Chap 4 : Rung động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2 ngày sau

Hôm nay , nó tính đi học về rồi qua nhà Jiyeon . Nên chuông vừa báo hết tiết , là nó phi một mạch đến phòng trọ của Jiyeon . Đứng dưới hồi lâu , nó chần chừ . Nửa muốn lên , nửa lại ngại. " Không biết em ấy có nhà không?''. Thôi đã đến rồi thì quyết định lên vậy . Lúc từ trường đến đây thì hào hứng như thế , đến lúc có mặt ở đây rồi nó lại có cảm giác ngượng ngùng . Chầm chậm leo từng bước cầu thang một cách nặng nề . Cuối cùng nó cũng đứng trước cửa phòng Jiyeon . Cửa không khóa ngoài . Tức là em ấy có nhà . Hít mạnh một cái thật sâu . Nó gõ cửa

- Ai đấy?

- Chị..là chị..Eunjung đây

Cửa mở . Cô gái ló đầu ra ngoài.

- Chị đấy à . Hôm nay được nghỉ hay sao mà đến chơi với em thế ? Cô gái vui vẻ:

- 3h chị có tiết học trên trường.Cũng lười về nhà nên tiện đường ghé qua em chơi , giết thời gian . Bịa đại một lí do

- Ừm . Thế hôm nay ở lại ăn cơm với em cho vui . Em nấu cũng gần xong rồi..

- Thế cũng được

Nó ngồi xuống mép giường . Nhìn ngó xung quanh . Ngôi nhà đã gọn gàng đi phần nào . Nhìn Jiyeon . Nó thấy lúc em ấy ở nhà rất khác với lúc em ấy đi ra đường . Jiyeon ăn mặc giản dị , tóc búi cao . Mặt mộc trông rất tự nhiên . Nhìn Jiyeon hiền và không sắc sảo như lần đầu nó gặp . Nó thích em ấy như thế . Nó cười thầm trong bụng . Mải suy nghĩ , Jiyeon bê cơm ra từ lúc nào.

- Ở một mình nên em cũng không chú trọng việc ăn uống lắm . Có gì ăn nấy , chị thông cảm nhé

- Không sao đâu em . Chị dễ tính với cả cũng dễ nuôi lắm

- Ừm.Nhìn chị là em biết mà

- À mà chị đang học ở đâu? Có xa chỗ em không mà đạp xe đạp đến đây

- Chị đang sinh viên năm 2 trường đại học Thiết kế . Từ đấy lại đây cũng có xa đâu ạ . Em đừng lo

- Ừm . Em chỉ sợ học xa.Trời thì nắng , sợ chị mệt thôi.

- Không sao mà em . Thế quê em ở đâu mà ra đây ở trọ ?

- Bố mẹ em mất sớm , em ở với họ hàng . Lâu dần họ biết em bị đồng tính .Em trở thành nỗi ô nhục và cái gai trong mắt họ . Em chán nên tự động ra ở riêng . Jiyeon nói trong ngậm ngùi:

- Thôi em ăn đi . Cơm canh nguội hết cả rồi . Nhìn Jiyeon cố kiềm chế cảm xúc , nó nghẹn lòng , không muốn hỏi sâu thêm

Hàng ngày , cứ thế trôi qua . Lâu lâu nó lại đến thăm Jiyeon một lần . Riết thành quen , mỗi ngày không gặp được em ấy nó lại thấy thiếu thiếu . Lúc thì hai chị em đi xem phim , lúc lại đi uống trà chanh , ngồi café nói chuyện..Thỉnh thoảng nó chở Jiyeon đi siêu thị mua đồ, em ấy dạy cho nó nấu ăn . Có vẻ như lâu lắm rồi , chưa có ai thân với Jiyeon như nó.Và với nó , ngoài Aeron thì Jiyeon là người thứ hai nó cảm thấy gần gũi , thoải mái mỗi khi ở bên.Em thường gọi nó với cái tên đáng yêu là " Người yêu bé nhỏ".Thỉnh thoảng đang ngồi học bài,nó lại nhận được tin nhắn của Jiyeon " Junggie ơi , em nhớ chị ". Làm nó cười suốt cả buổi tối . Dù biết em ấy trêu , nhưng mỗi lần được nghe em ấy gọi nó âu yếm như thế,nó rất vui.Đôi lúc tay nó vô tình chạm phải tay Jiyeon ,mặc dù với nó con gái chạm tay con gái là chuyện bình thường , ấy vậy mà tim nó có chút xao xuyến . Má nó ửng hồng vì ngượng . Chẳng hiểu tại sao thứ cảm xúc đó cứ len lỏi trong con người nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro