21-25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ta vẫn thường nói , "tình yêu "giống như một vị thuốc .Vị thuốc đó nếu biết dùng đúng cách nó sẽ giúp cho giúp ích rất lớn cho bệnh nhân , nhưng chỉ cần dùng sai liều một chút nó sẽ biến thành loại thuốc cực độc . Nó có thể biến một người hiền lành thành một kẻ sat nhân nhưng cũng có thể biến một kẻ máu lạnh thành một người có trái tim ấm áp . Yêu một người đã rất khó nhưng để quên đi một người lại càng khó hơn .Tình yêu chính là có sức mạnh như vậy , một sức mạnh vô hình mà bất cứ con người nào cũng có thể mắc phải .

Chiếc điện thoại trên bàn khẽ rung lên từng đợt , tiếng nhạc chuông ồn ào làm Baekhyun khó chịu không thội , cậu ngang bường đưa gối lên chùm mặt mình như để cố tránh khỏi tiếng ồn ào đó như không thể .Baekhyun lười biếng đưa tay lên bàn tìm kiếm cái vật đang hết sức ồn ào kia .Chẳng thèm nhìn xem đó là ai vội vội vàng vàng bắt máy .

-Alo , ai vậy..

-Alo Baekhyun , cậu đang ở đâu đó ?

Trong điện thoại vang lên một giọng nói quen thuộc của ai đó .Baekhyun hai mắt vẫn con nhắm lại với nhau , khẽ nhăn nhó trả lời người kia .

-Cậu có bị khùng , hỏi lãng xẹt .Sáng sớm tất nhiên tớ phải ở nhà rồi .Có gì không , sao mà gọi tớ sớm vậy, làm mất giấc ngủ ngàn vàng của lão chư -_-

– Hôm nay cậu rảnh chứ ?

-Ừ ,chủ nhật mà . Nếu không có chuyện gì thì tờ cúp máy nhá .

-Ấy..ấy..từ từ

-Sao , nói mau .Lão chư còn ngủ -_-

Baekhyun cảm thấy bực mình vì sự trần trừ của con Nai DÂM DÊ kia . Cậu ta cứ thích đánh thức giấc ngủ ngàn vàng của cậu là thế đéo nào . Có gì cứ nói đại ra , chần chứ làm gì không biết ,kiểu như dạng con gái mới lớn thẹn thà thẹn thùng như muốn chọc cho cậu phải phát tiết lên vậy . .

-Ừm...ừm .Tớ có chuyện này cần cậu giúp.

-Nói mau .

-Cậu chưa biết chuyện gì mà .

-Không nói thì thôi , tớ cúp máy .

Baekhyun lười nhác toan cúp máy thì bên trong điện thoại vang câu nói ngập ngừng của người kia khiến cậu nghe tiếng được , tiếng không .

-Cậu vừa nói gì , nói lại tớ nghe coi ?

Baekhyun ra điều không nghe thấy gì mà hỏi lại Luhan .Luhan bên này lo sợ Baekhyun khi nghe lại câu nói của mình sẽ sinh khí ,nên im lặng không dám nhắc lại .

-Này , tớ kêu cậu nhắc lại câu nói vừa này mà . Cậu điếc à .

Baekhyun lúc này dường như đã tình ngủ , cậu khó chịu hỏi lại LuHan .

– Cậu có thể , đi đến bữa tiệc này với Park Chanyeol được không .

-Cái gì , tiệc á .

Baekhyun tỏ ra rất ngạc nhiên về câu nói của Luhan .Bên cạnh Park Chanyeol có rất nhiều người , đặc biệt là là nhưng cô gái đẹp , có lẽ phải xếp hàng cho anh ta lựa chọn cũng nên .Nhưng sao anh ta lại có nhã ý mời cậu đi cùng , điều này khiến Baekhyun tò mò không hiểu nổi .

-Tớ có hẹn rồi , có lẽ không đi được . Nhưng sao anh ta không gọi mà phải nhờ cậu . Chẳng có chút thành ý nào cả .

Baekhyun trong lòng có chút ý muốn đi , nhưng lại chợt nhớ đến buổi hẹn với Hyoyeon nên cậu có muốn nhưng vẫn phải từ chối.

-Hẹn với ai ?

-Cậu tò mò quá rồi đấy , tớ không đi được .Kêu anh ta tìm người khác đi . Cúp máy .

Baekhyun nói một lèo rồi cúp máy .Luhan phía bên này ngán ngẩm , thở dài nhìn hai người đồi diện .

-Cậu ấy nói cậu ấy có hẹn rồi .

-Tôi biết trước sẽ như vậy mà .

Park Chanyeol đứng dậy nói với vẻ thản nhiên .Có lẽ chính anh đã biết trước câu trả lời sẽ như vậy . Baekhyun lúc nào cũng vậy , luôn thích làm cho tâm trạng người khác trở lên tồi tệ .

-Park Chanyeol , anh không sao chứ .

-Sao là sao , cũng không phải một hai lần mà .Tôi vẫn ổn .

Anh nói rồi khẽ nở một nụ cười , Oh Sehun và Luhan ngồi đó , nhìn Park Chanyeol cũng không hỏi thêm câu nào nữa , họ biết hắn đã trông đợi câu trả lời đó biết bào nhiêu .Vẻ ngoài đó chỉ là cái vỏ bọc mà Park Chanyeol ngụy tạo cho mình . Họ chỉ dám nhìn thôi vì họ biết , họ chẳng thề giúp gì cho anh ta , bởi vì nỗi đau này phải tự chính anh ta và Baekhyun vượt qua .

-Chúng tôi có việc phải đi trước . Tạm biệt .

Đợi hai người kia đi rồi Park Chanyeol mới mệt mỏi dựa người vào ghê . Khóe mắt khẽ nhòa đi một tâng nước .Anh mệt mỏi khi cứ phải một mình ngụy tạo như vậy . Tổn thương vì nhưng câu nói vô tâm , ghen tuông vì nhưng cử chỉ âu yếm của Baekhyun giành cho người khác .Tất cả nhưng điều đó khiến Park Chanyeol muốn phát điên lên .Sự lạnh lùng bai xích của Baekhyun khiến trái tin anh tổn thuông vô cùng.

Hay là thôi ...

Anh sẽ bỏ cuộc nhé ....

Byun Baekhyun ....

~~~~~~~~~~~~~~~~~

-Baekhyun à , cậu tới chưa ?

Tiếng Hyoyeon ân cần trong điện thoại , khiến tâm trí Baekhyun vui vẻ không thôi .

-Ừ , tớ đến rồi , đang đi lên đây , đợi tớ một chút nhé .

-Nhanh lên , cậu đang để khách của chúng ta đợi lâu đấy .

-Khách , còn ai nữa sao ?

Baekhyun khó hiểu về câu nói của Hyonyeon .Hôm qua Hyoyeon nhắn tin có ý mời cậu đi ăn riêng hai người .Nay lại nói có khách quả thực khiến cậu khó hểu không thôi .

-Rồi cậu sẽ biết sau , vậy nha .Tớ cúp máy.

Baekhyun chưa kịp trả lời thì đầu giây bên kia đã vang lên những tiếng tút dài .Baekhyun khẽ cười ,ngao ngán lắc đầu , Hyoeon lúc nào cũng vậy , luôn vội vàng trong mọi hành động .

~~~~~~~~~~~~~~

-Baekhyun , tớ ở đây .

Hyoeon vừa thấy Baekhyun bước vào liền vui vẻ gọi cậu . Tay còn không ngừng giơ lên như ra hiệu cho cậu tới gần mình .

-Xin chào .

Baekhyun hơi cúi người như chào hỏi người trước mặt .Người này có thân hình hơi gầy , cao ráo và vô cùng điềm đạm. Cậu chợt nhớ tới Park Chanyeol , anh ta cũng có thân hình như vậy ,vô cùng điển trai . Baekhyun giật mình lắc lắc đầu để trấn tĩnh tinh thần của mình. Cậu tuyệt đối không bao giờ được để ý tới con người kiêu ngạo kia .

-Baek à cậu sao vậy ?

Hyoyeon đứng bên cạnh nhìn thấy hành động kì quái của Baekhyun cảm thấy kì lạ mà hỏi cậu .

-À không có gì , đây là ..

Baekhyun nhìn Hyoyeon khó hiểu .

-Để tớ giời thiệu .Đây là anh trai tớ Kim Jung Soo .Anh còn đây là Naekhyun , người mà em vẫn hay kể với anh đó .

Hyoyeon nhanh nhẹn giới thiệu . Kim Jung Soo cũng thuận theo em mình mà nở nụ cười với Baekhyun , ánh mắt nhìn cậu vô cùng thanh .

-Chào em , anh là anh trao của Hyoyeon . Anh nghe Hyoyeon kể rất nhiều về em . Rất cảm ơn em vì đã giúp con bé bướng bỉnh này làm quen với môi trường mới .

-Dạ , em chào anh . Rất vui được gặp anh .

Baekhyun bất ngờ về sự giời thiệu , cậu cúi chào Kim Jung Soo , bàn tay đưa ra tỏ ý muốn bắt tay với anh . Người kia dường như hiểu ý nên cũng hài lòng tiếp nhận .

-Em ngồi đi

Kim Jung Soo chỉ và chiếc ghê đối diện ra điều mời Baekhyun ngồi xuống .Cậu hiểu ý nhanh chóng kéo ghế ngồi vào bàn .

– Hyoyeon kể rất nhiều về em . Anh rất biết ơn vì nhờ em mà nó nhanh chóng tiếp nhận được môi trường mới . Anh đã rất lo khi quyết định chuyển trường cho Hyoyeon .

-Em có làm gì đâu , Hyoyeon rất hòa đồng mà .

– Nó rất quậy phá và bướng bỉnh .

Kim Jung Soo đưa tay che miệng giả vờ nói nhỏ với Baekhyun .

-Anh , đúng có mà bêu xấu em gái nhé

-Anh nói sự thật thôi , phải không Baekhyun .

Baekhyun không biết nói gì , chỉ biết cười chừ . Buổi ăn tối có vẽ khá vui vẻ , khiến cậu cứ cười mãi .

~~~~~~~~~~

-Thư kí Jung , bữa tiệc này rất quan trọng nên cô không cần đi cùng tôi , tôi có thể xoay sở một mình được .

-Dạ , tôi biết rồi thua Tổng giám đốc .

Park Chanyeol ngồi trong xe dặn dò cô thư kí , rồi nhanh chân bước xuống xe . Hôm nay có một bữa tiệc rất quan trọng , tất cả thương nhân giàu có đều tụ về bữa tiệc này , no cũng có nghĩ nếu anh đến bữa tiệc này thì khả năng kiếm được một nhà đầu tư lớn rất dễ dáng . Hơn nữa với uy tín của công ty mình , Park Chanyeol sẽ có cả tá con mồi mời gọi cấu kết .

CBs , một nhà hàng rộng lớn nhất đại hàn dân quốc đang tỏa ra nhiệt khí vô cùng náo nhiệt . Người vô , kẻ ra tấp lập càng làm cho không khí thêm phần khẩn tương , xe to xe nhỏ kéo nhau tới tấp đi đến .Park Chanyeol thân vận một bộ đồ tây trông vô cùng lịch lãm , tóc được vuốt keo gọn gàng điềm tĩnh bước vô .

Park Chanyeol trước giờ rất ghét những buổi tiệc tùng màu mè như vậy .Tất cả tiệc tùng khi được mời đều do cấp dưới đi thay .Nay lại cất công tới buổi tiệc này , lý do hẳn phải rất quan trọng.

– Chanyeol oppa ...

Park Chanyeol nghe thấy có tiếng ai đó gọi mình từ bên từ bên trên . Không suy nghĩ ngước mặt lên tim .Ngay sau khi xác định vị trí người gọi , ánh mắt anh bỗng giấy lên một nỗi xót xà .Hình ảnh Baekhyun tươi cười bên người khác đập nhanh vào mắt .Người đó ....chẳng phải là .....Kim Jong Soo sao .Người mà Park Chanyeol luôn phải dè chừng bất cứ lúc nào .Park Chanyeol nhìn thân ảnh nhỏ bé kia một hồi lâu rồi bất giác bỏ đi .

-Anh à , em xin lỗi nhưng em chợt nhớ có việc nên đi trước , anh và Baekhyun ở lại ăn ngon miệng nhé . Baekhyun à , ăn nhiều vào nhé , đồ ăn ở đây rất ngon á .Tạm biệt

Hyoyeon miệng nói nhưng tay vội vội vàng vàng lấy áo và túi chạy vội đi .Baekhyun mặt ngơ ra vài giây sau đó chỉ biết cười trừ mà không nói thêm câu nào .

-Này , em đi đâu .Đi cẩn thận đấy .

Kim Jung Soo gọi với lại mấy câu như dặn dò em gái mình .

-Con bé này lớn rồi mà cứ như trẻ con vậy , khiến anh rất lo lắng .Chỉ mong có ai đó nhanh nhanh rước nó đi cho anh đỡ phải bận tâm thôi .

-Hyoyeon thật sự rất dễ thương ạ , cô ấy rất hồn nhiên.

Baekhyun vừa nói vừa cười có vẻ rất hài lòng về câu nói của người kia .

-Nó thích Park Chanyeol .

-Dạ..

Baekhyun khi nghe đến câu này , tâm trí bỗng trở lên rồi loạn . Trái tim như đập hẫng đi một nhịp , tâm can rối bời nhất thơi không biết nói sao .

-Nó nói sẽ lấy Park Chanyeol làm chồng .Con bé này cụng thật là , sao lại chọn cái người kanh5 lùng như vậy để thích chứ .

– Dạ

Baekhyun không biết nói gì hơn chỉ "Dạ" một câu rồi thôi , nụ cười trên môi trở nên gượng gạo đến khó coi .

Đôi khi trái tim lại cảm thấy nhói đau vì một ai đó ....

Nhưng đến chính mình cũng không biết lý do tại sao ....

~~~~~~~~

– Chanyeol oppa ..

-Em ...sao lại ở đây.

-Là muốn đi cùng anh , nên mới tới đây .

-Bữa ăn đó .

-Anh em cùng Baekhyun đang dùng bữa , trông họ có hợp không anh .Em tính ghét đôi họ với nhau .Anh nghĩ sao .

-Thật nhảm nhí

Park Chanyeol tâm tình khó chịu mà trả lời .

-Sao vậy ạ .

-Không sao hết , anh có việc đi trước gặp lại em sau .

-Cho em đi với .Chẳng phải anh đi một mình sao, em ..có thể đi cùng không.

-Không được.

Park Chanyeol không cần suy nghĩ liền trả lời .

-Đi mà , một lần thôi anh .

Hyoyeon làm vẻ nài nỉ Park Chanyeol ,.Bàn tay còn không quên đưa lên tay áo anh lắc lắc .Park Chanyeol nhìn bộ dạng của cô bé kia không biết phải làm sao , hơn nữa anh lại chưa có người đi cùng , cuối cùng vẫn là chịu thua mà đồng ý .

Buổi tiệc dường như rất náo nhiệt , người người đua nhau làm quen , đua nhau trò chuyện .Park Chanyeol từ đầu bữa tiệc đến giờ chỉ ngồi ngồi chỗ , tay không ngừng đưa lên miệng thứ chất lỏng đỏ dậm , cay xè .Bên cạnh một nữ nhân ra sức can ngăn , ra sức khuyên bảo .Mỗi ly rượu khi uống vào sẽ có một vị cay nồng sau đó là thanh ngọt .Park Chanyeol cảm nhận nơi cuống họng mình nghẹn ứ một câu nói , muốn thốt ra nhưng lạisợ ai đó sẽ nghe thấy .Tất cả chỉ dám để tự mình cảm nhận , tự mình chịu đựng .

-Anh à , đừng uống nữa .Anh uống nhiều rồi .

Hyoyeon ở bên cạnh không ngừng khuên can Park Chanyeol nhưng có vẻ không hiệu quả .

-Buông ra , không sao .Còn uống được nhiều hơn nữa .

Park Chanyeol gạt tay người kia ra , tay với thêm một ly rượu khác .Toan đưa lên miệng nhưng lại bị cản lại .Tâm trí bây giờ chỉ trần ngập hình ảnh của người kia , Byun Baekhyun .

-EM đưa anh lên phòng nghỉ .Có gì ngày mai nói tiếp .

Hyoyeon khó khăn dìu Park Chanyeol lên phòng nghỉ dành cho khách V.I.P . Bên tai Park Chanyeol lại luôn nhắc đến cái tên Byun Baekhyun khiến Hyoyeon vô cùng khó chịu.

– Byun Baekhyun , đồ khón khiếp nhà em.Sao lại quên anh vậy chứ .Khi em nhớ ra anh , anh nhất định sẽ làm cho em một trận nên thân. Đồ cún trắng xấu xa kia , tại sao ...tại sao...em ....lại làm anh đau như vậy chứ .Baekhyun à

Hyoyeon đứng nhìn hình ảnh Park Chanyeol bây giờ , thần trí nhuộm một màu ghen tức .

-Baekhyun à , anh đau lắm .

-Tại sao chỉ có thể là Baekhyun , tại sao không là em àm là Baekhyun .

Hyoyeon tâm trí như muốn nổ tung .Tất cả đều bên cạnh cậu ta , đều yêu thương bao bọc cậu ta .Điều đó khiến cô ghen tị vô cùng .Ánh mắt ướt mướn khi nãy nhanh chóng trở lên cay độc . Một nụ cười nhẹ bất giác hé nở trên gương mặt hiền lành , thanh tú của Hyoyeon.

-Baekhyun à ...

-Anh nhất định phải là của em . Của một mình Hyoyeon này thôi .

Đêm nay ...

Em là của anh ...

Chúng ta là của nhau ....mãi mãi về sau cũng sẽ vậy .

_____ END CHAP 21_____

Chap 22:Enjoy

Park Chanyeol mơ hồ khẽ mở mắt , bên đầu nhanh chóng truyền tới cảm giác đau nhức không thôi . Đưa tay lên day day hai bên thái dương như để làm mình tỉnh táo hơn . Căn phòng này hình như không phải nhà của anh , nó ....là khách sạn . Khi nhận thức được khung cảnh xung quanh , Park Chanyeol chợt nhớ đến câu chuyện hôm qua , toan ngồi dậy thì bên tai bỗng vang lên tiếng nói nhẹ nhàng của một nữ nhân .

-Anh tỉnh rồi sao , vẫn còn sớm mà .Ngủ thêm chút nữa đi .

Park Chanyeol như chết điếng người khi vừa nghe được tiếng nói đó .Anh quay qua nhìn nữ nhân đang nằm bên cạnh mình , nhất thời không biết phải nói gì cả .

-Anh sao vậy ...

-Em...sao lại ...chúng ta ...

Park Chanyeol không biết phải tiếp nhận hoàn cảnh này ra sao , cũng không biết phải giải quyết tỉnh cảnh này như thế nào .Loại chuyện này , hắn chưa từng gặp qua bao giờ .Hơn nữa nữ nhân đó chính là em gái của kẻ mà anh ghét nhất ,Kim Jung Soo .

-Anh , anh nói vậy ...là sao ?

Kim Hyoyeon đưa tấm chăn trắng kéo lên như che đi phần thân đang lõa thể của mình .Giọng nói nhẹ nhẹ mà hỏi Park Chanyeol .Ánh mắt tỏ ra vạn phần lo sợ, cô sợ Park Chanyeol sẽ bắt cô dấu kín chuyện này , sợ anh ta sẽ chốn tránh trách nhiệm , sợ anh ta sẽ bỏ rơi cô trong tình cảnh này .Thân thể này không phải đêm hôm qua đã trao cho anh ta hoàn toàn rồi sao .

-Chúng ta ..đã ...

Park Chanyeol không biết phải hỏi gì , chuyện đém hôm qua quả thực hắn không tài nào nhớ nổi . Đầu óc như phủ một màn sương trắng , trống rống không biết nên giải quyêt vấn đề này ra sao .

-Anh , không phải muốn rởi bỏ em chứ .Thân thể của em đã bị anh làm làm ..ra như vậy .Không lẽ anh ...

Hyoyeon lo sợ mà khóc nếc lên . Cô ôm lấy thân thể mình để cố gắng tỏ vẻ lo sợ .

-Hyoyeon à , anh không có ý như vậy .Nhưng anh cần biết đêm hôm qua chúng ta đã xảy ra chuyện gì .

Park Chanyeol khó xử không biết phải giải quyết ra sao , Tỉnh cảnh chớ trêu này thật khiến hắn muốn một dao đâm chết chính bản thân mình .

-anh à , làm ơn đừng bỏ rơi em .Anh em mà biết được chuyện này , nhất định anh ấy sẽ giết em mất .

Hyoyeon quay qua ôm lấy người Park Chanyeol , gương mặt đáng yêu vì lo sợ mà ràn rụa nước mắt . Park Chanyeol nghe câu nói của Hyoyeon khó xử không biết phải giải quyết thế nào . Bất giác anh chợt nhớ tới hình ảnh Baekhyun , nỗi lo sợ càng tăng thêm vạn phần .

Park Chanyeol khẽ nhắm mắt trấn tĩnh lại tinh thần của mình .Anh quay lại ôm lấy Hyoyeon mà an ủi .

-Hyoyeon à , xin lỗi . Thành thật xin lỗi em . Nhưng hãy cho anh thời gian , được không . Tạm thơi hãy giữ kím chuyện này nhé .Làm ơn đó .

-Anh sẽ không bỏ rời em chứ , anh sẽ ở bên cạnh em chứ .

-Ừ , nhưng tạm thời chúng ta hãy giữ kìm chuyện này và mối quan hệ này được không .

-Được , em tin anh . Nhưng đừng để chuyện này quá lâu đó .Vì em không có tình kiên nhẫn đâu .

Kim Hyoyeon trong lòng Park Chanyeol lũng lịu trả lời . Khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhẹ , vòng tay ôm lấy người Park Chanyeol cáng lúc xiết chặt hơn .

-Anh có chuyện phải đi trước .Em ở lại nghỉ ngơi đi , khi nào hết mệt rồi hãy về .

Park Chanyeol buông nhẹ Hyoyeon ra mà dặn dò . Đôi môi đưa lên hôn nhẹ lên chán cô như để an ủi . Hyoyeon khẽ cười gật đầu , nghe theo ý Park Chanyeol mà nắm xuống .

Park Chanyeol đứng dạy thay quần áo rồi nhanh chóng rời khỏi . Sắc mặt điềm đạm khi nãy nhanh chóng chuyển thành lo âu . Ánh mắt vạn phàn lo lắng .

Baekhyun à , anh phải làm sao đây .

Em hay cô ấy

~~~~~~~~

-Baekhyun à , hôm nay em có rảnh không .Anh muốn mời em đi ăn một bữa .

giọng nói trần ổn của một nam nhân đều đều vang trong điện thoại khiến tâm trí Baekhyun có chút bồi hổi . Đôi môi anh đào khẽ khếch lên thành một nụ cười nhẹ , không cần suy nghĩ liền trả lời ngay .

-Dạ được , hôm nay em rất rảnh .Chúng ta gặp nhau ở đâu vậy anh .

-Anh sẽ đến trường em , đợi anh nhé .

Chấm dứt cuộc điện thoại , Baekhyun tâm trạng trở lên vô cùng phấn khích . Cậu mới chỉ gặp anh ta có một lần nhưng lại có một cảm giác rất quen thuộc . Từ cách nói chuyện , đến dáng vóc và cách cư xử dường như đếu khiến cậu bị thu hút . Hơn nữa người đán ông này lại cho cậu một cảm giác thân thuộc và an toàn .

-Luhan , chút nữa cậu về trước nhé .Tờ có việc phải đi trước .

-Ừ , cơ mà cậu đi đâu ?

-Bí mật ...

Baekhyun cười cười rồi đưa tay lên miệng che lại . Cậu hí hửng thu xếp đồ đạc chạy ra cổng trưởng .Chiếc ôtô sang trọng đã đứng đợi cậu sẵn ở đó .Nhìn thấy người bên trong , Baekhyun vui vẻ mỉm cười , toan mở cửa xe bước vào thì bàn tay phải bỗng có một người kéo giật cậu lại .

-Này ..

– Sao em lại đi với hắn . Qua xe anh đưa em về .

-Anh làm gì vậy , buông tôi ra . Anh làm tôi đau

Baekhyun gương mặt nhăn nhó , phản kháng người kia .Thanh âm cất lên mang theo cả sự tứa giận .

-Em không được đi với hắn ta , Baekhyun à .

-Park Chanyeol , anh thật kì lạ .Vì sao tôi không được đi với anh ấy mà phải đi với anh .

Baekhyun ngang bướng tra hỏi Chanyeol . Cậu thực sự không tài nào hiểu nổi những hành động kì quái của anh ta .

-Vì ... Anh ta đang lợi dụng em đó , Baek à

– Park Chanyeol , tôi không cho phép anh nói bạn tôi như vậy . Anh làm ơn đừng bám dính lấy cuộc đời tôi như vậy .Tôi không biết là người mà anh nói là ai , nhưng tôi chắc chắn rằng tôi không biết anh và tôi thực sự ....không muốn .....tiếp tục ....gặp anh nữa . mong anh đừng làm phiến tôi nữa . Tạm biệt

Baekhyun nói rồi nhanh chóng quay trở lại xa , cậu không dám quay lại nhìn con người kia. Park Chanyeol hai bàn tay buông thõng không biết nói gì hơn , cũng không còn lý do nào để níu kéo cậu nữa .Mọi chuyện tới đây có lẽ đã kết thức rồi . TRái tim khi nghe câu nói của Byun Baekhyun dường như chết lặng , nỗi đau và sự thống khổ đang nhẹ nhàng chen lấn lấy trái tim .Khóe mắt từ bao giờ đã ửng đỏ rồi nhanh chóng nhòa đi .

-Baekhyun à , em sao vậy . Không vui à

-Em không sao .

Baekhyun khẽ cúi đầu cười nhẹ một cái , nụ cười này không giống như bình thường mà no che dấu đi nỗi xót xa và sự hối hận . Qủa thực cậu không ghết Park Chanyeol đến vậy , cậu ghét nhưng luôn muốn thấy mặt hắn , ghét nhưng luôn chờ tin nhắn của hắn , ghét nhưng lại cảm thấy an toàn khi bên hắn .Baekhyun nhĩ mình quả thực quá tham làm rồi . Ghét hắn nhưng lại muốn có hắn , cậu rốt cuộ là muốn cái gì đây . Cậu thấy có lỗi khi nói những lời đó với hắn , muốn đi cùng hắn , muốn nghe theo hắn nhưng khi nói ra thì lại khác hoàn toàn .

-Anh thấy em không được vui .

– Không có gì ạ , em hơi mệt bữa khác chúng ta đi ăn nhé . Anh có thể đưa em về không , em xin lỗi .

– Được , quyết định vậy đi . Để anh đưa em về .

Kim Jung Soo nhanh chóng lái xe đưa baekhyun về nhà . Suốt đường đi cả hai dường như không nói với nhau câu nào . Không khí theo đó càng trở lên ảm đạm . Kim Jung Soo đợi cho Baekhyun vào nhà rồi mới lấy điện thoại ra gọi cho ai đó .

-Đến lượt em rồi , hãy làm nhiệm vụ của mình cho tốt đó . Màn kịch sắp đến hồi kết rồi .

Nói rồi anh nhanh chóng cúp máy , khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười đểu , ánh mắt diu hiền nhìn Baekhyun khi nãy nhanh chóng biến thành ánh mắt cay độc .

-Park Chanyeol , Byun Baekhyun bọn mày ngây thơ hơn tao nghõ đó , hãy đợi đấy .Màn kịch sẽ sớm kết thức thôi .

______END CHAP 22_____

Chap 23 :Enjoy

Có rất nhiều chuyện chúng ta cũng chỉ có thể bất lực trước nó mà thôi , chẳng hạn như : Cơ thể vốn khỏe mạnh đột nhiên bệnh nặng , người mình vô cùng tin tưởng lại bất ngờ phản bội mình , tình bạn thân thiết bao nhiêu năm trong chớp mắt liền tan vỡ , vừa mới cười bỗng nhiên lại khóc ,cuối cùng cũng có thể hiểu được người yêu mình cũng có thể không yêu mình nữa , người xem mình là bảo bối cũng sẽ có ngày biến mất khỏi thế giới của mình .Trong lúc hết sức tuyệt vọng đó , chúng ta ngoại trừ việc phải kiên cường ra sức chống đỡ thì không còn sự lựa chọn nào khác .Tất cả là do ta quyết định nên bỏ cuộc hay tiếp tục chịu đựng tiếp .

"-Cún trắng của anh đói rồi , phải đi ăn thôi ?

-Tôi muốn ăn gà .

-Tôi muốn ăn gà , anh dẫn tôi đi ăn đi.

-Em bị dị ứng với gà , nên chúng ta sẽ ăn thịt bò ."

Baekhyun giật mình ngồi bật dậy , trán tủa ra một tầng mồ hôi dày đặc . Cậu đưa tay lau đi tầng nước đó rồi cúi mặt thở dài một tiếng . Cậu đã mơ đi mơ lại giấc mơ này rất nhiều lần , , nó cứ như muốn nhắc cậu điều gì đó mà cậu không hay biết . Giọng nói của nam thanh niên kia khiến cậu mơ hồ cảm nhận về một người , chưa kịp dứt đoạn suy nghĩ thì điện thoại trên bàn bỗng rung lên , cậu vớ lấy chiếc điện thoại rồi khẽ mỉm cười với dòng tin nhắn của một ai đó " Buổi sáng tốt lành nhé , Baekie .Trưa nay anh qua đón em đi ăn " . Khóe mắt Baekhyun có chút cong lên , cậu không còn để tâm nhiều về giấc mơ kia nữa , liền vội vàng xuống giường đi thay quần áo .

—————

-Baekhyun , đợi tớ với .

Luhan từ đằng sau chạy với theo Baekhyun , trên gương mặt còn biểu lộ ra sự vui vẻ tột định , khóe miệng không sao khép lại được .

-Cậu có chuyện gì vui à .

-Không .

-Chắc chứ ...

-Không ...

-Có chuyện gì thì nói đại ra đi , tớ bực mình rồi đấy .

-Thực ra thì tin này không biết cậu có vui nổi không nữa . Hyoyeon ...cậu ấy ..

-Cậu ấy làm sao , nói mau

Baekhyun nghe đến Hyoyeon tâm tình có chút nghi hoặc mà vội vàng hỏi Luhan

-Cậu ấy tạm thời nghỉ học , để lấy chồng .

-Sao ,lấy chồng .Cậu đang đùa tớ à .

Baekhyun sau khi nghe tin này cảm thấy không tài nào tin nổi .Đang ở tuổi học sinh như cậu , sao có thể đủ tuổi lấy chồng được cơ chứ .Vả lại cậu ấy chưa có người yêu thì lấy đâu cái tin quái gở này .Gương mặt từ lo lắng trở nên tối xầm lại , ánh mắt từ tò mò nhanh chóng trở lên lo lắng .

– Cậu lấy đâu cái tin tầm phèo này vậy .

-Cả trường đều biết , chỉ có mình cậu không biết thôi .Vả lại cậu không thấy Hyoyeon nghỉ học 3 hôm này sao , là để chuẩn bị cho dám cười đó .

-Hahahaha , cậu tưởng muốn đám cưới là đám cưới hay sao .Hyoyeon chưa có người yêu mà .

Ừ , tớ cũng thấy lạ lắm , Chồng sắp cười của Hyoyeon ý , rất kì lạ. Đến bây giờ vẫn chưa biết là ai cả .Baekhyun à , tớ biết tin này đồi với cậu rất shock , nhưng đừng có buồn nhé .

Luhan quay qua nắm tay Baekhyun như an ủi , mặt còn tỏ ra vô cùng đồng cảm , khiến Baekhyun nổi hết cả da gà .

-Cậu bị điên hả con nai dâm dê kia . Tớ bây giờ khác trước rồi . Tớ đang ....quen anh Kim Jung Soo.

-Cái gì , Kim Jung Soo là ai ???

-Anh trai của Hyoyeon , mới đầu tớ cứ nghĩ mình thích cậu ấy , nhưng khi gặp anh Jung Soo tớ cảm thấy anh ấy đúng là mẫu người trong mơ của tớ . Rất điềm đạm và lịch thiệp .Không như ai đó , suốt ngày chỉ biết bàm đuôi tớ thôi .

-Này , cậu nói thật chứ . Cậu...Cậu

– Tớ có bao giờ nói đùa với cậu đâu . Thôi tớ vào lớp trước .

Baekhyun nói rồi một mạch đi thẳng vào lớp .Luhan bất ngờ đứng sững người lại , vội vội vàng vàng móc điện thoại gọi cho ai đó .

-Alo , gọi tôi có gì không

-Anh biết chuyện gì chưa .Baekhyun đang hẹn hò với anh của Hyoyeon đó .

-Tôi biết .

-Sao anh có vẻ bình tĩnh vậy hả .Tìm cách nào ngăn cản bọn họ đi chứ .

-Luhan , hãy để mọi việc di theo quy trình của nó đi .Tôi có việc cúp máy trước nhé .Tạm biệt .

-Park Chanyeol ...này ...alo...

Park Chanyeol hai mắt nhắm hờ , tựa người vào ghế thở dài . Đầu óc truyền tới một con đau nhức khiến anh khó chịu mà nhăn mặt .Càm giác lúc này thật giống như cảm giác nhìn Baekhyun bị Huang ZiTao đánh đập .Muốn thay cậu chịu quả đánh đó nhưng lại bất lực không làm gì được . Bàn tay tìm đến chiếc điện thoại trên bàn , tìm kiến một hồi bỗng ngưng lại tại cái tên " MẸ" . Anh toan bấm gọi nhưng lại lo sợ mà rụt lại , khẽ hít một hồi khí như để lấy can đam .Không chút suy nghĩ liền bấm gọi . Đầu giây bên kia vang lên những tiếng tút dài rồi nhanh chóng có tín hiệu , giọng nói dịu dáng của một người phụ nữ nhanh chóng cất lên .

-Chan à , có việc gì vậy .

-Mẹ à , con có viện muốn nói .Trưa nay chúng ta đi ăn nhé .

-Được , mẹ cũng có việc muốn nói với con .

-Vâng , Tạm biệt mẹ .

Cuộc nói chuyện diễn ra ngắn ngủi nhưng lại khiến tâm trí Park Chanyeol lo lắng vô cùng . Có lẽ cuộc nói chuyện này sẽ thay đổi hoàn toàn tình cảnh lúc này của cả anh và Baekhyun .

————-

-Tớ về trước nhé ?

-Đi ăn với tớ đi , hôm nay tớ bao cậu .

Kết thúc buổi học Baekhyun hớn hở ba chân bốn cẳng thu dọn đồ chuẩn bị cho buổi hẹn . Luhan dường như không biết gì , vui vẻ mới Baekhyun con heo đi ăn .

-Tớ bận rồi , hẹn cậu lần sau nhé .

-Cậu đi , dạo này cậu chẳng thèm quan tâm tớ

Luhan tỏ vẻ giận dỗi mà nói với Baekhyun .Cậu ta dạo này là vì trai mà quên bạn bè , thật khiến cho tâm hồn bé bỏng của Luhan bị tổn thương .

-Xin lỗi mà , hôm nay tớ có hẹn với anh Jung Soo rồi , tạm biệt .Đừng quên vụ kia đấy , khi nào xử lý , nhớ gọi tớ .

Baekhyun nói rồi chạy một mạch ra về khiến Luhan không kịp nói gì thêm .Móc diện thoại gọi cho ai đó đầu giây bên kia vừa bắt máy cậu đã không kiêng nể mà quát thào .

-Anh làm gì mà bắt máy chậm vậy , nói chuyện với gái hả . Mau mau tới rước em , em có chuyện muốn nói .

Dường như đầu dây bên kia khiến Luhan rất hài lòng mà mỉm cười .Cúp máy còn không quên hôn một cái "chụt" vào màn hình .

———–

-Mẹ à , con có chuyện muốn nói .

-Con nói đi .

– Chuyện về con và Baekhyun .

-Vậy để mẹ nói trước nhé . Chanyeol này , mẹ quả thật rất quý con , có lẽ con hơn cả con trái của mẹ .Con hiểu mà đúng không .Con trai của mẹ là một người buống bình , dễ nổi nóng , cục cằn và ăn nói khó nghe , thậm trí con rất vô tâm nữa .Đúng không ?

-Mẹ à ...

-Nhưng đó chỉ là bề ngoài thôi , thực ra nó rất yêu đuối , rất hay lo sợ và luôn cần một người bào bọc , chăm sóc . Từ nhỏ nó đã mất cha , nên nó luôn cố tạo cho mình một lớp bọc để che đậy vết thương lòng đó .

Nói đến đây bà chợt rơi nước mắt . Baekhyun là đứa con trai duy nhất mà bà yêu thương , nhìn nó bây giờ trái tim bà không khỏi một trân đau lòng .Nhưng nếu cứ tiếp tục tình cảnh này , chì khiến những người yêu cậu thêm đau lòng .Chi bằng hãy cho họ được tự do , có như vậy cả hai sẽ không còn phải chịu dằn vặt của nhau nữa .

– Con yêu em ấy , mẹ à .

-Kể từ khi Baekhyun bị mất trí nhớ , có lẽ con là người mệt mỏi và đau khổ nhất . Chanyeol à , mẹ xin lỗi vì khiến con phải chịu đừng nhưng đau khổ này .Nhưng cũng đến lúc con phải tìm một niềm an ủi cho riêng mình rồi .Đừng chịu đựng nó một mình mà hãy chia sẻ nó cho một người khác .

-Mẹ

Park Chanyeol vô cùng ngạc nhiên khi nghe bà Byun nói chuyện này . Ánh mắt dịu hiền của bà khiến anh cảm thấy mình thật tồi tệ .

-Đừng lo , rồi mọi chuyện sẽ qua thôi .Khi Baekhyun lấy lại được trí nhớ .Nó cũng sẽ hiểu cho con mà , đừng cảm thấy có lỗi với bất kì ai . Vì người mật mỏi và chịu tổn thương nhiều nhất chính là con mà .

Park Chanyeol không biết nói gì trong giây phút này , anh chỉ biết lặng người trước bà Byun .Là một người mẹ vợ , nhưng lại lo lắng cho con rể mình như vậy khiến Park Chanyeol cảm thấy vô cùng có lỗi .Tất thảy lỗi lầm của anh đều được bà được không suy nghĩ mà bỏ qua . Khóe mắt bỗng nhòe đi một tần nước , Park Chanyeol cầm lấy bàn tay của bà Byun an ủi .

-Mẹ à , con xin lỗi , con thật sự rất xin lỗi .

————-

-Anh à , chúng ta đi đâu đây .

– Chúng ta đí ăn trước nhé . anh biết một cửa tiệm này rất ngon .

-Em sao cũng được , Yaaa em đói lắm rồi a~~

Kim Jung Soo nhanh chóng dừng xe ở một cửa tiệm sang trọng . Quán này dường như rất nổi tiếng nên có rất nhiều người tới ăn , mùi thức ăn thơm nức sặc vào mũi khiến cái bụng Baekhyun không tài nào chịu đựng nổi nữa .

-Có vẻ em đói lắm rồi thì phải .

-Ừm , rất rất đói đó . Yaaa , quàn này thật sự rất đông khách à nha .Hẳn là món ăn rất ngon a~ .

-Cún trắng có vẻ rất sánh ăn à nha .

-Hí hí , à mà anh Jung Soo .Em nghe mọi người nói Hyoyeon lấy chồng phải không ?

-Ai nói với em vậy ?

– Vậy là không phải sao . Em cũng nghĩ là tin đồn bậy bạ .Vậy mà làm em hú hồn .

-Phải , em ấy lấy chồng .

-Là thật sao ?

Baekhyun tỏ vẻ rất ngạc nhiên về cậu trả lời của Kim Jung Soo . Kim Jung Soo tỏ ra rất thản nhiên nên Baekhyun càng thêm phần tò mò .

-Anh không giận cậu ấy sao . Mà người sẽ cười cậu ấy là ai .

-Không , em có muốn biết đó là ai không .Nghe xong em sẽ rất ngạc nhiên đó .

-Aishiiii , anh nói đạ đi làm em tò mò quá đi mất .

-Park Chanyeol .

Baekhyun vừa nghe đến cái tên này liền tắt nụ cười .Không hiểu sao tâm trạng lại cảm thấy không mấy được vui . Cậu tự nhủ có lẽ là do cậu lo cho Hyyeon nên mới cảm thấy buồn như vậy .Trái tim có chút lo lắng và bồn chồn , vừa muốn lại vừa không muốn người cưới Hyoyeon là .....Park Chanyeol .

-Anh đã nói là em sẽ ngạc nhiên mà .

Kim Jung Soo nhìn biểu tình của Baekhyun khẽ cười thầm .Bàn tay đứa lên mái tóc cậu vuốt vuốt Baekhyun sau một hồi suy nghĩ cũng nhanh chóng lấy lại tâm trang mà mỉm cười với Kim Jung Soo .Bàn tay còn nắm lấy tay hắn mà tâm tình

-Em không sao , chỉ là cảm thấy lo cho Hyoyeon khi lấy anh ta thôi .Anh ta thật sự không tốt chút nào , ali5 còn là kẻ bám đuồi nữa .Mà thôi ...em đói lắm rồi ,em muốn ăn gà , chúng ta gọi gà nha .

-Anh cũng mong là em sẽ cảm thấy thỏa mái . Em không thể ăn gà được .

-Vì sao , em rất muốn ăn gà a~.

-Em bị dị ứng với gà nên chúng ta sẽ ăn thịt bò nhé .

Baekhyun vừa nghe đến câu này tâm trí như bị nhưng trệ .Cậu nói này ...không phải là trong mơ của cậu hay sao .Người này , không lẽ là ...

-Anh Jung Soo...

-Sao vậy em

-Không lẽ , người em quên đi ...chính là anh sao ?

__________END CHAP 23__________

Chap 24 :Enjoy

Park Chanyeol , hãy cứ làm những gì anh muốn và đừng nghĩ đến em , bởi ..... nếu anh nghĩ đến đến em ...em sẽ chẳng thể buông tay anh được . Hãy cứ bước đi và đừng ngoảnh lại phía sau ....Park Chanyeol à .

Park Chanyeol bàn tay run run cầm chiếc điện thoại đang nhẹ rung trên bàn , tâm trí một trận lo sợ không thôi .Từ trước đến giờ anh chưa bao giờ có cảm giác như vậy , lo sợ , hoảng loạn và ân hận .

Nếu như anh biết kìm chế bản thân , nếu như anh biết bản thân mình muốn gì và cần gì và nếu như anh không gây ra loại chuyện tầy đình đó thì có lẽ kết quả như vậy đã không phải diễn ra . Park Chanyeol đưa tay nhấn nút nghe , giọng run run trả lời .

-Hyoyeon hả ?

-Anh à , sao mãi mới bắt máy vậy . Hôm nay chúng ta đi thử đồ cưới anh nhớ chứ . Đừng đến trễ nhé .

-Anh...hôm nay ...

-Anh lại nói bận nữa chứ gì . Anh làm ơn gác công việc qua một bên và chú tâm vào chuyện của chúng ta được không . Em đã có thai 3 tuần rồi , anh phải đợi cái bụng em to ra rồi mới chịu cưới em hả . Hay ...anh còn mơ tưởng tới Byun Baekhyun .

Giọng nói của Hyoyeon tỏ ra vô cùng tức giận . Cũng phải thôi , đây là lần thứ năm anh viện lý do công việc để không đi thử đồ cưới với cô rồi .Và lý do anh không muốn đi thử đồ cưới với cô chình là anh vẫn còn yêu tên nhóc ngốc nghếch Byun Baekhyun kia . Hyoyeon tỏ ra rất tức tồi , cô còn không kiêng nể mà ghen tuông vô cớ nữa . Park Chanyeol nghe được câu nói này tâm tình cũng thấy khó chịu mà đối đáp lại .

-Em nói cái gì vậy hả , chẳng phải anh đã nói với em rồi sao . Anh và Baekhyun bây giờ không còn.... quan hệ gì nữa .

Khi nói đến câu này anh cảm nhận trái tim như thắt lại , đau đến khó thở .Đó là điều anh không bao giờ mong muốn .Anh yêu Baekhyun , yêu cậu ấy rất nhiều , làm sao có thể nói chấm dứt là chấm dứt được chứ .Nhưng Hyoyeon bây giờ đã có bầu , cô ấy đang mang trong mình giọt máu của anh .Cho dù có muốn hay không thì chuyện đám cưới cũng sẽ phải diễn ra theo đúng như kế hoạch mà anh và Kim Jung Soo đã bàn bạc .

-Vậy tại sao anh cứ trốn tránh hoài vậy.

-Anh không phải trốn tránh , chỉ là ..công việc dạo gần đây rất bạn thôi .

-Nấu hôm nay anh không đến thừ áo cưới .Thì tôi sẽ ....phá cái thai này , anh nghe rõ chưa .Tôi không thể chịu đừng được thêm đâu .Bên tôi nhưng lại mơ tưởng đấn người khác , tôi không ngu ngốc như tên nhóc kia đâu .

-Em..Hyoyeon

Hyoyeon nói như đe dọa Park Chanyeol .Từ trước đến nay Park Chanyeol chưa bao giờ bị bất cứ ai ra lệnh như vậy cả , tâm tình vừa bực mình vừa lo sợ .Hyoyeon là người nóng tình , nói là làm nên khiến Park Chanyeol vô cùng lo lắng .Không kịp suy nghĩ thêm anh vội vội vàng vàng lái xe đếm tiệm đồ cưới .

—————-

-Anh à , Baekhyun nói người kết hôn với Hyoyeon là Park Chanyeol đó .

– Ừ , anh biết rồi .

-Sao mà anh thản nhiên vậy , làm gì đi chứ . Baekhyun còn nói Kim Jung Soo chính là người mà cậu ấy quên nữa . Anh em nhà Kim này thật thủ đoạn mà . Họ làm Baekhyun và Park Chanyeol không tài nào có cơ hội gặp nhau được

Luhan trong lòng lo như ngồi trong đống lửa .Khi nghe tin Park Chanyeol kết hôn với Hyoyeon cậu thật sự không tài nào tin vào tai mình . Liến ba chân bồn cẳng chạy tới tên Oh Sehun chết tiệt này báo tin . Nhưng anh ta lại tỏ ra bình thản như không có chuyện gì xảy ra .

-Này , anh phải làm gì đi chứ .Nhỡ đâu Baekhyun lấy lại được trí nhớ thì sao .

Luhan tức giận mà nói với cái tên vô tâm kia .

-Làm gì bây giờ , khi chính họ là người trong cuộc còn không biết làm sao .

-Em không biết , nhưng nhất định phải ngăn cái đám cười này lại . Park Chanyeol tuyệt đối phải của Byun Baekhyun .

-Vậy em định làm gì .

Oh Sehun nghi ngờ về câu nói của Luhan nên quay lại nhìn cậu .Con Nai nhỏ của anh không biết lại tình làm chuyện gì trẻ con nữa đây . Vả lại kế hoạch của anh thật sự không thể nào cho cậu biết được , nhớ như cậu làm gì bậy bạ coi như kế hoạch đó đi tong , cho mà coi .

-Mọi chuyện sẽ ổn thôi , nên em đừng ngốc nghếch làm chuyện gì nữa nhé .

-Ngốc nghếch -_- , Oh Sehun , anh nói vậy là sao .

-Ý của anh là , em không nên nóng vội, mọi chuyện rồi đâu sẽ có đó .

-Tối nay , anh ra sofa ngủ nghe chứ , em muốn tự ngốc nghếch suy nghĩ một mình .

Luhan giận dỗi bỏ ra ngoài .Oh Sehun chỉ biết cười chừ nhìn bóng con nai nhỏ khuất dần .Bao giờ cũng vậy tự giận dỗi rồi lại tự làm hòa , riết rồi Oh Sehun cũng dần quen với lối sống vô cùng bất thường của vợ mình . Chợt nhớ đến câu nói của Luhan " Baekhyun còn nói Kim Jung Soo chính là người mà cậu ấy quên nữa ..." câu nói này khiến Oh Sehun lo ngại về con người tên Kim Jung Soo kia .Anh ta rốt cuộc đang toan tình chuyện gì ,

-Kim JongIn hả ? chuyện cổ phần anh lo đến đâu rồi ?

Dường như bên kia nói điều gì đó khiến Oh Sehun vô cùng hài lòng mà mỉm cười .Khóe mắt nhếch lên thành một đường cong nhẹ , môi mím chặt .

-Những cổ phần đó , hãy chuyển hết số cổ phần đó cho Park Chanyeol . Còn nữa , đến ngày đám cưới được tổ chức hãy báo cảnh sát , như vậy buổi tiệc mới thêm phần thú vị .Đừng quên đứa cả tên nhóc đó đến nhé , chắc chắn sẽ rất bất ngờ đây .

Oh Sehun nói rồi nhanh chóng cúp máy . Khóe miệng không sao khép lại được . Sự thật sau khi được khanh phui hẳn là Park Chanyeol sẽ vô cùng bất ngờ cho xem . Phải chăng hắn ta còn quá cả tin trong chuyện tình cảm .

———–

-Anh thấy chưa , bây giờ đến Park Chanyeol còn phải khụy lụy theo em cơ mà . Tất cả là nhờ vào nó , đồ ngu ngốc này .

Kim Hyoyeon chỉ tay vào cái bụng của mình khẽ xoa xoa , rồi quay qua cười với anh trai mình .Cô thật sự rất thỏa mãn về kế hoạch của mình , nó tưởng chứng như rất khó khăn , nhưng đến cuối cùng lại vô cùng đơn giản như vậy . Hyoyeon chợt nhớ đến nhìn ảnh hốt hoảng và lo lắng của Park Chanyeol khi nhìn thấy cô trên dường cùng hắn .Qủa thật hảo hảo mắc cười .

-Đừng có mà tự mãn quá sớm , hắn ta không đơn giản như em nghĩ đâu .

Kim Jung Soo nhìn biểu tình của em gái mình và tính cách của Park Chanyeol ra diều mà cảnh báo .

-Anh à , bây giờ anh còn sợ gì nữa .Không phải em đang mang giọt máu của anh ta trong bùng sao , vả lại mẹ của Byun Baekhyun cũng chấp nhận chuyện anh ta cưới em rồi mà .Tên ngốc Baekhyun lại còn đang mê đám anh nữa chứ . Mọi thứ không phải rất hợp với tự nhiên hay sao .

Hyoyeon lúc này tinh thần vô cùng thỏa mái . Không chỉ lấy được người cô mong muốn mà anh cô cũng dễ thâu tóm Park Thị của Park Chanyeol hơn . Không phải một mũi tên mà trúng hai đích sao , vô cùng hoàn hảo .

Về phần Park Chanyeol , khi nghe xong câu nói của Hyoyeon liền hấp tấp chạy xe tới . Anh cố gắng tự trấn an tinh thần mình , cố gắng cho mình nghĩ đến Baekhyun nữa , cố gắng để nụ cười thiên thần ấy không ẩn hiện trong tâm trí của mình .Nhưng càng cố gắng lại càng bất lực , hình ảnh đó , nụ cười đó không bao giờ Park Chanyeol có thể quên được .

Điên thoại trong túi bỗng tung lên một hồi tin nhắn , Park Chanyeol nhìn tên người gửi hiện trên màn hình , khẽ mỉm cười rồi nhanh chóng mở điện thoại " From :... " Mọi chuyện đã xong xuôi , chỉ cần anh diễn cho tốt là được " .Park Chanyeol sau khi đọc được tin nhắn cảm thấy yên tâm mà thờ dài .Những ngày qua đối với anh thật sự rất mệt mỏi và khổ sở rồi , Park Chanyeol phải suy nghĩ một hồi rồi mới mở cửa bước vào .

Hyoyeon nhìn thấy Park Chanyeol tâm tình rất hài lòng mà nhanh chóng chạy đến bên anh , ánh mắt đưa qua anh mình khẽ nháy một cái tỏ vẻ vừa ý . Giọng nói chanh chua khi nãy nay trỡ nên hiền sịu đến dợn da gà .

-Chanyeol , anh đến rồi sao . Làm em đợi mãi .

-Em nên đi đúng cho cẩn thận , nên nhớ em không chỉ là một mình mà ..

Park Chanyeol nói đến đây thì ngưng lại . Ánh mắt quay qua nhìn người đán ông đang thản nhiên ngồi trên ghế kia .Môi nhếch lên thành một nụ cười đều , giọng điệu phát ra biểu lộ bảy phần mỉa mai , ba phần khiều khích .

-Chào giám đốc Kim , dạo này anh khỏe chứ .Tôi nghe nói công ty anh đang gặp chút chục trặc phải không .

-Cảm ơn anh đã quan tâm , công ty tôi phát triển rất tốt . Hơn nữa chuyện tình cảm của tôi còn phát triển tốt hơn . Tôi và Baekhyun đang rất hạnh phúc bên nhau . Anh hãy lo cho công ty của mình và em gái tôi trước đi đã . Nầu anh để em gái tối chịu khổ sở tôi sẽ giết anh đó , nghe chưa .

Kim Jung Soo hai mắt mở lớn , ghé sát tai Park Chanyeol tỏ vẻ đe dọa .Park Chanyeol khẽ cười rồi đi tới chỗ Hyoyeon một tay ôm lấy cô mà tay kia chỉ vào cái bụng hơi nhấp nhô của cô mà rứt khoát trả lời .

-Tất nhiên rồi , tôi sẽ đối tốt với cô ấy vì cô ấy đang mang giọt máu của tôi mà .

Hyoyeon nghe xong câu nói này hai mắt mở lên vì ngạc nhiên . Nói như vậy thì Park Chanyeol lấy cô chỉ vì cô có thai với hắn hay sao . Không cần nhiều thơi gian suy nghĩ Hyoyeon một lực tát mạnh vào mặt Park Chanyeol , ngữ khí đem theo vạn phần ủy khuất .

– Park Chanyeol , anh nghe cho rõ đây . Cho dù là bây giờ hay về sau , anh cũng đừng có mong thoát khỏi tôi , dù cho anh có đồi xử tốt với tôi hay không thì tôi cũng sẽ không bao giờ rời xa anh .Tôi ....sẽ ...bám theo anh ....mãi mãi .

Cùng lúc đó điện thoại của Kim Jung Soo reo lên , anh mỉm cười nhìn diện thoại rồi nhanh tay trả lời .

– À , Baekhyun à , em tới chưa . Mọi người đang chờ em đấy.

Baekhyun nghe đượccâu nói này , tâm tình trở lên ái ngại . Cậu rụt rè mà trả lời Kim Jung Soo .

-Anh Jung Soo , để lần khác được không .Hôm nay em có chuyện gấp nên không đến được .Tối này chúng ta đi ăn cơm coi như bù nhé .Được không ?

Kim Jung Soo nghe được câu trả lời ý cười càng hiện rõ hơn . Như muốn chọc tức nam nhân kia , Kim Jung Soo không ngại ngần mà mở loa lớn .

-Ừ , không sao . Nếu có việc bận , em giải quyết đi . chiều anh qua đón em .

-Dạ , yêu anh ...moaaaaa.....Tạm biệt .

Baekhyun không hề hay biết mọi chuyện đang diễn , cậu vô tư mà thể hiện tình cảm của mình với Kim Jung Soo .

Park Chanyeol trong lòng sinh khí , nhưng lại cố gắng kìm nén nó lại mà đối đáp với Kim Jung Soo.

-Hai người có vẻ rất hạnh phúc .

-Ừ ,vô cùng hạnh phúc .Vì vậy mong là sẽ không có ai đó phí công mà cản trở chúng tôi . Baekhyun là yêu tôi rất nhiều rồi .hahahahaha

Kim Jung Soo nói rồi cười phá lên . Tâm trí vô cùng thỏa mãn mà bỏ ra ngoài . Mỗi ngày một chút , một chút . Hắn sẽ làm cho Park Chanyeol phải sống dở chết dở vì mình .

——————–

Về phần Byun Baekhyun , cậu đang cùng Luhan đi giả quyết một chuyện vô cùng quan trọng , vô cùng cao cả .Phải rất rất lâu rồi , một học sinh quậy phá , ngỗ ngược như cậu không đi đụng chân dụng tay . Baekhyun hai chân vắt chéo ngồi trên ghế . Một thằng đán em từ đâu mang theo một tên nhóc khá cao to đi vào . Hắn nhanh chóng vứt cậu nhóc đó xuống xàn rồi dùng chân đá cậu tới tấp cho đến khi Baekhyun đưa tay ra hiệu ngừng lại mới thôi .

Cậu nhóc dười sàn hai tay ôm bùng , nhắn nhó không nói lên lời . Màu từ trán và khóe miệng nhanh chóng trào ra . Trí nào Baekhyun như quay cuồng , mờ mờ ảo ảo khi nhìn thấy cảnh tượng của cậu nhóc này . Cậu lắc lắc cái đầu để lấy lại tỉnh táo . Giọng ngạo mạn mà nói với tên nhóc kia .

-Này nhóc , anh nghe nói chú đi rêu rao anh bị mất trí phải không ?

-Không ...không phải sao ?

Cậu nhóc năm dười sàn khó khắn trả lời .

-Ha ha ha ha , chúng mày nghe chưa , nó nói tao mất trí nhớ kìa . Chúng mày đánh nó cho tao . Đm nếu mày muốn tao cũng có thể cho mày mất trí giống tao .

-Baekhyun à , tha cho cậu nhóc đó đi .

Luhan ở bên cạnh Baekhyun suốt ruột mà khuyên giải . Cậu ra hiệu cho mấy thằng em dừng tay lại . Baekhyun khá ngạc nhiên khi Luhan lại tha cho thằng nhóc đó , Luhan chưa bao giờ cản trở vào việc này cả .Baekhyun ngay lúc khi nóng đang dâng cao lại bị Luhan cản trở tâm tình càng thêm bực tức hơn , không kìm chế được mà quát Luhan .

-Cậu cũng muốn chung số phận với nó hay sao . Nếu không thích thì ra ngoài đi đừng dụng vào việc của tớ .

Nếu là bình thường thì Luhan sẽ một trưởng mà đánh tên nhóc hỗn láo kia ngay , nhưng không hiểu sao hôm nay cậu lại không dám nói lại Baekhyun . Thấy khí nòng Baekhyun đã dâng cao , Luhan đánh nhẫn nhịn bỏ qua .

-Kim Jong Dae , lần sau bỏ cái tật đi rêu rao người khác đi nghe chưa .Mày xứng đáng phải nhận lấy cái hậu quả này . Tiếp tục đi .

Baekhyun đi đến gần Jong Dae mà tát cậu một cái mạnh , sau đó quay trở về chỗ ngồi . Mấy thằng đàn em thấy vậy liên hiểu ý , chúng nó cười tà rồi ra sức dùng chân đá và người cậu nhóc .

Baekhyun đối cới cảnh tượng này có chút gì đó rất mờ ảo . Đầu cậu bỗng dưng đâu đến tê dại .Thanh âm cầu xin cứ văng vẳng bên tai .Baekhyun lấy tay ôm lấy đầu mình , rồi bồng nhiên hét lên .

-AAAAAAAAAAA, tha cho tôi , làm ơn xin hãy tha cho tôi . Đừng đánh nữa , làm ơn .

Baekhyun hai tay ôm lấy đầu mình không ngừng cầu xin Hai bên khóe mắt trào ra một tầng nước mỏng , ánh mắt mơ hồ nhìn xung quanh .Luhan ở bên cạnh , nhìn thấy biểu tình của Baekhyun tỏ ra vô cùng ngạc nhiên . Luống cuống mà ôm lấy cậu , an ủi .

-Baekhyun à , cậu sao vậy ?

Baekhyun giây phút này không biết trời chằng mây đất gì , chỉ biết lo sợ mà cầu xin . Miệng còn lẩm bẩm tên ai đó mà Luhan không tài nào nghe rõ được .Mấy thằng đàn em thấy vậy cũng ngưng việc đánh đập mà chạy lại chỗ Baekhyun .

Baekhyun mơ hồ cảm nhận khung cảnh xung quanh , lại mờ nhạt thấy có người đang tiến tới mình . Hoảng loạn mà khóc thét lên .

-Đừng lại gần tôi , làm ơn tha cho chúng tôi đi , Park Chayeol , cứu em .

____________END CHAP 24___________

Chap 25 :Enjoy ( END FIC )

Hạnh phúc không phải là có được người mình yêu mà hạnh phúc chính là nhìn thấy người mình được vui vẻ và hạnh phúc . Bởi khi người mình yêu được hạnh phúc cũng chính là lúc trái tim mình được bình yên và không ưu phiền .

Baekhyun mơ hồ mở mắt , cảnh tưởng xung quanh mờ ảo khiến cậu hơi khó chịu , lấy tay dụi dụi hai con mắt ,toan ngồi dậy , bỗng bên tai vang lên tiếng nói của một nam nhân . Baekhyun theo phản xạ mà quay qua nhìn người đó , nhất thời không biết chuyện gì đang xảy ra . Ánh từ khó hiểu chuyển dần qua nghi ngờ mà nhìn người đó . Nan nhân đó khi thấy Baekhyun tỉnh lại thâm tâm cũng bớt đi lo lắng phần nào , hạ giọng hỏi thăm cậu .

-Em tỉnh rồi , Baekhyun ?

-Anh , sao lại ở đây , đây ...là nhà em mà .

Baekhyun nhìn lại cảnh tưởng xung quanh sau khi chắc chắn rằng đây là nhà mình mới khó hiểu nhìn người trước mặt

-Anh nghe nói em bị ngất nên chạy vội tới đây ,em làm anh lo đấy .Đừng như vậy nữa nha ,anh đi lấy cho em nước uống nhé .

Kim Jung Soo toan đứng dậy bước đi thì Baekhyun đã vội kéo tay lại .Khóe mắt của cậu lúc này đã ngập tràn nước , cậu khẽ chớp mắt , nước nhanh chóng chào ra khiến Kim Jung Soo cảm thấy vô cùng lo lắng .

-Baekhyun à , em sao vậy. Nếu cảm thấy không ổn anh sẽ gọi bác sĩ .

Baekhyun cứ như vậy mà không nói câu gì , cậu cúi mặt thấp xuống như để Kim Jung Soo không nhìn thấy được biểu tình của mình bây giờ . Baekhyun sụt suỵt vài cái cố gắng lấy chút can đảm nói chuyện với Kim Jung Soo .

-Anh Jung Soo , em xin lỗi , thực sự xin lỗi .

-Em sao vậy Baekhy...

-Em ....Chanyeol ...em ..em không muốn mất anh ấy ...

Baekhyun lắp bắp gọi tên người kia , cậu chính là đã nhớ ra Park Chanyeol , người mà suốt thời gian qua cậu đã làm tổn thương , người luôn vì cậu chịu đựng tất cả mọi việc . Park Chanyeol ngốc nghếch ấy vẫn không trách cậu lấy một cậu , luôn bên cậu mà chịu đựng nhưng đau khổ , luôn tạo cho cậu cảm giác thoải mái và hơn thế nữa là luôn bao bọc cậu .

Kim Jung Soo bất ngờ về câu nói của Baekhyun . Từ khi nào mà cậu lại nhớ ra Park Chanyeol như vậy . Hơn nữa trong tình cảnh bây giờ thật khó để có thể tiếp nhận hết những chuyện này . Đám cưới Hyoyeon sẽ ra sao nếu Park Chanyeol biết được Baekhyun đã nhớ ra hắn . Mọi chuyện bây giờ khiến Kim Jung Soo cảm thấy vô cùng bối rối .

-Baekhyun à ... em nhớ ra Park Chanyeol rồi sao?Sao ...sao có thể chứ .Em cũng biết được tình cảnh bây giờ ra sao rồi mà ..

-Em ...em

Baekhyun khóc nấc lên vì hoàn cảnh bây giờ , cậu biết như vậy là ích kỉ .Nhưng làm sao đây nếu như thiếu đi Park Chanyeol . Cảm giác giống như thiếu đi không khí để thở vậy , chỉ có cách chịu đựng cho cơ thể chết dần chết mòn đi thôi . Park Chanyeol chính là không khí của Byun Baekhyun .

– Hyoyeon đã có thai rồi , làm sao đây nếu như đứa trẻ khi sinh ra không có bố .

-Anh ..anh nói cái gì .

-Phải , đám cưới này chuẩn bị gấp gáp như vậy chính là vì Hyoyeon đã mang giọt máu của Park Chanyeol . Baekhyun à , làm ơn hãy để Park Chanyeol ở bên Hyoyeon được không , làm ơn hãy vì đứa bè đi mà , nó thực sự là không thể không có bố.

Baekhyun cảm nhận hai tai mình như ù đi , không hiểu chuyện gì đang diễn ra . Hai mắt nhòa đi một tầng nước , đầu óc lúc này trống rỗng chỉ một câu nói của Kim Jung Soo . Cậu hoảng loạn đưa hai tay ôm lấy tai mình , như không muốn nghe thêm bất cứ điều gì nữa .Kim Jung Soo thấy vậy liền ôm cậu để trấn an nhưng Baekhyun lại một mực đẩy anh ra , ngữ khí hoảng loạn và đau khổ vô cùng .

-Em... không tin , anh đang nói dối . Em không tin , tuyệt đối không tin ..aaaaaaaaaaaa tôi không tin ...

Nói rồi Baekhyun chạy cụt ra khỏi phòng , nước mắt cứ nhòa và cậu cũng chẳng biết mình đi nên đi đâu lúc này .Chỉ biết cứ đi , đi hoài một con đường .

______________

" Park Chanyeol , Kim Hyoeon cặp đôi hoàn hảo của thế hệ trẻ " , " Cuộc Hôn Nhân Bí Mật của Park Thị ", "Cuộc hôn nhân của hai tập đoạn lớn nhất Đại Hàn Dân Quốc" . Cuộc hôn nhân của Park Chanyeol và Kim Hyoyeon nhanh chóng được lan truyền , ngay lập tức các trang báo liền đổ dồn về họ .Người thì ca tụng trông họ đẹp đôi , người thì nghi vấn cuộc hôn nhân nhằm mục đích hợp tác .

Kim Hyoeon tỏ ra vô cùng thỏa mãn khi mục đích của cô sẽ nhanh chóng thành hiện thực . Nhìn hàng chục bài báo viết về cuộc hôn nhân sắp tới của mình mà lòng không hỏi vui mừng .Chỉ một ngày nữa thôi , Park Chanyeol sẽ là của cô , mãi mãi là của cô .

Về phần Park Chanyeol , khi nghe tin Baekhyun bị ngất .Trong lòng suốt ruột không thôi .Giây phút này rất muốn đến thăm cậu , muốn hỏi han , muốn ôm cậu vào lòng mà bao bọc , yêu thương cậu .Nhưng chính là lí trí không cho phép , anh sợ khi nhìn thấy Baekhyun , anh sẽ không tài nào rời xa cậu được , sẽ lại tiếp tục gây cho cậu tổn thương .Tất cả vẫn là nên chịu đừng một chút nữa, thì bọn họ có thể được ở bên nhau một cách bình bình ổn ổn . Không còn cách nào khác , Park Chanyeol đành bấm gọi cho Oh Sehun để thăm dò tình hình Baekhyun .

-Oh Sehun , Baekhyun sao rồi ?

– Rất không tốt .

-Sao , Baekhyun bị gì , em ấy đau ở đâu .

– Trong tim , vì vậy nếu muốn Baekhyun mau lành bệnh thì hãy diễn cho tốt vào .Cổ phần tôi đã chuyển nhượng hết cho anh rồi , chuyện công ty coi như đã ổn thỏa , giờ chỉ chờ đến diễn xuất của anh thôi .Haizzz , anh quả thực là gây rắc rồi quá đi .Phải rồi ,Baekhyun hiện ở với Luhan , nếu muốn tới thăm thì hãy tới , nhưng đừng để cậu ấy nhìn thấy anh lúc này . Có lẽ mọi chuyện sẽ tệ hơn đó .

Nói rồi Oh Sehun liền cúp máy . Park Chanyeol cảm nhận tim mình như vỡ ra , nghẹn đến khó thở .Là anh đã gây ra chuyện này ,chính anh đã làm cho Baekhyun phải chịu nhưng nỗi đau như vậy .Không suy nghĩ nhiều Park Chanyeol liền phóng xe tới chỗ Baekhyun và Luhan đang ở .Tâm trí bây giờ chỉ nhuộm một hình ảnh nhỏ bé kia , lo sợ hình ảnh bé nhỏ kia sẽ mãi mãi không tồn tại trong tiềm thức nữa .Chính là muốn được nhìn thấy cậu và nói câu " Anh xin lỗi " , bất kể cho phải nói xin lỗi bao nhiêu lần , phải chịu đừng ủy khuất gì cũng được .Giây phút này chỉ cần nhìn thấy Baekhyun thôi cũng đủ làm trái tim Park Chanyeol cảm thấy hạnh phúc lắm rồi .

-Park Chanyeol , anh tới đây làm gì ?

-Tới gặp Baekhyun .

-Anh làm ơn tránh xa Baekhyun đi , bây giờ không phải anh đã có Hyoyeon rồi sao .Đừng làm Baekhyun đau khổ nữa . Cậu ấy đã nhớ ra anh rồi , nhưng nhớ ra thì làm sao chứ . Anh..không phải đang ...hạnh phúc với cô gái kia sao .

– Đừng nói nhiều , tôi muốn gặp Baekhyun .

– Thôi đi , anh tính làm khổ cậu ấy đến bao giờ nữa . Anh có biết hôm qua cậu ấy đi cả đêm ngoài trời lạnh hay không , không một chiếc áo khoác ngoài , không một chút ủ ấm . Phải khó khăn lắm tôi mới tìm được cậu ấy . Lúc đó anh ở đâu , làm gì .

-Tôi ....

-Ở cùng Hyoyeon và cùng cô ấy chụp hình cưới . Nhìn đi , anh đang làm gì với cậu ấy .Tôi tuyệt đối sẽ không để cho anh tiếp tục làm tổn thương Baekhyun đâu .

Luhan nói với giọng rứt khoát .Cậu thực sự không thể chịu nổi nữa rồi .Ngày hôm qua nhìn bộ dạng của Baekhyun mà Luhan chỉ muốn một trưởng đánh chết Park Chanyeol thôi . Cậu không muốn Baekhyun vì chuyện này mà phải tiếp tục đau khổ nữa .

-Luhan à , cậu không hiểu mọi chuyện đâu .Làm ơn đi , tôi muốn gặp Baekhyun , chỉ một chút thôi . Mọi chuyện sau khi tôi gặp Baekhyun sẽ nói với cậu ,được chứ .

– Tôi không biết là chuyện gì , nhưng ...

-Hãy làm theo ý cậu ấy đi ,Luhan .

Oh Sehun từ ngoài cửa nói vào . Luhan nhất thời không biết nói gì , chỉ cảm thấy vô cùng khó hiểu về mọi chuyện đang diễn ra .

-Sehun , nhưng anh ta...

– Anh sẽ nói chuyện với em , giờ hãy để anh ta gặp Baekhyun trước đã.

-Baekhyun đang ngủ , cậu ấy từ hôm qua đến giờ không chịu ngủ , chỉ mới chợp mắt thôi .

Luhan tỏ ra lo lắng cho Baekhyun , cậu ấy chỉ mới chợp mắt chẳng phải nên để gặp sau hay sao .

-Như vậy càng tốt ,để em ấy không thể nghe thấy chuyện gì .

Park Chanyeol nói rồi đi lên lầu . Luhan dù rất muốn đi theo nhưng lại bị Oh Sehun cản lại .

Park Chanyeol đẩy nhẹ cửa bước vào , đập vào mắt là một thân hình nhỏ bé được bao bọc bởi một chiếc chăn bông, hai mắt nhắm chặt , có lẽ là rất mệt mỏi .Giây phút này Park Chnayeol chỉ muốn chạy tới ôm thật chặt lấy con người kia , muốn nói tất cả mọi chuyện cho cậu biết , muốn cậu không phải vì anh mà chịu bất cứ ủy khuất nào nữa .Nhưng lại không tài nào làm được chuyện đó ,tự trấn an tinh thần của mình rồi nhẹ nhàng bước đến bên Baekhyun , bàn tay đưa chạm nhẹ vào khuôn mặt bé nhỏ của cậu thăm dò .

-Sao lại có thể tiều tụy như vậy cơ chứ ?

Park Chanyeol vô lực ngồi bệt xuống bên cạnh giường , ánh mắt nhìn xa xăm , tựa như nói cho Baekhyun nghe , nhưng cũng là tự an ủi bản thân mình .

-Baekhyun à , chúng ta có phải quá mệt mỏi rồi không . Chỉ cần đơn giản ở bên nhau , yêu thương và chăm sóc nhau .Nhưng sao mọi chuyện lại trở lên quá phức tạp như vậy . Chúng ta đã cố gắng biết bao nhiêu nhưng kết quả thật khiến con người cảm thấy trớ trêu . Dù sao đi nữa , anh vẫn muốn nói rằng anh...rất ..yêu em . Hãy tin anh , tin vào tình yêu của chúng ta được không . Đừng khóc nữa nhé , làm ơn đừng vì anh mà khóc nữa được không .

Park Chanyeol nhẹ hôn lên trán Baekhyun rồi rời đi , nhưng có lẽ anh không biết khóe mắt của người kia đã nhòe đi từ bao giờ. Tại sao chứ , tại sao không phải là ai khác , mà họ lại phải chịu tình cảnh đau lòng này .

_______________

Park Chanyeol thân vận bộ tây trang , tóc vuốt gọn gàng không ngừng tay bắt mặt mừng chào hỏi những vị khách quý cho đám cưới của họ .Miệng thì cười nhưng trong lòng lại lo lắng không thôi .Chỉ một chút nữa thôi anh và Baekhyun có thể mãi mãi được ở bên nhau .Oh Sehun từ đâu đó đi tới khiến Park Chanyeol vui mừng không thôi , tâm tình như mong ngóng thêm sự xuất hiện của ai đó .

-Baekhyun không tới đâu .

-Em ấy sao rồi .

-Không ổn chút nào hết . Hãy cố gắng thêm một chút nhé ,rồi hai người sẽ hạnh phúc thôi . Luhan ở nhà lo cho Baekhyun rồi.

-Hiểu rồi ?

Lễ cưới nhanh chóng được tiến hành , giây phút Kim Jung Soo cầm tay Kim Hyoyeon bước ra cũng là lúc mọi người hốt hoảng một sự thật .Park Chanyeol vừa cầm tay Hyoyeon bỗng có người lên tiếng.

– Mọi người , hôm nay là ngày vui của Park Chanyeol , tôi thân là đối tác làm ăn của anh ấy nên đã kì công chuẩn bị một món quà vô cùng đặc biệt . Mong mọi người và chú rể Park sẽ thích món quà này .

Nói rồi Oh Sehun chỉ về phía cánh cửa , một nam nhân thân vận bộ đồ trắng nhìn ra dáng một vị bác sĩ bước vào .Giây phút người nam nhân kia bước vào , Kim Hyoyeon ngay tức khắc cảm thấy vô cùng hoảng sợ , người đó ..chính là bác sĩ khám thai cho cô .

-Xin chào , tôi là Kim Minseok , là bác sĩ đã khám thai cho cô Kim Hyoyeon . Hôm nay tôi đến đây là để làm sáng tỏ một việc ?

Mọi người bắt đồng xôn xao không hiểu chuyện gì đã xảy ra , Kim Minseok , khẽ mỉm cười ánh mắt chuyển về cô gái đang vận chiếc váy trắng sang trong kia , ngữ khí tỏ ra rứt khoát , không chút e dè .

-Cô Kim Hyoyeon thực tế không hề có thai , cô ấy đã đến gặp tôi trước khi cùng giám đóc Park tới khám thai , và chúng tôi đã thỏa thuận với nhau một số tiền .Vì vậy tôi đã làm một kết quả giả rằng cố ấy đã có thai 3 tuần .Gi đốc Park thành thật xin lỗi anh .

Kim Minseok nói rồi cúi đầu tỏ về hối lỗi với Park Chanyeol . Kim Minseok là rất biết ơn Park Chanyeol , nhờ có anh ta mà bệnh viện của hắn được u sửa và sắm thêm thiết bị rất nhiều .Một người tốt như vậy chính là không nên vì một chút tiền mà phá hủy cuộc đời anh ta .

– Chanyeol à , anh đừng nghe nhưng gì hắn nói . Hắn ta đang cố phá đám cưới của chúng ta thôi .Mau đưa hắn ta ra ngoài đi .

-Đến bây giờ , cô còn nói nhưng lời này hay sao .Cô tưởng tôi là thắng ngốc hả .thực ra tôi biết cô không có thai từ lâu rồi , hôm nay đưa anh ta đến đây để cô cảm thấy hối lỗi mà tự mình nói ra sự thôi thôi .Không ngờ đến phút cuối cô vẫn ngoan cố . Loại người như cô sao lại trơ trẽn đến mức vậy cơ chứ .

-Park Chanyeol , mày dám la mắng em gái tao sao .Đồ khốn .

-Còn anh nữa , im miệng đi , nhìn xem ai đến tìm anh kìa .

Nói rồi Park Chanyeol chỉ tay ra ngoài cửa . Một đám người thân vận y phục cảnh sát từ bên ngoài nhanh chóng đi vào .

-Anh Kim Jung Soo , chúng tôi có lệnh bắt khẩn cấp anh vì tội tham nhũng và rửa tiền bất hợp pháp .

Kim Jung Soo hai mắt mở lớn , việc này tới sớm hơn hắn ta nghĩ . Công ty của hắn dạo này kinh doanh thất bát rất nhiều hơn nữa nữa những vụ làm ăn phi pháp của hắn liên tục đổ bể .Cứ tưởng rằng lo xong đám cưới cho Hyoyeon rồi mới tính chuyện lo liệu những vần đề này .Không ngờ mọi chuyện lại đến quá sớm và trong tình cảnh trớ trêu như vậy .Kim Jung Soo không nói thêm gì , chỉ cúi đầu để đám người kia đưa đi .Hyoyeon không biết phải tiếp nhận tình cảnh này thế nào , chỉ biết chạy đến ngăn anh mình lại

-Anh à , mọi chuyện là sao đây . Anh sao lại ..

-Hyoyeon à ,khi không có anh nhớ ăn uống đầy đủ nhé .Còn nữa , Park Chanyeol là của Baekhyun , tuyệt đối không phải là của em , đừng tự mình làm tổn thương bản thân nữa .

Hyoyeon vô lực ngã xuống ,mọi chuyện đã kết thúc rồi , tất cả kết thúc rồi .Địa vị , tình yêu và cả anh trai nữa , tất cả vì sự ngu ngốc của cô mà ra , nhìn bóng anh trai khuất dần Hyoeyon chỉ biết khóc , khóc cho tình cảnh đáng thương bây giờ của mình , khóc cho sự ngu ngốc đến điên rồ của bản thân .

Park Chanyeol không thèm để ý mọi việc xung quanh , sau khi Kim Jung Soo bị bắt ,chuyện đám cưới với Hyoyeon cũng hủy bỏ ,Park Chanyeol giao tất mọi chuyện còn lại cho Oh Sehun mà chạy đi tìm Baekhyun .

___________

Baekhyun ngồi trên giường hai tay ôm lấy thân mình khóc nấc lên .Cậu có thể tưởng tưởng ra giây phút này ra sao, có lẽ họ đang hạnh phúc nhận lấy những lời chúc phúc của mọi người xung quanh .

-Baekhyun ... mở cửa

Baekhyun ngạc nhiên khi nghe thấy giọng của nam nhân bên ngoài , Đó không phải là Park Chanyeol , nhưng tại sao Chanyeol lại có mặt ở đây .Baekhyun ủy khuất không dám mở cửa .Chính là vì cậu sợ , nếu như nhìn thấy Park Chanyeol , cậu sẽ không suy nghĩ nhiều mà cầu xin anh thương hại mình , cầu xin anh đừng bao giờ rời xa .

-Baekhyun à , mở của đi .Anh muốn nói chuyện với em .

Park Chanyeol ngoài cửa suốt ruột ,lo lắng Baekhyun bên trong nên ra sức đập cửa .

-Em không có chuyện gì nói cả , anh về đi .

-Baekhyun , em không muốn nói chuyện với anh sao .

Park Chanyeol sau khi nghe thấy giọng của Baekhyun trong lòng cảm thấy yên tâm phần nào , Hạ giọng mà gọi của người bướng bỉnh kia .

-Anh đứng nói nữa , hãy về đi .Hyoeyon cần anh hơn.

-Vậy em không cần anh sao . Anh đếm đến 3 em không mở cửa là anh đạp cửa đó .

-Em nói anh về đi .

Baekhyun ở bên trong khóc nấc lên , cậu rất nhớ anh , thật sự là rất nhờ anh.

-Một .....Hai ....B

Cánh của đột nhiên mở ra , Baekhyun chạy vội tới ôm lấy Park Chanyeol .Park Chanyeol khẽ mỉm cười với bộ dạng của cún nhỏ , Park Chanyeol có thể hiểu cậu đã phải chịu ủy khuất như thế nào mà .

-Chan...hức ..hức ...làm ơn .đừng rời xa em ..

-Baekhyun à , anh xin lỗi .

-Đừng xin lỗi mà , làm ơn đừng xin lỗi em ...

-Mai mốt anh không thể ở bên em như vậy được .

Baekhyun nghe đến đây hai tay buông thõng , nước mắt ứa ra nhiều hơn .Park Chanyeol nhìn bộ dạng của Baekhyun cảm thấy đau lòng không thôi . Chỉ là muốn trêu đùa cậu một chút nhưng có lẽ là không nên .Park Chanyeol vội ôm lấy Baekhyun nhưng ngay lập tức bị cậu đẩy ra .

– Byun Baekhyun , hãy nghe cho rõ đây .Anh sẽ chỉ nói một lần thôi nhé .Em có đồng ý lấy anh làm chồng không , .

Park Chanyeol mỉm cười nhìn Baekhyun .

-Chan à ,

-Đừng rời xa anh nữa nhé , chúng ta chịu khổ nhiều rồi .Anh sẽ không thể sống nếu thiếu em đâu cún nhỏ .

-Vậy còn ..

-Mọi chuyện đã qua hết rồi , đừng lo lắng .

-Vậy còn đứa bé .....và Hyoyeon thì sao ?

-Anh sẽ kể cho em nghe mọi chuyện được chứ .Xin lỗi vì đã để em chịu nhiều ủy khuất như vậy .Anh yêu em , Byun Baekhyun.

– Chan à ,em cũng yêu anh .

Baekhyun ôm lấy Park Chanyeol rồi hôn lên môi anh một nụ hôn thật sâu . Đã phải rất lâu rồi cậu mới cảm thấy hạnh phúc như vậy . Không cần biết ngày mai ra sao , mọi chuyện sẽ như thế nào .Byun Baekhyun giây phút này chỉ cần có Park Chanyeol bên cạnh là đủ .

-Chanyeol à , em yêu anh , rất rất yêu anh .

YÊU là cùng nhau trong tay đi dưới con đường

Là cùng trao cho nhau ngọt môi hôn

Là vòng tay yêu thường ôm mãi không dời

Từng phút giây tuyệt vời .....

YÊU là ngày em bên anh không chút ưu phiền

Từng buồn lo trôi qua ngày bình yên

Nồng nàn ta trao nhau giây phút tuyệt vời

Nguyện thề luôn bên nhau mãi ....

Hãy bên em thật gần nhé anh . Để cảm nhận những thứ yêu thương từ trong trái tim này, dành hết cho người. Hãy trao em nụ hôn đắm say, ngọt ngào như phút giây ban đầu .Ngày nắng xanh ngời, nguyện ước có nhau trọn đời.

____________END CHAP 25_____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek