Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Yo, đã lâu không gặp Jiyeon.

Một cô gái xinh đẹp đang dừng lại ở đầy hành lang cách Jiyeon khoảng 3m. Cô gái đó đang mỉm cười và điều đó làm Jiyeon càng cảnh giác.
- Lâu không gặp Guyri.
- Chị không ngờ em mà cũng kết hôn lại là người đầu tiên kết hôn nữa. Quyền thừa kế sau này xem ra đang có nguy cơ tăng cao.
Guyri mỉm cười rất tươi rồi tiến lại gần Jiyeon. Giữ cho tâm trạng bình ổn nhất Jiyeon đối diện với Guyri, một trong các anh chị em họ của cô.
- Đừng có lo, chị chẳng có lí do gì mà hại em cả. Hơn nữa em lại từng giúp chị rất nhiều. Vì vậy chị sẽ cho em một chút thông tin về đại gia tộc của chúng ta.
- Thông tin?
Jiyeon nhíu mày hỏi thì Guyri mỉm cười đặt tay lên vai cô vì cả hai đang đứng ngang hàng nhưng lại quay về hai hướng đối lập, Guyri quay sang nhìn cô.
- Phải, em không tò mò ai là người tiếp theo sao?
- HuynA????
Jiyeon phỏng đoán, Guyri vỗ vỗ vai cô.
- Đúng rồi, chị ta đã trở thành cánh tay trái đắc lực của gia gia. Còn Đại Vương Thần chắc khỏi nói em cũng biết. Đó là người anh hai vĩ đại của tất cả chúng ta đúng không nào?
- Ừm.
Jiyeon gật đầu. Cánh tay trái và cánh tay phải đắc lực sao? Jiyeon chẳng bận tâm đến chuyện của gia tộc, thật phiền phức. Cô lướt qua Guyri và bước đi.
- Nếu muốn ly hôn mà nhận được khoản lợi lớn từ chồng hãy gọi cho chị. Chị sẽ là luật sư cho em. Mà chồng em đẹp trai đấy.
- Cảm ơn.
Jiyeon mỉm cười nhưng Guyri không thấy. Trong gia tộc này người có thể sống vui vẻ nhất và chẳng lo đến việc tranh quyền lợi hay nghĩ kế có lẽ là Guyri. Bởi vì căn bản tiền Guyri không thiếu, địa vị Guyri không cần, cô sống chỉ để tìm thấy niềm vui nào đó để tham gia. Hiện Guyri đang là một luật sư có tiếng chưa từng thua bất kì vụ kiện nào nhưng không phải vụ nào cô cũng nhận. Jiyeon nhanh chân đi về phía nhà bếp, cô giúp họ chuẩn bị bữa trưa này.
Trưa hôm đó, mọi người đã có mặt đầy đủ ở nhà ăn, một chiếc bàn rất lớn trải thảm lụa sang trọng. Một không khí sang trọng nhưng ngột ngạt và nặng lề vô cùng. Jiyeon nhìn về phía hai người một trai một gái đang ngồi bên trái và bên phải của gia gia kia. Người con trai đó lên tiếng.
- Jiyeon, anh có mua cho em mấy đĩa anime mới đó.
- Anh hai, chắc lại là One Piece?
- Ồ, cậu cũng biết sao?
Người được gọi anh hai kia mỉm cười tay chống cằm nhìn về phía Eunjung, Jiyeon tay để dưới bàn nhéo nhẹ để nhắc nhở cẩn thận vì mọi người đều đang để ý đến họ.
- Vợ sắp cưới mình còn không biết thì em biết ai? Cứ để cô ấy xem nhiều anime rồi không lớn được thì không hay đâu.
- Hahahahahaha.........
Guyri bỗng ôm bụng cười lớn. Mọi người vẫn yên lặng vô cùng thì cô nhìn họ.
- Mọi người không thấy mắc cười sao? Em rể cậu đúng là có khiếu hài đó.
- Còn quá sớm để gọi em rể đó Guyri.
Một vị trưởng bối lên tiếng, Guyri nhìn người đó, ánh mắt vẫn đầy ý cười.
- Không gọi bây giờ thì đến bao giờ? Chẳng phải ngày kia là hai đứa kết hôn rồi sao? Hay là tại vì nếu hai đứa mà trở về máy bay nổ, ừ ừ như thế thì còn có khả năng.
Lời cô vừa nói xong không khí đã trầm thấp lại càng tối đen như mực hơn. Họ biết rằng cô là thành viên dở khùng nhất gia tộc, ba mẹ đều mất hết, một mình nắm trọn một khoản tài sản lớn không hề nhỏ chút nào. Mà Guyri giống như kẻ trung lập trong gia tộc chẳng về phe phái của ai cả.
- Guyri...món chị thích đó.
Jiyeon đẩy đĩa thức ăn về phía Guyri, cô mỉm cười rồi gắp lấy một miếng nhai nhồm nhoàm.
- Em rể cậu có biết sở thích đặc biệt của tiểu muội muội đại gia tộc chúng tôi hay không?
Câu hỏi của Guyri như mở đầu cho tất cả công cuộc 'điều tra' của gia tộc.
- Jiyeon có vẻ có khá nhiều sở thích nhưng điều đặc biệt có lẽ là lúc nào đi chơi cùng cô ấy cũng muốn em mua cho bằng được một con gấu bông. Cô ấy nói muốn tặng hoa hay cầu hôn phải nhất định là hoa bách hợp trắng. Em nghĩ là hai thứ đó.
- Ồ, cậu nghĩ vì sao tiểu muội muội lại thích thứ đó chứ em rể?
Guyri cầm dĩa chọc xuống miếng xò bỏ vào miệng, lên tiếng. Mọi người thì vẫn ngồi yên lặng ăn.
- Có lẽ.......vì cô ấy thích như vậy mà thôi.
Eunjung có hơi ngừng lại khi nói đến chuyện này. Jiyeon nhìn mọi người đặc biệt hướng về gia gia.
- Mọi người sẽ đến tham dự hôn lễ của con chứ?
- Xin lỗi nhưng chị không đi được.
HuynA là người lạnh lùng lên tiếng đầu tiên. Guyri thấy vậy cười.
- Là chị không đến được hay chị không muốn đến đây chị gái?
- Guyri....
Một bậc trưởng bối lại nhắc nhở nhưng Guyri để ngoài tai, cô ngoáy ngoáy tay rồi thổi thổi làm người ta càng tức hơn.
- Jiyeon, có lẽ hôm đó chỉ có chị, ông, JB và đại huynh của chúng ta thôi. Mọi người suy cho cùng đều có công việc VÔ CÙNG...VÔ CÙNG bận cơ mà.
Guyri cố nhấn mạnh làm những người ở đây trừ những người cô nêu và HuynA đều tức nổ con mắt. Trong mắt họ cô càng ngày càng ngang ngược không coi ai ra gì.
- Vậy cứ thế đi.
Gia gia lên tiếng, câu đầu tiên từ lúc ngồi bàn ăn làm mọi người im bặt và trở về việc ăn uống ban đầu. Eunjung để ý Jiyeon ít nói vô cùng, JB ngồi bên cạnh thì cứ liên tục gắp thức ăn rồi cắt nhỏ dùm cô luôn. Giữa hai chị em nhà này có một sự thân thiết đặc biệt vô cùng. Sau bữa ăn đó, họ uống trà với nhau nhưng chỉ có nhóm trẻ.
- HuynA nói thật đi, ở đây chỉ có chúng ta thôi. Chị là vì thấy tức giận, ghen tị sao?
Guyri lên tiếng khích bác thì Lucy đặt tách trà xuống nhìn cô.
- Tại sao? Em nghĩ Jiyeon còn có thể thừa kế?
HuynA hỏi vặn lại, Guyri chỉ cười, hai tay đán chéo để sau đầu làm gối, người ngả ra chiếc ghế tựa đó.
- Ai mà biết. Nhỡ đâu Jiyeon lại sinh được con trai thì sao nhỉ? À không sinh được một tiểu công chúa cũng đủ để có thể kéo bản thân về lại gia tộc rồi.
- Em không về đâu Guyri.
Jiyeon lên tiếng cắt ngang tư tưởng dở khùng châm chọc đó của Guyri đối với HuynA. Người anh hai kia nhìn cô mỉm cười rất dịu dàng làm ai kia thấy hết rồi.
- Em vẫn như ngày xưa nhỉ Jiyeon?
- Không, là em có thay đổi thôi Hạo ca.
Jiyeon lắc đầu phủ nhận, cô ngồi cạnh Eunjung vòng tay sang khoác lấy cánh tay hắn.
- Dù sao bây giờ em đã có anh chồng đẹp trai này bảo vệ và chăm sóc cả đời rồi.
- Haha, anh nghe rõ chưa anh hai? Anh không còn cửa yêu thương chăm sóc tiểu muội muội của chúng ta nữa đâu.
Guyri cười lớn càng làm cho Eunjung suy đoán về mối quan hệ giữa anh em nhà này. JB nhìn họ.
- Jiyeon muốn quà cưới như thế nào đây?
- A, nếu là của nhóc tặng thì quà gì cũng được.
Jiyeon cười. JB gật đầu. Guyri nhìn cậu em huých nhẹ cho phát.
- Đến bây giờ vẫn vô lễ gọi chị gái mình là Jiyeon sao thằng nhóc?
- Em gọi thế nào là việc của em, Guyri tốt nhất lo ình trước đã.
- Ồ, chị có gì mà phải lo hả thằng nhóc?
Guyri vòng tay qua cổ JB kẹp chặt cậu lại, họ nở nụ cười nhưng HuynA và Hạo ca vẫn cảnh giác nhìn cặp vợ chồng sắp cưới này. Eunjung cầm tách trà vẫn còn nghi ngút khói thổi thổi cho Jiyeon. Đón lấy tách trà Jiyeon mỉm cười cảm ơn rồi mới uống. Gặp mặt bà con xong chiều đó cả hai đã rời đi luôn, JB cũng về nước cùng lúc và ngồi cùng chuyến bay. Điều đặc biệt là người ngồi cùng Jiyeon không phải Eunjung mà là JB, cậu nhóc thì thầm gì đó với cô rồi lại mỉm cười ngả người ra ghế. Jiyeon chỉ cười không nói gì, cô xem giờ trên tay mình. Sắp rồi, cuộc đời cô sắp thay đổi rồi. Được rồi, đến lúc phải mạnh mẽ vượt qua tất cả thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro