chap 80: người mẹ của bóng tối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Và thế là người phụ nữ trung niên dắt Hee vào trong nhà, cậu vẫn còn bất ngờ về việc bà ấy không nói được....

Vào đến trong nhà, Hee đưa đôi mắt ngước nhìn xung quanh. Trang trí cũng đơn giản nhưng toát lên vẻ ấm cúng, đặc biệt có khá nhiều khung ảnh đủ mọi kích cỡ được đặt ở những vị trí trang trọng trong ngôi nhà. Thật bất ngờ khi đó toàn là ảnh của L.joe từ lúc mới sinh cho đến khi trưởng thành. Hee bắt đầu đặt những dấu hỏi lớn nhất về người phụ nữ này...thật ra bà ta là ai??? Có mối quan hệ gì với L.joe????

( Uống nước đi con!) – người phụ nữ đặt ly nước lọc trước mặt cậu rồi nở một nụ cười hiền hậu...

Hee gật nhẹ đầu nhận lấy.

( Trước khi con đến đây! Ta đã hình dung về con rất nhiều....Nhưng con đẹp hơn ta nghĩ...) – và bà lại mỉm cười, nhìn Hee với ánh mắt trìu mến.

( Sao ạ???? Bác đã biết con sẽ tới đây ư???) – Hee ngạc nhiên.

( Đúng thế! Mỗi khi L.joe đến đây đều nói về con. Ta rất bất ngờ khi thằng bé có thể thích con đến vậy! Nó thương con đôi khi còn nhiều hơn thương ta nữa kia!)

Hee càng không hiểu chuyện gì đang xảy ra....

( Chắc con đang thắc mắc về ta lắm phải không? Con "dâu"!)

Hee quýnh quáng suýt đánh rơi ly nước trên tay khi nghe bà ấy gọi mình là " Con dâu".

( Bác... bác đang nói gì thế ạ???)

( Ta không nói sai đâu con ạ! Ta là mẹ ruột của ByungHun, tên ta là LanLy, nhưng ta đã không còn là phu nhân tập đoàn BC từ lâu rồi! Đúng hơn là ta bị phản bội và ruồng bỏ ngay từ cái lúc sinh ByungHun.... Chuyện phức tạp lắm...Rồi sau này con sẽ hiểu!)

Hee tròn mắt nuốt từng lời của người phụ nữ ấy. Ở bà ta có cái gì đó rất giống L.joe, lạnh lùng...phải! Lạnh lùng....

( Khi ByungHun nói rằng con bị câm giống ta thì ta đã rất bất ngờ... Nhưng quả thật nó đã chọn không nhầm người. Còn với Yoona, chúng nó chỉ là nợ nhau thôi chứ không có duyên phận...) – nói đến đây đột ngột bà ấy dừng lại, mặt thoáng buồn.

( Bác không sao chứ ạ?) – Hee lo lắng hỏi.

( À không! Ta không sao! Mà ta muốn hỏi con một câu! Con trả lời thật nhé!)

Sự nghiêm túc của bác LanLy khiến Hee thấy hơi run run...Cậu gật nhẹ đầu.

( Con thương ByungHun đến mức nào)

Hee bối rối nhìn lên, một câu hỏi thật khó trả lời....

( Không cần phải ngại, ta không phải là người lạ, trước sau gì cũng là người một nhà!) – bác ấy nói chắc nịch giống như rằng đây là một sự thật hiển nhiên.

Hee hít một hơi thật sâu, biết nói sao nhỉ????

( Cái này...con cũng không biết...nhưng là rất rất nhiều ạ!)

( Nhiều đến mức có thể tha thứ mọi lỗi lầm của nó không?)

( À ờ...Vâng ạ!) – Hee lưỡng lự một hồi rồi cũng gật đầu. Đối với cậu, tha thứ không phải là cái gì đó quá khó, riêng L.joe, cậu tin, anh ấy đủ chín chắn để không làm gì vượt quá giới hạn của mình.

(Ta chỉ cần câu nói này của con mà thôi! ByungHun không giống những thanh niên khác, nó lớn lên với những vết sẹo quá lớn của cuộc đời, là mẹ, nhưng ta chỉ biết khóc rồi ôm nó vào lòng chứ không thể ngăn cho nó thoát khỏi đau khổ. Tuy nhiên, ta nghĩ...con sẽ làm được!)

Hee không hiểu bác ấy muốn nói gì, nhưng qua thái độ cũng đủ biết rằng đây là một người phụ nữ rất thương con và cũng có điều gì đó bí ẩn....

Nói chuyện một hồi lâu, Hee mới nhớ ra rằng mình vẫn chưa làm xong việc mà L.joe giao. Cậu mở chiếc cặp xách ra rồi lấy cái hộp gỗ và đưa cho bác LanLy.

( Thằng bé đã giữ đúng lời hứa!) – người phụ nữ mỉm cười mãn nguyện.

Thật lòng Hee rất tò mò về cái hộp này. Chắc chắn phải là cái gì đó quan trọng thì L.joe mới cất giữ cẩn thận như thế!

( Chắc con tò mò lắm phải không? Nhưng chưa đến lúc con được biết về bí mật này...Một thời gian nữa, tự con sẽ tìm được đáp án!) – Bác LanLy đặt chiếc hộp xuống bàn rồi nhìn Hee an ủi.

Hee gật đầu tỏ ý hiểu rồi đưa mắt nhìn quanh, ảnh L.joe hình như tràn ngập không gian trong phòng. Mà trông anh lúc còn bé nhìn đáng yêu cực kì, lại rất mập mạp như không cao lớn và rắn rỏi như bây giờ. Hee xin phép bác Ly lại gần những khung ảnh để xem kỹ hơn...

( Đây là ảnh lúc nó mới sinh...Thật may là ông trời không nỡ cướp đi sinh mạng nó nên mới cho L.joe sống sót sau ca mỗ...Nếu không nó đã chết từ trong bụng mẹ rồi!)

Hee lặng người....

( Lúc ta mang thai L.joe là lúc cuộc sống ta khốn đốn nhất, ta bị chính ông chồng của mình cho người truy đuổi và giết hại. Nghe qua thì thật buồn cười phải không?)

Cậu tròn mắt ngỡ ngàng...

( Vì đơn giản, L.joe không phải là con trai của Lee ByungHan – chủ tập đoàn BC!)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro