Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người ấy mãi lo rượt đuổi mà quên mất hai con người đang tỏ ra sát khí đang đứng im lặng mà quan sát hai cậu từ nãy đến giờ.

Không gian bao trùm nơi đây một sự im lặng đến đáng sợ. Bây giờ là thời gian thành phố Seoul đèn, những ngọn đèn nhiều màu sắc lấp lánh, thoắt ẩn thoắt hiện xanh xanh đỏ đỏ. Cậu và anh vẫn cứ chậm rải bước đi mà chẳng ai buồn nói với nhau câu nào. JM cứ mãi nghịch điện thoại, cứ cuối đầu ấn ấn, JK thì vừa đi vừa nhìn xung quanh, lại nhìn thêm cả 2 con người đang cười đùa với nhau ngoài phố kia nữa. Cậu kẻ cười, một nụ cười hiền, nụ cười nhẹ nhàng thoáng qua trên gương mặt khả ái.
Cùng lúc đấy, anh vừa ngẩng đầu cất tiếng phá tan bầu không khí nặng nề ấy.

-" Cậu cười cái gì? " - Giọng vẫn lạnh như băng.

-" Mắt mớ gì anh mà hỏi?" - JungKook đanh đá trả lời

Ây za, cái thằng bé này a~, đúng là... vừa mới cách đây vài tiếng thôi, còn làm cái bộ mặt thỏ con đáng thuơng, một tiếng hyung, hai tiếng hyung, giọng nói thì nhão nhoẹt ra sức nịnh nọt anh cho cậu cùng phòng. Thế mà khi đạt được tâm ý lại trở mặt 180 độ thế kia sao. thật là một thằng nhóc con đáng ghét mà, biết vậy anh chẳng buồn cho nó cũng phòng. Park JiMin đây từ lúc bước vào cái trường này , chưa ai dám hó hé với anh một câu, nói chuyện còn chẳng dám nhìn thẳng vào mắt anh, thế mà hôm nay. thằng nhóc láo tóe mồm mép này lại dám cả gan trả lời anh như vậy, đã vậy còn chẳng thèm dùng kính ngữ với anh. Được lắm.... đời còn dày, hãy cứ đợi đó, Park JiMin này sẽ cho cậu biết thế nào là lễ độ.
Suy nghĩ tới đấy, khóe môi anh lại nhếch lên, tạo thành một đường cong tuyệt mỹ. Các cô gái đi bên đường cũng trầm trồ xao xuyến.
-" Anh cười gì đấy? " - Bỏng dưng người đối diện cười gian xảo, JK tò mò hỏi
-" Mắt mớ gì cậu mà hỏi " - Anh trả lại nguyên văn cho cậu.
-" Anh... anh.. " - Jungkook ngậm một bụng tức, hai má phồng lên, cái môi anh đào cứ chu chu ra, liếc xéo anh một cái.
-" Tôi không nói chuyện với anh nữa, cái đồ JiMin is papo"
-"......" - JM mắt to mắt nhỏ ngạc nhiên nhìn bóng dáng cậu đang xa dần. " WTH" cậu, cậu dám nói tôi ngốc.. haha... được lắm nhóc con, từ từ tôi sẽ dạy bảo cậu để cậu không còn láo toét được nữa.
____________________________
-" wow, ở đây cũng có quán ăn như thế này sao? " - JH nhảy cẩn lên, chỉ chỉ vào quán ăn như 1 đứa trẻ được cho kẹo.
-" Đương nhiên rồi, đây là quán ăn bình dân mà ngon nhất ở đất Seoul này đấy"- Taehyung tiếp lời
-" Này, hai người kia, nhanh lên nào, tôi đói lắm rồi đấy, làm gì mà như rùa lật ngửa thế kia" - JH vừa nói ,tay vừa vẩy vẩy gọi JK và JM từ đằng xa đang ung dung bước đến.
-" JungKook ah~" - Taehyung vừa gọi tên cậu, vừa cười, một nụ cười khẩu hình chữ nhật thật ngọt ngào và ấm áp.
-" Vâng ạ" - JK đáp trả bằng một nụ cười lộ cả 2 chiếc răng thỏ đáng yêu.
Cả 4 Mỹ nam từ từ đi vào quán ăn, Taehyung khoát vai JungKook đi trước, JHope thì nhảy nhót theo sau, chỉ có JiMin mặt có mày cau mà lẳng lặng bước cuối.
Đây là một quán ăn bên đường thành phố. Nó được trang trí rất bình thường với cái tên " MoChi" nghe có vẻ bánh bèo nhưng thật chất nó lại là 1 quán ăn ngon nhất nhì thành phố. Không gian bên trong được trang trí cũng chẳng có gì nổi bật nhưng chất lượng thức ăn lại quá tuyệt vời. Chính vì thế mà quán tuy nhỏ nhưng lúc nào cũng đông khách, người đến rồi lại đi cứ típ tục nườm nượp. Quán bình thường đã đông khách. nhưng hôm nay, lại đặc biệt đông hơn vì có thêm 4 chàng trai mang vẽ đẹp ngất trời đang an tọa ở 1 bàn cuối phòng. Các cô gái cứ như thế mà bị 4 nam thần đó làm cho mê mẫn rồi lân la đi vào quán để nhìn rõ hơn cũng như tạo dáng gây sự chú ý với ý định mong là lọt vào con mắt xanh một trong 4 chàng.

-" Xin lỗi. quý khách dùng gì ạ" - Người phụ vụ lịch sự cầm bảng menu đến bàn đưa cho 4 chàng.

-" JungKook, JHope, mọi người thích ăn gì thì cứ tự nhiên gọi đi nhé, hôm nay là ngày đặc biệt nên...... JiMin sẽ mời" - V dõng dạt tuyên bố.

-" WHAT? " - một thanh niên mặt ngố ra rõ ngốc há mồm, Không ai khác chính là JiMin

-" Thế thì tớ không khách sáo đâu nhé" - JH mặt gian cầm bảng menu mà lướt qua các món ăn hấp dẫn được in trên đó.

-" Khoang đã, tại sao lại là tôi mời?" - JM cao mày mặt nhăn như đít khỉ.

-" Anh tiết sao?có ai nói anh là anh vừa khó ưa lại vừa keo kiệt không? " - JungKook lên tiếng.

-" cậu... " - JM cứng họng.

-" haha.. JiMin à, lần đầu tiên tao thấy mày cãi lý không lại người ta đó"

-" Nào! coi như quà làm quen đi anh bạn, lúc nào đó tôi sẽ mời lại mà... đừng...như vậy chứ" - JH cũng khúc khích cười.

"....." - JIMin câm nín

-" Xin lỗi anh phải chờ lâu. anh cho em 1 phần lẫu hải sản, thêm Bulgogi ( thịt bò nướng) , thêm Galbi ( sườn nướng), à... thịt cừu xiêng nữa ạ, cả... Naengmyeon ( mỳ lạnh) nữa... à chưa, phải ăn gì đó trán miệng chứ.. đúng rồi... cho em 4 ly kem dâu nữa nhé.. cảm ơn anh"- JK nói 1 ề làm anh phụ vụ cũng toát cả mồ hôi. tay thì ghi ghi chép chép...

-" Jung.. Jungkook... ah~ Hình.. hình như em gọi hơi nhiều thì phải, chúng ta chỉ có 4 người thôi mà" - JH đổ mổ hôi, JH cậu cũng đang định gọi món cậu thích. nhưng bất ngờ bị thằng nhóc JK gọi trước đã vậy còn gọi rất nhiều nên anh đằng im lặng, nhìn JiMin mặt vẫn không biến sắt ngồi bên kia mà lòng thầm nghĩ " JiMin ah, tôi cho cậu hôm nay rồi".

-" JHope nói đúng đó, em gọi hơi nhiều.. à mà quá nhiều rồi đó Jungkook ah" - V tiếp lời

-"....." - mặt JiMin vẫn không biến sắt, ngồi trên ghết khoanh tay nhìn thẳng vào cậu.
-" Ây ya, nhiêu đó mà nhiều gì chứ ạ, hii" - JK cậu cười đắt ý.

Không lâu sau, người phụ vụ đã đem tất cả các món ăn do một tay JungKook sắp xếp nằm ngay ngắn trên bàn xoay. Người phụ vụ không quên câu " Chúc quý khách ngon miệng" Rồi lui vào. Nhìn cả đống thức an trên bàn, JHope nuốt nước bọt 1 cái rồi lại cười.

-" JungKook, em quả là biết chọn đồ ăn nha"

-" Em mà" - Jungkook cười đáp lại

-" Cậu ăn hết đống đồ này cho tôi nhé"- JiMin giọng băng lãnh kêu ngạo nói

-" Sao tôi phải ăn hết"- Jk đál trả không 1 chút sợ sệt

-" vì cậu kêu hết chỏi này rồi còn gì? "

-" bộ có điều kiện. gọi bao nhiêu thức ăn là phải bắt buột ăn mà phải an hết sau. Em kêu tất cả món này là để các hyung anh đó( Quay sang V và JH)... em chỉ ăn thịt cừu xiêng nướng thôi... hà"

" Được lắm... " - JiMin lạo nói lý thua thằng nhóc răng thỏ đáng yêu ấy.

-" Nè nè. hai người sao cứ nói với nhau 1 câu là lại cãi nhau thế"- JH lên tiếng hòa giải

-" JungKook ah, nghe lời anh đừng cải lý với cậu ta nữa, cậu ta là con thú dử đó. không biết nó sẽ lên cơn thịnh nộ bao giờ nữa, nên em nhịn vài câu, ít ra em chung phòng với tên đấy đó" - V ghé sát tai JungKook mà nói nhỏ.

-" Em quên mất, cảm ơn hyung" - JungKook cũng đáp trả bằng hành động ấy.

-" nè nè, nói nhỏ có hai trường hợp, 1 là mượn tiền hay là nói xấu. Trừơng hợp mượn tiền chắc không thể xảy ra rồi chắc trường hợp còn lại đang diễn ra ở đấy có phảo không vậy" - JHope nhọc nghẹo.

-" Ayza làm gì có ạ, em có nói xấu đâu" - JungKook ngây thơ đáp

-" Uầy... hyung đâu nói em nói xấu đâu, sao mà tự nhận vậy cà"- JHope đẩy vai người bên cạnh.

-" Em.. em... "

-" Thôi. đồ an ngụi hết rồi mau ăn đi hả" - Taehyung giải vây.

"......."- Jimin vẫn im lặng, cầm đũa.
Cả 4 người cũng nhau ăn đóng đồ trên bàn, không quên câu " Mời mọi người ăn cơm". Vừa mới bỏ miếng thứ nhất vào miệng, JHope như bị thôi miên bởi vị ngon của nó.. một mùi vị đậm chất Hàn Quốc mà suốt 10 năm nay, anh không được mếm. Phải, JHope năm nay 18t, anh là học sinh năm ba, từ lúc 8t đã rời xa Đại Hàn Dân Quốc cũng với bố mẹ qua Mỹ. vì thế mà anh lớn lên cũng ở bên Mỹ. Lần này có dịp trường Quốc Tế và trường anh trao đổi học sinh, anh mới có dịp trở lại nơi này, và ngồi đây thưởng thức hương vị quê hương mà anh thầm khao khát.
-" Nó thật là tuyệt vời" - JungKook cất tiếng, tấm tắc khen ngon.

-" JungKook ah, sao em chỉ ăn thị cừ xiêng thôi vậy" - Taehyung hỏi

-" vì em thích mà" - JungKook nhanh ngọn trả lời.

-" Các món khác cũng ngon phếch đấy, JungKook cậu nên thử đi" - JHope giới thiệu.

-" Em biết mà hyung, nhưng em chỉ thích Cừu xiêng nướng thôi... thịt cừu xiêng ngon.. ngon.. ngon" - Mỏi chữ ngon cậu nhã ra là cánh môi lại chu chu lên 1 chút. Trông cậu thật đáng yêu, 1 tay cầm que thịt xiêng, 1 tay chỉ chỉ. miệng thì chu chu khiến người nhìn chỉ muốn vồ đến mà véo má cậu thôi.
" Đáng yêu chết đi được" - Tim của ai đó đã lệch một nhịp.

" JiMin ah, cậu nói gì đi " - JHope này nỉ

" Nói gì giờ?,.. các cậu muốn uống một chút không? " - JiMin nản giờ mới cất tiếng.

-" Được đó, gút ái đia"- JH đưa ngón cái lên biểu thị sự đồng tình.

-" Không được, ra ngoài vào giờ này đã là quy phạm nội quy, nếu còn say xỉn thế nữa thì có nước bị đuổi ra khỏi trường luôn đó" - Taehyung giọng trở nên nghiêm trọng.

" Uầy.. uầy.. anh bạn tôi ơi, hôm nay tạm thời gạt cái chức hội trưởng sang một bên đi, xõa 1 bửa mà.. lâu lâu.. mới có 1 lần thôi"- JHope làm nũng nài nĩ.

-" Em không muốn mới ngày đầu mà bị đuổi đâu, Taehyung hyung, đừng cho họ uống" - JK trưng nguyễn cái mặt nhõng nhẽo , đáng thương ra.

-" Phục vụ cho 1 chay jeju bàn 19" - Jimin nhanh chóng gọi.

-" Jimin.. anh"

-" Tôi làm sao, thì cậu đừng uống là chẳng liên can đến cậu rồi, cả Taehyung nữa, mày muốn làm cái chức học sinh con ngoan trò giỏi thì về trước cũng được" - JiMin vẫn thái độ lạnh lùng đó.

-" tao... được rồi.. chỉ hôm nay thôi đó" - Trước tình thế khó xử như vậy. Taehyung chỉ biết uk đại một tiếng cho qua. coi như hôm nay anh phá lệ cho cả đám xõa một hôm đã.
Khi phục vụ đã đem chay soju lại, Jimin cầm chay rượu rồi rót cho cả 3 mỏi người một ly, đương nhiên là trừ JungKook ra rồi. Cả 3 cũng nâng ly lên, JH dõng dạt tuyên bố lý do rồi Cạnh một tiếng, chiến hữu nóc cạn 1 ly. Cái mùi nồng nồng lại thơm thơm của rượu tỏa ra khắp bàn ăn. JungKook ngồi đó nhìn mà trong lòng cũng nôn nao hẳn lên. Rồi 1 chay, 2 chay,... 6 chay.. 7 chay... cứ thế rồi 10chay..
-" Hôm... hôm nay... hức.. nay.. tôi.. quả thật rất.. hức.. vui vui đó" - JHope đứng lên, cầm lý rượu mà lắc qua lắc lại, gương mặt đã đỏ lên vì say mèm... Trái lại với JHope, 2 con người kia đều rất.. ư là tỉnh.. họ vẫn bình thương như lúc mới vào quán.

-" Cậu say rồi JHope à" - JiMin lên tiếng.

-" Tôi đâu.. hức.. có say đâu.. hức"- JHope ngiên qua ngiên lại.

-" JHope cậu ổn chứ" - V lo lắng

-" JHope hyung ấy say lắm rồi đó, nhìn mặt anh ấy kìa, đỏ hết cả lên rồi còn gì nữa"- JungKook cũng lo lắng không kém.

-" Ah.. Jungkook, thằng nhóc dễ thuơng.. hức..này.. nãy giờ chỉ.. hức có em là không uống thôi đó.. nào uống với hyung một ly đi nào"- JHope cầm ly rượu uống dở trong tay qua ngồi cạnh JungKook

-" JHope ah, thằng bé còn nhỏ lắm, cậu không được dạy hư thằng bé, JungKook ah. đừng uống"- Taehyung ra sức ngăn cản.

-" Uống 1 ly có sao đâu" - JHope bỏng tươi tỉnh hẳn lên.

-" Hyung ah. đó giờ em chưa uống lần nào, em sợ lắm... "

-" JHope, cậu đừng như vậy, thằng bé nhỏ lắm" - Taehyung đi đến, gở tay anh ra.

Ngồi chúng kiến sự việc nảy giờ. Jimin cũng cảm thấy có chút gì đó thú vị rồi đây, anh liền nghĩ ra ý định , chuốt thằng nhóc này say rồi.... nhân lúc nó ngủ mà...... chụp hình nó lại, khi say mèm đấy rồi sẽ dùng tấm ảnh đó uy hiếp nó... ai bảo anh gian lận, chỉ là anh quá thông minh thôi... haha.

-" Uống 1 ngụm thì chết à" lúc này Jimin rót 1 ly khác đưa cho JungKook...

Đang tuổi an tuổi lớn lên JungKook cũng hần nào hiếu kì về cái thứ được gọi là rượu kia. Cậu thấy người ta mỏi khi buồn thì uống rượu, vui cũng uống, kể cả buồn chẳng gì làm cũng uống. Cậu không biết cái thứ đó lại có sức ảnh ưởng lớn như thế nào, mùi vị nó ra sau mà phải làm cho người ta phải mê mẫn nó như vậy, cậu muốn thử một lần, chỉ 1 ngụm thôi thì chết ai đâu chứ, nghĩ vậy, cậu cầm lấy ly rượu, quay sang Taehyung người đang lo lắng cho cậu.

-" Hyung ah, dù sau e cũng chỉ thử 1 ngụm thôi. em không uống hết đâu, hyung đừng lo nha.JHope hyung đã có tâm ý mời như vậy mà... hì... nha hyung"- Jungkook lại trưng cái mặt con thỏ đáng thương ra để mong Taehyung cho phép. Cái gật đầu của anh làm cho cậu mừng rở, hơn ai hết thì cái người vui nhất là Jimin, anh cười gian, khóe môi nhếch lên khoái chí.

-" Chỉ 1 ngụm thôi đó, thứ này không tốt cho sức khỏe đâu JungKook ah"- Taehyung vẫn ân cần và chu đáo như thế.

Jungkook khẻ gật đầu rồi cầu ly rượu trắng lên, nhìn đầu nó hồi lâu rồi nuốt nước bọt ực một cái, rồi từ từ đưa vào miệng. 2 cách môi anh đao hé mở, đăth vào thành ly, nước từ từ chảy vào nơi khoang miệng xinh đẹp và bí ẩn, trên cổ cậu động đậy một chút rồi ( Ặc) một cái...
-" Hụ.. hụ. hụ.. "- JungKook ho sặc sụa
-" JungKook em có sao không vậy" - Taehyung lo lắng nhìn cậu, tay không quên vuốt vuốt nơi sống lưng.

-" Hụ.. hụ.. nó.. nó.. "- Jungkook vẫn cúi mặt ho không nói nên lời.

. -" Có nhiêu đó thôi mà không chịu nổi sao? " - Jimin kiêu ngạo lên tiếng.

Hơi nồng của rượu làm JungKook có hơi chút choáng, ở nơi cổ họng cứ hắc lên mùi nồng nặc ấy, nhưng nó không khó chịu mà nó lại thơm thơm, cậu vốn dĩ lã bị nó lôi cuốn mà nhắm tịt cả mắt lại, chưa đầy một phút sau, Mặt của cậu đã chuyển màu, đôi gò má của cậu lại ửng hồng lên. Trên gương mặt thanh tú ấy bây giờ thêm một màu hồng hồng, đôi mắt to tròn long lanh, sống muỗi cao va thẳng, dôi môi anh đào chúm chím hồng hồng. Gương nặt khả ái đó vừa ngước lên, như đập vào mắt anh một phát như trời gián. Nhìn cậu bây giờ quá sức là. ....làm cho người ta mê mẫn.. Anh nhìn cậu. không nói,.. trên ngương mặt đang chuyển màu kia bổng hiện lên nụ cười, nụ cười gây xác thương mạng ở vùng tim kiến con tim của anh bỏ lở nhịp mất rồi. Bàn tay vô thức của anh chạm vào má cậu, rất mịn và nóng nữa, anh vẫn nhìn cậu, người con trai ấy thật sự quá hoàn mỹ, quá đẹp khiến anh không thể nào rời mắt.

-" JungKook ah, em sao vậy" - Câu nói của Taehyung làm anh giật mình. cái tay theo đó cũng rút về vị trí cũ.

-"JungKook ah, đùng nói với anh là em say rồi nhá" - Taehyung đưa tay sờ trán cậu,rồi thuật tay đở cậu dậy... Gương mặt ấy vẫn như vậy. 1s..2s.. 3s... Taehyung vội đặc cậu xuống lại vị trí cũ.Taehyung không nói chỉ quay lưng và tường.. Jimin cũng dường như hiểu được phần cảm giác đó.. cái cảm giác mới vừa mấy phút trước cậu bị lôi cuốn bởi JungKook.

-" Cậu ngốc này say rồi"

-" Ukm" Taehyung trả lời nhưng vẫn không quay đầu ra.

-" Tao sẽ đưa cậy ta về phòng, còn mày đưa cái tên đại ngốc Jung Hoseok đó về phòng luôn đi, cậu ta nằm ngủ từ nảy đến giờ đi. Ai đời lại mời rượu người khác xong rồi ngục tại bàn chứ"

-" Hay để tao đưa Jun.. "

-"JUNGKOOK.. để tao đưa về" - Jimin nhấn mạnh tên cậu, nhìn vào cái con người đang ngồi thẩn thờ kia...

Một tay xách mớ đồ đạt. một tay giữ câu trên lưng. Jimin cẩn thận kiểm tra kĩ cậu đã an toàn trên lưng anh rồi mới chậm chậm bước ra quẩy thanh toán. Nhanh chóng chỉ sao 1 cú chạm. tất cả đã xong xui. Anh nhìn vào con người đang ngủ không biết trời trăng gì trên lưng mình rồi cười hiền, một nụ cười nhẹ nhàng rồi bước tiếp. Và chắc rằng tất cả những hành động đó đã thu vào tầm mắt của Taehyung, Taehyung thở dài một tiếng rồi nhìn sang con người cũng đang ngáy o.. o dưới bàn.....
" Jimin chúng ta thật không xong rồi"

__đêm nay hẳn còn là một đem rất dài.. _______________

Park JiMin

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro