part 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật là đáng sợ, chỉ một chút nữa thôi thì chắc gã sẽ giết cậu mất. Đôi mắt đỏ của gã đã dịu đi được phần nào nhưng độc ác trong gã Kikwang này vẫn còn đầy ra đấy ấy chứ.

Chú em bình tĩnh đi chứ! Ta chỉ đùa chút thôi. Giờ thì chúng ta chơi một trò chơi nhể? - cái nụ cười đểu của gã chắc là đặc điểm duy nhất, nó luôn báo hiệu một điều tệ hại và khủng khiếp nhưng gã tính làm trò gì? Yoseob đang ngồi bó chặt trên giường, hoàn toàn lành. cậu hoảng sợ nhìn lên người đàn ông đang ngồi trước mắt. Sao bỗng nhiên hắn hiền thế? Không lẽ hắn không muốn giết cậu sao? Một chân bắt chéo ngồi trên chiếc sofa kế bên giường, gã bỗng mỉm cười gian xảo, nhưng dưới ánh tăng gã cũng có một sức hút huyền bí, hoàn toàn ngược lại với Junhyung. Cậu thấy đỡ sợ hơn nhưng vẫn lườm chừng gã. -

Đừng có lườm ta như thế chứ! Chỉ là trò chơi thôi mà, người được hỏi một câu sau đó sẽ tới lượt ta. Đồng ý chứ?

Đồng ý. - cậu gật đầu chắc nịch.

Thế quý ngài Yang hỏi trước đi. - gã khẽ nhếch miệng.

Người và Junhyung là anh em? - câu hỏi cứ thế theo phản xa mà vọt ra khỏi miệng cậu, Yoseob không thể tin nổi là hai người họ là anh em. Quá khác nhau, một người thì cực kì ấm áp, còn một người thì máu lạnh.

Đúng, bọn ta là anh em. Lúc ngươi vừa được sinh ra, lão đã cứu người và chính xác hơn là đem về hai người con trai thực chất chỉ là người thường bị bọn ma cà rồng giam bắt. Họ không ai khác chính là ta và hắn. Nhưng hắn hòa đồng hơn và chính chắn hơn nên đã dành được...nói chung sau đó, lão pháp sư thấy trong thâm tâm ta chỉ đầy toàn tội ác còn một tâm hồn lương thiện trong hắn. Thế ra lão cho hắn làm người sói, còn ta, đã tâu với vương triều Ma cà rồng và có lấy một quan chức không cùi như của Junhyung đi làm súc vật đâu. - gã giải thích, nhưng đã cắt đi một phần, chắc chắn đó là một phần tạo dựng nên con người độc ác của gã.

Khoan, vậy là người đã từng yêu ta? - cậu hỏi.

Tới phiên ta chứ, quý ngài. Ngươi thấy cuộc sống của con người vui chứ? - gã chẳng màng quan tâm đến câu hỏi của Yoseob và thật sự rõ ràng đang cố gắng tránh né cậu.

Bình thường. Ngươi từng yêu ta? - cậu cố gắng phải lôi được ra câu trả lời từ gã.

Đúng. Ngươi yêu Junhyung đúng chứ nhỉ? À ta biết là đúng thế mà, ta hỏi nhảm. Thôi người hỏi đi. - gã khẳng định rõ, vậy là gã thật sự đã từng yêu cậu. Và vì cậu yêu Junhyung nên gã trở nên cô dơn dẫn đến độc ác, vậy là do cậu, tất cả là do cậu.

Cái xác trên ngôi vàng rất giống ta. - cậu chợt nhớ ra cái xác y chang cậu.

Ta tưởng Junhyung phải cho ngươi biết chứ. Hắn quả là vô dụng nhỉ. Ngươi, Yang Yoseob và thân thể cậu đang sống trong chính là Son Dongwoon, hai người chính là anh em song sinh. - Anh em song sinh? - Giải thích đây. Chính xác vào ngày nay 16 trước, Trăng máu xuất hiện như người thấy đấy, và hai giọt máu từ mặt trăng rơi xuống tay của hai người đàn bà. Một người chính là mẹ ngươi, Phu nhân của Bá tước Yang và một người là mẹ của Dongwoon, bà Son. Sau mấy năm tìm kím, lão pháp sự tìm ra nơi người anh song sinh của ngươi ở và bắt cậu ta và nhốt linh hồn của cậu ta vào một chiếc gương và xuất linh hồn của từ thể xác thật chính là là cái đang ngồi trên ngai vàng và ghép nó vào thân thể của Dongwoon để giấu đi mùi của người sói nhưng của vẻ lão ta đã thất bại trong việc dấu đi con mắt Sói. Tất cả ngững sự xuất hồn nhập xác này chỉ cần một giọt máu từ Dongwoon và một giọt từ ngươi. Và cho dù ngươi có đăng quang rồi thì ngươi phải nghe theo lời ta còn không ta sẽ giết Dongwoon và Junhyung.- Yoseob bị cuốn hút vào vòng xoáy của cá sự việc, cậu không thể hiểu đâu cho rõ được đầu đuô câu chuyện, thật là nhức óc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro