Chương 25 - Hoàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 25 - Một khắc nói yêu em (Hoàn)

Ngô Thế Huân sau khi được đưa vào bệnh viện liền được bác sĩ cùng ý tá băng bó bả vai . Thương thế không quá sâu , không mất nhiều máu cho lắm . Hắn chỉ cảm thấy một chút choáng váng , trong tâm thực sự lo lắng cho Lộc Hàm còn đang mê man .

Hắn yêu cầu bệnh viện chuyển đến cùng một chỗ với Lộc Hàm , gương mặt nhỏ nhắn của cậu an tĩnh trong mộng , Ngô Thế Huân say mê ngắm , bàn tay không ngừng áp lên má Lộc Hàm . Đột nhiên thân thể cậu có chút co giật , miệng mấp máy gọi tên hắn , mồ hôi trên trán không ngừng chảy xuống bên thái dương .

Ngô Thế Huân không chút do dự liền ôm lấy thân thể Lộc Hàm , hắn cư nhiên quên rằng bả vai đau đớn co rút . Hắn thầm rên nhẹ một tiếng trách mình vô dụng

"Lộc Hàm , em biết không?"

"Anh hiện tại mỗi phút đều mong em tỉnh lại để nói nhiều điều với em . Trước đây anh đều nghĩ làm kỹ rất nhục nhã , đơn thuần chỉ là đem thân xác của chính mình trao đổi với người khác nhưng sau này anh mới biết hoá ra họ chỉ là đem bán thân xác , quan trọng là linh hồn luôn giữ được ở trong mình"

"Anh muốn dung nhập linh hồn em và anh vào yêu đàm hoa để mỗi khi chúng ta thức giấc cũng là bắt đầu một cơn mộng , luôn luôn sống trong mộng đẹp , vĩnh viễn gắn kết đồng tâm"

Khoé mắt Lộc Hàm nheo lại , cậu từ từ mở mắt ra sau giấc mộng dài , điều ngạc nhiên là xung quanh không phải căn phòng lạnh lẽo u ám trước đây ở Ngô gia , cũng không phải ở quê nhà . Chính là bình yên , còn nữa Ngô Thế Huân ngồi một bên thẫn thờ nhìn cậu .

Trong giấc mộng kia , cậu nhìn thấy có người nói muốn đem linh hồn cậu giữ lại bên mình , đem dung nhập linh hồn mình và người ấy vào yêu đàm hoa , đê cùng vĩnh viễn hấp tụ tinh khí hoa kia, vĩnh viễn sống trên nhân gian mãi mãi . Hoá ra người thì thầm bên tai mình lúc nãi quả nhiên là Ngô Thế Huân .

" Em tỉnh?"

"Đã tỉnh"

"Em nằm đó nghỉ ngơi đi , đừng ngồi dậy khiến suy nhược cơ thể" Ngô thế huân ôn nhu Lộc Hàm trong vòng tay , cố nhẫn nại đau đớn từ bả vai .

"Tay anh bị gì thế?"

"Chỉ là không cẩn thận"

"Ngô lão gia , ngô lão gia . làm sao tôi có thể thoát khỏi?" Lộc Hàm cố gắng thanh tỉnh bản thân gợi nhớ lại ký ức nhưng suy cho cùng vẫn chỉ thêm nhược cơ thể .

"Diễn đã chết rồi ! Là Ngô Thế Huân mạo hiểm cứu cậu , thương thế kia là do bị Diễn bắn......Diễn " Quân thuỵ tiếu sái tiến vào , trên mặt có một chút bi thương.

"Ngô lão gia , sao có thể?" Lộc Hàm hoang mang .

"Quả nhiên tình yêu NGô thiếu gia dành cho cậu là vô cùng lớn lao , nếu lúc đó không có hải quân lên kịp , chắc chắn hắn đều có thể sẵn sàng đem mạng sống mình ra thế cho cậu . Tình yêu thật mãnh liệt , thật đáng tiếc , quy luật dương gian là thế , nếu muốn hạnh phúc phải có một người mất đi . Diễn ...Diễn chắc chắn xuống đó rồi cũng sẽ tĩnh tâm" Quân Thuỵ chậm rãi ngồi xuống .

"Lập tức biến ra ngoài" Ngô Thế Huân phẫn khí hét lên .

"Đừng!" Lộc Hàm nỗ lực giữ Quân Thuỵ lại .

"Nữ nhân kia là tình nhân của cha anh"

"Nhưng chẳng phải nàng đã mất đi người yêu thương của chính mình sao , hẳn cảm giác vô cùng đau khổ , dù sao cha anh cũng là người tình nồng ý mặn với nữ nhân kia , hẳn là nàng đã khóc đến tâm tư phế liệt"

"Tại sao em lại rõ?"

"Bởi vì cảm giác của tôi cũng từng như nữ nhân kia khi anh nhẫn tâm" Lộc Hàm đối Ngô thế Huân nhìn bi thương.

"Ta ra ngoài trước" Quân Thuỵ lặng lẽ ly khai

"Anh luôn muốn nói cho em biết dù thân thể em có vấy bẩn thì anh cũng sẽ nhất quyết lấy em , cùng em vĩnh kết đồng tâm . Anh cũng từng ao ước mình không phải Ngô thiếu gia nhưng........vận mệnh vốn đã sắp đặt , nếu không theo như thế chưa chắc anh có cơ hội gặp được em."

"Huân.."

"Đừng nói gì cả , để anh nói cho em nghe , em có biết không....."

Ngô thế Huân nâng cằm Lộc Hàm lên hôn lên môi , hôn sâu sắc , bao nhiêu thống khổ cùng hạnh phúc chạm đến từng hơi thở , tiếng nỉ non xuyên qua từng kẽ răng . Dù bên ngoài trời có mưa tầm tã , sấm chớp đùng đùng nhưng bên trong là một mảnh bình yên....

Em có biết không ?

Em có nghe rõ không ?

Anh có thể là kẻ không có chút tài sản nao trong tay nhưng lại không thể thiếu em

Anh thương em .....Lộc Hàm

À không ....

Là vô cùng yêu em chân thành

....................

8 tháng sau....

"Cậu phải lựa chọn một trong hai"

"Bác sĩ , tôi không muốn nghe đùa cợt ngay lúc này"

"Tình trạng vô cùng nguy khốn , hai thai nhi hiện tại đang nằm tại cửa sản đạo , phải cố gắng hỗ trợ sản phụ"

"Lộc Hàm ! Cố lên"

" A ......a ....a"

"Oa ...Oa ..Oa"

"Xin chúc mừng ! Hai nam hài , quả là hai hảo nam hài vô cùng tuấn mỹ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro