao có thể không thương con bé cho được. Là mẹ của nó dùng tính mạng để đổi lấy tính mạng con trai mẹ ...” Bà Byun nói đến chỗ này đã muốn rơi lệ đầy mặt.

Byun Baekhyun nghe đến đó đầu óc có chút hỗn loạn, bắt lấy tay bà kích động hỏi:“Mẹ, mẹ nói bà ấy là vì cứu con mới chết sao? Chính là từ nhỏ đến lớn mọi người không phải luôn nói cho Daisy, bà ấy là vì khi sinh Daisy, bác sĩ sơ suất cho nên mới chết sao?” Điều này khiến cho anh làm sao có thể tin tưởng đây??

“Con trai, đó là bởi vì chúng ta không muốn làm cho trong lòng con có gánh nặng, cũng không muốn khiến Daisy khổ sở. Chúng ta hi vọng hai đứa hạnh phúc, không muốn làm cho tâm hồn thơ ấu của hai đứa gánh vác một mạng người, hiểu chưa? Cho nên chúng ta giao ước chuyện này vĩnh viễn cũng sẽ không nói với hai đứa, cũng chưa từng nói với Daisy.” Bà Byun giải thích, anh làm sao có thể hiểu rõ nỗi khổ tâm của cha mẹ.

“Cho nên từ nhỏ mẹ liền đặc biệt yêu thương Daisy, là muốn thay con đền bù cho cô ấy sao?” Byun Baekhyun thế nào cũng không ngờ sự thật lại như thế này. Mẹ của cô ấy là vì cứu mình mà chết, điều này bảo anh làm sao có thể thừa nhận được.

“Đúng.” Bà Byun gật đầu: “Bởi vì mẹ của Daisy xảy ra chuyện nên chú Park luôn luôn chìm trong đau khổ, mẹ thường chăm sóc cho Daisy. Sau này chú ấy cùng chúng ta trở thành bạn bè, Daisy liền ở lại nhà của chúng ta, người hai nhà trở thành một nhà. Có một lần chú ấy nói đùa chờ Daisy trưởng thành liền gả cho con, trở thành người một nhà chân chính, chúng ta cười nói được. Hơn nữa nhìn con cùng Daisy tình cảm cũng rất tốt, trong lòng chúng ta luôn hi vọng con lớn lên sẽ lấy con bé.”

Byun Baekhyun không biết mình còn có thể nói cái gì, thống khổ nhắm mắt lại. Thì ra cha mẹ luôn thay mình báo ơn mà anh lại hoàn toàn ko biết gì cả.

“Vốn dĩ hôn sự của hai đứa là muốn chờ Daisy tốt nghiệp, ai ngờ chú Park của con đột nhiên bị bệnh. Ông ấy hi vọng trước khi chết được nhìn thấy Daisy gả cho con. Mẹ đồng ý. Nhưng con là con mẹ, suy nghĩ của con tại sao mẹ lại không biết. Mẹ biết con không yêu Daisy, con chỉ là quý con bé, nhưng mà mẹ không có cách nào khác, mẹ đành phải lừa con trở về, hi vọng con đồng ý hôn sự. Mẹ cũng không muốn nói cho con biết sự thật này.” Bà Byun có chút kích động.

“Mẹ, không cần nói nữa, không cần nói nữa. Thật xin lỗi, thật sự rất xin lỗi mẹ.” Byun Baekhyun lập tức ôm lấy bà, mẹ vì mình hao tổn tâm huyết mà anh lại vẫn hiểu lầm bà.

“Con trai, không cần nói xin lỗi. Đừng quên, con là con trai của mẹ. Thật ra nên là mẹ nói xin lỗi với con, mẹ không nên ép con. Hiện tại mẹ nói chân tướng sự việc cho con biết, mẹ cũng quyết định tôn trọng ý kiến của con.” Bà Byun lấy tay vỗ vỗ anh.

“Mẹ, mẹ để con suy nghĩ, được không?” Byun Baekhyun buông bà ra, bản thân cần phải cẩn thận suy nghĩ kỹ mọi chuyện.

“Được, vậy mẹ  giúp con đi lấy điện thoại cùng hộ chiếu. Mặc kệ con quyết định như thế nào, mẹ đều ủng hộ con.” Bà nhìn anh, biết chuyện này đối với anh là đả kích quá lớn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro