chap 45: cái kiss thứ 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bất chấp ánh mắt phát được ra lửa của anh, Hee nín thở lon ton chạy lại chiếc ghế sô fa và ngồi xuống đó. L.joe quay sang nhìn cậu, gương mặt vẫn không bớt tức giận.

.

– Đây là Salopas! Không phải thuốc thần! Bạn nghĩ nếu dán nó trên áo thì nó sẽ phát huy tác dụng bằng cách thấm qua vải rồi thấm vào da hả????????????? – tiếng hát của L.joe khiến tai Hee lùng bùng.

.

Đã không nói được, nên Hee cũng không muốn bị điếc nốt. Cậu ngậm ngùi cởi cái áo khoác ngoài ra...

.

Không khi trở nên im lặng một cách đáng sợ. L.joe khi trông thấy như vậy chắc cũng khá ngạc nhiên nên chẳng nói được câu gì.

.

Thực ra thì so với mấy cái áo dây mode thì cái áo Hee đang mặc vẫn còn "kín" chán. Nhưng chưa bao giờ mặc đồ hở hang như vậy nên cậu rất ngượng, cúi gầm mặt xuống.

.

– Đưa miếng Salopas trên bàn cho tôi! – tiếng L.joe cất lên phá tan bầu không khí im lặng.

.

Hee rụt rè cầm lấy rồi đưa cho anh. Miệng thầm cầu nguyện L.joe đừng có làm gì mình. Nhà chỉ có hai đứa, mà Hee thì yếu hơn sên, có muốn chống trả cũng không được. Cậu bắt đầu thấy ân hận vì đã cho ác quỷ ở lại nhà mình.

.

Hee khẽ cựa mình khi tay của L.joe chạm vào vết bầm. Giờ mới thấm thía nỗi đau do cái ghế gỗ chết tiệc ấy gây ra.

.

Đột ngột một luồng hơi lạnh phả vào lưng cậu. Hee rùng mình định quay lại xem ác quỷ muốn giở trò gì...

.

– Cứ ngồi yên đó, đừng quay lại đây! – tiếng L.joe dội vào tai khiến cậu trở lại vị trí ngay tức khắc.

.

Và một điều không tưởng đã xảy ra khiến Hee bất động toàn thân, thân nhiệt vượt qua ngưỡng cần thiết của một người bình thường........

.

L.joe đã khẽ hôn lên vết bầm sau lưng cậu, một cái hôn rất nhẹ nhưng cũng đủ khiến trái tim Hee ngừng đập ( đúng hơn là văng khỏi ***g ngực). Nhanh như chớp, anh ngẩng mặt lên và dán miếng Salopas vào lưng Hee. Xong xuôi thì đứng dậy rồi đi thẳng vào phòng anh trai Hee đóng cửa lại.

.

Cậu ngồi lại một mình...với khuôn mặt gấc chín....

.

Đó có thể coi là một lời tạ lỗi của ác quỷ không nhỉ??? ^^

.

..................

.

Có nhiều lời muốn nói...

Nhưng chẳng thể giải bày...

Thôi thì để nụ hôn...

Thay anh yêu em mãi........

.......................................

.

Sáng hôm sau...

.

Hee có một giấc ngủ ngon. Không ngờ sau bao nhiêu chuyện đáng sợ như thế mà cậu vẫn không gặp ác mộng. Có lẽ là vì sự xuất hiện của L.joe..........

.

5h30

.

Sau khi thu xếp chăn gối, Hee mở cửa ra nhìn khắp phòng khách. Nhưng không thấy L.joe đâu cả...

.

Cậu chạy sang phòng anh trai, gõ gõ cửa nhưng không có ai trả lời. L.joe đi rồi chăng??? Cậu thở dài. Anh lúc nào cũng bí ẩn như thế!

.

Sau khi đánh răng rửa mặt, Hee chạy vội ra cổng để coi có thư từ gì không. Đây là thói quen mỗi buổi sáng của cậu. Mới bước ra thềm cửa, Hee chợt khựng lại khi thấy đôi giày của L.joe vẫn ở đó. Chả lẽ anh chưa đi??? Hee vội vã chạy ra ngoài.

.

L.joe đang ngồi đó, gần giàn hoa giấy phía trong, với một điếu thuốc trên tay...

.

Không hiểu sao Hee vô cùng ghét cái hình ảnh bây giờ của L.joe, nhìn vừa đáng sợ vừa tội nghiệp. Dẫu biết cậu ta có thói quen hút thuốc như thế nhưng cậu vẫn thấy vô cùng khó chịu. Hee nhíu mày tiến tới...

.

– Dậy rồi à? – đó là câu chào hỏi buổi sáng của ác quỷ, ánh mắt L.joe vẫn hướng về phía trước, một cái nhìn vô định.

.

( Sao bạn lại như thế này?)

.

– Tôi sao? – L.joe đưa điếu thuốc lên miệng.

.

( Tại sao bạn phải hút thuốc? Nó không tốt cho bạn chút nào! Bạn còn quá trẻ!)

.

– Tôi không quan tâm!

.

Hee bực mình chạy lại giựt phăng điếu thuốc trên tay L.joe rồi vứt xuống đất.

.

– Bạn làm cái gì thế hả????? – L.joe nổi khùng đứng bật dậy tiến sát mặt Hee, ánh mắt đầy tức giận.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro