chap 84: giận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hee lặng người, đôi tay nắm chặt, run run. Cậu không biết mình nên làm gì lúc này...Bỏ đi??? Hay ở lại đối diện???? Sự lựa chọn nào cũng đau khổ....

.

Nhưng Yoona đã kịp nhìn thấy Hee, cô ta mỉm cười đầy ẩn ý rồi đứng hẳn dậy:

.

– Thôi! Tôi về đây! Hai cậu ngủ sớm đi! Mai tôi đem đồ ăn sáng lên cho! – cô dì ghẻ nháy mắt với L.joe rồi xách chiếc cặp đen cách điệu bước ra phía cửa.

.

Hee vẫn đứng ở đó, cảm giác như bị chôn chân không tài nào nhấc lên được.

.

Yoona đẩy mạnh cánh cửa, nhìn Hee bằng gương mặt đắc thắng:

.

– Chào cậu! – và rồi cô dì ghẻ đi thẳng ra phía hành lang, cái quệt vai đầy khiêu khích của cô nàng trước khi chính thức biến khỏi đây càng khiến Hee bức xúc.

.

L.joe vẫn ngồi yên lặng, không nói gì, cũng không biểu hiện gì. Lạnh lùng, băng giá là hai tính từ có thể dùng để miêu tả thái độ của anh lúc này. Hee tự hỏi chẳng lẽ L.joe không cảm thấy chút gì có lỗi với cậu hay sao????? Người khác thì có thể như vậy, nhưng đây là Hee cơ mà???

.

Người Hee lạnh toát, từng sợi dây thần kinh căng lên nén đi cảm giác giận dữ xen thất vọng. Cậu thở dài một tiếng rồi bước vào.

.

– A! Bạn tới rồi hả???? – Changjo đang mân mê mấy viên bi sắt trên tay ngẩng đầu nhìn Hee cười tươi.

.

Cậu gắng gượng nở một nụ cười nhẹ, uể oải tiến lại chiếc bàn để dụng cụ cá nhân thả chiếc cặp xách lên đó rồi kéo ghế ngồi. L.joe vẫn im lặng và nhìn Hee. Trong cái nhìn đó có chút gì rất hứng thú và tò mò. Cậu thật không thể hiểu nỗi anh đang nghĩ gì nữa. Cơn giận dữ càng lúc càng sôi sục, Hee nắm chặt hai tay đặt trên đùi, đôi mắt mở to nhìn về phía L.joe, môi mím chặt.....HeeHee khi ghen đáng sợ là thế!!!

.

Thấy tình hình có nguy cơ bùng nổ chiến tranh, Changjo nhăn mặt đặt mấy viên bi sắt trên giường rồi cất lời phá tan bầu không khí căng thẳng:

.

– Này này! Hai người lại bị gì nữa thế???? Sao nhìn nhau như nhìn kẻ thù vậy hả??? Thôi chứ!

.

Đáp trả lại thiên thần vẫn là sự yên lặng đến đáng sợ.

.

– Thôi nào! Mà L.joe này! Tôi có một thắc mắc cần cậu giải đáp nè! – Changjo nhìn L.joe cười cười.

.

Ác quỷ vẫn im lặng, nhưng cũng đã quay mặt sang nhìn Changjo...

.

– Nhóc Banh là con của ba cậu, tức là em trai của cậu. Sao cứ xưng cậu – con với nó mãi thế????

.

Điều này Hee cũng đã từng thắc mắc nhưng không để ý, bây giờ nghe Changjo hỏi nên cậu cũng thấy tò mò....

.

L.joe im hơi lặng tiếng vài giây rồi trả lời chậm rãi:

.

– Có gì mà thắc mắc chứ? Tôi không thích làm anh nó, tôi muốn làm cha nó, nhưng không thể bắt nó kêu mình bằng cha vì ông già vẫn còn sống, nên đành xưng cậu – con với nó thôi! Xưng hô như thế tôi mới có cảm giác mình là người sinh ra nó chứ không phải là ông già!

.

Angle suýt...tắc thở khi nghe lời giải thích của cậu bạn. Còn Nim thì cứ như mới bị một cây kim thật nhọn đâm vào lỗ tai rồi xuyên thủng trái tim.... Devil nói ra những điều đó mà vẫn vô cùng bình thản....Nim đưa tay lên ôm đầu ... "Là người sinh ra nó chứ không phải ông già????" – cái gì thế này chứ????????????

.

– Cậu....cậu....cậu đừng có đùa kiểu đó! – Changjo lắp bắp, khuôn mặt vẫn hoàn vẻ sửng sốt.

.

– L.joe không phải là kẻ thích đùa! – ác quỷ phán một câu ngắn gọn nhưng có thể ví như một cái ấn tín nặng ngàn cân giáng thẳng xuống cái sự thật phũ phàng này.

.

Hee không thể chịu đựng được nữa. Cậu thấy khó thở ...

.

Hee hít một hơi thật sâu, lấy chút sức lực còn sót lại nhìn thằng vào mặt anh cố tìm kiếm một điểm tựa cuối cùng ... Nhưng vẫn không có gì khá hơn, L.joe vẫn nhìn Hee theo kiểu đó....Lạnh lùng, băng giá và xen chút hứng thú tò mò....

.

Như bị dồn đến giới hạn của sự chịu đựng, Hee đứng bật dậy toan chạy ra khỏi phòng. Nhưng đến ngang giường của L.joe thì tay cậu bị níu lại...

.

– Tối rồi! Bạn định đi đâu? – L.joe không nhìn Hee nhưng vẫn hỏi.

.

Cơn giận dữ càng lúc càng tăng độ, Hee hất mạnh tay anh ra rồi chạy đi...

.

Nhưng chẳng những cậu không bước thêm được bước nào mà còn bị nắm lại chặt hơn. Hee muốn bật khóc lên, thật to, thật mạnh...Thực sự cậu không thể hiểu nỗi những việc mà L.joe đang làm có ý định gì nữa... Tại sao cứ như trò thả mồi bắt bóng thế này chứ??? Cứ ngỡ là hạnh phúc nằm trong tay nhưng cuối cùng lại toàn ảo ảnh....

.

– Không đi đâu hết!

.

L.joe lạnh lùng ra lệnh. Kèm theo đó là một cái lôi thật mạnh khiến cậu ngã vào người anh và bị ác quỷ khóa môi ngay tại chỗ. Changjo ngỡ ngàng trước những gì đang xảy ra, trong người anh ta có cái gì đó bị đạp nát, đau tê tái. Còn Hee, quá bất ngờ với những hành động của L.joe, cậu bất động...bờ môi mất cảm giác..... Nhưng bỗng chốc một cảm giác tủi hờn len lỏi trong tâm trí, Hee thấy mình như đang bị xúc phạm. L.joe luôn làm những gì mà anh ấy muốn, chẳng bao giờ biết đến cảm nhận của người khác. Hee bắt đầu thấy sợ với cái tình yêu quái quỷ mà L.joe dành cho mình. Nó quá mãnh liệt nhưng cũng đầy gai góc mà cậu không đủ tự tin bám vào, vì cứ mỗi lần bước được một bước thì người lại rỉ máu đầy đau đớn. Hee nhắm chặt mắt để mặt những giọt nước trào ra mặn chát nơi đầu môi mà cả hai người – Hee và L.joe vẫn đang chạm vào nhau....

.

Changjo bấm chặt tay xuống thành giường, đôi mắt giương to cố nén đi nỗi đau khổ rồi nhanh chóng quay mặt sang phía cửa sổ. Cứ ngỡ là đủ mạnh mẽ để có thể chịu đựng....ai ngờ...." L.joe! Cậu đã đi quá giới hạn của mình!"..........

.

2 phút cho một cái hôn dài đầy những xúc cảm phức tạp, L.joe buông nhẹ Hee ra. Khuôn mặt cậu vẫn ướt đẫm vì nước mắt. Có lẽ lúc này anh mới nhận thức rõ ràng mình đã gây ra một tổn thương rất lớn cho người mà cậu yêu thương.....

.

Bốp!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

.

Một cái tát đủ mạnh để khiến L.joe phải sửng sốt. Phải nói là Hee không thể nào chịu đựng hơn được nữa.... Chưa bao giờ cậu cảm thấy mình bị thiếu tôn trọng như lúc này....

.

( Bạn đã làm tôi đau!) – Hee đưa tay ra hiệu rồi bỏ chạy....

.

"Em để lại đằng sau một mối tình

Một mình chạy trốn với đinh ninh

Rằng anh đã phạm lời yêu cuối

Tiếc nuối lau đi một bóng hình....." 

____________kawi____________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro