Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 2

Sooyoung phiền não nhìn hàng người dằng dặc đang xếp hàng chờ tới lượt được phỏng vấn. Hôm nay là ngày tuyển dụng đầu tiên mà đã có hơn 30 người đăng kí. Không thể trách họ, mức lương cao và chế độ đãi ngộ hấp dẫn thế cơ mà. Nhưng trong cả đống người đó, làm sao cô biết ai mới là người do Kim Young In cử đến? Trong số các ứng viên có đến một nửa là nữ và 7 người trong số họ tốt nghiệp đại học ở nước ngoài. Sooyoung bối rối vò đầu, sau khi suy nghĩ mãi mà không đoán ra tên gián điệp là ai trong 7 người kia. Thuyền đến cầu ắt sẽ thẳng, cô quyết định không nghĩ nữa, Sooyoung đi dọc hành lang để về phòng làm việc của mình.

***

Kwon Yuri đẩy cửa phòng, tay vẫn ôm chặt túi hồ sơ xin việc. Vốn dĩ bảo đi là đi ngay, nên cô cũng không kịp chuẩn bị gì nhiều, ngồi xuống bên cạnh, nhìn thấy những ứng viên khác đang cắm cúi "học bài", rồi thấy mình có vẻ quá nhàn rỗi so với họ, cô mở tờ rơi của tiệm đồ ăn nhanh ra và chăm chú đọc.

Vừa lúc ấy thì điện thoại reo vang, không muốn gây sự chú ý, Yuri chạy nhanh ra một góc hành lang vắng người. Cô thở dài một cái khi nhìn và số điện thoại gọi đến trước khi bắt máy.

"Vâng, chào ngài Kim Young In!" - Yuri thì thào.

Dù trùng tên với ông chủ lớn của làng giải trí, chủ tịch của công ty giải trí Dream Town - nhưng "Ngài Kim" này lại chỉ làm chủ một quán gà rán rộng đâu chừng 50m vuông với 3 nhân viên cả thảy. Nơi mà Yuri là khách quen chừng hai tháng nay. Sau lưng mọi người vẫn thường gọi ngài là "lão béo" lão đầu hói"...vân vân, nhưng trước mặt thì nên gọi là Ngài Kim Young In - thật trịnh trọng với chữ NGÀI viết hoa - Nếu không lần tiếp theo gặp mặt lão béo đầu hói ấy sẽ đổ một tô bột mì nhão lên đầu bạn.

"Thế nào, cô đã nghĩ kĩ về đề nghị của ta chưa?"

  Ngài Kim có một anh con trai tên là Seung Hwan. Tuy là "phái mạnh" nhưng lại thích làm agyeo khiến người ta sởn cả da gà. Hơn thế, Seung Hwan còn là một tên bợm nhậu, những điều đó cộng lại khiến anh ta chẳng có ai thèm để mắt tới. Dạo gần đây, Seung Hwan lại có những biểu hiện khá cực đoan như bật quạt giữa mùa đông, hát một mình, say xỉn lại vừa ăn vừa khóc. Và ngài Kim vì vậy đang vô cùng sợ hãi, năm lần bảy lượt muốn dụ khị Yuri làm bạn gái của con mình. 

"Tôi rất vui nếu được làm bạn gái của con trai ngài. Nhưng dĩ nhiên ngài nên hỏi ý kiến con trai mình xem đã."

Yuri bấm bụng trả lời như vậy bởi cô thừa biết Seung Hwan không đời nào đồng ý, hắn ta rất ghét cô. Người Seung Hwan thích thực ra là anh chàng BaeKhyun chủ sạp cá bên cạnh kìa.

"Tốt lắm!" - Ngài Kim cười ha hả: "Yên tâm, chút nữa đến chỗ ta, ta sẽ tự biết sắp xếp. Mà cô đang ở đâu đấy? Nhớ việc ta nhờ cô chứ?"

Yul giờ mới sực nhớ ra sáng nay ngài Kim đầu hói có nhờ cô đến một hàng tạp hóa để thu tiền gà rán họ còn nợ, tuy hơi mất mặt nhưng Yuri sẽ được hưởng % "hoa hồng". Cô đã quên béng đi mất, nhưng cô nghĩ mình có thể làm việc đó sau khi rời khỏi đây.

"Tôi đang ở hãng phim, sau khi làm xong việc tôi sẽ đến nhà ngài!"

Ở một góc gần đấy, Sooyoung choáng váng dựa lưng vào tường. Cô tự đưa tay bịt miệng mình để khỏi phát ra tiếng động. Ông trời quả là không bạc đãi cô. Hóa ra đây chính là gián điệp do ngài Kim cử đến. Ông ta quả là cao tay, trông bộ dạng ngu ngơ của cô ta, có nằm mơ cũng không nghĩ lại là người này. Sooyoung vội vàng chạy thẳng đến chỗ Jessica tường thuật tường tận câu chuyện mình vừa nghe được.

"Cậu có chắc?" - Jessica kín đáo liếc Yuri bằng cái nhìn không mấy thiện cảm, bởi trong thâm tâm Jessica đã đề phòng và căm ghét vị gián điệp này rồi.

"Chắc chắn, mình đã nghe rõ ràng từ đầu đến cuối. Cô ta không chỉ là gián điệp do ngài Lee cử đến mà còn là bạn gái của tiểu thư Kim nữa." Sooyoung khua tay múa chân mặc dù cũng chẳng rõ ngài chủ tịch có "tiểu thư Kim" hay không.

"Giờ chúng ta nên làm gì?" - Jessica chống tay lên cằm với điệu bộ buồn chán.

"Còn làm gì nữa?" - Sooyoung bực bội kí vào đầu Jessica một cái: "Cậu cần tuyển dụng cô ta dù có chuyện gì xảy ra đi nữa. Mà tốt nhất là cậu cứ để mình phỏng vấn. Với tính cách nóng nảy của câu mọi chuyện sẽ hỏng bét mất, khi tới lượt của cô ta mình sẽ hỏi."

***

Khi Yuri quay lại chỗ ngồi thì buổi phòng vấn đã bắt đầu. Ngăn cách giữa hai khu vực là một tấm kính trong suốt nên dù không nghe thấy các ứng viên nói gì nhưng cô lại nhìn thấy toàn bộ mọi diễn biến trong phòng. Trước mắt ứng viên có 5 người cả thảy, ngồi thành một hàng ngang, Yuri thậm chí không biết Jessica là ai. Nghe nói cô ấy còn khá trẻ, và xét theo vị trí thì có lẽ là cô gái tóc vàng. Vì cô ta đang ngồi ở giữa - vị trí mà có vẻ là của người quan trọng nhất.

"Cậu cũng tới ứng tuyển à?"

Yuri vô thức nhìn sang người bên cạnh và rồi không thể rời mắt khỏi cô ta. Ấy là bởi cằm cô gái này hất rất cao tạo thành một góc 90 độ so với cổ. Liếc trên bì tài liệu mà cô gái đang cầm trên tay, cô biết được người này tên là Kim Taeyeon.

"Cái đầu của cậu?" - Yuri hồ nghi hỏi.

"Mình đang luyện tập."

"Luyện tập?"

Taeyeon quay sang Yuri nhưng cằm vẫn hất cao chứ không hề hạ xuống, cô đưa tay suỵt nhẹ, hạ âm lượng xuống mức thấp nhất.

"Chỉ riêng cậu mình mới tiết lộ thôi nhé! Cậu nên biết gu của Jessica trước khi vào phỏng vấn. Cô ấy rất thích những người tự tin, cậu phải tỏ ra thật tự tin, càng tự tin thì cô ấy càng thích. Hãy nói quá về mình một chút, và cô ấy thích người có khuôn mặt hất cao về phía trước. Phải, mặt cần hất cao lên như mình này, gu của cô ta hơi dị như vậy đấy."

"Như thế này à?" - Yuri cũng hất mặt lên cao giống Kim Taeyeon và lập tức thấy mỏi.

"Đúng rồi!"

"Xin lỗi...nhưng....có thể cho mình biết ai mới là Jessica Jung không?" - Hạ thấp cổ xuống, Yuri gãi đầu.

Người ở cạnh sững sờ nhìn cô, cũng phải, đến Jessica cũng không biết mà đi phỏng vấn thì không được bình thường cho lắm.

"Thực ra thì...Mình...mới sáng nay mình mới biết chỗ này tuyển dụng... hên xui thôi."

"Là cô ấy" - Taeyeon trỏ vào Sooyoung cười tinh quái: "Cô gái tóc ngắn màu nâu ngồi thứ hai từ phải sang."

Yuri gật gù. Cô đã đoán nhầm rồi, hóa ra đó mới là đạo diễn Jung.

"Còn cô gái tóc vàng ngồi ở giữa là ai?"

"Chỉ là một tạp vụ nhỏ nhoi thôi, đừng để ý tới cô ta làm gì." - Taeyeon nhún vai.

Đúng lúc ấy thì tên của Yuri được xướng lên, cô đứng thẳng người, quay lại chào Taeyeon trước khi tiến tới khu vực phỏng vấn.

"Tới lượt mình rồi!"

"Chúc may mắn nhé!"

Đợi Yuri đi khỏi, Kim Taeyeon mới đưa tay xoa xoa cái cổ đau của mình. Thực ra cô bị trật khớp cổ đã mấy hôm nay rồi.

Kwon Yuri vừa bước vào phòng đã cảm thấy lạnh toát cả người. Cô nghĩ nguyên nhân là do cô nàng tóc vàng xinh đẹp kia đang dùng ánh mắt lạnh như băng chiếu thẳng vào mình. Yuri cũng nhìn lại cô nàng không chút nể nang, trông cô ta có vẻ trịnh thượng hơn với vai trò của một tạp vụ thì phải.

"Cô là Kwon Yuri?" - Như đã thỏa thuận từ trước, người trực tiếp hỏi tên "gián điệp" là Sooyoung.

"Vâng!"

"Là cử nhân kinh tế, tại sao cô lại ứng tuyển vào vị trí của chúng tôi?"

"Vì tôi đang thất nghiệp và cạn sạch tiền đây" - Yuri bực bội nghĩ, nhưng dĩ nhiên cô nuốt ý nghĩ ấy vào trong rồi nặn ra một câu trả lời mẫu mực: "Điện ảnh mới là niềm đam mê lớn nhất của tôi, sau khi tốt nghiệp, và đi làm thử nhiều nơi tôi đã nhận ra điều đấy."

"Tốt lắm" - Sooyoung hứng thú ngồi thẳng người lên: "Bộ phim yêu thích nhất của cô là gì?"

"50 sắc thái" - Yuri trả lời như một cái máy, và nhớ lời khuyên của họ Kim khi nãy, cô cố nâng cằm mình lên cao hơn một chút.

"Tốt..." - Sooyoung ái ngại gật đầu, nụ cười trên môi cô nhạt đi một nửa. Thường những ứng viên sẽ chọn bộ phim yêu thích của mình là một tác phẩm điện ảnh có giá trị nghệ thuật cao, ít ra cũng cỡ Cuộc sống tươi đẹp hay Gatsby vĩ đại, còn Yuri lại chọn một bộ phim nóng đầy tính thị trường. Cô không hiểu "tên gián điệp" này đang toan tính gì nữa đây.

"Kinh nghiệm trong quá khứ của cô? Cô đã từng làm công việc gì? Hay đạt một thành tích gì liên quan đến lĩnh vực điện ảnh chưa?"

"Tôi đã từng vừa là đạo diễn vừa là diễn viên chính trong một tác phẩm kịch đạt giải thưởng lớn"

"Tuyệt! Đó là giải thưởng gì?" - Sooyoung nhanh chóng túm chặt lây câu trả lời, cô đoán không sai, người mà Kim Young In cử đến chắc chắn phải xuất chúng chứ không thể tầm thường.

"Giải Bánh Gạo Vàng, hội diễn văn nghệ thường niên do trường mầm non Chung -ang tổ chức" - Yuri dõng dạc trả lời.

Xung quanh mọi người bịt miệng cười. Còn bên cạnh Sooyoung, "Máy làm lạnh" Jung lia mắt lườm cô thêm một cái muốn cháy mặt.

"Cũng coi như có kinh nghiệm đi" - Sooyoung khó khăn bào chữa: "Vở kịch tên là gì?"

"Nàng bạch tuyết và bảy chú lùn."

"Hay đấy! Cô đóng vai bạch tuyết? Hay mụ phù thủy? À chắc là vai hoàng tử phải không?"

Yuri trả lời trong khi mặt vẫn hất rất cao: "Tôi đóng vai quả táo."

Bên cạnh mọi người không nhịn cười nổi nữa, cũng không ai thèm bịt miệng, những chàng cười cứ thế nổ ra, vang rền như sấm.

"Tốt lắm!" - Sooyoung đế thêm ngớ ngẩn, mặt cô đã trắng bệch: "Vai quả táo là một vai diễn rất phức tạp, cần cố gắng rất nhiều."

"Cô nghĩ mình có lợi thế gì so với những ứng viên còn lại?"

"Xinh đẹp hơn!" - Điều này rõ ràng quá rồi, Yuri tự tin trả lời mà không cần suy nghĩ.

Nhìn sang bên cạnh, thấy khuôn mặt Jessica đã đỏ lừ lên vì tức giận, Sooyoung vội vàng xua Yul ra khỏi phòng.

"Được rồi! Được rồi! Cám ơn cô, mời cô ra ngoài đợi."

***

Ngồi cạnh Sooyoung trong phòng làm việc riêng của mình, Jessica đập bàn rầm rầm.

"Cậu nghĩ mình sẽ tuyển cô ta à? Không có bằng cấp, không có năng lực, không có kinh nghiệm, mặt thì hất lên tới tận trời!"

"Cô ta là do Kim Young In cử đến đấy!"

"Mặc xác!" - Jessica sẵng giọng.

"Nghe mình nói này, nếu cậu đuổi cô ta và buông lời khiếm nhã chẳng phải câu sẽ mắc mưu của Kim Young In sao? Đây là kế mà họ bày ra để thử cậu. Nếu cậu làm đúng như thế họ sẽ cho rằng cậu đúng là loại người chẳng ra gì, hay cáu giận, hẹp hòi, và mấy cái đơn tố cáo cậu đều đúng hết. Hơn thế, mấy ngày nữa rồi cô ta cùng sẽ quay lại đây thôi, không vị trí này thì vị trí khác!"

"Mình không thể làm việc với người như thế được!"

"Nhẫn nhịn một chút đi, mọi chuyện sẽ ổn!"

"Nhưng mình..."

Sooyoung xích lại gần, liên tục xoa dịu Jessica.

"Nghe mình, nhẫn nhịn một chút, chỉ vài tháng thôi, rồi sẽ lại đâu vào đấy. Chỉ cần giải quyết xong chuyện này thì vị trí của cậu sẽ được bảo toàn, cậu cũng không muốn bị mất việc mà, phải vậy không?"

Jessica suy nghĩ một hồi rồi khó chịu gật đầu.

"Thôi được rồi, lần này mình sẽ nghe lời cậu."

***

Jessica tiến vào căn phòng với tâm trạng thật nặng nề, bây giờ đích thân cô sẽ thông báo tên ứng viên trúng tuyển trước mặt tất cả mọi người ở đây, thật không khác gì tự tát vào mặt mình. Jessica hít một hơi dài nhìn khắp lượt hơn 30 người trong khán phòng.

"Sau một ngày làm việc công khai và nghiêm túc..." - Ánh mắt Jessica dừng lại ở tên gián điệp mặt vẫn hất lên tới tận trời. Cô cố nén giận nói: "Xét thấy ứng viên này đã đáp ứng đủ các yêu cầu của người trợ lý, có kinh nghiệm phong phú và năng lực xuất sắc." - Jessica càng nói càng thấy nghẹn ứ ở cổ: "Xin chúc mừng, cô Kwon Yuri, số báo danh 015!"

Yuri ngớ người nhìn Jessica, mọi người cũng không kìm được nhìn sang cô đầy vẻ soi mói, sự bất ngờ hiện rõ trên nét mặt họ. Dĩ nhiên là họ có quyền làm như thế.

Bởi vì Jessica đã có một quyết định thật ngớ ngẩn, mà không, thật ngu ngốc.

TBC.

P/s: Mỗi tuần tụi mình sẽ up 1 chap vào thứ 2 nha các bạn

��!>�-8"��K�0



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic