[Longfic] GẶP LẠI ANH ( Hậu truyện Bộ Bộ Kinh Tâm ) [Chap 7]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 7: THẬP TỨ GIA!!!!!

Ân ân oán oán từ kiếp trước

Từ duyên đến phận lại gặp nhau

-Các cháu cứ ăn nhiều vào nhé

Bà Doãn gắp thức ăn vào chén cho Chí Bang và Chí Văn

-Mẫu thân thiên vị hai huynh ấy quá _ Tiểu Lâm chu mỏ hờn dỗi 

-Đây, mẹ gắp cho con gái cưng nè 

Bà Doãn cười hiền từ, gắp một miếng thịt vào chén cho Tiểu Lâm khiến cô nàng cười tít cả mắt, rồi bà vui vẻ trò chuyện cùng ông Doãn. Chí Văn thì đang giành cái cánh gà với Tiểu Lâm, khiến cho bữa ăn càng thêm náo nhiệt. Duy chỉ có Trương HIếu là nãy giờ vẫn ảm đạm, ăn từng miếng từng miếng, nhưng rất ít. Điều đó khiến Chí Bang lo lắng, sợ rằng cô không khỏe. Anh liền gắp cho cô một miếng thịt, cô chỉ ậm ừ cám ơn, rồi lại im lặng. Chí Bang vẫn nhìn cô chăm chú, nhưng vì có lẽ mọi người đang vui vẻ, nên quay sang bắt chuyện với ông Doãn, để mọi người không phải chú ý đến Trương Hiếu. Tuy cô vẫn nở nụ cười vui vẻ, và nói chuyện cùng mọi người, nhưng cũng có những lúc, Trương Hiếu lại không nói gì, nét mặt buồn bã, ảm đạm lại hiện lên.

---

-Cháu cảm ơn hai bác vì đã mời hai anh em cháu đến dùng cơm ạ

Chí Bang cúi đầu chào hai ông bà Doãn, trước khi bước ra khỏi cửa

-Bữa cơm này thì có đáng gì đâu chứ, bác còn phải cảm ơn cháu vì hôm trước đã lo lắng cho Hiếu Nhi nhà bác _ Bà Doãn có vẻ hơi luyến tiếc khi thấy Chí Bang và Chí Văn về

-Dạ không có gì đâu ạ

-Vậy cháu xin phép ạ. Cháu chào hai bác, anh về nhé Tiểu Lâm _ Rồi Chí Bang quay sang nhìn Trương Hiếu _ Anh về nha

Trương Hiếu cuối chào Chí Bang, mỉm cười một cái. Chí Văn sau khi đã cúi chào, và vừa mới cãi lộn in ỏi với Tiểu Lâm xong, thì cùng Chí Bang quay đi.

Trương Hiếu là người quay vào nhà đầu tiên, và lập tức đi lên phòng. Thấy Trương Hiếu như vậy, cả ông bà Doãn và Tiểu Lâm đều không hiểu cô có chuyện gì. Thấy tâm trạng hôm nay của Trương Hiếu không được tốt lắm, nên cũng không ai hỏi thêm gì. 

***

-Rồi, tiếp tục nào

Tiểu Lâm liên tục tạo dáng trước ống kính. Trông cô hôm nay thật xinh và đáng yêu

-Được rồi, chúng ta dừng một chút

Anh thợ chụp ảnh vừa dứt lời thì những người trang điểm liền đi đến bên Tiểu Lâm, make up lại cho cô. Và Chí Bang cũng đang đi đến bên cô

-Tiểu Lâm này

-A, Hứa ca

-Hôm nay em thấy Trương Hiếu đâu không?

-Hiểu tỷ?? à sáng nay tỷ ấy đã cùng phụ thân muội đi đến khu trung tâm mua sắm Hoàn Kim rồi.

-Chi vậy?

-Phụ thân muội muốn đi khảo sát tình hình bán hàng của công ty trong khu mua sắm, với lại đưa tỷ tỷ đi để góp ý và quan sát những bộ trang phục của các tập đoàn khác đó mà.

-Vậy à?

-Dạ

-Vậy thôi, anh không làm phiền em nữa, làm việc tiếp đi nha

-Dạ, à Hứa ca

-Hum???

-Hôm nay...... Văn ca có đến không ạ?

Mỗi khi nhắc đến Chí Văn là Tiểu Lâm lại ngại ngùng và khuôn mặt lại đỏ ửng lên. Chí Bang cũng phải phì cười trước bộ dạng của con bé

-Lát nữa nó sẽ ghé qua đó

-Vậy à?? Vậy hay quá!!!

Tiểu Lâm reo lên hí hửng rồi lại tiếp tục sửa soạn, thấy vậy, Chí Bang quay đi.

-" Vậy để hồi mình ghé qua khu mua sắm một chút"

***

-Theo như thống kê, từ quý I trở đi, việc kinh doanh bán hàng ở các khu quần áo thuộc công ty chúng ta đều có sự phát triển, các mặt hàng như quần jean, áo thun, áo sơ mi đều rất được ưa chuộng. Với tình hình như vậy, có hể đến cuối tháng này, các sản phẩm đều sẽ bán hết hàng, và điều đó sẽ giúp cho công ty lời không ít .........

Trưởng phòng kinh doanh Mặc Phong vừa đi, vừa báo cáo cho chủ tịch Doãn nghe, còn Trương Hiếu thì vừa đi, vừa ghi chép gì đó.

-Chủ tịch, có thể cho con qua bên khu phía Tây quan sát một chút được không ạ?

Trương Hiếu tiến đến gần ông Doãn

-Được con đi đi

Trương Hiếu cúi chào mọi người rồi quay đi.

---

-Đa số mùa này, mọi người đền ưa chuộng những trang phục bằng len và tơ tằm, vì nó có thể giữ ấm, tuy màu sắc đa dạng, nhưng có lẽ mọi người đều thích màu xám, ở đây chúng tôi bán chạy nhất là áo len tay dài. Tuy đã hết hàng, nhưng vẫn có nhiều người đặt trước, và phải đến một tháng sau mới có thể lấy được.

Cô nhân viên đưa Trương Hiếu đi quan sát xung quanh

-Ukm _ Trương Hiếu vừa nghe, vừa ghi chép _ Vậy số liệu thống kê việc bán hàng như thế nào?

-Vâng, rất tốt, đặc biệt là AngleLove rất được ưa chuộng, các sản phẩm của nhãn hiệu này đều đã được bán hết

-Ukm. Vậy tôi xin đi trước. Cám ơn cô

-Vâng

Đang bước đi, bỗng cô dừng lại trước một cửa hàng. Tuy chỉ là một cửa hàng thời trang nhỏ, nhưng trên những bứa tường, họ lại treo những bản thiết kế rất đẹp. Mỗi một mẫu đều có những nét riêng của nó. Đặc biệt là bản vẽ thiết kế khá đơn giản, chỉ với những chiếc lá và những bông hoa nhỏ như tuyết, đã có thể cho ra một chiếc đầm hoàn mỹ. Những đường viền, màu trắng của hoa hòa mình cùng màu úa vàng của lá, tất cả thật sinh động.

Đang bước đi, bỗng cô dừng lại trước một cửa hàng. Tuy chỉ là một cửa hàng thời trang nhỏ, nhưng trên những bứa tường, họ lại treo những bản thiết kế rất đẹp. Mỗi một mẫu đều có những nét riêng của nó. Đặc biệt là bản vẽ thiết kế khá đơn giản, chỉ với những chiếc lá và những bông hoa nhỏ như tuyết, đã có thể cho ra một chiếc đầm hoàn mỹ. Những đường viền, màu trắng của hoa hòa mình cùng màu úa vàng của lá, tất cả thật sinh động.

Trương Hiếu cứ đứng ngắm mãi. Trong lòng cô tỏ vẻ khâm phục đối với người đã cho ra bản vẽ này

-Có vẻ cô rất thích những mẫu thiết kế trong đó à?

Một giọng nói vang lên sau lưng cô khiến cô giật mình quay lại, nhưng không ngờ lại khiến cho ly cà phê trên tay người ấy đổ ụp lên hai người. Lúng túng lấy chiếc khăn trong tui xách lau đi những giọt cà phê đang dính trên áo, nhưng Trương Hiếu vẫn không thể làm những vệt nâu mất đi

-Tôi......... Tôi xin lỗi. tại tôi mà anh bị ướt hết áo rồi.......... Để tôi _ Trương Hiếu ngẩn lên, định lau cho người kia, nhưng rồi chợt khựng lại

Thập tứ gia............???!!!!!!

Có phải thập tứ gia hay không............????!!!!!!!!!!

-Ồ. Ngọn gió nào đã đưa Hứa đại công tủ của chúng ta đến khu mua sắm này vậy?

Vũ Kiệt lên tiếng, khi thấy Chí Bang bước vào văn phòng nơi anh làm việc.

-Còn cậu?? Sao hôm nay lại có hứng thú đi đến đây quan sát tình hình? _ Chí Bang cũng không vừa, vừa ngồi xuống chiếc ghế trước mặt Vũ Kiệt, vừa nhìn anh với con mắt hơi gian xảo

-Haiz... vì công việc thôi, hôm nay mình phải làm bản báo cáo tình hình mua sắm, dù sao cũng vì mình là giám đốc phòng marketing mà, thị trường là lĩnh vực của mình mà

-Phải không đó??? Hay là có mục đích khác đây?

-Mình hiểu ý của cậu, nhưng bổn thiếu gia hiện giờ không có hứng. À không, có một chút, vì lúc nãy mình gặp được một người khá thú vị đấy

-Là ai vậy?

-Mình cũng không rõ. Mà có biết cũng không nói cho cậu biết đâu. Cô gái này học bên thiết kế. Cậu nhớ cái bản vẽ thiết kế bộ trang phục "Úa vàng" mà mình vẽ lúc nhỏ không, mình có treo trong một cửa hàng ở khu phía Tây đó. Cô ấy nói thích bản thiết kế đó. Từ trước đến giờ ít ai khen bản vẽ đó, vậy mà cô ấy lại khen _ Vũ Kiệt cười _ Đúng là kỳ lạ thiệt

-Vậy là Lục công tử đã có thể nở mày nở mặc rồi _ Chí Bang nở nụ cười _ À mà đúng rồi, cậu đã gặp chủ tịch Doãn chưa?

-Lúc nãy mình có gặp rồi, bác ấy nói sẽ đi tham quan một chút nữa rồi sẽ đến đây.

-VẬy cậu đã gặp nhà thiết kế nổi tiếng Trương Hiếu chưa?

-Ai cơ?

-Nhà thiết kế Trương Hiếu. Ủa?? vậy cậu chưa gặp à??? _ Chí Bang ngạc nhiên

-Chưa. Lúc nãy mình đến gặp chủ tịch doãn, trong cảm đoàn người đâu có ai là con gái đâu _ Giờ thì lại đến lượt Vũ Kiệt ngơ ngác

-Lạ nhỉ. Sao Tiểu Lâm lại nói với mình là Hiếu Nhi đi với bác Doãn

CẠCH!!!

Cánh cửa phòng mở ra, và ông Doãn cùng một số người bước vào. Chí Bang và Vũ Kiệt cùng đứng lên cúi đầu chào ông Doãn. Và cũng lúc ấy, Trương Hiếu bước vào sau cùng. Bốn con mắt kinh ngạc nhìn nhau và cùng đồng thanh 

-Là anh / cô ???

Cả Trương Hiếu và Vũ Kiệt đều ngạc nhiên khi thấy người mình vừa mới gặp đang đứng ở đây. Và cả ông Doãn, Chí Bang cùng những người còn lại đang ngơ ngác nhìn hai người vì không biết chuyện gì đang xảy ra.

-Chuyện gì vậy Hiếu Nhi? _ Ông Doãn lên tiếng trước

-Dạ........ không có gì ạ, người này là người vừa đụng phải con ạ _ Trương Hiếu lập tức lấy lại vẻ ảm đạm như thường ngày

-À, vậy ra đây chính là người làm đổ cà phê lên áo con đấy à? _ Nói rồi ông lại quay sang nhìn Vũ Kiệt _ hình như áo của giám đốc Lục cũng bị??

-Dạ vâng ạ, do cháu bất cẩn nên đã làm bẩn áo của cô ấy 

Vũ Kiệt kính cẩn đáp, nhưng đôi mắt vẫn đang nhìn Trương Hiếu. Và điều đó đã khiến cho một người có cảm giác khó chịu.

Chí Bang bước đến gần Vũ Kiệt

-Vậy ra hai người đã quen nhau rồi à? Vậy mà cậu nói không quen với nhà thiết kế Trương Hiếu

-Hả?? Cô ấy là Trương Hiếu?? _ Vũ Kiệt ngạc nhiên _ Mình đâu có biết đâu. Vậy ra cô là Trương Hiếu. Quả thật rất hân hạnh khi được mộ nhà thiết kế khen ngợi. Bản thiết kế lúc nảy mà cô Trương thích là bản thiết kế thời trang do tôi vẽ, có tên là "úa vàng"

-Nhưng....... Nhưng sao anh nói anh học bên kinh doanh?? _ Trương HIếu hơi ngạc nhiên, nhưng vẻ mặt bên ngào vẫn không biểu lộ cảm xúc gì cả

-À. Bản vẽ đó tôi vẽ hồi nhỏ, đó là bản vẽ tôi tâm đắc nhất.

-Vậy à??? Thật sự bản thiết kế đó có ý sáng tạo rất hay _ Trương Hiếu hơi mỉm cười

-Được Hiếu Nhi khen ngợi như vậy, quả thực cậu Lục không phải là người tầm thường _ Ông Doãn mỉm cười _ Vậy thôi chúng ta làm việc tiếp nào

-Vâng ạ

Nói rồi ông Doãn cùng Vũ Kiệt và những người khác bàn giao công việc, còn Trương Hiếu và CHí Bang thì chờ bên ngoài.

-Anh Chí Bang sao lại ở đây? _ Vừa đứng tựa vào lan can, ngó xuống khu mua sắm, Trương Hiếu vừa nói

-Anh nghe nói em cùng bác Doãn đến đây nên anh đến xem thôi, với lại bạn anh làm ở đây, nên tiện thể ghé qua thăm một chút

-Bạn anh........ là giám đốc Vũ Kiệt sao???

-Phải. Đó là bạn thân của anh khi anh còn du học bên Mỹ

-Vậy à??? 

Giọng nói của Trương hiếu có gì đó khiến cho Chí Bang cảm thấy khó hiểu

-Em có chuyện gì à?

-Không. Chỉ là tự dưng nhớ lại một số chuyện cũ mà thôi

-Nếu là chuyện cũ không vui thì cứ cho nó qua đi, đừng nhớ lại, chỉ thêm đau lòng mà thôi.

-Ukm _ Trương Hiếu mỉm cười nhẹ khi quay sang nhìn Chí Bang

-Đi xuống với anh nào

Chí Bang bỗng nắm lấy tay của Trương Hiếu, kéo nhẹ cô đi, nhưng cô khựng lại

-Đi đâu

-Đi mua đồ cho em, bộ đồ đang mặc bị dơ rồi, để anh mua bộ khác cho em

-Thôi em không cần đâu, dù sao cũng gần về rồi, hồi về nhà rồi em thay ra _ Trương Hiếu lắc đầu 

-Không được, em đường đường là nhà thiết kế nổi tiếng, sao lại mặc bộ đồ như vậy. Phải thay đồ ngay!

-Nhưng mà............

-Không nhưng gì hết, em không đi là anh sẽ bế em đó

Nói đến đây thì Trương Hiếu đành phải nhăn nhó cái mặt mà đi theo Chí Bang, nhìn cô lúc này, đâu có ai nghĩ rằng đó lại là nhà thiết kế Trương Hiếu luôn nổi tiếng với khuôn mặt lạnh lùng.

-"Đúng là chỉ có Tứ Gia mới khiến cho muội cảm thấy mình thật trẻ con "

Giới thiệu nhân vật mới:

LÂM CANH TÂN vai LỤC VŨ KIỆT: Là giám đốc phòng marketing của tập đoàn Hứa gia, hiện đang được điều về làm việc trong khu trung tâm mua sắm Hoàn Kim, rất có năng lực trong làm việc, tính tình khá lạnh lùng nhưng lại đào hoa. Là bạn thân của Chí Bang

Một khuôn mặt hoàn mỹ, đẹp trai, nhưng có nét gì đó lạnh lùng và khó gần đang đứng trước mặt cô. Điều quan trọng, người ấy lại mang chính khuôn mặt của người đã ở bên cô trước khi cô mất.............

Thập tứ gia..........................

-Không, phải là lỗi của tôi, vì tôi đã khiến cho cô phải giật mình. Cô không sao chứ

Người ấy vừa phủi đi bớt những vệt dơ trên áo, vừa mỉm cười với Trương Hiếu, nhưng khi thấy cô cứ nhìn mình chầm chầm, anh ta liền tỏ vẻ khó chịu

-Cô thật sự không sao chứ???? Sao lại nhìn tôi như vậy.

Lời nói ấy đã khiến cho Trương Hiếu nhận ra sự thất lể của mình. 

-À. Tôi ........ tôi xin lỗi..................anh....... Anh không sao chứ???

-Có lẽ bộ áo này sẽ rất khó giặt ra, nhưng không sao............... Còn cô???

-Tôi không sao

-Ukm. Vậy tốt rồi. Tôi thấy cô lúc nãy cứ đứng nhìn vào trong. Tôi có thể hỏi là cô đang chiêm ngưỡng gì không?

-À tôi............ tôi chỉ đang xem mẫu thiết kế kia _ Trương Hiếu chỉ tay vào bản vẽ lúc nãy _ Cảm thấy nó có gì đó thật mới lạ, cuốn hút 

-Cô cũng học bên ngành thiết kế sao?? 

-À phải, tôi cũng đang theo ngành đó. Anh cũng vậy à?

-À không, tôi bên ngành kinh doanh, chỉ là nhiều lúc cũng có hứng thứ với việc thiết kế _ Người đó cười _ Vậy tôi có thể hỏi quý danh của cô không?

-Tôi tên Hiếu Nhi

-Tôi tên Vũ Kiệt. Rất hân hạnh được làm quen với cô _ Vũ Kiệt bắt tay với Trương Hiếu _ Vậy tôi xin đi trước.

-Vâng. Rất vui khi gặp anh.

-Chào cô

Vũ Kiệt quay đi, để lại sự ngạc nhiên và khó hiểu trên khuôn mặt của Trương Hiếu.

-"Tại sao chứ??????????????? Cả hai người cùng xuất hiện ở thời này.................. Mình đã gặp Tứ Gia rồi, vậy sao lại còn cho mình gặp Thập Tứ gia chứ????"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bbkt