chap 111: bàn tay của quỷ (phần 1_)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình hình là phòng chỉ có một giường. Mà tất nhiên là cả hai không thể nằm trên một giường. Nhưng L.joe không thể nằm dưới đất! ( Điều này chắc hẳn mọi người sẽ thấy lạ nhưng đây là vấn đề thuộc về...tâm lý! Hồi nhỏ vì cái quá khứ đáng sợ đó mà cứ hễ anh đặt lưng nằm xuống đất là lại mơ thấy ác mộng. Đó cũng là lý do vì sao không bao giờ L.joe đi chân trần xuống đất... Tóm lại là anh ghét... chạm đất và phải cách đất một khoảng cách nhất định nào đó!) Tuy nhiên L.joe cũng không đành lòng để Hee nằm dưới đất trong cái tình trạng thời tiết lạnh lẽo này......

.

– Có gì đâu! Bạn nằm trên giường đi, tôi nằm dưới sàn cũng được! Đây là sàn gỗ nên chắc cũng không lạnh lắm! – Hee hồn nhiên.

.

– Không thể như thế được! – L.joe lắc đầu.

.

– Ơ hay! Không thế thì phải như thế nào??????

.

Anh im lặng.....

.

– Không sao! Ở nhà tôi cũng đâu có ngủ trên giường! Lúc nào cũng đến nửa đêm là tôi lăn xuống sàn nằm ngủ à! – Hee cười.

.

– Nói không được là không được mà! – L.joe vẫn cương quyết.

.

Và thế là tự dưng hai người lại cãi nhau. Chỉ vì cái lý do vớ vẩn ấy! ( Nếu bình chọn đâu cặp đôi kì quặc nhất thì chắc chắn Hee và L.joe sẽ giành ngôi vị...quán quân!)

.

...........................................

.

Sau một hồi vật vã suy nghĩ. Cuối cùng L.joe cũng phải hy sinh vì "nghiệp lớn". Anh bảo phục vụ phòng đem cho mình hai chiếc chăn dày, một cái để trải dưới nền, một cái để đắp. Khi đã an vị xong xuôi, L.joe quay sang nhìn Hee.

.

– Ngủ đi! Nhìn tôi làm gì nữa!

.

– Bạn...có...ổn không? – Hee ái ngại nhìn L.joe, cho dù có trải dưới lưng tấm chăn thì cái cảm giác chạm đất vẫn sẽ có.

.

– Ổn hay không ổn gì chứ? Ngủ đi! – L.joe nằm xuống, kéo chăn lên quá ngực, nhưng không thể nói là anh không lo lắng. Vì mỗi khi anh gặp ác mộng thì sẽ có những hành động rất kinh khủng không thể kiểm soát được...

.

Bỗng Hee "bay xuống" ngồi cạnh L.joe khiến anh ngạc nhiên.

.

– Làm gì thế???? Lên giường mà ngủ!

.

– Chúc ngủ ngon nè! – Hee bật cười trước thái độ lúng túng của anh rồi hôn một cái thật nhanh vào trán L.joe – Có tôi thì bạn sẽ không sao đâu!

.

Cái hành động táo bạo vừa rồi của Hee khiến L.joe không khỏi choáng váng. Đường đường là một trang nam nhi mà để bị "mỹ thụ" của mình chúc ngủ ngon như mẹ chúc con kiểu này thật quá hổ thẹn! L.joe dần dần chuyển sắc mặt, ban đầu hơi ửng đỏ nhưng sau đó lấy lại được "hình tượng", nét lạnh lùng nhanh chóng trở về.

.

Hee vẫn ngây thơ nhìn anh mỉm cười toe toét....

.

– Bạn mới làm hành động gì đó hả?

.

– Thì tôi chúc bạn ngủ ngon!

.

Người ta thường nói "Chơi với vua như chơi với hổ", trong trường hợp này tuy L.joe không phải là vua nhưng cũng là một đại thiếu gia đầy quyền lực và không phải loại dễ chịu....

.

Anh đột ngột cầm tay Hee nắm mạnh khiến cậu giật mình vì đau, ánh mắt Hee nhìn L.joe đầy hoang mang, cậu lờ mờ nhận ra mình vừa làm một hành động hơi "quá khích"....

.

– Lần sau không được hôn lên trán tôi! Tôi chỉ cho phép bạn hôn trên môi tôi thôi! Nghe rõ chưa? Giờ thì leo lên giường ngủ đi! – L.joe vừa đấm vừa xoa.

.

Hee thở phào rồi giận dỗi trèo lên giường. Đúng là L.joe chẳng biết lãng mạn là gì cả!

.

........................................

.

Khuya......

.

Gió thổi rít tạo nên những âm thanh ken két nhức tai. Hee đang say giấc thì bỗng cảm thấy lạnh lạnh nơi bàn chân, cứ như có ai đó chạm vào. Theo quán tính cậu thu chân lại.....

.

Nhưng càng lúc Hee càng cảm thấy bất an, cứ như ai đó đang tiến sát lại phía cậu. Liều mình, Hee ngẩng đầu nhìn lên.... Lại là khoảng không gian tối đen trống rỗng, nhìn xuống thì L.joe vẫn nằm ngủ ở đó...Hee yên tâm nằm hẳn xuống và bắt đầu nhắm mắt..........

.

Nhưng có nằm mơ, Hee cũng không biết một sự thật rằng....L.joe không hẳn là đang ngủ....mà đã bị ru ngủ bởi thuốc mê.........


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro