Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 tháng sau, Jiyeon đứng trước cửa bệnh viện, cô nắm chặt dây túi sách. Cô đoán đúng mà, cô đã có thai 1 tháng rồi. Cuối cùng thì cũng có con rồi. Jiyeon rút điện thoại ra, cô phân vân và rồi đột nhiên cô lại ấn gọi cho Myung Soo. Tự dưng muốn cho tên này biết đầu tiên. (thật kì lạ khi không cho bố nó biết đầu tiên, chị này hơi kì =.=)

- Nhóc, cậu ở đâu vậy? Có bận không?
- "Chuyện gì hả chị dâu? Em đang ở trông quán"
Myung soo mỉm cười vui vẻ, Jiyeon e hèm một cái sau đó nói tiếp.
- Vậy đến bệnh viện K đón tôi đi.
- "OMG, chị bị làm sao mà ở bệnh viện?"
Myung Soo đứng bật dậy hét tướng vào điện thoại làm cho Jiyeon muốn thủng màng nhĩ quá. Cô thở bình ổn lại rồi trả lời.
- Không có sao nên cậu cứ đến đây đi.
- "Yes sir, đợi em chút."
Và chỉ sau 10 phút Myung Soo có mặt, cậu chạy ra vòng sang mở cửa xe cho Jiyeon bước lên. Ngồi yên vị ở ghế phụ đằng trước Jiyeon nhìn Myung Soo vừa ngồi vào chỗ.
- Có tin vui cho cậu đây.
- Tin vui cho em?
Myung Soo hơi ngu ngơ hỏi thì Jiyeon mỉm cười toe toét xoa xoa bụng mình.
- Tôi có thai rồi.
- Có....có thai?
Myung Soo ngạc nhiên quá dẫn đến lắp bắp. Jiyeon gật đầu đúng vậy. Myung Soo không hiểu tại sao chị dâu lại nói ình chuyện này.
- Nhưng....đại ca có biết?
- Chưa, cậu là người đầu tiên.
Jiyeon mỉm cười nhéo má Myung Soo, có lẽ với cô Myung Soo là một người thân rất đỗi an toàn, thậm chí còn an toàn hơn là JB. Myung Soo ngu ngơ nhìn cô.
- Tại sao lại là em?
- Vì nhóc là em trai đáng yêu quý nhất, đáng tin tưởng nhất. Vậy chúng ta đi đâu đó ăn đi.
- Chị dâu muốn đi đâu?
Myung Soo mỉm cười hỏi, Jiyeon đưa tay chống cằm suy nghĩ. Và như một phản xạ có điều kiện, miệng cô thuận tiện mà nói.
- Happy....quán Happy.
- Ok, nào đi thôi.
Myung Soo lái xe đến quán Happy. Hai đứa cùng đi vào cái bàn quen thuộc đó. Vừa lúc đó có một cô nhân viên bước ra, a là nhân viên mới.
- Hai anh chị muốn dùng gì ạ? Hôm nay chúng tôi có thực đơn đặc biệt cho các cặp đôi nhân ngày kỷ niệm thành lập quán. Hai anh chị chắc là vợ chồng mới cưới nhỉ?
Sao mà cô nhân viên này nhiều chuyện quá nhỉ? Jiyeon chỉ cười còn Myung Soo hơi lúng túng, để đại ca mà biết chuyện này cái mạng cậu coi như toi ngay tại chỗ. Trong lúc họ còn chưa nói gì thì một tiếng nói vang lên.
- Soyeon, em dám cự tuyệt tôi?
Đây chẳng phải giọng nói bá đạo của Qri sao? Jiyeon và Myung Soo không hẹn mà ngoái đầu ra nhìn Qri ngồi bàn gần đó đang lôi lôi kéo kéo Soyeon. Cô phục vụ mỉm cười.
- Xin quý khách đừng quá bận tâm, họ là vậy đấy. Anh chàng đó ngày nào cũng đến đây chỉ để theo đuổi cô ấy.
- Ồ...
Jiyeon mỉm cười gật gật đầu. Myung Soo mỉm cười bí hiểm, không ngờ đại ca của cậu nhóc lại là người dễ lâm vào tình thế này. Lại còn là Soyeon nữa chứ?
- Tôi với anh quen nhau?
Soyeon vẫn trạng thái như thường ngày hỏi, Qri muốn điên với cô quá, anh còn đang định đứng bật dậy thì Jiyeon vẫy tay lên tiếng.
- Soyeon...phục vụ dùm cái.
- Đến liền.
Tuy Soyeonkhông có biểu hiện gì nhưng Jiyeon thừa biết cô như người chết đuối vớ được phao. Soyeon gạt tay Qri ra bước nhanh về phía bàn của Jiyeon và Myung Soo. Thấy hai người này Qri cũng nhanh chóng tiến tới.
- Giảm đi một nửa nhé, với lại không cà phê.
- Ok, đợi chút.
Soyeon đẩy nhẹ cô phục vụ kia đi đi để cô làm cho. Gọi xong Jiyeon quay qua nhìn hai người kia, cô mỉm cười.
- Qri, anh cũng có hứng thú với Soyeon sao?
- Liên quan đến chị dâu sao?
Qri nhếch miệng hỏi, bình thường Qri và Qri vẫn gọi chị dâu nhưng tuyệt nhiên không xưng em chỉ riêng Myung Soo mới gọi vậy. Myung Soo ngồi bên che miệng cười gian nhìn ông anh
- Chà chà, đại ca yêu rồi kìa. Chữ Love rất rất lớn đang hiện trên đầu.
- Haha...
Jiyeon còn cười lớn phụ đạo theo làm cho Qri đỏ mặt đáng yêu. Không thể cãi lại hai con người này Qri đành chọn im lặng không nói đến vấn đề này nữa mà chuyển chủ đề.
- Vậy chị dâu với thằng nhóc đến đây làm gì?
- Tiện đường rủ nhau đi chơi chút. Chồng tôi chuyển về trụ sở chính tập đoàn làm việc làm gì có thời gian đi chơi cùng tôi.
Jiyeon nhấp một ngụm nước lạnh nhàn nhạt lên tiếng. Lăng Phong cười như không cười.
- Không sợ đại ca ngoại tình sao? Hẹn hò với thư kí thì sao nhỉ? Chắc phòng đủ lớn.
Jiyeon là hiểu ý của Qri nhưng cô là không muốn hiểu. Jiyeon không giống những người phụ nữ khác, cô đúng là có thể yêu nhưng tuyệt nhiên không bao giờ biết ghen tuông. Nếu đã không thể cô sẽ sẵn sàng cho đi.
- Dù chồng tôi có lên giường với bao nhiêu đi nữa thì tôi vẫn là vợ anh ta. Tôi không quan tâm vì suy cho cùng có bị phát hiện cũng là tổn hại đến anh ta chứ không phải tôi. Đúng không nào?
- Có thể cho là vậy.
Vừa lúc đó Soyeon mang ra, có nhiều bánh kem, có sữa cho Jiyeon, nước ép dâu cho Myung Soo và cà phê cho Qri.
- Soyeon, tan làm đi dạo cùng tớ nhé?
Jiyeon mỉm cười thì Soyeon gật đầu rồi xoay người bước đi. Myung Soo vừa ăn vừa uống mỉm cười rất tươi, rất hí hửng.
- Chị dâu, hôm nào đến Lovely Land đây? Em sẽ dành cho chị khu hạng vip, phục vụ tận tình.
- Thôi khỏi đi nhóc. Giờ không muốn đến nơi ồn ào. Hơn thế nữa sắp tới ngày đó rồi.
Jiyeon mỉm cười, câu cuối cô nói nhỏ nhưng hai người đối diện vẫn nghe rõ từng từ từng chữ. Cái ngày mà Jiyeon nói chính là ngày mà Seoyeon bị giết, cô phải đi thăm con bé, cô rất nhớ Seoyeon. Hôm đó cô vẫn là nên về nhà một chuyến, dù sao cũng cần gặp ba mẹ mình.
- Có gì cứ gọi cho em.
- Ừm.
Jiyeon gật đầu ngồi ngoan ngoãn ăn. Vừa lúc đó có cuộc gọi đến, là của Eunjung . Jiyeon bắt máy nhưng còn nghe được vài âm thanh của phụ nữ đang nói gì đó. Cô nhếch miệng cười.
- Chuyện gì?
- "7h đến Black Pearl đi, ba mẹ cũng có ở đó."
- Tôi biết rồi.
Nói rồi Jiyeon cúp máy luôn. Cô nhìn Myung Soo và Qri.
- Lần trước chưa hỏi nhưng vụ đi Nhật các anh giải quyết tốt chứ?
- Hơn cả mong đợi, đúng là dùng cách của chị dâu không tệ.
Qri mỉm cười, Myung Soo bên cạnh gật đầu lia lịa đúng vậy. Jiyeon uống sữa mỉm cười. Từ ngày cô kết hôn thì cứ cuối tuần cô sẽ nghỉ việc ở nhà hàng, cô chỉ làm việc từ thứ hai đến thứ sáu. Hai ngày cuối tuần sẽ nghỉ ngơi. Chiều đó sau khi Soyeon tan làm cùng Jiyeon đi dạo. Cả hai cứ bình thản, im lặng mà đi bên cạnh nhau trên vỉa hè gần ngay đường chính.
- Tớ có thai rồi, là một tháng. Tớ muốn bảo vệ con của mình, muốn đứa trẻ được ra đời nhưng tớ rất lo đại gia tộc sẽ ra tay. Họ sẽ giết đứa con của tớ mất.
- Anh chàng bá đạo đó chẳng phải sẽ bảo vệ cậu hay sao? Nếu lo sợ tạm thời đừng nói.
Soyeon đi bên cạnh lên tiếng. Cô hiểu Jiyeon đang lo lắng điều gì vì hiện tại đúng là rất nhiều rắc rối xảy ra rồi. Sẽ nhanh thôi quân bài sẽ bị lật tẩy. Ngày Jiyeon sinh đứa bé này ra sẽ là ngày món quà to lớn đó gửi đến cho cô.
- Đừng lo Jiyeon, sẽ không một ai động đến thiên thần của chị đâu vì em đã ở đây rồi.
Seoyeon ngồi ở tầng hai một tòa nhà trung tâm ngồi uống cà phê nhìn xuống phía đường bên kia nơi Jiyeon đang đi cùng Soyeon. Cô đặt tờ tiền xuống dưới cốc rồi đứng dậy bỏ đi luôn. Đến lúc bắt đầu cuộc chơi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro