Part 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

KÍT !

Chiếc xe dừng lại ở ngôi nhà đó – ngôi nhà của Thiên Tỉ

- Sao lại đến đây ?

- Anh Thiên Tỉ về rồi . Đang ở khu nhà chính tầng 2

- Về rồi àh . chết cha !!

Thế rồi tôi phóng ra khỏi xe và chạy thẳng vào chỗ Thiên Tỉ

UỲNH !

Cửa phòng được mở ra 1 cách dữ dội

- ơ ... xin lỗi ..... xin lỗi... tôi không cố ý ( Mặt tôi bắt đầu đỏ dần , tôi cúi mặt xuống nói )

- ........

Ngửng đầu lên tôi nhìn thấy Thiên Tỉ đã dựa người vào thành giường và nhìn tôi

Tôi lặng lẽ đi đến chỗ cậu ta

- Sao lúc ý cậu lại cứu tôi ... ( tôi nhếch mày nhìn hắn )

- Ai cho phép cậu chết ? ( Thiên Tỉ gằn giọng )

- Ô hay ! Tôi chết hay không chết thì cũng phải xin phép àh ? ( Tôi vênh mặt )

- Nói lại ! ( Thiên Tỉ gằn giọng )

- .... ( Tôi im luôn )

- Nói nữa cậu sẽ phải hối hận

- ......

- ........ ( Thiên Tỉ cũng im )

- Cảm ơn ! ( Tôi nói nhỏ và đầu cũng cúi xuống )

- .... ( Thiên Tỉ không nói thể hiện thái độ không có gì )

- Chân cậu..... ?

- ....... ( Thiên Tỉ vẫn không nói gì )

Tôi bấu chặt chăn rồi lật mạnh lên xem cái chân của hắn , lúc ấy hắn đang đắp chăn nửa người

OMG....... tôi há hốc mồm mắt trợn tròn

Cái chân..... cái chân suýt nát bét , ướt đẫm máu , máu thấm vào chăn , thấm xuống giường . loang ra khắp giường . Tại sao cậu không đến bệnh viện . Cậu ta đắp chăn như thế này chỉ để che tầm mắt nhìn của mình thôi sao ?

- Câuk............. ( Măt tôi lại bắt đầu mọng nước )

- Cút ! ( Thiên Tỉ gằn giọng )

- Tại sao ?

- cút ! ( Giọng Thiên Tỉ gằn xuống ngày càng ghê gớm )

- Không ! Tôi phải ở đây !

Cạch !

Thiên Tỉ rút súng ra lên đạn và nhắm thẳng vào tôi

- Bắn đi !( tôi nhìn thằng vào mắt Thiên Tỉ )

- ......

- Mau ! ( Tôi hét )

Thiên Tỉ từ từ hạ súng xuống , mắt từ từ nhắm lại -> xỉu luôn

- Thiên Tỉiiiiii !

Tôi nước mắt giàn dụa , chạy đến chỗ Thiên Tỉ và ôm chặt hắn

Thiên Tỉ như đã rất yếu nhưng cậu vẫn cố lấy hết sức lực vòng qua tay tôi và mở mắt

- Ta........ không cho phép em chết ! ( Thiên Tỉ nói một cách yếu đuối )

sau đó từ từ đặt nụ hôn lên môi tôi nhẹ nhàng

Ngất !

- Tín !!! Tín đâu !!! Mau ! Mau đưa cậu ta đến bệnh viện . Cậu ta mất nhiều máu quá .....

.......................

Vèoooooo

Chiếc xe Lexus trắng phóng nhanh hết mức độ

Ò Í E ! Ò Í E !!!!!!!!

Một lần nữa tôi lại phải vào chính cái bệnh viện ấy . ='= . Mình có duyên với nó quá....

Thiên Tỉ vì mất quá nhiều máu nên đã đưa đi cấp cứu

Tôi ngồi ghế chờ....... mặt cúi xuống , mắt rưng rưng

- Đúng là.....

- Nguyên? ( Chưa nói hết câu , tôi bị chặn họng ngay bởi một tiếng nói , ngẩng cổ lên , đó chính là Eric – Vũ Văn . Tôi đã nghĩ rất kĩ rồi . Dù là Eric hay là Vũ Văn , là người yêu cũ hay mới của Tuấn Khải thì tôi cũng không quan tâm .... Tôi và Eric sẽ mãi mãi là bạn tốt của nhau..... mãi mãi )

- Ơ.....Eric...... Sao cậu đến đây ?

- Tớ đến khám lại vết thương . Ủa ? Nhưng sao cậu lại ở đây

- Ơ đây hay không đây không phải việc liên quan tới anh ( Tôi chưa kịp nói gì thì thằng Tín đã từ đâu đi tới rồi chen ngay vào )

- ơ đây là......?

- Không phải việc......

- Tín !!( Tín định nói hỗn nên tôi mạnh giọng quát )

- ........ ( thằng Tín với Eric im )

- Đây là Tín ....... em trai tớ.... nó có gì không phải cậu tha thứ cho nó....... Tín ! hãy nói chừng mực ( Tôi cau mày )

- Hihi... không sao đâu........ Em ý cũng nói đúng mà. Đây cũng không phải việc của tớ

- Này ...... Cậu đừng nói đỡ cho nó

- thôi thôi.......

- "nói đỡ " ??? * nhếch mép * mơ àh ? ( Thằng Tín thái độ , sau đó đút tay vào túi quần và lạnh lùng quay lưng bước đi )

- Thôi thôi . Kệ em ý đi

- ừm......

Vừa bước đi được mấy bước ....... thằng Tín dừng lại , hơi chếch đầu...

- Đừng quên..... "ngôi biệt thự HAND" 10 năm về trước...

Nói xong , thằng Tín nhếch mép 1 cái rồi đi thẳng.... Để lại cho tôi với dấu chấm hỏi ( ?) to đùng

- Trời ! Nó vừa nói cái gì vậy trời ?? Ngôi biệt thự HAND ?? Cậu có biết ngôi biệt thự nào như thế không ? Biệt thự mà cũng có tên chắc cái nhà này nổi tiếng lắm ....Thế mà sao tớ không biết nhể ?

- HAND ??!! Sao ....... sao..... (Eric chau mày )

- Sao vậy ???!! ( Tôi cũng chau mày )

- Àh không ! Không có gì

- Mà thôi ! Cậu đi khám đi . mau không muộn đấy

- Hihihi .... mình khám rồi ......Mình chỉ đang đợi Karry lấy thuốc với lấy hóa đơn thôi..

- Karry?

- Hở ?

- Àh không ! cậu đi cùng với Tuấn Khải hở?

- Ừ.....hehe... A ! Karry ! Em ở đây này ( vẫy vẫy )

Quay đầu lại...... Lại cái dáng vẻ lạnh lùng đó , đôi mắt sâu thẳm , vô cảm đó , sao mà tim mình nhoi nhói.

........................................................................................................................................................................ 

Chào các bạn , hôm qua các bạn có xem được Fan Time của TFBOYS không vậy, mình thì không xem được phần solo đầu tiên của 3 chẻ.Các bạn thấy các bảo bối hôm qua như thế nào , đối với tớ, rất lộng lẫy, rất hảo soái và đáng yêu. 

các bạn có xem lúc Thiên Tỉ đọc cảm nhận của mình không, cậu ấy đã khóc, dù có tập luyện khó khăn như thế nào, câu ấy cũng không khóc, nhưng trong lúc đọc cảm ngỉ, cậu ấy đã khóc trong niềm vui của TDT.

Các bạn có biết tin gì chưa, TFBOYS ủng hộ 80 vạn NDT, tương đương với 1 tỉ mấy tiền Việt Nam  ủng hộ  vụ nổ Thiên tân vừa qua. và sẽ trích tiền bán vé cho hoạt động ' Nhớ về Vinh Quang' cho các cụ chiến binh ở Bắc Kinh .Idol của chúng ta thật ấm áp phải không các bạn. Tớ thì rất muốn hét lên cho cả thế gi7o71 điều biế : IDOL của tôi là TFBOYS !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro