I Have A Date With A Vampire [Chap 6]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6: Pink Mushroom knight

OST season 1: Endless Love

Jessica chán nản.

Jessica mệt mỏi.

Jessica cần nghỉ ngơi.

Nhưng khi lưng vừa chạm xuống giường thì đập vào mắt Jessica là một tờ giấy màu hồng được để một cách tinh tế ở vị trí mà bất kỳ ai không bị đui cũng đều có thể thấy được.

Jessica từng thích màu hồng.

Vâng. Đó là chuyện của 3 tiếng trước.

Nếu dùng Air thì phòng cô sẽ biến thành một bãi giấy vụn mất.

Chỉ có Fire mới có thể tiêu hủy nó một cách gọn gàng, sạch sẽ nhất.

Thôi thì để xem nó viết gì?

= = = = = =

Jessica đang khóc.

Quên đi. Đó là chuyện phi lý nhất có thể xảy ra.

Nhưng không có nghĩa là cô không xúc động. Từng câu từng chữ trên tờ giấy màu hồng lòe loẹt đang dần nhòe đi.

Với một người đọc sách có thâm niên như Jessica thì những câu chữ hoa mỹ trở nên quá tầm thường, nhạt nhẽo. Thế nên những dòng chữ thật thà, giản dị đến mức có một chút ngây ngô của Tiffany lại làm nên chuyện.

= = = = = =

Dear Jessi,

Từ lâu tớ đã muốn gọi cậu là Jessi (nó nghe hay hơn Hung bạo nhỉ?) nhưng cậu chưa bao giờ cho tớ cơ hội đó cả >”<.

Tớ ghét những lúc cậu cáu gắt với tớ.

Tớ ghét những lúc cậu bỏ tớ một mình.

Tớ ghét cậu chê tớ nấu ăn dở trong khi cậu còn chưa từng bước vào nhà bếp.

Tớ ghét cậu thà dành thời gian tắm cho Polar chứ không chịu chơi với tớ.

Tớ ghét cậu luôn làm cho tớ cười dù những câu chuyện của cậu chỉ khiến cả nhà bị đóng băng.

Tớ ghét cậu làm tớ phát điên lên vì những đụng chạm dù vô tình (theo lời thanh minh của cậu) hay cố ý (theo ý kiến của tớ) của cậu.

Tớ ghét việc con tim mình luôn bị điều khiển bởi cậu.

Và cuối cùng tớ ghét việc mình đã lỡ yêu cậu mất rồi.

Cho dù trong tim cậu không có chỗ dành cho tớ thì cậu vẫn là người dành hết chỗ trong tim tớ.

= = = = = =

Jessica nhẹ nhàng mở cửa, trong ánh sáng mờ ảo, cô nhìn thấy một hình dáng to lớn đang nhìn mình với ánh mắt đầy giận dữ.

-Grừ…grừ…grừ… (Cô còn đến đây làm gì?)

Mặc kệ những tiếng rít khe khẽ của Polar, Jessica vẫn im lặng bước vào.

Trên gương mặt thiên thần là đôi mắt cười xinh đẹp đã sưng húp vì khóc quá nhiều.

Không biết từ lúc nào mà Tiffany mệt mỏi thiếp đi trong vòng tay an ủi của Polar.

Từ ngày quen biết Tiffany đến giờ đây là lần đầu tiên nó thấy cô chủ của mình khóc nhiều đến vậy, lại còn là vì một kẻ vừa hung bạo, vừa vô tâm, vừa ích kỷ, vừa đáng ghét…nói chung là khuyết điểm thì nhiều mà ưu điểm thì không có bao nhiêu.

= = = = = =

Sau một hồi tranh đấu bằng ánh mắt, Polar cuối cùng cũng phải nhượng bộ, nhường Tiffany lại cho Jessica. Nói trắng ra thì dù Tiffany là chủ nhưng Jessica mới là người chi trả tiền ăn cho nó.

Có hơi tàn nhẫn nhưng sống thì phải biết linh động, đúng không?

Nhẹ nhàng ẵm cô gái vẫn đang say ngủ lên giường, vén những lọn tóc che phủ gương mặt xinh đẹp nhưng nhuốm màu mệt mỏi sau những hành động của mình, Jessica không khỏi thở dài.

-Có phải tớ tồi tệ lắm không?

Polar gật đầu lia lịa.

-Tớ đã làm cậu khóc rất nhiều?

Polar gật tiếp.

-Tớ nên làm thịt cái con gấu mập đằng sau đúng không?

Gật theo quán tính nhưng nhanh chóng dzọt lẹ khi nhận ra điều mình vừa nghe được là gì.

-Tớ xin lỗi.

Jessica khe khẽ thì thầm trước khi để cơn buồn ngủ dễ chịu đánh bại mình.

= = = = = =

Trong cơn mê, Tiffany thấy mình được ai đó nâng lên, một vòng tay ấm áp và ít lông, còn có hương thơm nhè nhẹ chứ không phải thoang thoảng mùi tanh của cá.

Rồi những lời thì thầm êm dịu dần dần đưa cô vào giấc ngủ sâu hơn, an toàn hơn trong lòng người đó.

Khi những tia nắng đầu tiên rọi vào, Tiffany giật mình tỉnh giấc, chỉ còn một mình cô trên chiếc giường King size màu hồng nhưng mùi hương của ai đó vẫn còn vương lại.

Polar mới đổi sữa tắm mới???

Nhưng những thắc mắc của cô nhanh chóng bị đánh tan bởi những ký ức tối qua lại hiện về.

Hung bạo ghét mình? Có lẽ mình không thể ở lại đây được nữa?

Giờ mà về lại nhà thì mặt mũi đâu mà nhìn ba mẹ? Đi bụi thì cô lại không dám.

Nhà Sunny! Đúng rồi cô sẽ qua nhà Sunny ở tạm vậy.

Nhưng còn Polar? Chắc đành phải nhờ Michelle unnie đi đón Polar về vậy!

Thu xếp ổn thỏa đâu đó, Tiffany lặng lẽ rời khỏi Jung gia. Từng bước chân chậm rãi, đợi chờ một lời ngăn cản.

= = = = = =

-Không! Không được !!!

Sunny tàn nhẫn đóng sầm cánh cửa trước mặt Tiffany.

Tiffany lủi thủi quay ra, chẵng lẽ thiên hạ rộng lớn không có chốn cho cô dung thân?

Trước mặt Tiffany là vực thẳm, nhìn cũng khá đáng sợ nhưng chắc sẽ kết thúc nhanh thôi.

Trong lúc cô đang thu hết can đảm, thì khu rừng bỗng xao động bởi hàng loạt cơn gió.

Tiffany thấy một vòng tay đang ôm chặt lấy mình, vẫn là cái mùi hương trên giường cô sáng nay.

-Cậu định làm cái quái gì vậy? Cậu muốn chết sao?

Giọng Jessica giận dữ vang lên, vẫn không nới lỏng vòng tay mình.

= = = = = =

-Hung bạo???

Tiffany không khỏi ngạc nhiên khi biết người ôm mình là ai.

Dù khá sung sướng nhưng tự ái người con gái nổi lên, dằn mình ra khỏi vòng tay của Jessica,

-Cậu còn quan tâm đến tớ làm gì? Không phải cậu ghét tớ lắm sao?

-Tớ…tớ - Jessica bỗng trở nên lúng túng.

-Hử? – Tiffany nhướng mày.

-Tớ không có. Chỉ là tớ không biết phải làm sao để đối mặt với cậu. Cậu khiến tớ có những cảm xúc tớ chưa từng có trước đây. Cậu làm rối tung cuộc sống của tớ nhưng tớ lại không thể ghét điều đó. Điều đó làm tớ bối rối.

Jessica đỏ mặt thú nhận cảm xúc của mình.

-Cậu có biết bây giờ nhìn cậu rất đáng yêu không? – Tiffany khúc khích.

-Không chọc ghẹo tớ!

-Nhưng nó thật sự dễ thương mà! – Tiffany nói với một cái bĩu môi.

-Vậy cậu có thể tha thứ cho cô gái dễ thương đó không?

-Để suy nghĩ đã. Không! – Tiffany giả bộ quay mặt sang chỗ khác.

-Tớ xin lỗi mà!

Jessica thấy thế vội giật giật tay Tiffany ra chiều hối hận.

-Không! – không quên hất tay ra cho giống phim Hàn Quốc nhưng Tiffany lại quên mất trong phim diễn viên là người, còn cô là vampire.

Jessica mất đà trượt chân rơi xuống vực, Tiffany vội vàng lao theo bất kể chuyện cô không hề biết bay và cũng chẳng có mang theo dù, và điều đó càng làm tăng sự thót tim của những khán giả đang rình rập trong bụi rậm.

= = = = = =

1 phút sau, có hai người đang bay lên từ dưới vực,

-Tự dưng cậu lại nhảy xuống đó làm gì?

Jessica trách móc khi cả hai đang bay lên.

-Tại người ta muốn cứu cậu. – Tiffany lí nhí đáp.

-“Bằng niềm tin à?” – Jessica chỉ dám suy nghĩ trong đầu.

-Nấm ngốc, muốn cứu mình thì chỉ cần đừng làm gì nguy hiểm để mình phải lo lắng.

Tiffany chỉ lặng lẽ gật đầu. Tư thế của cô và Jessica bây giờ khiến cô có hơi ngượng ngùng. Mặt cô có lẽ đã đỏ bừng lên rồi!

Trong lúc còn đang bối rối thì Tiffany nhận thấy Jessica đã bất ngờ hôn mình. Tiffany bất ngờ một thì đám nhiều chuyện phía dưới bất ngờ mười, bản năng nghề nghiệp trỗi dậy, hàng loạt máy ảnh lập tức giơ lên.

Nhưng những bức ảnh đó vĩnh viễn không bị công bố, bởi vì “họ quá dễ thương khi ở bên nhau, hãy để cho họ có một chút sự riêng tư” – trích lời Tổng biên tập tạp chí VR.

-Họ là một cặp đôi thật đáng yêu đúng không? – Sunny mơ màng vuốt ve Taiyou đang nằm trên tay.

-“Không dám dâu. Một cặp đôi sến đến rợn người thì có.” – Taiyou’s pov.

Special bonus:

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Jessica không đến kịp khi Tiffany đang đứng trước vực thẵm?

Tiffany hít thở thật sâu, nhìn xuống vực thẵm, thu hết can đảm của mình,

-Jessica Jung, đồ đáng ghét!

Hét lên được điều mình muốn làm tinh thần con người ta thoải mái hơn.

Đôi khi mọi việc đơn giản hơn chúng ta nghĩ rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jeti