Chap 7 : Bắt đầu có rắc rối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Phòng NaeBatz,

Sau buổi ăn tối ở nhà Namkang, Nae và Batz cùng nhau trở về nhà. Tình hình bây giờ là có hai con người với gương mặt khó coi vô cùng đang xoay lưng về hai hướng khác nhau. Tất cả cũng vì một chữ "Ghen".

* Hắn ta có gì tốt mà cái con người đó cứ suốt ngày đi ăn , đi chơi rồi cười vui vẻ với hắn. Trong khi lúc nào cũng lạnh lùng, khó chịu với mình. Aissh bực bội quá, mình không thèm quan tâm nữa hừm * Nae POV

* Mới quen chưa bao lâu mà đã rủ nhau về nhà chơi, lại còn vào phòng riêng. Đúng là cái đồ trăng hoa, đồ mê gái. Vậy mà mình cứ nghĩ cô ta thích mình, đáng ghét * Batz POV

Nae và Batz cứ chìm trong những suy nghĩ của riêng mình như vậy, không ai thèm nói chuyện với ai. Cả hai dường như đang thách thức độ kiên nhẫn của nhau và cuối cùng người chịu thua lại là Nae.

- " Có người cứ luôn miệng nói không thích mấy người lắm tiền, khoe khoang thế mà bây giờ cứ dính vô như sam. " Nae nói giọng mỉa mai

Batz nghe thế thì vô cùng tức giận liền quay phắt người lại rồi sẵng giọng :

- " Nae đang nói ai vậy hả ? "

- " Ờ thì nói phông lông vậy thôi, ai lên tiếng nhận thì ráng chịu " Nae thản nhiên đáp

- " Nae quá đáng vừa thôi nhé. Mấy người nói tôi trong khi đó cũng mới lần đầu tiên đi chơi đã rủ về nhà, lại còn vào phòng riêng thì có gì tốt đẹp hơn tôi mà ở đó lên giọng " Batz lên giọng

- " Cô.. Tôi chẳng làm gì cả, đừng có ở đó mà suy diễn lung tung " Nae liền phản bác

- " Suy diễn ? Thôi cô không cần phải giả vờ. Nếu không phải tôi và anh Note trở về bất ngờ phá đám hai người thì chẳng có ngồi ở đây mà mạnh miệng vậy đâu nhỉ " Batz mỉa mai

- " Hừm tôi và em ấy hoàn toàn trong sáng nhé " Nae cố cãi lại

- " Em ấy, đã xưng em rồi cơ đấy. Vậy mà lúc nãy ở đó cứ giả vờ như mình thánh thiện lắm, tôi - Namkang " Batz nhếch miệng nói

- " Hừm mấy người cũng đâu thua gì tôi. Anh anh em em , để anh gắp thức ăn cho lại còn tình từ thế kia. Thế mà lúc nào cũng tỏ vẻ là mình không thích "

- " Kệ tôi, anh Note dễ thương vậy lại còn tốt tính, chu đáo , ai mà không thích anh ấy cơ chứ "

- " Namkang cũng vừa xinh đẹp, vừa dễ thương lại rất dịu dàng. Không phải như ai kia lúc nào cũng lạnh lùng, đánh đá. Con gái như vậy ai mà thích cho được. Mà không chừng tôi còn phải chuẩn bị tiền để đi đám cưới ai kia cũng nên. Trông tình thế mà " Nae tiếp tục mỉa mai

Đến lúc này thì Batz không thể nhẫn nhịn thêm được nữa liền quát lên :

- "Nae thật quá đáng "

- " Sự thật là vậy mà " Nae nhún vai đáp, vẻ mặt tỏ vẻ không quan tâm

- " Tôi thật sự thất vọng vì Nae "

Batz ném lại câu cuối cùng rồi bỏ ra ngoài.

" Hừm tưởng bỏ đi vậy sẽ khiến mình thấy áy náy sao ? Mặc kệ muốn đi đâu thì đi, không thèm quan tâm, không thèm đuổi theo "

Nae buộc miệng nói vậy nhưng trái tim cô lại thôi thúc mình phải đuổi theo Batz. Đắn đo một chút, Nae liền lập tức chạy đuổi theo Batz. Nae chạy nhanh hết sức có thể , mắt cứ liên tục nhìn xung quanh để tìm Batz. Cuối cùng Nae cũng nhìn thấy Batz. Nae lập tức chạy theo níu tay Batz kéo lại rồi nói :

- " Này, định đi đâu thế hả ? Đây không phải là chỗ để con gái như cô đi lang thang một mình như vậy đâu "

- " Mặc kệ tôi, không cần mấy người quan tâm. Cô đi về đi "

Batz sẵng giọng nói còn chân thì cứ tiếp tục bước đi ,nhất quyết không thèm đứng lại.

- " Cô tưởng tôi muốn quan tâm cô sao. Chẳng qua tôi sợ cô bị làm sao thì người ta biết lại trách tôi bỏ rơi cô một mình đêm khuya vắng tanh vậy thôi "

Nae thật ra đang rất quan tâm Batz nhưng lại cố tỏ ra lạnh nhạt. Điều đó đã khiến cho Batz càng thêm tức giận và đau lòng. Ngay lập tức , Batz quay lại nhìn Nae với ánh mắt đã ngấn nước rồi nói lớn :

- " Hóa ra nãy giờ Nae đi theo tôi chỉ vì vậy thôi sao ? Hóa ra tôi đã tự ảo tưởng rồi. Yên tâm đi, tôi đủ trưởng thành để chịu trách nhiệm vì những hành động của mình, không cần phiền đến cô. Cô mau cút đi "

- " Vậy thì tùy cô hừm "

Nói xong cả hai bỏ đi theo hai hướng khác nhau. Nae thì quay trở về nhà, còn Batz thì tiếp tục đi về phía trước.

Nae bây giờ đã về đến nhà. Nae thả phịch người nằm dài trên giường, mặt vẫn chưa hết cau có. Cô đang suy nghĩ về chuyện của mình và Batz thì bất chợt điện thoại reo inh ỏi. Một hồi, hai hồi , Nae vẫn không muốn bắt máy. Cho đến hồi thứ ba thì Nae không thể nằm im ở đó được nữa, cô vội nhấn nút nghe :

- " Halo "

- " Cho hỏi đây có phải là số điện thoại của Naenae Sutthatta, bạn của cô PhychyaPhakh Batz không ạ ? "

Nae nghe nhắc đến tên Batz thì trong lòng bắt đầu có sự lo lắng.

- " Đúng rồi, nhưng là ai đang gọi vậy ? " Nae hỏi

- " Chúng tôi gọi tới từ đồn cảnh sát. Chúng tôi cần gặp cô ngay bây giờ. Mời cô hãy đến ngay hiện trường ở đường số 27 "

- " Hiện trường sao ? Đã có chuyện gì vậy ? " Nae lo lắng hỏi

- " Cô cứ đến đó sẽ rõ. Chúng tôi đợi cô. Chào cô "

Tút tút tút

Đầu dây bên kia đã ngắt máy. Nae bắt đầu nghĩ đến những tình huống tiêu cực.

" Công an ? Hiện trường ? Không lẽ Batz bị giật giỏ xách hay là bị bọn xấu xàm xỡ ? Hay Batz bị TNGT . Không được, tuyệt đối không thể nào có chuyện đó được. Mình phải lập tức tới đó mới được "

Nae suy nghĩ đến đó liền lấy điện thoại gọi cho Chat sang đón mình rồi đóng sầm cử rồi cả hai cùng nhau đến chỗ mà CA đã hẹn. Vừa đến nơi, Nae bảo Chat chạy về trước còn mình thì chạy khắp xung quanh tìm Batz. Nae vừa chạy vừa gọi tên Batz nhưng mãi mà vẫn không nhìn thấy Batz. Nae vô cùng lo lắng và bất an, ruột gan muốn đảo lộn cả lên. Trong đầu Nae đang suy nghĩ đến những điều tồi tệ nhất đã xảy ra với Batz rồi quỳ thụp xuống đường, nước mắt bắt đầu rơi lã chã. Nae bắt đầu tự trách mình :

" Nae sai rồi, tất cả là lỗi của Nae. Đáng lẽ ra Nae không nên để Batz một mình như vậy ở ngoài đường giờ này, Nae không nên bỏ Batz mà đi như vậy. Tất cả là lỗi của Nae, Nae biết lỗi rồi, Nae thật sự biết lỗi rồi. Batz đang ở đâu vậy, hãy mau ra đây đi. Nae cầu xin Batz mà. Nếu Batz có chuyện gì, Nae sẽ không thể sống được đâu hức hức "

Nae cứ quỳ dưới đường như thế rồi liên tục gọi tên Batz. Batz nãy giờ đứng núp ở một gốc cây gần đó đã chứng kiến tất cả, cô rất vui vì biết Nae lo lắng cho mình nên đã liền xuất hiện. Nae vừa nhìn thấy Batz thì vô cùng mừng rỡ ôm chặt lấy cô, miệng không ngừng hỏi :

- " Batz có sao không ? Batz có bị đau ở chỗ nào không ? Batz đã đi đâu vậy, Nae rất lo lắng cho Batz cứ tưởng không còn được gặp Batz nữa hức hức "

- " Batz không sao hết. Batz xin lỗi vì đã làm Nae lo lắng đến vậy " Batz nói giọng áy náy

- " Batz không sao là tốt rồi. Nhưng sao CA lại gọi cho Nae nói là Batz đã bị gì đó ? " Nae chợt nhớ ra liền hỏi Batz

- " CA gì vậy ? Batz không hề bị gì cả, cũng không thấy CA nào hết. " Batz đáp

- " Sạo lạ vậy nhỉ ? Rõ ràng là họ gọi đến nói với Nae vậy mà "

- " Vậy sao ? Lạ nhỉ, Batz thật sự không biết chuyện đó. Nhưng mà Nae thật vô tâm, đêm hôm khuya khoát như vậy mà để mặc Batz ở đây một mình. Có biết là nguy hiểm lắm không hả? " Batz đột nhiên đổi giọng trách móc

- " Vô tâm ? Ai là người bảo không cần quan tâm, đi về đi hả ? " Nae bực mình nói vì tự dưng Batz lại trách mình

- " Đang bực tức nên nói vậy thì mấy người cũng phải biết đi xong rồi quay lại đón chứ. Tại sao lại đi luôn bỏ tôi đêm hôm khuya khoắt ở đât một mình vậy hả ? " Batz lớn tiếng hơn Nae

- " Thì bây giờ đến đón rồi đây nà " Nae lúc này đã dịu giọng hơn

- " Hừm nếu không phải nghe tôi gặp chuyện chắc cũng bỏ mặc tôi rồi cũng nên " Batz nói lẫy

- " Mấy người vừa phải thôi nhé. Tôi đã tức tốc chạy đến đây vì lo lắng cho mấy người, vậy mà đến đây không có được câu cảm ơn lại còn bị trách móc. Mấy người muốn làm gì làm đi, không thèm quan tâm nữa, tôi đi về. "

Nae nói rồi giận dỗi bỏ đi trước, Batz lúc này mới cảm thấy mình có chút quá đáng nên liền gọi với theo Nae.

- " Đứng lại đã "

Nae liền quay đầu lại nhìn thì Batz lập tức tạo dáng của con cua, làm mặt cute rồi cứ thế đi qua đi lại trước mặt Nae, đầu lúc lắc theo từng bước chân khiến Nae cảm thấy rất vui nhưng phải cố nén cười. Cuối cùng không thể chống lại được sự dễ thương của Batz, Nae đã phải bật cười thành tiếng. Batz thấy vậy cũng nở nụ cười tươi với Nae rồi cả hai mau chóng quên hết giận hờn, cùng nhau trở về nhà trong không khí vui vẻ.

------

Ở một nơi khác, Chat đang nói chuyện điện thoại với ai đó.

- " Cảm ơn cậu nhé Chat. Nếu không nhờ cậu gọi điện thoại giả làm CA, chắc Nae sẽ chẳng bao giờ chịu thua cái tôi của mình mà chạy đến chỗ tớ như vậy đâu "

- " Cậu đừng khách sáo Batz. Chuyện này là sáng kiến của cậu, tớ chỉ làm theo đó mà làm thôi.Nếu Nae biết được chuyện này, chắc nổi điên lên mất hahahaha "

- " Cho chừa, ai bảo cứ ngang bướng, cứng đầu rồi hễ chút ghen tuông như vậy chứ "

- " Hahaha hai người các cậu thật là. Quan tâm nhau như vậy mà cứ giả vờ không chịu thừa nhận rồi giận hờn. Làm tớ cũng thấy đau đầu theo rồi nè "

- " Tớ muốn Nae phải thừa nhận trước. Cho đến khi đó tớ sẽ không nói ra tình cảm cảu mình đâu Chat "

- " Thôi được rồi, tớ chịu thua sự cứng đầu của hai người rồi đấy. Chuyện hôm nay như vậy là ok rồi nhé. Bây giờ tớ phải đi ngủ đây, mai phải dậy sớm nữa. Chúc cậu ngủ ngon nhé Batz. Tạm biệt "

- " OK tạm biệt cậu. Ngủ ngon nhé Chat, bye bye "

-----

Trường ĐH Băng Cốc,

Nae vừa đến trường thì thấy mọi người đang nhìn chằm chằm vào mình rồi bàn tán xôn xao. Họ to nhỏ với nhau gì đó rồi cùng nhau cười đầy ẩn ý. Nae nhíu mày khó hiểu không biết chuyện gì đang xảy ra thì liền nghe tiếng của ai đó vang lên :

- " Naenae, hôm nào truyền cho tớ ít kinh nghiệm với nhé "

- " Cậu tài quá nha Nae. Suốt ngày cứ lầm lầm lì lì thế mà cua được cô người yêu xinh thế kia "

* Họ đang nói gì vậy nhỉ ? * Nae POV

Nae đi ngang qua chỗ hõ rồi vào lớp thì liền nhìn thấy Namkang đang ngồi ngay vị trí của mình và có vẻ như đang chờ Nae.

- " Naenae "

Namkang reo lên khi vừa nhìn thấy Nae. Nae liền đi lại chỗ chỗ Namkang cũng chính là chỗ của mình.

- " Namkang làm gì ở đây vậy ? " Nae ngạc nhiên hỏi

- " Em đến đây để học với Nae " Namkang cười tươi nói

- " Học với Nae sao ? Sao lại như thế được ? " Nae dò xét

- " Sao lại không thể được ? " Namkang hỏi ngược lại nae

- " Ờ thì Namkang học ở lớp khác mà " Nae lúng túng

- " Đúng là vậy, nhưng bây giờ em muốn học chung với Nae "

- " Ơ chuyện này... "

" Namkang " là tiếng của Batz

Để tránh bị người khác để ý và tò mò nên Nae và Batz đã quyết định sẽ không đi học cùng nhau, mà người đi trước người đi sau. Vậy nên bây giờ Batz mới xuất hiện ở lớp và vui vẻ vẫy tay chào Namkang.

- " A chị Batz đến rồi hả "

Namkang vui vẻ đáp lại rồi đi xuống chỗ Batz

- " Ừ nhưng hôm nay em có việc gì mà qua lớp chị vậy Namkang ? " Batz hỏi

- " Em qua chơi sẵn tiện học chung với hai người cho vui "

- " Qua chơi hay qua tìm người vậy ? " Batz hỏi rồi nhìn liếc sang Nae

- " ờ thì em qua chơi cũng là qua tìm chị luôn"

- " Tìm chị hay tìm Nae đây hả ? "

- " À.. ờ ...thì..em tìm cả hai. Chị này ! " Namkang lúng túng đáp rồi dỏ mặt

- " Đùa em chút thôi mà đã xấu hổ đến vậy rồi haha "

- " Chị xấu tính quá nha, chọc em mãi thôi."

- " Hihi thôi được rồi không chọc em nữa. Mà hôm nay em không đi học sao ? "

- " Hôm nay lớp em được nghỉ nên em qua đây chơi rồi học chung với chị và Nae cho vui. Như vậy có được không hả chị ? "

- " Được chứ. Thầy cô lớp chị dễ lắm với lại sinh viên cũng đông, không để ý đâu. Em đừng lo"

- " Vậy thì tốt quá. Nếu vậy chắc em sẽ đến thường xuyên quá hihi "

- " Ừm em đến lúc nào cũng được. Em đến nhiều sẽ có người mừng lắm đấy " Batz nói giọng châm chọc rồi lại liếc sang Nae

- " Vâng ạ."

Batz đáp xong liền quay qua hỏi Nae :

- " Chỗ lúc nãy là của Nae phải không ? Ai là người ngồi bên cạnh Nae vậy ? "

- " À..ờ..." Nae ấp úng

- " Bạn đó hôm nay nghỉ rồi, em cứ lên đó ngồi đi "

Batz liền đáp thay làm Nae nhìn Batz ngỡ ngàng.

- " Thật hả chị ? Thế thì may quá " Namkang vui mừng reo lên

- " Ừm em lên đó ngồi với Nae đi. Để chị ngồi ở đây với bạn lớp trưởng cũng được "

- " Sao lại như vậy được. Cả ba chúng ta cùng lên đó ngồi đi "

Namkang nói rồi kéo tay Nae và Batz tới chỗ của Nae cùng ngồi xuống đó theo thứ tự Namkang tới Nae và cuối cùng là Batz. Buổi học được bắt đầu ngay sau đó. Nae và Batz luôn giữ im lặng, chỉ có Namkang là liên tục bắt chuyện cũng như có những hành động tình cảm với Nae. Điều đó khiến Batz khó chịu ra mặt nhưng vẫn không nói gì.

Reng reng reng,

Tiếng chuông báo hiệu hết giờ reo lên. Namkang nhanh chóng đứng dậy ra khỏi bàn để cho Nae và Batz đi ra thì ở phía sau Tok giả vờ đẩy Bank đụng trúng Namkang. Bank đã cố tình ôm lấy Namkang, sau đó liền giả vờ xin lỗi rồi kéo cả bọn bỏ đi, giọng cười cợt nhã.

- " Thật đáng ghét. Bọn chúng học cùng lớp với Nae sao ? "

- " Ừm thôi bỏ đi Namkang. Mấy tên này lúc trước cũng đã từng trêu ghẹo chị nhưng không được nên ức chế giở trò vậy đấy. Kệ đi " Batz liền nói

- " Vậy hả chị ? Toàn lũ đáng ghê tỡm. Bọn chúng còn lâu mới bằng được Naenae "

Namkang nói rồi khoác tay Nae cười âu yếm. Batz hơi khó chịu liền nhìn đi chỗ khác, còn Nae thì vội gỡ tay Namkang ra đưa mắt sang để ý thái độ của Batz.

- " À đúng rồi, hôm nay hai người có bận gì không ? Chúng ta đi cafe đi. Em biết quán này view đẹp lắm mà đồ uống cũng ngon nữa. Mình tới đó đi "

Namkang hào hứng nói khi cả ba vừa ra khỏi lớp.

- " Bây giờ chị có công việc rồi nên không thể đi được. Xin lỗi em nhé Namkang "

Batz nói xong bỏ đi trước một đoạn.

- " Nae... " Namkang quay sang Nae

- " À Nae cũng có việc bận rồi . Tối nay Nae phải đi làm. Hẹn hôm khác nha "

Nae cướp lời Namkang rồi nhanh chân đi theo Batz.

- " Ơ hai người này, sao lại vậy chứ. Lúc nào cũng bận. Chán quá đi " Namkang phụng phịu nói

Nae và Batz nghe Namkang nói vậy thì có chút áy náy liền quay lại nói :

- " À thực ra... " Nae và Batz cùng đồng thanh

- " Chị phải đi ngay bây giờ nên không thể ở lại được. Hay là Nae lùi công việc lại một chút rồi đi với Namkang đi. Em ấy đã cất công tới đây, lại còn phải ngồi chịu tra tấn cả buổi học. Coi như Nae giúp Batz đi. Việc của Batz thật sự không thể bỏ được mà "

Batz nói rồi nhìn Nae dịu dàng khiến Nae không thể từ chối đành phải đồng ý đi với Namkang xem như là giúp Batz.

- " Cảm ơn chị Batz nha " Namkang vui vẻ nói

- " Không có gì đâu. Hai người đi chơi vui vẻ nhé. Tạm biệt "

Batz cười gượng rồi quay lưng đi, gương mặt buồn bã. Batz không hề muốn Nae đi chơi với Namkang nhưng trong tình huống như thế này, Batz không thể làm gì khác hơn.

Khi Batz rời đi, Namkang cùng Nae đến chỗ mà Namkang đã nói. Hai người họ vừa uống vừa cafe vừa nói chuyện nhưng chỉ có Namkang là hào hứng còn Nae chỉ ngồi im lặng lắng nghe, chốc chốc lại cười gượng với Namkang. Tâm trí Nae bây giờ đang nghĩ đến Batz. Sau hai tiếng đồng hồ, cuối cùng Namkang vì đã thấy chán nên muốn đi về. Nếu không Nae không biết mình còn phải ngồi chịu trận đến khi nào.

-----

Nhà hàng Forever,

Tối nay khách đến nhà hàng khá đông. Trong khi Chat liên tục ghi order và bưng đồ ăn cho khách thì Nae lại đứng thừ người ra ở một góc như người mất hồn. Sau khi đã ghi order và phục vụ cho các bàn xong, Chat liền đi lại chỗ Nae đang đứng rồi cất giọng:

- " Này khách gọi kìa "

- " Ơ khách nào ? Bàn số mấy ? "

Nae giật bắn mình liên tục hỏi rồi nhìn dáo dác xung quanh. Chat ngao ngán nhìn Nae rổi đáp :

- " Làm gì mà từ lúc vào cứ đứng đực ra đó vậy. Tớ phải giúp cậu phục vụ mấy bàn rồi đấy Nae "

Nae bây giờ mới nhận ra sự vô ý của mình, mặt tiu nghỉu nhìn Chat nói :

- " Tớ xin lỗi "

- " Thôi được rồi. Thế rốt cuộc cậu có chuyện gì vậy Naenae ? "

- " Là chuyện của Namkang. Suốt ngày bám dai như đĩa, làm cách nào cũng không dứt ra được "

- " Cậu được một người vừa đẹp vừa giàu như vậy theo đuổi sướng thế mà kêu ca gì chứ " Chat trêu tức Nae

- " Sướng gì chứ, phiền chết được. Lúc sáng còn vào lớp tụi mình học nữa đấy Chat "

- " Đến vậy cơ á ? Tiếc nhỉ khi sáng tớ xin nghỉ có việc nên không được ở đó để ngắm cô ấy. Thế Batz có nói gì không ? " Chat dò xét

- " Batz á ? Không những không có phản ứng gì mà còn bảo Namkang ngồi cạnh tớ nữa chứ "

- " Con gái hay vậy đó Naenae "Chat thản nhiên nói

- " Ý cậu là sao ? " Nae khó hiểu

- " Nhìn Batz là biết cô ấy thích cậu, thấy Namkang vào học chung tức lắm nhưng lại giả vờ không quan tâm. Nhưng thực ra trong lòng cứ lồng lộn lên đấy "

- " Cậu nói gì vậy chứ ! Đừng suy diễn lung tung. Thích tớ kiểu gì mà cứ thúc tớ đi cafe với Namkang, dồn tớ vào đường cùng khiến tớ không có cách nào từ chối được, đành phải đi. Ngồi suốt mấy tiếng đồng hồ nói chuyện phiếm, cười ruồi nhạt nhẽo "

- " A à vậy là chiều nay cậu đi chơi với Namkang à ? Sướng nhé "

- " Sường gì chứ, tớ không có tiền mà ngồi xe xịn, uống quán sang rồi để Namkang trả tiền. Namkang nhất quyết không để cho tớ trả làm tớ ngại chết được . "

- " Hóa ra cậu lăn tăn vụ đó đấy hả ? Đồ điên. Namkang thích cậu nên mới làm vây. Cô ấy là dạng tiêu tiền như rác mà tiền cũng đâu phải do cô ấy kiếm. Không tiêu cho cậu thì cũng tiêu cho thằng khác thôi. Suy nghĩ nhiều chi cho mệt, cứ thoải mái mà hưởng thụ đi hahahahah "

- " Cậu biết tính tớ mà Chat, tớ không phải kiểu người thích lợi dụng. Với lại tớ không hề thích Namkang "

- " Sao vậy ? Nhạt quá sao ? "

- " Không phải, chỉ là không thích vậy thôi. Cũng chẳng biết tại sao nữa "

- " Đừng có lăn tăn như vậy nữa, nhắm yêu ai được thì yêu đi. Thôi tớ đi làm việc đây "

Chat nói xong liền quay lại công việc của mình còn Nae thì đang suy nghĩ về điều Chat vừa nói với mình.

-----

10h tối, Nae đang đứng đợi xe buýt để về KTX sau khi đi làm về thì vô tình nghe được cuộc tranh luận khá căng thẳng của một cặp tình nhân còn khá trẻ.

- " Sai làm sao được, em thử đến 3 lần rồi, lần nào cũng 2 vạch. Anh định thế nào đây ?" tiếng cô gái vang lên

Nghe giọng khá quen nên Nae liền nép vào một góc rồi nhìn xem người đó là ai thì phát hiện ra cô gái đó chính là Yuyi lớp trưởng lớp mình. Nae rất bất ngờ và bắt đầu thấy tò mò hơn nên đã cố gắng lắng tai để nghe tiếp hai người họ nói chuyện với nhau.

- " Em nên đi khám xem thử thế nào, dùng que thử chưa chắc đã đúng " tiếng của tên con trai

- " Sao lại không đúng chứ. Đi khám cũng vậy thôi lại còn tốn rất nhiều tiền. Anh nói thẳng luôn đi, anh định phủi trách nhiệm đúng không ? "

- " Từ từ đã, em bình tĩnh chút đi. Để anh tính "

- " Anh định tính gì nữa chứ. Em đợi được nhưng cái thai không đợi được. Vài tháng nữa nó to ra, mọi người biết em mang thai mà không có chồng thì em biết phải làm sao hả ? "

- " Ai nói là để vài tháng nữa, như thế sao được chứ. Thôi đi phá đi "

- " Anh nói gì cơ ? Anh bảo em đi phá thai sao ? Anh không muốn cưới em sao ? "

- " Không phải không muốn mà chưa phải lúc. Hai đứa đang đi học làm sao mà cưới được chứ "

- " Thôi được rồi, anh bỏ thì tôi nuôi "

- " Em đang là lớp trưởng đấy Yuyi, như vậy không được đâu "

- " Con em thì em nuôi. Mà thôi bây giờ cũng không cần anh quan tâm đến em nữa. Mặc kệ em đi "

Yuyi nói xong liền bỏ đi. Tên con trai nhìn theo Yuyi rồi móc điện thoại trong túi ra gọi cho ai đó :

- " Mày có tiền không ? Cho tao mượn vài trăm đi xử lý cái, lại dính nữa rồi "

- " Không phải con đó , con khác. Nó còn nói tao giữ cái thai lại rồi cưới nữa chứ "

- " Mày điên à, sao tao có thể giữ được. Tao sẽ dỗ ngọt cho nó phá cái thai đó đi rồi chuồn luôn đỡ phiền phức. Vậy thôi nhé "

Hắn nói xong liền bỏ đi.

" Thằng khốn "

Nae tức giận thốt lên rồi nhanh chóng lên xe buýt trở về KTX

End Chap

TBC....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro