chap 110: những tình huống...kì cục...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Thôi! Đằng nào họ cũng đã mua giúp, miễn mặc được là ổn rồi! Đừng có gây gổ nữa! – Hee níu tay ngăn lại.

.

– Thật là! Cô ta mua cái gì cho bạn mặc thế này hả??? Nhìn váy không ra váy, áo không ra áo, cứ như một đống hỗn tạp của mấy thằng hề mặc! – L.joe càu nhàu nhìn bộ áo quần kinh dị của HeeHee.

.

Hee chỉ còn biết ngậm ngùi. Dù biết là bà tiếp tân có ý chơi xấu mình nhưng tính cậu hay nhường nhịn, không muốn làm to chuyện. Nghe L.joe càm ràm về hình dạng của mình lúc này, Hee thấy sao mà....xót xa quá!

.

– Ngồi xuống giường đi! – L.joe sau một hồi lấy lại bình tĩnh đột ngột ra lệnh.

.

Hee ngồi xuống ngay lập tức! ( Cái này đã trở thành phản xạ!)

.

Anh đăm chiêu ngồi khuỵu xuống trước mặt HeeHee, lấy từ trên bàn một cái túi đen nhỏ rồi bắt đầu cầm chân Hee lên...ngắm nghía!

.

– Làm gì thế????? – Hee thắc mắc.

.

– Ngồi yên đi!

.

Thế là cậu đành nín thinh. Sau vài giây nhìn qua nhìn lại cái chân bị sưng tấy do vấp cục đá của Hee, L.joe thả nhẹ chân cậu kề lên chân mình rồi lấy từ trong chiếc túi một tấm chườm y tế quấn quanh chỗ sưng của cậu. Mọi thao tác đều rất kĩ càng và nhẹ nhàng. HeeHee thích thú nhìn chằm chằm vào gương mặt L.joe, trông anh thật đáng yêu, đôi mắt tập trung cao độ, cặp lông mày hơi nhíu lại, đầu tóc vẫn còn ướt vì nước rỏ từng giọt nước nhỏ xuống vầng trán cao tinh nghịch. Hạnh phúc không phải là một cái gì đó quá xa xôi...hạnh phúc đối với Hee đơn giản chỉ là được mãi như thế này....được ở bên cạnh L.joe...được anh chăm sóc.....như thế là đã mãn nguyện lắm rồi.......

.

Mải ngắm nên cậu không để ý anh đã ngẩng mặt lên nhìn mình từ hồi nào. Hee bối rối cúi gầm mặt xuống, lấy hai tay xoa xoa vào nhau, môi mím chặt....Quá khổ tâm khi cứ phải xấu hổ mãi trước mặt L.joe như thế này....

.

– Đúng là đồ khờ! – L.joe lấy tay cốc nhẹ vào trán Hee rồi mỉm cười đứng dậy.

.

– Bạn đi đâu đấy???? – Một câu hỏi vô tình được Hee bật ra thành tiếng khi thấy L.joe đứng dậy bước đi.

.

– Đi vệ sinh! – L.joe trả lời đều đều nhưng xen vào đó là cái ngoảnh mặt đầy khó hiểu về phía HeeHee với câu hỏi " từ trên trời rơi xuống" của cậu.

.

Xấu hổ lần 2! Hee bức xúc với sự vô duyên của chính bản thân mình rồi tự xử bằng cái đập đầu thật mạnh vào ... cái gối!

.

Hai con người này khi ở cùng nhau luôn xảy ra những chuyện dở khóc dở cười như thế! ( **Khổ tâm!**)

.

........................................

.

Vì Hee không tiện đi lại được nên L.joe và cậu ăn tối ngay tại phòng......

.

– Bạn cầm đũa tay trái à??????? – Hee thắc mắc nhìn chằm chằm vào tay L.joe.

.

– Bạn mới biết à???? Tôi nhớ là đây đâu phải lần đầu tiên chúng ta ăn cùng nhau????? – L.joe cũng ngạc nhiên không kém.

.

– Ờ thì...tại lúc trước tôi không để ý, bây giờ mới để ý! – Hee cố gắng chữa cháy, thực ra những lần trước nếu không vì quá sợ hãi thì cũng vì bận ngắm "dung nhan" của L.joe nên cậu không để ý đến việc anh ăn bằng tay trái. Còn bây giờ – khi đã có anh "trong tay" thì mới có cơ hội để ý.

.

– Ăn hết đống đồ này đi! Bạn mà để thừa món nào thì đừng trách tôi! – L.joe đẩy mấy dĩa thức ăn về phía Hee ra lệnh.

.

– Cái gì???? Tôi có phải heo đâu mà nhồi ngần ấy thức ăn vào bụng tôi hả????? – Hee bức xúc phản ứng khi nhìn thấy đống thức ăn ngút ngàn trước mặt mình.

.

– Không nói nhiều! Ăn đi! – L.joe lạnh lùng.

.

– Nhưng.... – Hee cố vớt vát.

.

Định bụng cãi lại nhưng nhìn gương mặt kiên quyết của anh thì Hee đành ngậm ngùi "giương cờ trắng" đầu hàng, đưa đôi đũa đầy mệt nhọc gắp từng miếng vào miệng.

.

L.joe không nói gì, chỉ mỉm cười nhẹ. Nhưng anh làm gì cũng có mục đích, không phải vô duyên vô cớ mà anh bắt cậu ăn nhiều đến thế, nguyên nhân sâu xa là anh biết rằng cả chiều hôm nay HeeHee không ăn gì, mà trước mặt anh chắc chắn cậu sẽ không thể ăn thoải mái như ở nhà được ( vì ngại +_+) nên mới dùng "thiết quân luật" để tránh tình trạng Hee ngất xỉu vì đói!

.

........................................

.

Và vấn đề gây tranh cãi nhất ở đây là chuyện...chỗ ngủ!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro