Longfic [NC17] Gia sư hoang dã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Tabi ♥ (Hyunnie ♥ Yunnie, mylittle_husband_choitabi)

Pairing:G-TOP.

Rating: M 

Caterogy: SA

Disclaimer : các anh là của nhau,mãi mãi thuộc về nhau.

Status : complete

Note : là sản phẩm trong lúc bấn loạn của au nên có một số tình tiết hơi hoang đường,mong mọi người đừng trù dập thẳng tay.

GIA SƯ HOANG DÃ

Chap 1

_Yah!!! Kwon Ji Yong,có dậy ngay không hả??!!! Cậu có biết bây giờ là mấy giờ rồi không???Ngóc đầu dậy ngay nếu không muốn bị ném ra đường!!!!Yah!!!!!

Nếu là hàng xóm lâu năm của căn hộ 133,thì ắt hẳn mọi người sẽ không mấy ngạc nhiên về tiếng chuông báo thức dị đời của cậu thanh niên tên Kwon Ji Yong ,và cũng sẽ chẳng bất ngờ mấy khi một loạt các thứ tiếng như:rầm rầm,chát chát ,độp độp…vang lên ngay sau đó….-báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu của Kwon Ji Yong

Trong bếp:

_Hyung à! Có cần phải nặng tay như thế 1 với thiên thần bé nhỏ như em không?- Ji Yong phụng phịu nhìn Young Bae đang hì hục với nồi canh tương.

_Thôi ngay cái màn nai tơ đó đi! Tôi mà không gào lên như thế thì cậu có lết xác dậy nổi không hả? Đồ sâu ngủ! Lớn thế rồi mà chẳng chịu giúp hyung lớn gì cả ,cứ suốt ngày ăn ngủ ăn ngủ,đã thế lâu lâu lại dẫn 1 đàn “nheo nhóc” về phá hoại,bày bừa ra cho hyung nó dọn.Cậu thấy tôi rảnh lắm đấy có phải không hả ? Hả? Hả? Hả?-Cứ mỗi từ “hả” giáng xuống là mái đầu nấm vàng xinh đẹp của Ji Yong lại nhận thêm 1 cái cốc đau điếng.

Thật là xui xẻo hết biết,hôm nay bắt đầu bằng 1 buổi sáng không mấy tươi đẹp của Yonggie nhà ta,này nhé :vừa mới lồm cồm bò dậy,vẫn chưa tỉnh hẳn thì đã nhận thêm 1 cú đá khuyến mãi của Young Bae hyung,lết thết mò vào toilet đánh răng thì trời xui đất khiến thế nào lại vớ trúng bàn chải đáng răng của con Gaho,làm nó sủa ầm lên vậy mà Yonggie của chúng ta lại cứ tỉnh như không,vô tư đánh tiếp,khi nhận ra bàn chải có mùi lạ thì đã quá trễ! Chưa hết,sáng nay bỗng dưng hừng hực khí thế ra ban công tập gym,đang mải miết với bài thể dục thì bắt gặp ánh mắt đắm đuối của cô bé bên chung cư đối diện ,đang chăm chú “tia” vào chiếc quần đùi màu xanh đang mặc,cúi xuống kiểm tra thì …ôi thôi..1 lỗ rõ to đang hồn nhiên khoe chiếc CK màu hồng cánh sen của cậu..!!!...Phóng với tốc độ tên lửa,Ji Yong chạy biến vào nhà,hứa với lòng từ nay về sau không bao giờ tập thể dục nữa.

Quay lại căn bếp,Young Bae hyung vẫn đang tiếp tục với “bài ca than vãn”,và bây giờ thì có chiều hướng “giãy đành đạch” để ăn vạ,Ji Yong tặc lưỡi,thương thay cho số phận mình,sao lại có ông hyung dở người đến thế chứ.Len lén nhìn Young Bae,Ji Yong từ tốn ngồi vào bàn,cứ đứng chôn chân như thế thì thật không biết đến khi nào mới có thể dùng bữa sáng đây.

Đặt nồi canh tương xuống bàn,vị hyung lớn không quên trừng mắt nhìn cậu em đang ra vẻ hết sức đáng thương kia:

_Này! Ăn xong thì phải dọn dẹp rồi mới được đến trường,hiểu không?

_Ơ!..Thế hyung đi đâu?-Ji Yong tròn mắt

_Hyung phải đi ChunNam 1 chuyến để tìm chất liệu cho bộ sưu tập mới.Em ở nhà tự nấu nướng đi,nấu cho cả Boss và Gaho nữa,đừng cho chúng nó ăn đồ hộp nhiều quá.-Young Bae vừa nói,vừa xếp đống cà chua vào tủ lạnh.

Buông đũa,Ji Yong chớp chớp mắt nhìn Young bea đầy tội nghiệp:

_Hyung à! Hyung bảo em nấu ăn thì khác nào bảo em nhịn đói.Hyung đi như thế, cả ngày em ăn mì hộp là cái chắc,vả lại hyung nhìn em xem..híc híc..em gầy gò,ốm yếu thế này..híc híc…còn Gaho và cả Boss nữa,chúng nó..híc híc… đã gầy rộc thế kia rồi mà…hyung đi như thế thì..híc..chúng em phải làm sao đây..hyung ahhhhhhhhhh …hyung không thương bọn em sao….-mếu máo,đáng thương

Trời ạ! Young Bae chưa bao giờ hết điên đầu với thằng bé này,đã 21 tuổi rồi mà cứ làm như non nớt,yếu đuối lắm ấy. Nhìn nó kìa,học đâu ra cái vẻ mặt bi thảm ấy không biết?? Đôi lúc,Young Bae tự nghĩ,tại sao cuộc đời anh lại dính chặt với tên em họ phiền phức này.Thật là 1 vấn đề nan giải!!!

Mà Ji Yong nói cũng đúng,giao cái bếp bảo nó nấu ăn ,với việc đưa cừu non đến miệng sói bảo ăn đi thì chẳng khác nhau là mấy.Khung cảnh tan thương,đổ nát cũng giống nhau cả thôi.

Thở dài ngao ngán,Young Bae lại tất tả đeo tạp dề,chuẩn bị vật lộn với 8,9 món ăn gì đó cho 3 sinh vật :1 đang chớp mắt đáng thương,2 đang ra sức quẫy đuôi,lè lưỡi…Cuộc đời Dong Young Bae này,chỉ có 2 chữ:… bi đát..

Reng reng reng reng

_Yoboseo! Ah,Hyun Joong hyung,..vâng..vâng….em giục hyung ấy ra ngay đây ạ..vâng.!

Quay vào bếp,Ji Yong gọi to:

_Hyung ơi! Hyun Joong hyung đến rồi kìa,hyung ấy bảo hyung nhanh lên,không thì trễ đấy!-vừa nói,Ji Yong vừa nhai nhồm nhoàm.

Sau khi đã cật lực hoàn thành đống đồ ăn dự trữ,Young Bae quay sang nhìn Ji Yong đầy đe dọa:

_Nghe đây,cậu Kwon! Khi tôi bước ra khỏi nhà này,thì tôi mong cậu đảm bảo mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn đến lúc tôi trở về,nếu bát đĩa bị sứt mẻ,hay tấm thảm mất 1 sợi lông nào thì …-cười hiền-..cậu Kwon..cậu vui lòng ôm chăn vào toilet ngủ trong 1 tuần-tiếp tục cười hiền-..nhé!

Nghe đâu đây tiếng sấm vang rền,đang giữa thu,mà mồ hôi Ji Yong túa ra như tắm,nhìn vào mắt vị hyung lớn,cậu biết anh không nói đùa.Chầm chậm gật đầu,Ji Yong cố năn cho mình nụ cười tươi nhất:

_Vâ..vâng…h..h..hyung…

_Tốt! tốt! Thế Yonggie ở nhà trông nhà nhé,hyung đi đây,ngoan thì khi về hyung mua quà cho.Thế nhé!-xoa xoa đầu cậu em

Chạy vù ra cửa,Young Bae leo tót lên xe của Hyun Joong đang chờ sẵn,không quên vẫy vẫn tay chào Yonggie “bé nhỏ” đang chết lặng ở cửa.

Mặt cậu bây giờ méo xệch,thảm chưa từng thấy.Vậy là đi tong bữa party vừa mới nhen nhóm trong đầu.Hyung ấy tài thật! vừa nhìn đã biết ngay cậu đang nhăm nhe quậy tưng khi hyung đi vắng,thế mới cố ý để lại lời nhắn hết sức “nhẹ nhàng” khi nãy.thôi thì đành làm “bé ngoan” vậy! Yonggie chẳng muốn phải ngủ ở toilet đâu.Haizzzzzzzz….

END CHAP 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro