chap 44; Rắc rối với cái salopas

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hee đỏ mặt luống cuống.

.

( Không...không...tôi chỉ muốn chỉ cho bạn cái khăn tắm của bạn nằm ở đâu mà thôi! Tôi sợ bạn không thấy nên....) – Hee cúi gầm mặt xuống , tay thì chỉ chỉ vào trong.

.

– Tôi biết rồi! – L.joe quát lớn rồi đóng cửa lại.

.

Hee ngơ ngẩn hồi lâu rồi lấy hai tay ôm mặt chạy ra ngoài. Đúng là kề bên ác quỷ thì luôn gặp nguy hiểm, cả về thể xác lẫn tinh thần!

.

Ngồi một mình ngoài phòng khách, Hee lại nhớ về những gì đã xảy ra. Thực sự là quá hoảng sợ. Chợt cậu cúi xuống nhìn vào bì Salopas trên tay. Đó như là một sự an ủi thầm kín của L.joe dành cho cậu. Cậu mỉm cười, lấy một miếng băng dán và bắt đầu thực hiện "nhiệm vụ" mà L.joe "giao phó".

.

Nhưng sự thật thì không dễ chút nào. Muốn dán được vào chỗ bầm thì phải cởi áo ra, nhưng cởi áo ra cũng chưa chắc dán tự mình dán được vì nó nằm sau lưng, rất khó để xác định vị trí. Thế là cậu luống cuống với cái Salopas trên tay.

.

– Bạn là gì mà luống cuống như bị ma nhập thế hả? – tiếng nạc lớn của L.joe từ đằng sau khiến Hee giật mình.

.

Cậu chìa miếng Salopas ra trước mặt L.joe, mặc nhăn nhó đến tội nghiệp.

.

– Sao thế? Tôi bảo bạn dán nó vào mà sao giờ vẫn chưa làm? – anh lại hét toáng lên.

.

Hee huơ huơ tay, gương mặt đầy vẻ đau khổ.

.

( Tôi...tôi cũng muốn dán lắm! Nhưng...muốn dán nó thì phải...) – cậu cúi gầm mặt xuống, sợ L.joe lại mắng mình.

.

Anh nhìn về phía Hee, chần chừ một lát...

.

Và với một cái đầu thông minh và ánh mắt quan sát trình độ bậc thầy của L.joe thì không khó để nhận ra tình hình...

.

– Hiểu rồi đó! – anh gật gù.

.

Hee thở phào. L.joe dữ hơn anh trai gấp vạn lần.

.

– Vào phòng, thay áo đi! Cái áo nào mà hở được phần lưng sau ấy!

.

Hee ngơ ngơ, rồi chuyển dần sang bối rối cực độ, rồi từ bối rối lại chuyển sang sợ hãi....

.

– Đừng có nhìn tôi với ánh mắt đó! 2 phút! Cho bạn 2 phút! Nhanh! – L.joe đột ngột hét lớn, chỉ tay về phía phòng của Hee.

.

Như một cái máy, Hee bật dậy chạy vào trong. Không biết từ lúc nào mà cái giọng ra lệnh của L.joe có tác động rất lớn đến cái dây thần kinh nghe lời của cậu, khiến cứ mỗi khi anh cất tiếng là bắt buộc phải tuân theo.

.

Vào trong phòng, Hee lục tung cái tủ áo quần, đầu óc thì vẫn sợ hãi lỡ may L.joe làm – gì – đó với mình!

.

Nhìn lên chiếc đồng hồ điện tử, 1 phút 30 giây đã trôi qua. Hee hoảng hốt...

.

Chợt một tia sáng lóe lên. Hee mở ngăn áo quần dự tiệc. Theo cái trí nhớ lúc có lúc không thì cậu nhớ là mình có một chiếc áo ba lỗ. Nhưng nếu mặc vào mà đứng trước mặt L.joe thì chắc Hee chết giả mất.

.

1 phút 45 giây.

.

Hee không còn suy nghĩ được gì nhiều. Cậu lấy vội nó ra rồi mặc vào. Nhưng vẫn còn ngại ngùng nên Hee mặc chiếc áo khoác tay dài phía ngoài rồi nhanh chóng chạy ra phòng khách.

.

Vừa chạm mặt phòng khách đã thấy L.joe với mái tóc còn ướt, mấy sợi tóc chổm chổm lên ( sự thật là nhìn cực kì đáng yêu) vòng tay dựa vào thành ghế sô fa nhìn mình.

.

– Sao còn mặc áo dài tay hả?????????? – Hee nhắm mắt lại khi nghe tiếng hét của L.joe.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro