Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi mặt trời chầm chậm lên cao, giờ học tích tắc trôi qua rốt cuộc toàn thể học sinh cũng được giải thoát và đa số đều ùa về căn tin- tình yêu của tất cả để giải quyết cái bụng đang biểu tình của mình.

Tại 11X, mọi người cũng ùa ra gần hết Xiumin đứng chờ bọn lề mề đang chậm rề rề dọn tập sách rồi mới từ tốn bước ra ngoài. Luhan thì ba chân bốn cẳng chạy đến cửa lớp nhằm thoát khỏi ánh mắt đe dọa toàn bộ tế bào của cậu, chưa ổn định được vị trí đứng thì đã có một giọng nói thân quen vang lên thu hút sự chú ý của những con người lười biếng còn lại.

_Luhan, chúng ta đi ăn nào.

Tiếng nói trầm thấp nhưng có phần ấm áp và dễ nghe này chính là của Lee Hongbin, cậu nở nụ cười chói lóa của mình với Luhan và sẵn tiện làm bọn người Suho+Xiumin+Kai mắt tròn mắt dẹt với thành viên lạ lẫm này.

_Ơ, còn họ nữa.._Luhan nhìn về phía bọn người Xiumin tràn đầy khó xử, Hongbin mỉm cười rạng rỡ nhanh chóng đáp lời.

_Chúng ta đi chung đi, hôm nay tôi mời coi như là làm quen.

_Vậy thì không khách sáo nha_Suho không để ý mặt mũi mà đồng ý cái rụp như chỉ chờ đợi câu nói này.

_Chúng ta đi thôi_Hongbin thúc giục D.O và Xiumin còn đang trao đổi ý kiến bằng mắt với nhau. D.O trả lời.

_Được thôi_nhìn về Sehun im lặng không nói không rằng từ lúc nhìn thấy Hongbin_Sehun, cậu có đi cùng không.

_Không.

Ánh mắt Sehun lơ đãng như có như không lướt qua người Luhan rồi cậu nhanh chóng đứng dậy, bước ra ngoài. Lúc băng qua người Luhan còn thâm ý nhếch môi một cách lạnh lẽo đến nỗi Luhan phải rùng mình, toàn bộ tế bào trên cơ thể như bị đóng băng và điều hiển nhiên là cậu đứng hình trong giây lát.

HongBin khều nhẹ Luhan khi thấy cậu cứ đơ ra như pho tượng, Luhan giật mình ngẩn người nhìn HongBin.

_Chúng ta đi thôi_ HongBin thúc giục

_Ờ, à đi thôi_ Luhan đáp lời nhanh chóng, đôi chân cũng hoạt động trở lại và bước nhanh về phía căn tin.

-----ta là dãy phân cách----

Phòng y tế

Nơi đây là nơi mà ChanYeol và BaekHuyn cư ngụ từ đầu tiết đến giờ và cái bánh cam trên đầu BaekHuyn dường như đã có dấu hiệu giảm sưng. BaekHuyn nằm nghỉ ngơi trên giường còn ChanYeol ngồi trên ghế sát nút BaekHuyn, điều đáng chú ý ở đây người bị thương như BaekHuyn thì rất bình thường im lặng không khóc không nháo như lúc đầu nhưng ChanYeol- một người lành lặn không hề có bánh cam hay bánh tiêu gì trên người nhưng miệng chưa hề có dấu hiệu ngưng làm việc từ lúc đến đây cho đến tận bây giờ.

Chốc chốc 5 phút cậu lại hỏi BaekHuyn những câu đại loại như:

Cậu có đau không? Muốn uống nước không? Để tớ lấy nước cho nhé? Có mệt không? Ăn gì nhé? Lần sau phải cẩn thận hơn, chú ý hơn..

Bla...bla...bla...

Và ngay lúc này đây khi mà ChanYeol sắp tiếp tục ca bài ca ấy thì rốt cuộc sức chịu đựng của BaekHuyn cũng chấm hết, BaekHuyn đã bùng nổ một cách dữ dội như núi lửa phun trào và ChanYeol đã hứng chịu sức tàn phá khủng khiếp ấy.

_YAH, PARK CHANYEOL CẬU CÓ IM ĐI KHÔNG HẢ?

Ngoài cửa sổ có mấy chú chim vì giật mình mà rơi khỏi cành cây, những chiếc lá bất hạnh rơi xuống hàng loạt chưa rõ nguyên nhân từ trần.

ChanYeol giờ đây thực sự như một chú cún con đáng thương co rúm người lại cạnh BaekHuyn khát khao sự yêu thương, ai dô... BaekHuyn của cậu ta bình thường rất cute, chu choe phô mai que các kiểu nhưng một khi đã nổi điên thì rất khó nói cho người gánh chịu.

Đài phát thanh rốt cuộc đã ngừng, không khí trở lại sự im lặng vốn có của nó, chân mài BaekHuyn đang nhăn nhó rốt cuộc cũng giãn ra một tí. ChanYeol biết điều nên ngậm miệng như hến chẳng dám hó hé thêm một lời, nếu cậu tiếp tục nói thì có lẽ trang nhất báo ngày mai sẽ là tin tức đám tang của cậu a~

_____đàn quạ bay ngang đầu ChanYeol_____

Do bị BaekHuyn đe dọa nên lúc đầu ChanYeol mới im hơi lặng tiếng bất thường như vậy, sợ là sợ BaekHuyn nổi giận thôi đấy chứ tính cách nói nhiều của ChanYeol đã ăn sâu vào máu làm sao có thể dễ dàng thay đổi một cách ngoạn mục như vậy chứ?

Không tin ư? Bằng chứng là 5' sau thì miệng của ChanYeol đã hoạt động trở lại.

_ BaekHuyn à..._ ChanYeol nhỏ giọng gọi

_........._im lặng

_ BaekHuyn_ ChanYeol tiếp tục gọi

_........._tiếp tục im lặng

_ Baek../_Cái quái gì?_đã có tiếng trả lời và kèm theo đó là một cái gối nện vào đầu ChanYeol, ChanYeol chầm chậm gỡ cái gối xuống rồi nặn ra một nụ cười cực kì cực kì....gian manh xấu xa.

_ Đã hết đau chưa?

_ Con mẹ nhà cậu nãy đến giờ hỏi không chán à? Tôi lặp lại lần cuối tôi hoàn toàn ổn, để yên cho tôi ngủ_ BaekHuyn giật lại cái gối rồi nằm xuống quay mặt vào tường.

_Nhưng mà BaekHuyn à em không đói sao? Bình thường đến giờ ăn là em chạy nhanh lắm cơ mà_ ChanYeol tiếp tục không để yên cho BaekHuyn mà ngồi lảm nhảm ở một bên.

_........._bất động

_Nghe nói thực đơn hôm nay có món mới, haiz..._ ChanYeol chậc lưỡi làm ra vẻ tiếc nuối, BaekHuyn đang nằm yên bỗng dưng có động tĩnh, chưa đầy một giây sau đã ngồi bật dậy.

_Còn không nhanh chân đi mua về đây ăn?

_Hả?_mặt ChanYeol đơ ra, cằm cũng sắp rụng tới đất vẻ mặt ngạc nhiên hiện ra rõ ràng trên khuôn mặt_cậu không đi ăn với tớ à?

BaekHuyn ngồi chễm chệ trên giường bệnh rất chi vô tội khoanh tay nhìn ChanYeol đang bỡ ngỡ.

_Cậu không thấy tớ đang bị thương hay sao? Đi nhanh lên mua thức ăn ngon về đây nhớ mua nước uống nữa đấy, tớ đang bị thương nên cần bồi bổ_chẳng khác nào ông chủ đang phân phó cho người làm, vâng hiện tại BaekHuyn đang chỉ tay năm ngón còn ChanYeol là người bị chỉ thị đấy ạ.

_Cậu...cậu.._ ChanYeol nói không nên lời với BaekHuyn

_Thế nào?_ BaekHuyn mở to mắt nhìn ChanYeol đang lắp bắp trước mặt mình

"Phải kìm nén, kìm nén a~"

ChanYeol đáng thương ngậm đắng nuốt cay mà trưng ra bộ mặt không có gì vẫy chào nữ vương BaekHuyn.

_Cậu chờ ở đây tớ đi mua đây.

_Tất nhiên, nhớ nhanh đấy_ BaekHuyn dửng dưng nằm lại giường nhắm mắt dưỡng thần còn ChanYeol thì lủi thủi đi mua thức ăn mà nội tâm không ngừng suy nghĩ.

Rõ ràng trước khi rủ BaekHuyn đi ăn cậu đã hỏi là BaekHuyn đã hết đau chưa, BaekHuyn còn trả lời là ổn rồi cơ mà. Hơn nữa bị thương là ở trên đầu tại sao lại đi không được cơ?

ChanYeol à số phận của cậu suốt đời chỉ có thể bị Byun BaekHuyn bắt nạt mà thôi.

_____________ta là dải phân cách_________

Lảm nhảm vài dòng

Lời đầu tiên chúc các nàng 8 tháng 3 vui vẻ ngày càng xinh đẹp, chu choe đủ kiểu ngày nào cũng có đam mĩ để đọc nga~

Cám ơn vì đã đọc, ta hẹn gặp nhau sớm nhất có thể nhá.

Chân thành tạ lỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro