chap 10-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nửa tháng sau, Ham eunjung quyết định cầu hôn park jiyeon.

Sau cơn động đất, tâm tình của jiyeon luôn bị vây trong đau thương, gần đây jiyeon thường xuyên đưa mắt nhìn phương xa, trong mắt lóe ánh sáng làm eunjung khó hiểu, eunjung không hiểu jiyeon suy nghĩ cái gì.

Đả kích mất người thân quá lớn, eunjung chỉ có thể ôm jiyeon, nhưng không cách nào chạm đến vết thương của jiyeon. eunjung muốn nói cho jiyeon biết cỡ nào, jiyeon còn có cô mà!

Cho nên hôm nay, eunjung muốn chính thức cầu hôn jiyeon, muốn jiyeon trở thành một nửa kia của eunjung, mà jiyeon cũng có thể lại có người thân, mở ra cuộc sống mới.

Ham eunjung duy trì ý cười trên mặt đến khi eunjung trở lại biệt thự, lại tìm không thấy jiyeon, nụ cười thoáng biến mất.

Khi eunjung ngồi trong phòng chờ jiyeon trở lại, thời gian trôi qua jiyeon vẫn không xuất hiện, sung sướng của eunjung chuyển thành tức giận, lập tức hạ lệnh cho mọi người tìm ra jiyeon.

Ba ngày sau, park jiyeon vẫn không thấy bóng người, không có tin tức.

eunjung tức giận cho toàn bộ Saber bang đi thăm dò, cho dù lật tung cả Hàn Quốc, eunjung cũng phải tìm ra jiyeon,

Jiyeon lại dám cả gan rời khỏi cô, thậm chí chẳng để lại một lời.

Lại qua bốn ngày, rốt cục tìm ra jiyeon bay đến Australia, tức giận làm eunjung kém chút nữa bay đi kéo jiyeon về. jiyeon lại có gan bay đến nơi xa như thế, thậm chí chưa từng nói cho eunjung. 

Jiyeon đáng chết!

Chẳng lẽ trong lòng jiyeon, eunjung này không hề có một điểm nặng nào ư? Cho nên mới có thể dễ dàng bỏ đi như thế.

Ham eunjung hờn dỗi không chịu đi tìm jiyeon, cáu kỉnh dần tăng lên theo ngày.

Hai tuần sau, park soyeon trộm bay đến Australia tìm park jiyeon, xin cô trở về cứu bọn họ, đáng tiếc park jiyeon đều không để ý, soyeon đành phải vuốt mũi, ủ rũ trở về.

Lại qua hai tuần, park hyomin cũng chịu không được cáu kỉnh của Ham eunjung, đáp máy bay đến Australia, xin jiyeon trở về cứu kẻ đáng thương như họ. park jiyeon chỉ lẳng lặng nghe hyomin nói xong, vẫn không muốn về Hàn Quốc, cho nên hyomin chỉ thật thất vọng mà quay về.

Lại qua hai tuần, các trưởng bối Ham gia cũng không nhịn được, dùng máy bay riêng đi Australia thăm jiyeon kiêm nghỉ phép.park jiyeon thừa dịp trường học được nghỉ, cùng họ đi chơi, ở chung thật vui, nhưng trưởng bối Ham gia khi về cũng không đưa park jiyeon về.

Lại hai tuần trôi đi, Ham eunjung cáu kỉnh đến mức người gặp là sợ, cho dù có chuyện cũng không dám đi gặp eunjung.

Đáng tiếc chỉ cần Ham eunjung hạ lệnh muốn gặp ai, ai dám không đi gặp cô chứ? Giống bây giờ park soyeon và park hyomin bị eunjung gọi đến, nơm nớp lo sợ đứng trước mặt eunjung.

"Vì sao không nhìn tôi?" Ham eunjung giận dữ hét.

Hai người vội vàng nâng ánh mắt lên nhìn về phía eunjung, không dám nói ra hai giờ trước, eunjung mới hạ lệnh không cho bọn họ nhìn eunjung.

Ai! Làm kẻ hầu mệt mỏi quá đi!

"Đã hơn hai tháng, jiyeon lại vẫn chưa trở lại!" Ham eunjung tức giận đến nắm tay đánh lên mặt bàn.

"Bang chủ, có lẽ Cô park đang đợi bang chủ đi đón cô ấy." park hyomin cẩn thận nói.

"Cô ấy không để lại giấy tờ gì, sao tôi biết cô ấy đi đâu!" Ham eunjung căm giận quát.

"Cô park hiện tại ở Australia mà!" 

"Đó là tôi điều tra ra, không phải cô ấy nói cho tôi biết." Ánh mắt Ham eunjung giống như phun lửa bắn về phía hyomin.

park hyomin chịu không nổi coi thường, vì sao bang chủ cứ phải ảo não như thế?

"Dù sao chúng ta đều biết cô ấy ở đâu."

"Cô ấy không nói cho tôi, cũng không gọi điện cho tôi."

park hyomin chỉ vào di động bị vỡ ở bên cạnh nói: "Bang chủ, cứ hai ngày unnie lại làm hỏng một cái điện thoại, ba cái điện thoại, em nghĩ cô park cho dù có gọi điện thoại, bang chủ cũng không nhận được."

"nói chuyện thay cô ấy à?" Ham eunjung hừng hực lửa giận nhìn hyomin.

park hyomin vội vàng xua tay, "Không có! Không có! Sao em dám chứ!"

"Các người đang làm gì, tôi không đi đón cô ấy, các người cũng không được đi!" Ham eunjung tức giận quát.

"unnie đã sớm đi rồi." park soyeon cố lấy dũng khí thừa nhận.

Ánh mắt Ham eunjung lạnh lùng nhìn soyeon hỏi: "Đi? Đi lúc nào?"

"Sáu tuần trước."

"Còn hyomin?" Ánh mắt Ham eunjung chuyển sang vị phó bang chủ khác.

"Bốn tuần trước."

"Rất tốt! Các người không có sự đồng ý của tôi, bỏ đi xem người phụ nữ của tôi!" Lời eunjung như gió lạnh quét về phía bọn họ, làm bọn họ không khỏi lạnh run.

Vừa rồi bang chủ rõ ràng nói, bọn họ sao không chủ động đi đón Cô park, chờ khi họ thành thật thừa nhận, sao eunjung lại trở mặt ? 

"Trưởng bối Ham gia cũng có phần, hai tuần trước họ còn tổ chức thành đoàn." Dù sao phải chết thì mọi người cùng chết.park hyomin nói ra tất cả.

"Cô ấy nói sao?" Ham eunjung trầm giọng hỏi.

"Cô ấy nói không muốn về." park soyeon cúi đầu trả lời.

"Vậy unnie không ép cô ấy về à?"

"unnie không dám đụng vào cô ấy." soyeon cũng không muốn tìm cái chết đâu

"Coi như unnie có óc Vậy còn hyomin?" Ánh mắt Ham eunjung chuyển đến park hyomin.

"Cô ấy nói không biết về làm gì."

"Trở về làm người phụ nữ của tôi!"

"Em cũng nói như vậy, nhưng cô ấy nói không cần."

"Không cần? !" Ham eunjung tức giận đứng lên, "Lập tức làm visa cho tôi, tôi muốn ép người phụ nữ đó về, Lại dám cả gan nói không cần, làm người phụ nữ của tôi không tốt sao? Trời biết có bao nhiêu người phụ nữ muốn làm người phụ nữ của tôi."

park hyomin nghe vậy! Vội vàng dâng một quyển nói: "Visa đã làm xong từ lúc biết cô park ở Australia rồi."

Ham eunjung liếc xéo hyomin, "có vẻ đoán được không sớm thì muộn tôi cũng đi." 

"Bởi vì chúng em cho rằng bang chủ sẽ không để Cô park tự do quá lâu, dù sao cô gái xinh đẹp ở nước ngoài một mình, chẳng may bị người khác theo đuổi..."

"Có người dám động vào cô ấy ư? Là tên không có mắt nào, chặt hết tất cả cho tôi! Còn nữa, khi tôi đi Australia, lợi ích và mở rộng của tập đoàn Saber, chờ sau khi tôi về phải nâng 30%, có nghe hay không?"

"Bang chủ? !" Vậy chẳng phải là bang chủ nghỉ phép, bọn họ lại liều mình làm việc. 

"Có ý kiến à?" Ham eunjung lạnh giọng hỏi.

"Bang chủ, đi chơi vui." Bọn họ mặt nhăn như trái ớt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jijung