chap 105: sự trả thù không đúng lúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


.

Vậy là, một lần nữa, qua lớp kính trước của xe ô tô, L.joe đưa đôi mắt với hàng lông mày nhíu lại, rung lên từng đợt nhìn về phía Hee – về người mình hết lòng yêu thương đang bước xuống từ xe của một tên con trai khác, và lại tay trong tay với tên đó. Thoáng chốc anh thấy một màu đen u ám bủa vây xung quanh mình....

.

– Con nhỏ...con...nhỏ....Mình đúng là điên khi đã tới đây để gặp nó !!!!!!! – L.joe bóp mạnh vô lăng, nói trong tức giận.

.

Giá như lúc đó L.joe nhìn thấy được khuôn mặt đang nhăn nhó của Hee khi bị cái chân đau hành hạ, giá như L.joe nghĩ được mọi chuyện đang xảy ra chỉ hoàn toàn là tình cờ thì tốt biết mấy.....

.

Trong khi đó, Hee đang cà nhắc đi vào nhà, bên cạnh là anh Niel vừa đỡ vừa càm ràm :

.

– Em đúng là hậu đậu không thể tả được ! Xui xẻo cho thằng L.joe khi dính phải em !

.

– Anh ác nó vừa chứ ???? Em đang đau thế này mà còn xiên xỏ là sao hả ???? – Hee đưa đôi mắt hình viên đạn lên nhìn Niel khiến anh ta cười khúc khích, cái miệng nhỏ xíu mở ra để lộ hàm răng trắng tinh, đều tăm tắp. (au: miệng nhỏ à **hừm**)

.

Và cùng lúc đó, thì L.joe vẫn đưa đôi bắt căm phẫn để chứng kiến cảnh tượng trước mắt, anh không thể biết được HeeHee đang phải đi cà nhắc vào trong vì cái thân hình cao lông ngông của Niel đã che khuất gần hết người Hee. Thế đấy ! Oái oăm là thế này đây !

.

Đôi mắt đen láy với hàng mi rậm dài của L.joe rung mạnh lên rồi bỗng chốc rũ xuống...

.

– Con nhỏ có lẽ không nhớ mình..........Đúng là nực cười....

.

Anh buông một nụ cười nửa miệng rồi quay vô lăng, chiếc xe đen huyền bí lùi lại dần rồi quay đầu chạy về phía ngược lại..........

.

Có những khoảng cách vô hình....

Có những sự cố vô tình.........

Mà ta không thể nào biết được...

Không thể nào cảm nhận được......

Chỉ có thể đau...và tan vỡ.....mà thôi.......(kw)

.

................................

.

( Con làm gì mà để chân cẳng sưng vù lên thế ???) – Bác Ly phát hoảng khi thấy Hee đang trong tình trạng "chấm phẩy" đi vào trong nhà.

.

– Hic ! Con đi không cẩn thận, vấp cục đá nên.... – Hee xụ mặt.

.

( Trời ! Thời đại này mà còn có chuyện đi đường bị vấp đá nửa sao ???? Con đúng là luôn tạo ra "kì tích"!) – Bác Ly bụm miệng cười.

.

Hee không thể nói gì hơn. Vì bác nói ... quá đúng !

.

...............................

.

Tại nhà L.joe ...

.

– Cậu về rồi hả ? Có mệt không ? – Yoona đón L.joe trước cửa chính, nở nụ cười tươi nhất có thể rồi cất lời hỏi thăm.

.

– Đó không phải là vấn đề của cô ! – L.joe không thèm nhìn lấy mặt cô dì ghẻ một lần, thản nhiên bước ngang qua.

.

– Đưa áo khoác đây tôi cầm cho ! Cậu đi tắm đi ! – Yoona lúc đầu có hơi bàng hoàng trước thái độ của L.joe nhưng sau đó đã lấy lại tinh thần rất nhanh, hồ hởi cầm lấy cái áo vest đen mà anh đang cầm trên tay.

.

– Đứng khiến tôi bực mình ! – L.joe nói lớn rồi giật mạnh chiếc áo từ tay Yoona rồi đi nhanh lên lầu.

.

Cô dì ghẻ thoáng chới với. Đôi mắt mở to nhìn về phía L.joe, hai gò mất giật giật...

.

– Cậu...cậu...dám đối xử như thế với tôi ư ????????? Lúc trước chẳng bao giờ cậu lạnh lùng như thế cả !!!!!!!– cô ta hét lớn.

.

– Chính cô đang tự làm khổ cô. Giữa chúng ta bây giờ đã hoàn toàn là con số 0, đừng bắt tôi phải nhắc lại chuyện này thêm lần nữa ! – L.joe dừng bước nhưng không ngoái đầu lại, chỉ nói đều đều nhưng cũng đủ dội vào tai Yoona những nhát búa đanh thép.

.

Cô dì ghẻ lấy tay chống vào thành ghế sô fa, đôi mắt ươn ướt nhìn về phía L.joe đang dần khuất sau cầu thang.....

.

– Được lắm......... ! Tôi đã muốn bỏ qua tất cả ! Nhưng chính cậu đã không để tôi làm như thế ! Đừng trách tôi !!!!!!! – Yoona nghiến răng, nói trong hai hàng nước mắt, đôi tay bóp chặt vào thành ghế, mặt đỏ ửng lên vì tức giận.

.

Sau một hồi đau đớn, Yoona lấy tay lau nước mắt rồi gọi bà giúp việc :

.

– Hồi nãy chị nói là có người tới tìm cậu chủ và hẹn gặp chiều nay phải không ?

.

– Dạ ! người đó tên là Hee !

.

– Tôi đã nói cho cậu chủ rồi, thế nên cô không cần phải nói với cậu ấy nữa. Nghe rõ chưa !

.

– Dạ !

.

– Đi làm việc đi !

.

Bà giúp việc cúi đầu chào kính cẩn rồi đi vào trong bếp, lòng đầy thắc mắc trước thái độ kì lạ của bà chủ. Yoona thì đưa đôi mắt đầy căm hận lên phía lầu, môi mím chặt rồi bỏ đi ra ngoài.

.

Tại phòng L.joe.......

.

Thả mình trên chiếc giường rộng lớn, anh đưa đôi mắt nhìn về xung quanh, tất cả chỉ là một sự đơn độc tuyệt đối. Màn hình máy tính đang mở, bức ảnh mà hồi trước anh và Hee chụp chung trong bệnh viện ( đúng hơn là Hee bị "gài" khi đang ngồi ngơ ngẩn thì bị anh kiss trên má rồi chụp lại bằng di động) lại đập thẳng vào mắt. L.joe lắc đầu rồi nhắm nghiền mắt lại.....

.

– Mình đã nhớ con nhỏ đến mức nào......Vậy mà...........

.

Và rồi những sự khó chịu, giận hờn, nhớ nhung cùng với sự mệt mỏi sau chuyến công tác ở Mỹ rút cạn sức lực của anh, lôi L.joe vào giấc ngủ nhuốm màu đen buồn bã..........

.

Thời gian chậm chạp trôi qua. L.joe vùi mình trong giấc ngủ mệt mỏi mà không hay rằng...ở một nơi nào đó...có một người nào đó....đang chờ đợi mình.......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro