[LONGFIC] MỸ NHÂN KẾ CHAP 16.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiều Lan lắc đầu thở dài đi trở về phòng,lần đó nàng phát hiện hai người bọn họ hôn nhau, Kiều Thị lại muốn giải thích,nàng biết hắn không phải người xấu,nàng cũng biết Ngọc Hà Tiên yêu hắn,cho nên muốn dùng lời lẽ lãnh đạm làm cho hắn đau lòng mà từ bỏ nàng,nàng cảm thấy bản thân không đáng để cho Kiều Thị phải vì nàng mà bỏ ra nhiều tâm tư như vậy,nhưng Kiều Thị vẫn kiên trì,mỗi ngày điều đứng từ xa lặng lẻ nhìn nàng,nàng tuy là sớm phát hiện,nhưng lại giả bộ như không hay biết,cho đến một ngày hắn không biết xấu hổ lợi dụng danh nghĩa "phu quân" đến thăm thê tử cùng hoàng nhi,nàng cũng không thể cự tuyệt, Kiều Thị được nước lấn tới,ngày ngày đều đến gặp nàng, Kiều Lan không nhịn được nữa mới bắt nàng một tháng chỉ được đến một lần.

Tuy Kiều Lan chưa từng mở miệng nói tiếp nhận tình cảm của Kiều Thị,nhưng nàng cũng không nói cự tuyệt,đối với Kiều Thị mà nói đây là một việc đáng vui mừng,nàng cũng không cần chính miệng nói ra,hay hứa hẹn bất kỳ điều gì,nàng chỉ cần Kiều Lan không hận nàng nữa vậy là quá đủ rồi.

Quan hệ của hai người cũng trở bên thân thiết hơn, buổi tối Kiều Thị đi đến tẩm cung của Kiều Lan,vào đến nơi đã thấy Kiều Lan đang mặt bộ trung y màu trắng, Kiều Thị chấp tay sau lưng đi đến trước mặt của nàng.

"Hoàng hậu,tối nay trẫm muốn thị tẩm ở đây,mau đến đây hầu hạ cho trẫm"

"Vọng tưởng"

Thấy cung nữ đứng bên cạnh cười trộm, Kiều Thị phất tay đuổi hết cung nữ đi,mỉm cười đi đến bên cạnh giường, Kiều Lan hai má ửng hồng,cắn chặt môi dưới,tuy là trước khi thành thân cung nữ cũng từng dạy qua những việc của một thê tử cần phải làm,thế nào để hầu hạ phu quân,nhưng bây giờ nàng cũng không có dũng khí đi thay y phục giúp hắn, Kiều Thị cũng chỉ muốn truê chọc nàng,không nghĩ đến nàng sẽ thẹn thùng như vậy, Kiều Thị mỉm cười,tự cởi đi y phục bên ngoài của mình chỉ chừa lại bộ trung y,đi đến bên cạnh nằm xuống,lấy mền đắp lên người Kiều Lan ,sau đó nhẹ nhàng ôm lấy nàng,thời khắc hạnh phúc vô cùng điềm mỹ này để cho Kiều Thị cảm thấy đây thật sự là một giấc mộng hảo huyền,vốn tưởng mọi việc sẽ kết thúc,nhưng thật sự nó chỉ mới bắt đầu.

"Lan nhi,ta rất yêu ngươi"

Kiều Thị nhẹ nhàng thì thầm bên tai của nàng,để cho nàng cảm thấy ấm áp,nàng xoay người tựa đầu vào lòng ngực của Kiều Thị,nàng không biết đây liệu có phải là yêu hay không,nàng chỉ biết Kiều Thị là người quan trọng đối với nàng,quan trọng hơn những gì nàng từng nghĩ trước đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro