Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh ban mai tràn nhẹ nhàng vào căn phòng xanh biển, trên giường có một chàng trai đẹp như trong tranh bước ra vẫn còn say ngủ. Chiếc đồng hồ báo thức kêu lên in ỏi khiến Donghae phải giật mình thức giấc, mở mắt nhìn đồng hồ mà Donghae cứ tưởng là trời sụp.

"TRỜI ƠI, 8h rồi! Chết mình rồi, Hyukie sẽ giận mình lắm đây"- Donghae hét lên.

Donghae lập tức leo xuống khỏi giường chạy bay vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, chàng 'cá' không ngừng càu nhàu bản thân. Tại sao có thể hậu đậu quên giờ hẹn với người yêu, kì này sẽ bị giận cho coi. Thay quần áo xong, chàng 'cá' lập tức phóng lên xe chạy tới điểm hẹn với tộc độ sấm sét.

[Công viên Seoul]

"Hẹn 7h mà bây giờ là 8h rồi, không tới là sao? Hay là đi chơi với em nào đẹp hơn mình rồi? Muốn cho mình leo cây đây mà, một lát tới mình sẽ cho anh ta biết thế nào là Lee Eunhyuk"- Eunhyuk vừa cằn nhằn vừa nhìn đồng hồ.

Eunhyuk ngồi ở băng ghế đá công viên, không ngừng lầm bầm về chàng 'cá'ngố nào đó trễ hẹn. Cậu chàng cứ đi qua đi lại rồi dậm chân xuống đất, làm hàng tá chàng trai và biết bao cô gái đi qua rồi vẫn ngoái đầu lại nhìn.

"Anh nhìn kìa, cô gái đó xinh quá à! Ước gì em cũng xinh như vậy anh hả?"- một cô gái nói với bạn trai của mình.

"Ê, cậu thấy cô gái đó không? Người đâu mà đẹp quá trời, hay là mình tới làm quen đi"- một chàng thanh niên nói với bạn mình.

"Cậu có muốn chết không? Thường thì con gái đẹp đã có bạn trai hết rồi"- chàng thanh niên bên cạnh trả lời.

"Mẹ ơi! Chị gái đó đẹp quá à mẹ"- bé gái vừa nói vừa chỉ Eunhyuk

Mọi người trong công viên cứ thi nhau bàn tán về 'cô gái' đang bận càu nhàu người yêu. Ông bà ngày xưa thường nói 'người đẹp làm gì cũng đẹp' quả thật không sai, hiện giờ trong công viên có hơn 10 chàng trai tim đang loạn nhịp. Đang bận cằn nhằn Donghae, nên cậu chàng không hề hay biết là chàng 'cá' đang đứng sau lưng mình mỉm cười khúc khích.

"Cái đồ cá thiếu muối Lee Donghae, cậu đi chết đi. Cậu là một con cá lai con rùa, cậu là một con rùa lật ngửa, thậm chí là cậu còn chậm hơn cả con rùa..."- Eunhyuk không ngừng lải nhải Donghae.

"Cậu đừng giận, tại tối qua tớ ngủ trễ quá nên hôm nay tớ ngủ quên. Đừng giận tớ nữa, được không Hyukie"- chàng 'cá' bất thình lình lên tiếng.

Eunhyuk giật mình quay qua thấy Donghae mồ hôi nhễ nhại, là cậu chàng biết chạy cỡ nào rồi. Dù là biết nhưng cậu chàng vẫn không nói chuyện, và quay lưng bỏ đi một mạch, bỏ mặc chàng 'cá' chạy theo xin lỗi rối rít.

"Hyukie, cậu nghe tớ giải thích đi. Thật ra tớ không cố ý bắt cậu chờ đâu mà, Hyukie đừng giận tớ nữa được không"- Donghae nắm tay Eunhyuk rồi nói.

"Cậu hẹn tớ là 7h gặp nhau tại công viên, nhưng mấy giờ cậu mới tới hả? Đáng ra hôm nay tớ cùng với Henry và Zhoumi đi siêu thị, nhưng vì muốn đi chơi với cậu nên mới tới đây. Nếu tớ biết cậu cho tớ leo cây thế này, thì tớ không thèm chờ cậu đâu. Tớ không thèm nói chuyện với cậu nữa, tớ nghĩ chơi với cậu rồi"- Eunhyuk chu môi cãi lại.

Donghae nghe xong thì 'hồn siêu phách lạc' lật đật giải thích, còn Eunhyuk thì quay lưng bỏ đi. Nhưng mà càng giải thích thì càng bị hiểu lầm, kì này chàng 'cá' tha hồ mà năn nỉ rồi đây. Bất chợt chàng 'cá' nở một nụ cười rất ư là tươi, nhưng mà Eunhyuk không hề hay biết.

"Hyukie à! Thật ra là do hôm nay tớ muốn dành cho cậu một bất ngờ, và mất cả buổi tối hôm qua để chuẩn bị, nên kết quả là sáng nay tớ trễ hẹn với cậu. Đừng giận tớ nữa được không Hyukie"- Donghae ôm chầm lấy Eunhyuk từ phía sau.

"Bất ngờ gì?"- Eunhyuk quay đầu lại hỏi.

Donghae không nói gì liền nắm tay cậu chàng lôi đi một mạch, ấn cậu chàng ngồi vào xe. Donghae nổ máy phóng xe với tốc độ chóng mặt, chàng 'cá' vừa láy xe vừa huýt sáo làm Eunhyuk ngạc nhiên.

"Hae à, cậu định đưa tớ đi đâu thế?"- Eunhyuk ngơ ngác hỏi.

Donghae vẫn không nói gì chỉ cười rồi tiếp tục lái xe, khoảng 15' sau chàng 'cá' dừng xe lại. Chàng 'cá' không biết lôi từ đâu cái khăn tay, chàng ta bịt mắt Eunhyuk lại rồi nắm tay cậu chàng đi một đoạn nữa. Đi khoảng 5', thì chàng 'cá' tháo chiếc khăn bịt mắt trên mắt Eunhyuk xuống.

Mở mắt ra trước mắt Eunhyuk là một vườn dâu tây đỏ mọng, cậu chàng ngơ ngác nhìn Donghae như định hỏi 'vậy là sao? Sao lại đưa tớ tới đây". Nhưng chưa kịp hỏi, thì chàng 'cá' nhà ta lại nắm tay cậu chàng đi vào.

"Bác Yunho, bác Jaejoong! Hai bác có nhà không?"- Donghae kêu lớn.

"Ai vậy? À thì ra là Donghae, con tới rồi thì cứ tự nhiên"- Yunho vừa bước ra vừa nói.

"Hai đứa cứ tự nhiên như ở nhà là được rồi"- Jeajoong đệm thêm.

Chàng 'cá' nhà ta được dịp cùng cậu chàng tung hoành ngang dọc nguyên vườn dâu của Yunho. Sau nữa buổi trời 'tàn phá' vườn dâu của Yunho, Donghae lại cầm giỏ dâu đi đâu mất tiêu, làm Eunhyuk không biết 'trời trăng mây nước' gì hết. Khoảng 20' sau chàng 'cá' đi ra với cái bánh dâu trên tay, đến bên cạnh chàng 'cá' để lên bàn làm Eunhyuk thêm một phen ngạc nhiên.

"Vì biết cậu thích ăn dâu, nên hôm qua sau khi tan sở, tớ đã đến đây nhờ bác Jaejoong dạy làm bánh dâu. Đây là lần đầu tiên trong đời tớ làm bánh đó, cậu thử đi"- chàng 'cá' vừa nói vừa kéo cái bánh đến trước mặt Eunhyuk.

Eunhyuk mỉm cười rồi nếm thử, và chưa đầy 2' thì cậu chàng đã chén sạch cái bánh ngọt, mà Donghae mất tận một ngày để học và 20' để làm. Ăn xong cậu chàng cười tít mắt, không hiểu sao Donghae lại thấy rất vui. Cả hai ở vườn dâu chơi cả ngày, quay qua quay lại thì trời đã xế chiều.

"À đúng rồi, còn một nơi tớ chưa đưa cậu tới. Tớ có một món quà tặng cậu, chúng ta đi thôi"- chàng 'cá' nói một hơi rồi nắm tay cậu chàng lôi đi.

Chàng 'cá' láy xe với một tốc độ chóng mặt, nhưng sau đó chàng ta dừng xe ở một bờ biển. Chàng 'cá' nắm tay Eunhyuk đến một mõm đá, để cậu chàng ngồi yên trên đó. Chàng 'cá' lấy từ trong túi áo khoác ra một cái hộp nhung.

Chàng 'cá' đến trước mặt Eunhyuk mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc nhẫn rất đẹp. Eunhyuk mở to mắt nhìn Donghae, còn về phần Donghae thì lấy chiếc nhẫn ra và đeo lên tay Eunhyuk.

"Hyukie, tớ thích cậu"- Donghae nắm tay Eunhyuk rồi nói.

Tất nhiên là sau khi nghe xong, thì Eunhyuk liền đứng lên ôm chầm lấy Donghae, nước mắt rơi như mưa. Một nụ cười rất đáng yêu lướt trên môi cậu chàng, Eunhyuk rướn tới hôn nhẹ lên môi Donghae làm tâm hồn chàng 'cá' phải phiêu diêu ở tận 9 tầng mây. Donghae ban đầu bất ngờ, nhưng sau đó cũng đáp trả lại Eunhyuk một nụ hôn thật ngọt ngào.

"Hyukie, cả đời này Lee Donghae này chỉ yêu một mình em mà thôi, anh hứa đó. Em đừng rời xa anh được không Hyukie"- Donghae nói và ôm lấy eo Eunhyuk khi cả hai đang ngắm hoàng hôn.

Cả hai ngồi ngắm hoàng hôn, và Eunhyuk cứ thế mà giở trò nũng nịu với chàng 'cá'. Xem ra lần này chàng giám đốc đa tình của ELF có người trói tim lại rồi đây.

[Cho gia]

Kyuhyun đang ngồi trên giường 'đùa giỡn' với Zhoumi, thì điện thoại của anh reo in ỏi. Cầm điện thoại lên anh nhìn vào, thì ra Jessica gọi cho anh. Anh đứng lên đi ra ngoài nghe điện thoại, còn cậu thì ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra mà khiến anh phải ra ngoài nghe điện thoại như thế.

"Có chuyện gì không Jess?"- anh hỏi qua điện thoại.

"Oppa! Em theo lời oppa điều tra hai người, nhưng chỉ mới có kết quả về chuyện của Seohyun thôi"- Jessica trả lời.

"Kết quả thế nào?"- anh sốt ruột.

"3 năm trước, sau khi cô ta sang tới Mĩ, ban đầu thì đúng là du học. Nhưng sau đó khoảng 6 tháng, thì cô ta có quen với một gã thanh niên tên là Park Chanyeol. Thời gian đầu cô ta không đồng ý nhưng sau đó thì chấp nhận làm bạn gái hắn ta, rồi không biết vì lí do nào đó mà hắn chia tay với cô ta. Em điều tra còn biết thêm, cô ta còn một người chị họ tên là Hwang Tiffany hiện giờ đang ở Pháp. Cách đây 3 ngày cô ta và Seonhyun có gặp mặt nhau, có thể là Tiffany đã về Hàn vào tuần trước. Còn mục đích tại sao cô ta về đây, em cần xác minh lại sau đó em sẽ báo cho oppa, nhưng em suy đoán có lẽ người mà cô ta nhắm đến là Zhoumi oppa"- Jessica nói toàn bộ những gì mình vừa điều tra được.

"Được! làm phiền em rồi Jess"- nói xong anh cúp máy.

Bước vào phòng, ngồi trên giường mà trong lòng anh cứ như có một tảng đá khổng lồ nào đó đè nặng lên vai, ai thì anh không biết. Nhưng Tiffany là người thế nào anh biết rõ như lòng bàn tay, ả ta đã về nước thì chắc chắn người ả muốn nhắm đến là cậu.

"Kyunie! Có chuyện gì vậy anh?"- cậu hỏi khi anh vừa ngồi xuống ghế.

"À, không có gì. Công việc thôi mà, em đừng lo"- anh nắm tay cậu, môi cố cười.

Cậu im lặng không hỏi nữa, cậu biết anh đang có tâm sự. Cậu thừa biết anh không muốn cậu lo lắng nên không nói, nhưng cậu thấy anh tự để gánh nặng lên vai như thế trong lòng rất buồn mà không biết làm sao.

"Có thật là chỉ là chuyện công ty thôi không Kyunie?"- cậu nghi ngờ hỏi lại

"Nói dối em làm gì? Có thể ngày mai anh phải sang Pháp một chuyến, bên đó cho anh biết có một vài trục trặc cần anh giải quyết. Không biết khi nào về, đi một mình mà ở chỗ lạ nên nhớ em chứ không có gì đâu, em đừng lo"- anh gật đầu chắc nịch.

Cậu gật đầu rồi mỉm cười, nụ cười như ánh ban mai. Bất giác anh nghĩ đến nếu một ngày nào đó, cậu biến mất trước mắt anh. Lúc đó anh sẽ ra sao đây, chắc anh sẽ không sống được nếu thiếu cậu. Anh ôm chặc cậu vào lòng, anh rất sợ cậu sẽ gặp nguy hiểm. Vì nếu đúng như Jessica nói, thì người mà Seohyun và Tiffany muốn nhắm đến chính là cậu. Anh suy nghĩ mông lung một lúc thì cũng chìm vào giấc ngủ.

[ Shin gia]

Changmin đang ngồi trên ghế sofa chơi với con mèo, thì người làm bước vào đưa cho chàng ta một cái phong bì. Trên phong bì ghi là 'gửi Kim thiếu phu nhân', Changmin hiếu kì mở ra, ôi thôi kì này chàng Bum chết chắc rồi. Trong phong bì đó toàn là hình của chàng Bum với Yoona ở khách sạn X.

Tức quá Changmin đứng lên bỏ đi lên phòng. Lúc này chàng Bum về tới, vừa bước chân vào phòng thì nguyên cái gối bay vào mặt. Chàng Bum nhanh chóng né sang một bên, nếu không thì cái mặt chàng Bum lãnh đủ.

"Chuyện gì vậy Minmin của anh?"- chàng Bum ngơ ngác hỏi.

"Tối nay anh ra sofa ngủ đi, anh hay lắm. Anh đâu còn thương yêu gì tôi nữa đâu, anh không yêu tôi nữa thì anh đi thoe con Yoona đó luôn đi"- Changmin khóc thét lên, rồi đóng của phòng nhốt chàng Bum bên ngoài.

Chàng Bum đang đơ mặt, thì Changmin ném cho chàng ta cái phong bì khi nãy. Mở ra hồn vía chàng Bum bay tứ tung, lần này làm bạn với sofa chắc rồi.

"Minmin à, cho anh vào phòng đi em. Ở ngoài này lạnh lắm"- Kibum đứng trước cửa phòng năn nỉ.

"Nếu sợ lạnh thì qua nhà nhỏ Yoona mà ngủ"- Changmin hét lên từ trong phòng.

Thế là chàng ta lặng lẽ đem gối mền ra sofa ngủ, còn Changmin thì khóc đến ngủ thiếp đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro