Chap VI: Rung Động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: Chap này chủ yếu là Vin Tròn ^.^
Cũng rất xin lỗi các bạn vì up chap trễ :(( Dạo này au hơi bận học!!!

------------------------------------------------
Siêu thị N&D khá rộng rãi thế nhưng có một nơi mà nhiều người qua lại ngó nhìn. Người thì chỉ trỏ bàn tán, người thì hào hứng chụp ảnh. Tâm điểm chính là hai chàng trai đang hôn nhau.
Thanh Duy sau vài giây đơ người thì cũng bừng tỉnh vội vàng đẩy Đại Nhân ra, tay chạm lên môi mình.
- Cậu.... Cậu làm cái gì vậy hả? - Thanh Duy lắp bắp.
- Có gì đâu, chỉ là một nụ hôn thôi mà! - Đại Nhân nhún vai, thản nhiên như không.
- Nói vậy mà cậu cũng nghe được á hả?
- Sao lại không? Mà chẳng phải cậu rất thích tôi sao, được tôi hôn hẳn là trong lòng vui sướng lắm nhỉ? - Đại Nhân nhếch mép - Dù sao cậu cũng giúp tôi đuổi cô ta kia, coi như có qua có lại, không ai nợ ai.
- Cậu im đi! Mình thích cậu không có nghĩa cậu được chà đạp tình cảm của mình như vậy, nghe rõ chưa?
Thanh Duy hét lớn rồi bỏ chạy ra ngoài.
Đại Nhân nhìn bóng cậu khuất dần, trong lòng chợt cảm thấy có lỗi.
***
Tại công viên Khánh Thành.
Trên một bãi cỏ xanh mát rộng lớn bên cạnh là sân chơi bóng rổ, Tronie đứng chỉ đạo một nhóm thanh niên 5-6 người xếp thành hình.
- Đứng yên nha, chúng ta bắt đầu tập!
Tronie tiến ra đài bật, rồi nhanh chóng chạy vào đội hình.
"Từng ngày nhớ em, mong được thấy em
Xin thời gian ngừng trôi để anh bên em
Nhẹ nhàng nắm tay, ngọt ngào ngất ngây
Mong tình yêu của anh và em sẽ như giấc mơ..."
(Không thể quên - Tronie Ngô)

Nhạc vừa lên họ liền hoà chung vào cùng một vũ điệu. Từng động tác mạnh mẽ, chính xác và đồng đều khiến cho điệu nhảy của họ rất đẹp mắt. Tronie đứng ở vị trí trung tâm, không chỉ nhảy đẹp cậu còn thu hút với ánh mắt phù hợp với bài hát.
Chả mấy chốc xung quanh họ tụ tập rất nhiều cô gái cùng những chiếc điện thoại quay hình.
"Bộp"
Bài hát đột nhiên bị dừng lại khiến mọi người tiếc nuối.
Tronie chạy lại ra xem đài thì phát hiệm có quả bóng rổ ở đó.
- Quả bóng này của ai vậy? - Tronie gọi lớn.
- Của tao.
Đám đông tách dần ra liền xuất hiện một đám các chàng trai và đứng đầu là một tên có dáng người cao lớn, trên người còn có vài hình săm.
- Lại là cậu sao? - Tronie khó chịu ném trả hắn quả bóng.
- Phải, làm sao không? - Hắn vênh mặt.
- Sao cậu phá chúng tôi hoài vậy? Chúng tôi có làm gì ảnh hưởng tới cậu đâu? - Tronie hỏi thẳng.
- Tụi tao không muốn bọn mày nhảy nhót ở đây! Biến! - Giọng hắn ngày một lớn.
Thấy tình hình có vẻ bất ổn, đám đông tản dần ra. Đúng lúc đó, phía ngoài công viên Kelvin đang chạy tập thể dục thì chợt dừng lại.
- Cậu kia nhìn quen quá! - Kelvin nhìn Tronie - A, cậu ta ngồi cùng bàn với Thanh Duy mà! Cậu ta làm gì vậy?
Kelvin tò mò đứng ngoài xem.
- Tại sao chúng tôi phải đi chứ? Công viên là của chung mà! - Xuân Lân, bạn tập nhảy của Tronie, nói.
- Tụi mày không biết là tụi mày phiền lắm sao, âm nhạc ồn ào khiến bọn tao không tập trung được! Nếu không đi, tụi tao sẽ có biện pháp mạnh đó! - Hắn bẻ tay.
- Chúng tôi không đi! Nhất định đó! - Tronie khẳng định rồi quay ra những người bạn của mình - Chúng ta tiếp tục nào các cậu!
- Thằng nhãi này, rượu mừng không muốn lại muốn rượu phạt à!
Dứt lời nói hắn túm lấy vai Tronie quay lại kèm theo một cú đấm thẳng mặt. Tronie không chút phòng bị, ngã ngay ra đất, khoé miệng rơm rớm máu.
- Tao sẽ cho mày một trận!
Hắn ngồi lên người cậu, một tay hắn giơ lên, Tronie nhắm tịt mắt.
1s
2s
Không cảm nhận được cú đấm, Tronie he hé mắt và mở to khi biết đó là ai.
- Mày là thằng nào? Mau buông tay tao ra! - Hắn hét.
- Ức hiếp một người nhỏ hơn mình. Không thấy nhục sao? - Anh ta nói, tay vẫn giữ chặt cú đấm của hắn.
Bạn Tronie còn đang trong tư thế chuẩn bị xông vào đều khựng lại với câu hỏi to đùng: "Đó là ai?"
- Mày muốn chết hả? - Hắn ta hằn học nhìn anh.
- Kel.... Kelvin! - Tronie gọi.
Tên kia khựng lại khi nghe Tronie gọi, hắn lắp bắp:
- Mày... À không... Cậu là Kelvin Khánh sao?
- Đúng!
Dứt lời của Kelvin hắn ta lập tức đứng thẳng dậy, lùi lại vài bước rồi ba chân bốn cẳng chạy. Mấy tên kia thấy thế cũng vội chạy theo.
Ánh mắt sắc lạnh của Kelvin nhìn bóng tên kia khuất rồi cười nhếch mép. Quay ra nhìn Tronie, Kelvin mỉm cười thân thiện đỡ cậu dậy.
- Cậu không sao chứ?
- Mình... không! - Tronie chợt rùng mình, gương mặt lúc nhìn tụi kia với gương mặt Kelvin nhìn cậu quá khác nhau.
- Máu chảy rồi kia kìa! - Kelvin chạm nhẹ môi cậu, nơi có vết thương.
- A... Không sao không sao! - Tronie ngại ngùng đẩy Kelvin ra, trái tim cậu đập rất nhanh.
- Ủa Tronie, ai thế? - Xuân Lân bước ra cùng các bạn của cậu.
- Là Kelvin! Bạn mới ở lớp mình!
Tronie giới thiệu, ánh mắt ngại ngùng nhìn Kelvin đang tươi cười chào mọi người.
...
Bưng hai ly cà phê nóng ra, Tronie đưa cho Kelvin một ly rồi ngồi xuống ghế đá cạnh anh.
- Trời se lạnh này uống cà phê là nhất đó! - Tronie nháy mắt.
- Vết thương của cậu ổn không mà uống cà phê! - Kelvin quan tâm.
- Ổn mà! - Tronie nhấp ngụm cà phê minh chứng.
- Ừm...! - Kelvin cũng nhấp một ngụm - À mà.... Cậu tên gì ta?
"Phụt"
Tronie phun cà phê trong miệng ra, cũng may trước mặt cậu không có ai.
- Cậu... không biết tên mình hả? À mà cũng đúng, cậu mới vào lớp mà! - Tronie gật gù rồi nhoẻn miệng cười - Mình là Ngô Trọng Thành, bạn bè thân thiết gọi mình là Tròn hoặc Tronie!
- Vậy mình gọi cậu là Tronie nghe!
- Được chứ!
Hai người ngồi nói chuyện rất thân thiết, cảm giác như đã thân từ lâu rồi.
***
Tronie về nhà trong tâm trạng khá vui vẻ. Lẽ ra sẽ nói chuyện lâu hơn nhưng vì Kelvin có hẹn nên phải về sớm.
"Tách"
- Ôi trời ơi!
Tronie la lên khi vừa bật đèn thì thấy có người ngồi đó.
- Thanh Duy! Sao không bật đèn lên?
- Cậu về rồi à? Nay tớ không có nấu cơm, cậu ăn tạm mì nhé! - Thanh Duy mệt mỏi nói, cậu đứng dậy đi lên phòng.
- Này, có gì sao? - Tronie giữ Duy lại.
- Không có! - Duy lắc đầu.
- Mắt sưng húp kìa, còn chối sao?
- Khi nào tớ sẽ nói với cậu sau, còn giờ tớ muốn nghỉ ngơi!
Thanh Duy chậm rãi lên phòng còn Tronie thì thở dài. Cậu có thể đoán là chuyện này liên quan tới Đại Nhân.
---------------END CHAP VI---------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro