- Vừa bước vào trong nhà , tôi đã thấy Tuấn Khải ngồi ngả người ở ghế sofa , mắt nhắm chặt , toát lên gương mặt đẹp trai không tả nổi
- này ( Tôi tiến lại gần . Vừa nói vừa chạm vào người Tuấn Khải)
- ............. ( Vẫn yên nghỉ @_@)
- Tuấn.............
- CÂM( Chưa kịp nói hết câu thì TK đã lên tiếng )
- ............. ( Tôi im luôn ='=)
- .............(Tuấn Khải lại nhắm mắt . OMG . Tức quá trời)
- Này................Oái!Oái!
Chưa nói hết câu , bỗng Tuấn Khải vươn tay luồn qua eo và kéo tôi ngã vào lòng hắn . TRời đất ơi, máu tôi sôi sùng sục lắm rồi
Một tay vòng eo , 1 tay vòng vai , hắn kéo mạnh tôi vào người hắn, mặt tôi thì sát mặt hắn lắm rồi.... Tôi trợn tròn mắt
Bỗng từ từ , hắn mở mắt .....
Nhổm dậy , ngẩng đầu ...... môi hắn chạm môi tôi . Rồi hắn lại từ từ nhắm mắt lại trông hắn thanh thản vô cùng. Đến lúc này , có lẽ mắt tôi lồi ra rồi><
BỐP !!
Tôi đẩy hắn ra , tát 1 cái thấy mạnh , đau và tôi đứng dậy
Nước mắt tôi đã bắt đầu đọng lại ở khóe mi , ngày càng nặng ..... 1giọt , 2 giọt
Bỗng Tuấn Khải đừng dậy , 2 tay giữ chặt vai tôi, mạnh đến bắt thường . Dường như tôi có thể hình dung xem hắn sẽ làm gì ..... nên vậy , lần này tôi rát dứt khoát và mạnh mẽ. Tôi không phản kháng hay có bất cứ thái độ gì. Tôi nhìn thằng vào mặt hắn , cái nhìn dứt khoát và nghiêm túc . Hững cũng đứng như thế , nhìn tôi và vẫn bấu chặt vai tôi . Có lẽ chính sự dứt khoát đã khiến tôi không hề cảm thấy đau mặc dù trên vai tôi có thể có vết bầm
- Karry ? ( Bỗng có 1 tiếng nói quen thuộc vang lên sau lưng tôi . Phải đó là tiếng nói của Eric )
Đẩy người Tuấn Khải ra , tôi quay ra sau , cúi đầu
- 2 người........
- Không ! Eric ! Eric cậu hiểu nhầm rồi
- Hiểu nhầm ?
- OMG . Tớ đến đây hỏi tại sao anh lại nhìn thấy tớ ngất mà mang về nhà thôi mà . Tớ định cảm ơn nhưng anh ấy bảo không cần . Nhưng nhất định tớ phải cảm ơn anh ý nhưng anh ý lại không nhận thế là chúng tớ đôi co . Đúng không anh Tuấn Khải .... ah quên . Anh Karry ? ( Tôi quay đầu hướng về phía Tuấn Khải )
- ........ ( Tuấn Khải không nói gì , lạnh lùng quay người đi )
- Ah mà Eric ! Sao cậu lại rời viện ?
- Ừm........ Bác sĩ vừa bảo rằng vết đâm của tớ hồi phục khá nhanh , chỉ cần về nhà tĩnh dưỡng là được
- hihi.... ơ ..... mà về nhà ?
- hehe...... Đúng vậy , đây là nhà tương lai của tớ chứ đâu . Hờ hờ ..... Sớm muộn gì cũng cưới nên tớ về ở trước luôn..... kaka... yên tâm . Cơ mà có con tớ chọn cậu làm cha đỡ đầu của con tớ..... kaka
- ........ ( Tôi không nói gì , chỉ mỉm cười nhẹ )
- hehe... Mà cậu ở lại đây măm măm với tớ nhá . !! Khà khà !! Hôm nay tớ mới thuê 1 đầu bếp giỏi nhất vào đây...
- Thôi thôi =)) Tớ đang bận lắm rồi..... Còn 1 núi bài tập chưa làm kia kìa
- Hớ hớ..... eo ôi chảnh chưa kìa ( Eric bĩu môi giả vờ dỗi )
- Thôi mà ! Tha cho tớ lần này đi . Mấy hôm nữa tớ lại ........ Hôm nay để cậu với anh Tuấn Khải . à anh Karry tâm sự sau bao năm xa cách đi..... keke
- kaka... Thằng này mày khôn
- Kaka.... Thôi ! Tớ về ..... ăn ngon miệng nhá ( Tôi nháy mắt )
- Thằng ranh... kaka
- kakakaka
Thế là tôi ra khỏi cổng
* * *
- Vương Nguyên ! mày phải mạnh mẽ lên ... Nhớ đấy ! Tuấn Khải chả là gì hết. Mày không có tình cảm gì với tên đó với lại hắn cũng có coi mày ra gì đâu . Eric là bạn tốt , là ân nhân cứu mạng
Tôi cứ lẩm bà lầm bẩm cho đến khi...
KÍTTTTT !!
- AAAAAAAAAAAA!
1 chiếc ô tô phanh gấp trước mặt tôi ... tôi hét .... Cánh cửa xe chợt mở ra
- Ơ ! Cái thằng kia ! Mày có bằng lái xe chưa mà dám đi như thế . Mới lớp 9 mà cứ như ông già....
Tôi chau mày khi nhìn thấy thằng đó chính là thằng Tín . Quả thật , Tuy bây giờ thằng Tín mới có lớp 9 thôi nhưng nhìn nó không khác nhìn trai 17-18 tuổi . Căn bản là nó cao và được nhận thức trước lứa tuổi
- Lên xe !
- Cái gì ? mày ra lệnh cho anh mày đấy à !? ( Tôi nguýt )
- Nhanh ! Anh Thiên Tỉ cần gặp anh
- Thiên Tỉ ? ( Ấy chết ! hắn đang bị gãy chân )
Thế là tôi lại vội vội vàng vàng , tôi chạy vào trong xe thằng tín
- Ê ! Ta hỏi mi
- Đừng hỏi ta về thằng đó....
- thằng đo ?
- à Không
- Nói ! Sao mi biết ta chuẩn bị hỏi về ai ? Chẳng nhẽ có chuyện gì mà tất cả biết mà ta không biết sao ? Nói ! Mau..... ( Tôi hét ! mắt trợn lên nhìn thằng Tín trừng trừng )
KÍT !!!
Thằng Tín phanh xe gấp vì sự tức giận của tôi....
- Chuyện Eric với Tuấn Khải , mi biết không ?
- .......... ( Thằng Tín im lặng )
- Nói ! ( Tôi hét )
- Mi đã biết rồi thì ta cũng sẽ nói cho mi biết
- .......
- Eric tên thật là Vũ Văn
- Vũ văn ? Thảm nào ... ai cũng gọi Eric là Vũ Văn . Tưởng nhầm
- Vũ Văn bị bệnh tim
- Cái này thì không phải kể . Ta biết rồi
- Karry là cái tên mà cậu ta đặt cho hắn
- ......
- Hắn thực sự yêu cậu ta rất nhiều
- .......
- Khi được tin cậu ta chết , hắn đã không ăn uống gì 2 tuần liền . Rồi hắn bắt đầu kiệt sức suýt chết và phải vào viện.... Sau đó hắn trở thành 1 con người hoàn toàn khác . Lạnh lùng rồi càng lạnh lùng hơn . Giết người nhiều hơn và không bao giờ gần bất kì đứa nào
- Không bao giờ gần bất kì đứa nào ?
- Đúng . Đã có 1 lần 1 đứa con gái không may chạm phải anh ta , hắn ta giết chết luôn tại chỗ
- Nhưng......
- Mi thì....
- .....
- Chắc chắn mi làm sao thắng được thằng đó
- .... ( Tôi hkoong nói gì chỉ im lặng )
Vèoooooooooooooooo ( Chiếc xe lại bắt đầu chạy băng băng trên đường )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro