LONGFIC] Same ... [#2], JeTi | PG-15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

###: Tớ xin nói luôn, JeTi trong đây là quan hệ đồng huyết với nhau. Tớ cảm ơn những comt ủng hộ khích lệ từ các cậu, dù category là incest. 

#2 - Can't Deny.

Bật dậy sau cơn ác mộng kéo dài, Jessica mệt mỏi dùng tay lau đi những vệt mồ hôi vương trên trán. Cô thở một cách nặng nhọc và cảm thấy đầu nhức như búa bổ, cô ghét những cơn ác mộng dày đặc này. Bức chân dung phía trước khiến Jessica dễ chịu hơn một chút, liên tưởng về nụ cười của cô gái mái tóc hung đỏ hầu như nhịp thở của cô dần ổn định hơn; nhưng nhịp tim nơi lồng ngực trái lại cứ bồi hồi không yên.

Tiếng reng nhẹ phát ra từ chiếc đồng hồ gỗ bên cạnh, đã là 3h sáng. Jessica cũng chẳng có ý định tiếp tục giấc ngủ với cơn mơ chập chờn kéo đến. Cô muốn vẽ. 

Không quá khó khăn để Jessica nhắm nhẹ mắt và hồi tưởng lại khuôn mặt Tiffany thông qua chiếc kính trước. Cô đã quan sát cô ấy một cách bí mật. Nụ cười của cô ấy khiến Jessica chìm đắm mà không dứt ra được...

#

Sau cơn mưa trời lại sáng quả không sai. Bằng chứng là sau cơn mưa như trút nước hôm qua, bầu trời trong xanh cùng những tia nắng mơn man trên những giọt sương đọng trên tán lá. Tiffany tự cho phép bản thân ngắm nghía cảnh vật rồi chuẩn bị cho một ngày làm bảo mẫu. Hôm nay Tiffany dự định đến sớm hơn so với mọi hôm với hi vọng được gặp Jessica một lần nữa.

Vẫn đơn giản như mọi ngày với chermi và váy ngang gối, Tiffany khoá then phòng và quẩy túi xách đến bến xe bus. Tiffany tròn mắt ngạc nhiên khi trông thấy Jessica đang đứng tựa lưng vào chiếc BMW của cô ấy. Có vẻ như cô ấy đã đến khá lâu, Tiffany có thể trông thấy lớp sương mờ nhạt trên kính xe.

"Jessica-sshi, cô đang chờ người quen sao?" Tiffany nở nụ cười lịch sự chào Jessica.

"Cũng không hẳn." Jessica đáp. "Tôi tiện đường qua đây nên muốn chờ cô đến nhà cùng." 

Tiffany khúc khích cười. Lí do của Jessica nghe có vẻ hay nhưng nó chẳng thuyết phục cô tí nào cả. Nhưng cô không phiền vì white lie đó, chẳng phiền một chút nào hết. 

#

"Jessica-sshi không phải đi làm sao ạ?" 

"Tôi vẽ tranh tại nhà." 

"Lúc trước tôi đã từng tìm hiểu đôi chút về tranh vẽ." Tiffany vén nhẹ sợi tóc không nghe lời qua tai trước khi quay sang Jessica.

"Tôi yêu thích tranh trừu tượng." Jessica liếc nhẹ sang bên Tiffany, mọi hành động nhỏ của cô ấy đều thu vào tầm nhìn của cô.

"Mẹ tôi rất thích thể loại trừu tượng. Bà thường dành cả ngày đã ngắm nghía chúng, thật tiếc khi tôi lại không thể hiểu được ý nghĩa mà bức tranh bà yêu thích nói gì." Tiffany nở một nụ cười buồn.

"Mỗi người cảm nhận chúng theo cách riêng của họ." 

Tiffany gật gù còn Jessica tiếp tục lái xa và thi thoảng liếc trộm kính chiếu hậu phía trên. Cô không thể ngăn những suy nghĩ và ánh mắt về Tiffany.

#

Vị quản gia cười đầy hàm ý khi trông thấy chiếc xe của Jessica đang chạy vào gara cùng với Tiffany ngồi ghế bên phải. Với tuổi đời già dặn của mình ông hiểu điều gì đã đang và sắp xảy ra. 

"Cô Krystal thức từ sớm. Tôi vẫn chẳng thể thay tả cho cô Krystal theo hướng dẫn của cô Tiffany được." vị quản gia lắc nhẹ đầu chỉ về nơi Krystal đang nằm chơi đùa.

"Việc đó không phải sở trường của bác mà, cháu sẽ đến sớm hơn vào những ngày sau." 

Tiffany mỉm cười rồi đi đến bên Krystal. Việc đầu tiên cô làm là ôm Krystal trong tay và hôn vào hai má con bé. Krystal thích được chào buổi sáng và yêu thương như thế.

"Junggie nằm yên nhé. Cô sẽ thay tả và cho con uống sữa ngay đây." 

Jessica ngồi xuống chiếc sofa bên cạnh hai người họ. Cách Tiffany thay tả cho Krystal thật đặc biệt. Cô ấy cọ nhẹ mũi vào mũi nó trong khi tay vẫn tháo miếng tả cũ, nhẹ nhành lau nước ấm, dậm phấn và mặc tả mới cho Krystal. Jessica có thể nói rằng Tiffany tràn ngập yêu thương dành cho Krystal.

"Tôi sẽ chơi với con bé trong lúc cô pha sữa." Jessica đến gần họ khi Tiffany đang chuẩn bị địu Krystal cùng pha sữa.

"Như thế thật tốt. Tôi sẽ trở lại nhanh thôi." 

Jessica nhìn Krystal. Con bé khá giống cô lúc bé, giống nhiều lắm. Chạm nhẹ tay vào gò má phúng phính, Jessica nhẹ giật mình khi Krystal phản ứng với hành động ấy. 

"F..a...ny.." 

Jesssica sững người. Krystal đã có thể nói được rồi sao.

#

"Tiffany. Junggie tập phát âm đi nhé. Tiffany." Tiffany bế bổng Krystal trước mặt, cô đang tập nói cho Krystal.

Tiffany ngồi bên này của sofa còn Jessica thì ở phía bên kia. Cô để ý rằng từ nảy giờ Jessica vẫn chú tâm vào quyển sổ tay màu nâu gỗ của cô ấy, tuyệt nhiên chỉ đến gần Krystal đúng một lần. 

"Junggie, con thử nói tên unnie con xem, Jessica, là Jessica. Jes-si-ca." Tiffany đánh vần từng chữ một, cô cảm thấy khá vui khi Krystal đang nhìn chằm chằm vào môi cô, chắc chắn nó đang quan sát để học theo đây. 

"S...i..." Krystal bập bẹ. 

"Si-ca." 

"S...a..."

Jessica ngưng những nét vẽ dang dở, cô quay sang và bắt gặp ánh mắt Tiffany. Jessica đoán chắc Tiffany cũng đang có những xúc cảm như cô, u mê, lạc sâu và chìm đắm. Có cái gì đấy, cảm tưởng như sức hút vô hình khiến họ chẳng thể tách khỏi cái nhìn da diết. Nó kì lạ mà cả hai chẳng lí giải nỗi, nó đến một cách mãnh liệt cuộn trào và biến mất để lại nhung nhớ, trông mong âm ỉ. 

#

Đầu giờ trưa, vị quản gia xin phép về nhà có chút việc riêng nên Tiffany đành xắn tay áo nấu bữa trưa. Cô vốn không giỏi nấu những món ngon món lạ, chỉ rành những món thân quen dễ làm. Trứng chiên, canh kim chi và một ít thịt là sự lựa chọn phù hợp nhất. 

Khéo léo đập vỏ trứng, tách nhẹ, lòng trắng lòng đỏ trôi tuột xuống chiế chảo đang nóng lên nghe xèo xèo. Tiffany hài lòng, cô lấy đồ xúc bên cạnh đảo mặt trứng. Vòng tay vòng quanh eo để rồi nắm lấy bàn tay đang đảo trứng của cô khiến cô như đóng băng. Jessica tì cằm lên vai Tiffany, bàn tay cô siết nhẹ tay cô ấy

Không một lời nào được thốt ra. Vẫn tư thế đó cả hai nấu lần lượt trứng chiên, canh kim chi và chiên vài miếng thịt. Tiffany dựa nhẹ vào cơ thể phía sau, tận hưởng hương vị ngọt ngào và ấm áp một cách tuyệt đối.

Mâm cơm không quá cầu kì nhưng lại là mâm cơm ngon nhất với cả hai. Tiffany bới một ít cơm cho Jessica, Jessica gấp một ít thịt cho Tiffany, Tiffany cho vào chén Jessica một phần trứng chiên...

"Nó kì lạ, cuộn trào, mạnh mẽ, thu hút, đến quá nhanh…"

Tiffany hiểu Jessica muốn nói gì.

"Nó thu hút, mãnh liệt, âm ỉ, dạt dào như một cơn sóng. Có thể đó là một phút chớp nhoáng nhưng tớ không thể cưỡng lại."

Jessica mỉm cười. Cô siết lấy bàn tay đang đặt trên bàn của Tiffany. Hai bàn tay dần đan vào nhau, vừa khít, không một kẻ hở.

#

Krystal ngủ trưa. Căn biệt thự im ắng đi rất nhiều, cảm giác trống vắng lại bao trùm lấy nó. Jessica và Tiffany im lặng trên chiếc xích đu trong vườn, bàn tay lồng vào nhau.

"Yeonie. Cậu thích nó chứ Jessica?" Tiffany đẩy nhẹ xích đu khiến nó đung đưa nhẹ nhàng.

"Tớ thích nó, MiYoungie." 

Jessica hôn nhẹ vào bàn tay nắm chặt. Hương thơm nhẹ nhàng từ Tiffany khiến Jessica ngày một chìm đắm hơn nữa, nó nhẹ nhàng, thanh khiết dẫn dắt cô đến thiên đường mới...

Thiên đường có MiYoungie và SooYeonie...

###: Tớ hi vọng các cậu không cảm thấy nó quá nhanh. Họ đồng huyết, họ thu hút nhau, thật sự rất mãnh liệt...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro