CHAP 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, anh về nhà phát hiện bàn ăn vẫn còn để nguyên áo khoác của cậu vẫn khoác ở ghế. Đôi giày đi học vẫn ở kệ, thực ra anh chỉ về nhà để thay đồ và xóa bỏ những dấu vết đầy ngọt ngào trong y phục rồi trở lại công ty. Thấy có chút không ổn, anh chạy lên phòng thấy cửa phòng không khóa anh thấy cậu cuộn người trong chăn chỉ để lại mái tóc bạch kim ló ra ngoài. Còn có rất nhiều loại thuốc để trên đầu tủ. Tiến lại gần chút anh cầm các hộp thuốc lên xem, nào là thuốc hạ sốt, thuốc ho,...đập vào mắt anh là hộp thuốc ngủ. Anh nhanh chóng lây chú Gấu nhỏ

- Seungri, Seungri tỉnh dậy cho anh..._ anh đỡ cậu dậy lấy tay sờ trán cậu nó nóng hơn lửa nữa

- Ji Yong, anh...sao thế em...ổn mà_ cậu hé mắt đáp

- Ổn cái đầu ngốc em, sốt rồi này,sao lại không gọi điện thoại cho anh_ anh ôm cậu nói giọng có chút tức giận nhưng vẫn cố kìm lại

- Em sợ làm phiền anh_ cậu đáp khiến tim anh có chút nhói, anh đã sung sướng ở cùng cô gái khác còn cậu thì ở nhà bệnh sắp chết mà vẫn không dám gọi điện

- Ngốc, lần sau gặp chuyện gì phải gọi anh_ anh nói ôm cậu chặt hơn

- Em...mệt lắm_ cậu nói rồi ngất đi trong vòng tay ấm của anh

- Seungri, em sao thế Seungri!_ anh cứ gọi tên cậu

- Quản gia Han gọi bác sĩ_ anh hét lớn khiến tất cả mọi người hồn vía lên mây chạy đi lấy điện thoại gọi cho bác sĩ

° Một lúc lâu sau°

- Ji Yong_ cậu gọi lớn rồi bật dậy mồ hôi nhễ nhãi trên trán cậu

- Seungri anh đây, em sao thế?_ anh bước vào với bộ y phục mới lo lắng hỏi

- Ji Yong ah...em vừa mơ thấy ác mộng, em thấy anh bỏ rơi em và đi cùng cô gái khác_ cậu ôm anh chặt

- Không có chuyện đó đâu Seungri, em yên tâm anh chỉ yêu mình em_ anh nghe cậu nói cũng có chút đau sót

- Thật...thật không

- Thật

- Em nên nằm xuống nghỉ ngơi đi_ anh đỡ cậu nằm xuống

- Ji Yong, người anh có mùi gì đó rất lạ_ từ lúc ôm anh cậu nghe được mùi gì đó rất lạ nó không như mùi nước hoa bình thường của anh

- Làm gì có_ anh lập tức phủ nhận

- Do mùi nước hoa anh dùng thường ngày nó không quá nồng cũng không quá nhạt. Nhưng hiện giờ nước hoa từ sau gáy anh rất nồng còn có một mùi khác chen ngang vào nữa_ cậu nói mắt có chút nghi ngờ nhìn anh

- Em đa nghi quá à Gấu nhỏ. Là hôm qua anh đi tiếp khách ngồi kế cô thư kí nên chắc mùi nước hoa nó còn vương lại trên áo anh thôi

- Ừm, em cũng không muốn nghi ngờ anh. Ji Yong em nghĩ anh nên ngủ chút đi sắc mặt anh không tốt_ cậu lấy tay sờ nhẹ mặt anh

- Anh không muốn ngủ_ anh nói

- Sao lại không?

- Bởi anh muốn ngắm em_ câu trả lời của anh khiến cậu mỉm cười, nhìn cậu cười anh thấy trong tim hạnh phúc tràn trề

- Anh hôm qua tiếp khách về chắc khuya lắm, sáng sớm còn gặp em làm phiền anh nữa. Em xin lỗi_ cậu nói vẻ mặt có chút buồn cuối xuống, anh thì tim lại nhói lên lần nữa tại sao người gạt cậu là anh mà tại sao cậu luôn xin lỗi chứ?

- Em không có lỗi, khi đối diện với Kwon Ji Yong em phải tự tin ngước mặt lên chứ không phải cuối xuống em hiểu chứ?_ giọng nói của anh pha chút ấm áp, dịu dàng

- Em hiểu rồi_ cậu đáp rồi choàng tay ôm cô anh

- Anh xin lỗi_ anh chỉ nói ra được 3 chữ

- Anh không có lỗi, khi đối diện với Lee Seungri anh phải nói những lời yêu thương chứ không phải những lời xin lỗi anh hiểu chứ?_cậu lặp lại y chang lời anh nói khiến anh bật cười

- Anh hiểu rồi, Gấu nhỏ_ anh đáp

Ngày hôm sau cậu cũng cảm thấy khá hơn rất nhiều nhưng vẫn bị bắt truyền dịch. Ở nhà cậu thấy rất cô đơn, Ji Yong đi làm về tận khuya lúc nào cũng thế.

- Cậu Lee, chúng tôi đem thức ăn cho cậu_ người làm nói

- Cám ơn,nhưng tôi không đói_ cậu đáp

- Nói thật không phải Ji Yong ở bên mày tao đã rạch nát mặt mày ra_ người làm lèm bèm

Reng...Reng...Reng

Ji Yong em buồn quá à

Sao thế?

 trong phòng mắc sợi dây chuyền 
dịch này 

Em ráng đingày mốt  không chuyền dịch nữa lúc đó tha hồ đi chơi anh ko cấm

Thật không?

Anh  bao giờ nói dối em chưa?

em xin lỗiAnh đang làm  thế?

Tài liệu

Yongie anh đang  cuộc họp 

Tại hồi nãy anh thấy em gọi nhỡ

Không nói nhiều họp đi rồi gọi lại cũng chả sao

Em...

Tút...Tút

Đó là những gì người làm nghe được do cậu khác anh rất nhiều chỗ cửa phòng rất ít khi khóa trái, khi nghe điện thoại luôn bật loa ngoài trừ khi có việc quan trọng cậu mới không bật

- Ji Yong à, nhớ anh quá_ cậu nói đủ nghe nhưng trong đầu lại nãy ra ý tưởng khác. Đếm ngược 1.2.3 sợi dây chuyền dịch bay khỏi tay cậu và giờ cậu thanh thản lấy đồ mà đi thực hiện ý tưởng. Chaerin quả thật có mắt thẩm mĩ mua cho cậu rất nhiều đồ tất cả đều vừa vặn

____________
- Kwon Tổng ngài nói xem, em có tuyệt không?_ cô thư kí hỏi

- Không hứng thú_ anh đáp lại 3 chữ

- Tại sao lại không?_ cô ta choàng tay qua cô anh

- Tôi không thích nói 2 lần_ anh đáp khiến cô ta rùng mình, nhưng cô ta ấn môi mình vào môi anh, anh không thể phủ nhận là môi và mùi nước hoa của cô rất giống của cậu. Với lại cả KwonG cũng đã quen với việc thấy anh và cô hôn nhau nên không có gì lạ

Cốc...cốc

- Ưm..._ anh cứ mãi dây dưa với đôi môi kia
 Ri  cái  Yong ra ngoài ngủ nhacái loại á thương thằng nhỏ  hôn con kháclên giường với con khác gặp tui  tui tán sml nghe chưa chứ không phải giống Ri  bỏ qua)

Cạch

- Ưm...Kwon..._ cô thư kí đẩy anh ra

- Seung...Seungri_ anh quay mặt sang thấy cậu đứng sững sờ đó tay máu chảy ra vừa nhìn là đã biết cậu giật sợi dây chuyền dịch, đôi mắt sâu thẩm đen láy từng giọt nước rơi

- Anh...đừng gọi tên tôi_ cậu nói rồi bước đi tim đau thắt lại tay bất giác đặt lên ngực trái

- Seungri nghe anh đã_ anh đẩy cô ra chạy theo cậu anh đứng cách cậu 3 mét, tay cậu nắm ngực trái khụy xuống máu hòa lẫn với nước mắt, nhìn cậu thật thảm hại. Anh bước tới choàng tay qua eo cậu ôm cậu thật chặt tay anh đặt ngay ngực trái của cậu

- Đừng chạm vào tôi, biến đi_ cậu nói rồi cự nguậy

- Là anh sai, anh không tốt, là anh hôn cô gái khác, tất cả là lỗi của anh,anh xin lỗi_ giọng nói của anh ôn nhu dịu dàng

- Haha...hôn người khác rồi quay sang xin lỗi tôi...haha...nực cười...haha..._ cậu cười lớn trên sự đau khổ của bản thân, anh lúc đó trái tim thấy sự bị bóp nghẹt

-..._ anh không nói gì đặt nụ hôn lên môi cậu cậu đẩy anh ra tát thẳng vào mặt anh 5 dấu tay cậu hằn trên mặt anh, anh rất ngạc nhiên về cậu lúc này, cậu chạy đi tay vẫn đặt trên ngực trái của mình. Cảm giác đau đớn ùa về cậu ước chính mình sẽ không thấy những cảnh như thế.

~~~~~~~ End chương 19 ~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#red