chap 115: shock...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng thì mọi chuyện vẫn đi vào bế tắc, ông giám đốc không tài nào tìm ra đứa cháu gái của mình, còn L.joe dù cho có truy tìm bao nhiêu đi chăng nữa vẫn không tìm được thêm bất cứ một thông tin gì về mặt nạ quỷ..........

.

..............................................

.

Hôm nay tính ra cũng đã được một tháng kể từ vụ việc ở khách sạn dạo trước. Có lẽ vì Hee không thường xuyên theo dõi tin tức thời sự của tỉnh nên không biết được rằng khách sạn đó sau vài ngày kể từ khi Hee cùng L.joe rời khỏi đã vĩnh viễn bị xóa tên khỏi hệ thống khách sạn của tỉnh, nói một cách chung chung là đã bị phá sản. Nguyên nhân thì không cần nói ai cũng hiểu....

.

– Có chuyện gì mà bạn hẹn tôi ra đây thế ? – Hee nháy mắt hỏi vu vơ khi thấy khuôn mặt đang bực dọc của L.joe khi phải ngồi đợi cậu hơn một tiếng đồng hồ.

.

– Bạn làm cái gì mà giờ mới tới hả ???? Tôi chưa bao giờ phải ngồi một chỗ để chờ đợi ai đâu, bạn là duy nhất đấy ! – L.joe càm ràm, nhướng mày nhăn nhó.

.

– Thì tôi đã nói qua điện thoại là hôm nay ở khoa có việc nên không thể tới đúng giờ được. Bạn cũng phải biết thông cảm chứ ? – Hee xụ mặt.

.

– Mấy cái hoạt động vớ vẩn đó mà lại quan trọng hơn việc gặp người yêu sao ? – L.joe bắt đầu thấy tức tức khi Hee giành quá nhiều thời gian cho công tác đoàn trường ( quên thông báo với độc giả là hai nhân vật chính của chúng ta đã có kết quả thi Đại học và đã bắt đầu nhập học từ tuần trước, L.joe học Quản trị kinh doanh, còn Hee thì đăng kí vào lớp Tài chính ngân hàng)

.

– Ơ hay ! Bạn có cái tính giận dỗi lung tung đó từ khi nào thế ? – Hee cố tỏ vẻ ngạc nhiên để trêu L.joe.

.

– Bạn càng lúc càng quá đáng, thấy tôi chiều chuộng quá nên đâm ra coi thường L.joe này từ bao giờ thế hả ? – anh quát ầm lên.

.

Biết là không nên tiếp tục cái trò trêu chọc này nữa, Hee xuống nước cười tươi vỗ vỗ vai L.joe làm hòa :

.

– Thôi mà ! Chỉ muốn trêu bạn chút cho không khí đỡ căng thẳng, xin lỗi vì bắt người yêu phải đợi ! – Hee nói trong vô thức mà không để ý rằng hai chữ « người yêu » phát ra từ miệng mình khiến cho L.joe bất ngờ đến nỗi phải bật người nhổm dậy. Chính cậu cũng đỏ chín cả mặt sau khi ý thức được lời nói quá đà của mình.

.

– Vì câu nói đó mà tôi tha thứ cho bạn lần này đấy ! – L.joe nở một nụ cười hiếm hoi, đưa tay kéo HeeHee ngồi lên chân mình khiến cậu trở tay không kịp.

.

– Này này ! Chỗ này đông người ! – Hee xấu hổ nhìn xung quanh.

.

– Nhìn lại đi, coi ngoài chúng ta ra còn có người thứ ba nào không ? – L.joe nói đều đều, đưa tay vuốt mái tóc đã bết lại vì mồ hôi của cậu.

.

Hee ngạc nhiên khi phát hiện nhà hàng đúng thật là vắng ngắt, chỉ có mỗi L.joe và cậu. Hee quay lại nhìn L.joe hỏi, đôi mắt mở to :

.

– Bạn lại muốn làm cái gì thế ????

.

– Chán bạn ! Đúng là khờ quá ! Sao yêu nhau cũng gần được một năm rồi mà tôi không cải tạo được cái tính khờ khạo, ngơ ngơ này của bạn nhỉ ???? – L.joe tỏ ý thất vọng.

.

– Ờ ! Tôi ngơ ngơ nên mới đâm đầu thích một đại thiếu gia lạnh lùng, tàn nhẫn, đáng sợ như bạn ! – Hee tự ái trả lời.

.

– Con nhỏ này ! Đúng là không thay đổi gì ! Thôi không dài dòng nữa, nói thẳng vào vấn đề luôn ! – L.joe đẩy Hee sang ghế bên cạnh, thái độ nghiêm túc kì lạ của cậu nhóc khiến Hee hơi bất ngờ, mắt nhìn anh không chớp.

.

– Chuyện gì mà trông bạn có vẻ nghiêm túc thế ????

.

– Chúng ta cưới nhau nhé ! – L.joe nhìn thẳng vào mắt Hee nói chậm rãi, nhấn mạnh từng chữ một.

.

Phải nói sao để diễn tả cho chính xác thái độ của Hee lúc này nhỉ ???? Quá bàng hoàng, quá ngạc nhiên, và quá... shock ! Cậu ngồi đơ ra như khúc gỗ, mắt không nhấp nháy, chiếc túi xách cầm trên tay rơi tuột xuống đất, hình như tim cũng ngừng đập vào thời điểm ấy... Khó khăn lắm Hee mới mở miệng vặn từng từ một :

.

– Bạn...đang...nói...cái...gì...thế ???????????

.

– Tôi nói là « Em đồng ý làm vợ anh không ? » – L.joe vẫn giữ nguyên thái độ nghiêm túc như ban đầu.

.

Lần này thì Hee choáng toàn tập, hai con mắt mở to hết mức có thể, cổ họng cứ như có cái gì chặn lại, muốn nói mà không thể nói nên lời. Một loạt suy nghĩ ập đến trong đầu Hee. Cả hai người chỉ mới bước qua tuổi 19 được vài tuần, chỉ mới là tân sinh viên được vài ngày, đùng một phát, L.joe muốn làm đám cưới. Thế là thế nào chứ ????? Nhìn thái độ của anh thì chắc chắn không phải là đang đùa. Càng nghĩ Hee càng thấy hoang mang, có cái gì đó hạnh phúc nhưng lớn hơn chính là sự khó hiểu....

.

– Bạn...đừng...đùa !!!!

.

– Tôi biết thế nào một nhỏ khờ như bạn khi nghe chuyện này cũng sẽ khủng hoảng theo kiểu đó. Nhưng đây hoàn toàn là sự thật, tôi đã thu xếp mọi thứ đâu vào đó cả rồi. Bây giờ chỉ cần một cái gật đầu của bạn và đi thử nhẫn cưới, váy cưới là xong. – thái độ thận trọng của anh càng khiến Hee dựng tóc gáy.

.

– Bạn...bạn dám làm thế khi chưa có sự đồng ý của tôi ????? – Hee đỏ mặt hỏi dồn.

.

– Thì bây giờ không phải là tôi đang hỏi bạn à ?

.

– Nhưng....nhưng....tôi 19, bạn cũng 19, chúng ta chưa đủ tuổi để kết hôn theo quy định của pháp luật !!!!! – Hee nói mà mắt vẫn không ngừng toát lên vẻ ngạc nhiên.

.

– Chính xác là bạn đủ tuổi rồi, còn tôi thì cũng đủ rồi. Vì trong giấy khai sinh ông nội ghi nhầm năm sinh nên trong đó họ ghi tôi sinh 1992. Không ngờ cũng có lúc sự nhầm lẫn này lại giúp ích cho chúng ta. – Mặt L.joe rạng rỡ, còn Hee thì càng lúc càng rối.

.

– Nhưng chúng ta còn quá trẻ, hôn nhân không phải là chuyện đùa ! Đó là việc cả đời....

.

– Trẻ hay già không phải là vấn đề, miễn tôi đủ tự tin để chăm sóc cho bạn suốt cả đời này là được. Quan trọng là có bản lĩnh để sống cuộc sống gia đình hay không mà thôi. Chính vì đây là chuyện cả đời nên tôi mới phải suy nghĩ rất lâu, cân nhắc rất nhiều để đưa đến quyết định này. Bạn cũng biết tôi mang một thân phận không bình thường, cuộc sống của tôi khác những đứa con trai khác, khi tôi đã chấp nhận đi cùng bạn suốt cả cuộc đời thì tôi muốn bảo vệ bạn đến cùng. Vì vậy tôi muốn bạn là vợ tôi, để tôi có hoàn toàn khả năng để bên cạnh và bảo vệ bạn. Nhưng nguy hiểm mà bạn gặp phải từ lúc trước đến giờ đối với tôi là quá sức chịu đựng rồi. Chỉ khi bạn là vợ tôi, mang một thân phận khác thì mới đảm bảo sự an toàn cho bạn, đảm bảo cho tình yêu chúng ta không còn bị bất cứ điều gì ngăn cản. Và một năm yêu nhau cũng là quãng thời gian quá đủ để chúng ta có thể đi tới hôn nhân.

.

Hee giật thót, người rung lên theo từng câu nói của L.joe. Chưa bao giờ Hee thấy một L.joe già dặn, trưởng thành như thế.

.

– Không được ! Chúng ta còn quá trẻ cho cuộc sống hôn nhân ! – Hee nhảy dựng lên.

.

Khuôn mặt L.joe bỗng chốc sa sầm lại trước thái độ đó của cậu........


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro