Chap3 : May mắn hay định mệnh ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô bé và mẹ đã sớm lên chuyến bay trở về Hàn Quốc từ tối hôm qua . Tâm trạng của Hee Young giờ đây rất khó tả . Cô sẽ ở với chị họ tại căn hộ nhỏ cho thuê . Chị JiYeon cũng có 1 tình yêu mãnh liệt đối với đất nước Hàn Quốc và con người nơi đây . Đó là động lực để giúp cô ấy có được học bổng toàn phần của ĐH Seoul . Khỏi phải nói con người đó tài giỏi nhường nào (Au: toàn dân cho 1 tràng vỗ tay cổ vũ bạn JiYeon của chúng ta :v "bép bép bép"_JiYeon: hic..em xin cám ơn ông bà cha mẹ...bla..blo =))) )
...................

Căn hộ nhỏ này thật ấm cúng_Đó là cảm nhận mà HeeYoung dành cho ngôi nhà ngay khi đặt chân tới

Giúp 2 mẹ con mang hành lý vào nhà mà JiYeon mồ hôi ướt đẫm áo :v Khó nhọc lắm mới cất tiếng

- Dì...dì ở phòng này nha ! Cháu đã lau dọn sạch sẽ rồi !_Vừa nói tay vừa chỉ vào căn phòng tím bên phải

- Còn HeeYoung , em ở với chị :3 Cũng gần tuổi nhau nên chắc hợp cạ lắm đó_JiYeon cố nặn 1 nụ cười dù thở không ra hơi =)))) (Au: làm gì mà kinh thế má 0.0)

- Cám ơn cháu nhiều nhé ! Thôi ngồi nghỉ đi dì xách đồ vào nốt cho ! Khổ thân chưa , cứ 1 mực đòi tự mình bê đồ vào . Cũng tại HeeYoung nhà dì mang nhiều đồ quá ấy_Quay ra , bà khẽ lườm yêu cô con gái 1 cái =)))

- Mẹ...thật là ! Con không cố í đâu , tại ...nhiều đồ quan trọng quá chứ bộ TvT

- Toàn đồ của thần thượng phải không cô nương :v_JiYeon cười cười, nhìn bộ dạng lúng túng của bạn Young nhà ta mà không nhịn được =)))

- Chỉ có chị hiểu nỗi lòng của em :v Haha_Mừg rỡ chạy lại ôm chầm lấy chị rất chi là vô tư =)))

- Con bé này !_Cả 2 người đồng thanh làm HeeYoung ngớ người =))) Tiếp sau đó là tràng cười của 3 nhân vật vang lên lấp đầy căn nhà nhỏ =))) Thật là hạnh phúc :">
....................................................
14 NĂM TRƯỚC

Đôi mắt ngấn nước của mẹ nhìn cô , khó nhọc lắm mẹ mới nói

- HeeYoung , đi với mẹ ! Mẹ đưa con đi chơi !

- Nhưng anh đi đâu mãi chưa về ...Con muốn anh và bố đi cùng cơ ! Một mình chán lắm...Ứ chịu đâu!!

- HeeYoung ngoan ! Rồi mẹ con mình sẽ về sớm thôi ! Mẹ muốn dành cho anh 1 món quà . Con đi mua với mẹ nhé ! Nhanh không anh về ...

Lưỡng lự 1 lúc , HeeYoung ngoan ngoãn gật đầu , chào bố rồi cùng mẹ đi lên chiếc xe ô tô đậu ngoài cửa . Chiếc xe nhanh chóng lăn bánh trên con đường nhỏ , bỗng cô nghe thấy tiếng anh gọi

- HeeYoung ! Em đừng đi , quay lại với anh và bố đi ! Đừng ra đi như vậy !_Anh chạy , chạy thật nhanh, 2 que kem bông trên tay bị anh ném mạnh xuống đất . Khoảnh khắc đó... anh chỉ biết đuổi theo chiếc ô tô trước mặt và gào lên gọi

Cô không hiểu . Ra đi là sao ?? Cô chỉ đi mua quà cho anh 1 lúc rồi về thôi mà ??? Không được , cô phải ngoảnh đầu lại để nói , là cô sẽ về ! Nhưng cô nào có kịp nói gì ? chỉ kịp nhìn thấy anh ngã khuỵu xuống , gương mặt đau đớn ...Bố chạy đến ôm anh vào lòng...rồi anh bật khóc. và hình ảnh đó ..nhanh chóng biến mất sau hàng cây

..........................................................

- Anh ơi...Em xin lỗi...xin lỗi..._Trán ướt đẫm mồ hôi , HeeYoung choàng tỉnh giấc . Tự cười bản thân , hoá ra vừa rồi chỉ là mơ !

Khẽ ngước nhìn đồng hồ , đã 4h chiều rồi...Cô vội vàng thay áo quần để cùng mẹ và chị đi ăn nhà hàng buffet . Hôm nay cô sẽ được ăn thoả thích những món hàng ngày chỉ nhìn được trên ảnh mà nuốt nước bọt thèm khát TvT Vả lại cô cũng muốn xem rằng sau bao năm xa cách , quê hương giờ đây đã thay đổi thế nào

TẠI NHÀ HÀNG SEOUL

Bước chân tới bậc thềm trải thảm đỏ , HeeYoung hít lấy 1 hơi dài để cảm thận không khí nơi đây, sang trọng và ... Đầy ắp mùi thức ăn quyến rũ =)))

Cô nàng hí hửng gắp hết món này đếm món nọ , hết đĩa này đến đĩa kia làm 2 người đi cùng chỉ biết cúi mặt vì xấu hổ ._. Đừng hỏi tại sao hôm nay cô ăn gấp đôi bình thường như thế :v nên hỏi cái dạ dày không đáy ấy là tại sao mãi nó chẳng chịu no cho nhờ :)) Cứ như vậy trong 45'trên bàn của 3 người đã có đầy đủ các loại cốc chén và dao dĩa , bày la liệt khắp nơi không khác gì bãi chiến trường cả =_=

Sau khi thoả mãn cái bụng xẹp lép HeeYoung mới bắt đầu nhấc mông ra khỏi ghế đi dạo . Từ nãy đến giờ chỉ mải ăn , cô không để ý rằng quang cảnh trong nhà hàng này rất đẹp . Nơi đây hoàn toàn thiết kế theo kiến trúc từ xa xưa của Hàn Quốc , sàn nhà cũng như cửa sổ , trần đều hoàn toàn bằng gỗ . Xung quanh là những chậu cây cảnh xanh mơn mởn được chăm sóc rất chu đáo , ngoài sân thì lát gạch và rải sỏi quanh lối đi , thật khiến người ta có cảm giác giống như đi lạc vào 1 ngôi nhà cổ ngày xưa vậy ! Trong làmh và mát mẻ

Khẽ vươn vai 1 cái , HeeYoung cảm thấy thật dễ chịu . Cô lấy chiếc phone trong túi áo và đeo tai nghe , bật lên bản nhạc mà cô yêu thích nhất - Miracle in december

"Boiji anneun , neol chajeuryeogo aesseuda

Deuliji anneun , neol deureuryeo aesseuda

Boiji anteon deigo

Deuliji anteon deullyeon

Neon nareul tteonan dwiro ,naegen eibdeon himi saenggyeoso"

Vừa đi vừa mải mê hát , HeeYoung bỗng bị 1 bàn tay đập vào vai . Tháo tai nghe ra , cô nhìn người đằng sau lưng mình ...

Ờ....một người đàn ông cao to , mặc vest đen và đeo kính , nhìn rất ư là ngầu =)))) 1 lúc sau HeeYoung cô nương mới thấy sợ :v Nơron thần kinh băt đầu chạy chết công suất . Nhớ không lầm thì bọn Mafia trong phim và truyện đều có bề ngoài giống như thế ...Kết luận : là XÃ HỘI ĐEN !!!!_Á..á..á..._Hét lên thất thanh rồi cô co giò chạy :v Trong 36 kế , chuồn là thượng sách =)))) (Au : TvT chị Young nhận em 1 lạy_Young: há há =))) ta cho khanh bình thân )

- Ơ...Khoan đã...Cô đứng lạii ! Tôi chưa nói gì mà !_Người lạ mặt vội gọi lại , chạy theo đuổi

- Ayza , nghĩ gì mà bổn cô nương HeeYoung đây quay đầu lại ??? Như thế chẳng phải tự chui đầu vào hang cọp sao ??? Không...không được ! Đời còn đẹp , còn bố mẹ ace , còn đồ ăn , còn zai đẹp, còn bạn bè T.T Tôi chưa muốn chết...huhu..._HeeYoung thầm gào thét điên loạn :v Túm áo túm quần chạy thật nhanh :v

Nhưng chẳng phải thiên hạ đã đồn đại đời không đẹp như mơ sao ? =)))) Cô càng chạy , người đàn ông lạ càng đuổi . Quỷ thần xui khiến thế nào bạn Young giẫm ngay vào vũng nước =))) "BẠCH!"- Kết quả ra sao :v Chắc hẳn ai cũng biết =)))

- Thôi ....Vậy là hết ! Cuộc đời của Park HeeYoung này chấm dứt từ đây T.T Ba mẹ à , tha lỗi cho đứa con bất hiếu , không báo đáp công ơn dưỡng dục mà đã phải ra đi (au : =.=) Anh ! Nếu có kiếp sau chúng ta vẫn sẽ là con của bố mẹ ! HeeYoung yêu mọi người ...Chị JiYeon , cả con Nhi thối tha nữa T.T Vĩnh biệt..._Sợ hãi nhắm tịt mắt lại , cô lẩm bẩm (au: chị nhận em 1 lạy nữa =.=')

Người đàn ông mặc vest đen cuối cùng cũng đuổi kịp mục tiêu , dừng lại thở hồng hộc =))))

- Làm gì mà mắt nhắm mắt mở thế 0.0 Anh có làm gì đâu ??

- Còn lâu , anh định bắt cóc tôi chứ gì !!! Tôi thừa biết loại người xấu xa các anh...Huhu...

- Ặc...Thật ra...Anh là nhân viên của SMTown ...

.....................................................................

Ây =)))) Đến đọan gay cấn rồi nha :v Cám ơn các tỷ tỷ đã cố gắng đọc đến đây :"> Mặc dù Exo chưa xuất hiện nhưng mà hi vọng mọi người không thấy nhàm ^v^
Sarangheoo~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro