Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10 Trốn chạy (nhị)

“Kì Lâm , ta có thể hỏi ngươi một vài vấn đề không ?” Cậu muốn rời khỏi nơi này , nhất định phải hiểu qua địa hình nơi này , mới không đâm đầu đi loạn.

“Vâng , công tử muốn biết gì , nô tài mười hai tuổi đã tiến cũng , đã ở đây bốn năm , chuyện trong cung này , cũng nghe nói được không ít!” Tay bận rộn làm việc , quay đầu nhìn nàng đang dùng bữa , vẻ mặt mỉm cười nói.

“Được , ta hỏi ! Chỗ ta đang ở là đâu , vương cung này rốt cuộc có rộng bao nhiêu , nếu ta lạc đường trong vương cung thì làm sao bây giờ ?” Suy nghĩ vừa động , Vương Nguyên liền lừa hỏi hắn

Kì Lâm một mặt giúp cậu dọn giường , một mặt cẩn thận trả lời vấn đề của nàng “Nơi này gọi là Vân Yên các , chính là tiểu uyển tầm thường trong hậu cung , nhưng mà công tử đừng lo lắng , ta tin rằng vương thượng nhất định sẽ đón người rời khỏi nơi này.

Sắc mặt Vương Nguyên cứng đờ , xem ra Kì Lâm này muốn cậu làm tần phi , nhưng mà điều này cũng không thể trách hắn , đều là vì hoàn cảnh hun đúc hắn thành như vậy.

“Vương cung này rất lớn đấy ! Có nhiều nơi nô tài chưa đi qua , nhưng hậu cung này nô tài tương đối quen thuộc , đứng đầu hậu cung là Vương Hậu nương nương ở tại Đông cung điện Phượng Nghi , chung quanh còn có vài tòa cung điện , là tẩm cung của mấy vị quý phi nương nương , thông thường tần phi đều ở Tây cung , tiểu uyển Vân Yên các chúng ta thuộc về Tây cung .” Kì Lâm dừng một chút lại , lại tiếp tục nói.

“Công tử người vừa tới , nếu bình thường không có việc gì thì nên ít đi ra ngoài, trong cung này tần phi không dễ chọc , mỗi người đều có bối cảnh riêng , công tử người bây giờ mới được vương thượng sủng ái , cần cẩn thận gấp đôi mới được!” Vương Nguyên nghe nửa ngày , cũng không nghe được nàng ta nói chút trọng điểm nào , chẳng qua những lời sau , vĩnh viễn khó có khả năng cậu dính đến.

“Kì Lâm, ngươi tiến cung nhiều năm như vậy , chẳng lẽ chưa từng rời khỏi đây , về thăm nhà một chút sao?” Vương Nguyên chỉ muốn biết đường rời khỏi nơi này , nàng không có hứng thú nghe ngóng chuyện xấu trong hậu cung.

“Đương nhiên có , cách khoảng ba tháng , trong cung liền cho từng nhóm chúng ta ra từ cửa sau về thăm nhà một chút , nhưng mà nhất định phải trở về trong ngày , nếu không trở lại , sẽ tịch thu cả nhà!” Hai mắt tỏa sáng, tiểu tử này rốt cục cũng nói đến việc cậu cảm thấy hứng thú , nhanh nhẹn kéo hắn ngồi xuống nói chuyện , cậu nhất định phải bằng thời gian nhanh nhất biết rõ đường rời đi.

Ngâm mình trong thùng nước tắm nóng hổi , Vương Nguyên cẩn thận hồi tưởng lại từng lời Kì Lâm vừa rồi nói một lần , trong tay nàng có yêu bài của ác ma kia , bây giờ vừa lúc có thể dựa vào nó rời khỏi vương cung an toàn , thật sự là trời cũng giúp ta !

Nhìn dấu hôn trên người mình , Vương Nguyên cảm thấy vô cùng chói mắt , năm nay cẬu mới mười tám tuổi , nghĩ đến việc tháng sau sẽ lên đại học lại khiến cậu … trong lúc quan trọng này , lại gặp chuyện lạ cả đời khó gặp , mà quan trọng nhất là , nơi này còn có ác ma háo sắc tàn bạo , khiến cậu bị hắn ăn hết , nếu không đi , sợ rằng cậu sẽ bị hắn trực tiếp ngược chết ở trên giường , đây cũng là chuyện tuyệt đối có thể.

Ra sức muốn rửa sạch dư vị hắn lưu lại , kế hoạch chạy trốn đã định rõ trong đầu , cậu một mình ở trong phòng không biết đã tắm bao lâu , chỉ biết dùng sức rửa sạch trên người mình, nhìn bộ dạng của cậu như thể nếu không gột một lớp da của mình cậu sẽ không dừng lại .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kaiyuan