chap 116: rào cản (phần_1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– L.joe đã nói thì sẽ làm ! – anh tóm lại nội dung câu chuyện bằng một sự khẳng định.

.

– Sao bạn vô lý thế ????? Làm cái gì thì cũng phải nghĩ tới tôi với chứ ???? Lúc nào bạn cũng chỉ nghĩ theo cảm xúc của mình là sao hả ???? – Hee bắt đầu thấy tự ái.

.

– Chính vì tôi nghĩ cho bạn nên mới quyết định cưới sớm. Từ trước đến nay có bao giờ tôi làm việc gì mà không vì tốt cho bạn không hả ? – L.joe cũng tự ái không kém.

.

– Tôi nói không là không ! Muốn cưới xin thì bạn cưới một mình đi. Tôi chưa sẳn sàng để làm vợ. – Hee bức bối.

.

– Bạn không có quyền từ chối trong chuyện này. – L.joe cũng cương quyết phủ nhận từ « không » của Hee.

.

– Bạn càng lúc càng quá đáng ! – mắt Hee hoen đỏ, cậu vội vã cầm cặp xách chạy nhanh ra khỏi nhà hàng. Cậu không muốn tiếp tục câu chuyện vì biết chắc là bản thân sẽ không kìm được lòng mà gây gổ với L.joe.

.

L.joe thở dài nhìn theo bóng Hee khuất sau bức tường lớn. Đâu ai biết rằng anh cũng phải rất khó khăn khi đưa ra quyết định này, vì nếu muốn tiếp tục tình yêu với Hee thì đây là cách duy nhất, bằng không, anh không đủ tự tin để đối chọi với những lời nguyền của dòng họ.

.

..................................

.

Nhưng việc L.joe muốn cưới Hee khi cả hai mới qua tuổi vị thành niên chưa lâu không những vấp phải sự phản đối của chính « cô dâu » mà còn chịu nhiều ngăn cản từ những người khác....

.

Cụ thể là :

.

– Mày nói cái gì ???? Cưới ????? Mày cưới thằng nhỏ câm đó ư ???? – ByungHan dần mạnh tay xuống thành ghế salon khi nghe L.joe thông báo chuyện mình sẽ kết hôn, Yoona ôm nhóc Banh ngồi bên cạnh cũng suýt ngất khi nghe điều đó.

.

– Ông ăn nói cho cẩn thận. HeeHee đã nói lại được từ lâu rồi. Chuyện này tôi đã quyết, hôm nay tôi thông báo cho ông cũng chỉ là có lệ mà thôi. – L.joe vắt chân hình chữ ngũ, ngồi tựa lưng vào thành ghế, vòng hai tay nhìn thái độ giận dữ của ông ta với khuôn mặt lạnh hơn tiền.

.

– Mày càng lúc càng quá quắt ! Nên nhớ trên giấy tờ mày vẫn là con trai tao, vị trí của mày trong xã hội thượng lưu này là quá cao để mày có khả năng làm cái việc mất dịch đó. Nếu tao không cho phép thì cái đám cưới này không thể xảy ra. – Lee ByungHan vừa nói vừa nghiến răng kèn kẹt, dẫu biết thái độ này của mình chẳng có chút ảnh hưởng gì tới cậu con trai từ lâu đã « coi trời bằng vung »của mình.

.

– Ông nghĩ là mình có khả năng làm việc đó sao hả ngài Lee ByungHan cao quý ! Ông cũng phải biết một điều rằng tôi đã qua tuổi 18, số phận của tôi không nằm trong tay ông nữa. Quy định của dòng họ Lee đâu có cấm cản việc tôi kết hôn khi đã đủ tuổi đâu cơ chứ ? Nếu nói một cách phũ phàng thì bây giờ, trong dòng họ, tôi ở vị trí được quan tâm và coi trọng hơn ông, ông nghĩ là lời ông còn có giá trị ảnh hưởng đến tôi như cái thời trước, cái thời mà ông hành hạ thằng con trai của mình theo cái cách của thằng chủ đánh thằng tớ ????? Ông dẹp bỏ cái mộng tưởng điên rồ đó đi là vừa rồi đấy ! – L.joe cười mỉm, giọng nói kiêu hãnh.

.

– Mày...mày !!!!! – Lee ByungHan giận điên người, huyết áp tăng đột ngột, mặt đỏ bừng, hai tay run rẩy, cổ họng nghẹn đứng không nói được câu nào.

.

– Thôi đi ByungHun ! Không thấy cha cậu đang trở bệnh hả ???? – Yoona bây giờ mới lên tiếng, đỡ ông chồng của mình ngồi xuống ghế.

.

– Chính ông ta tự làm cho mình ra như thế ! – L.joe vô cảm đáp lại.

.

– Không chỉ cha cậu mà ngay cả tôi, tôi sẽ nhất quyết phản đối cuộc hôn nhân này tới cùng ! – Yoona gằn giọng.

.

– Ngay cả ông già còn không có tư cách cản trở thì cô có cái quyền đó sao ? Nên nhớ là tôi chưa tha thứ cho cô vụ cô làm cho HeeHee của tôi phải ngồi đợi dưới mưa gần 3 tiếng đồng hồ lúc trước đâu ! – L.joe nhìn mặt Yoona với đôi mắt sắc lạnh rồi đứng lên bước thẳng lên phòng.

.

Yoona đưa đôi mắt ướt đẫm nước nhìn theo. Tay cầm chặt ly nước rung rung....

.

– Ác thì cũng đã ác rồi! Đừng trách tôi......

................................................

.

( Con nói cái gì cơ???? Con và HeeHee sẽ làm đám cưới?????) – Bác Ly trợn tròn mắt khi nghe L.joe nói về việc kết hôn.

.

– Vâng! HeeHee cũng biết rồi!

.

( Hèn gì từ ngày đi gặp con về đến giờ, mặt mày nó cứ tối sầm lại, người cứ thất thần. Mẹ tưởng hai đứa lại gây gổ nhau chuyện gì. Hóa ra là chuyện này đây sao????)

.

– Hee không đồng ý nên mới vậy. Nhưng con đã quyết rồi, và sẽ không bao giờ thay đổi. – L.joe nghiêm túc.

.

( Thằng nhỏ này! Mày đang làm cái gì thế hả???? Sao chuyện này không bàn trước với mẹ mà tự mình quyết định thế???? HeeHee nó không đồng ý cũng phải thôi, tự dưng cả hai còn đang tuổi ăn tuổi chơi mà mày bắt nó phải lên xe hoa về nhà chồng làm vợ mày. Bản thân nó còn lo chưa nổi huống gì gánh thêm trách nhiệm người vợ???? Lần này thì mày sai thật rồi con ạ!) – Bác Ly thở dài trách móc..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro