Chương 15 : Ta Ước, Ngươi Biến Mất.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sasuke nhìn chằm chằm vào bức tranh truyền thần, đôi mắt đen khẽ lay động. Hình ảnh một người con gái vận trên mình xiêm y trắng cùng dải lụa màu lục bảo thắt ngang eo, gương mặt thanh tú với nụ cười dịu dàng khiến bao nhiêu đàn ông trong thiên hạ nguyện ý tử vì nàng. Duy chỉ có một điều khiến Sasuke băn khoăn, đôi mắt trong mắt như nước hồ sớm thu kia sao mà quen thuộc tới vậy. Cứ như anh đã đối diện với nó từ rất lâu. Một dòng kí ức mơ hồ lướt nhanh qua bộ não Sasuke. Mái tóc xanh dương thướt tha ấy, thân hình nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn ấy, cặp lông mày cánh phượng đôi lúc lại cong khẽ ấy, tất cả mọi thứ mờ mờ ảo ảo mà hiện lên trong tâm thức của Uchiha Sasuke. Bỗng bên tai anh chợt nghe thấy tiếng vọng lại, như thể ai đó đang gọi anh :

"Katsuya-kun...."

"Katsuya-kun...."

"Katsuya-kun, ta tin ngươi...."

"Katsuya-kun, hãy hứa với ta, tuyệt đối không phản bội ta...."

"Katsuya-kun,  ta là người thân của ngươi, ta vô cùng yêu quý ngươi...."

"Katsuya-kun, ta nhớ ngươi...."

"Katsuya-kun, ngươi biến đi, lời ước của ta..."

Sasuke bất giác giật mình, quay đầu nhìn xung quanh. Không có ai cả. Trong căn phòng tràn ngập mùi ẩm mốc và xác thôi rữa lâu ngày, chỉ có anh đứng giữa căn phòng với ánh đèn pin leo lét trên tay. Mồ hôi anh nhỏ tí tách xuống sàn nhà gỗ đã mục. Bức họa trên tay Sasuke khẽ lay động khi có cơn gió khẽ thổi qua. Đôi mắt mã não được thừa hưởng bảo vật vô giá của gia tộc Uchiha - Sharingan - vẫn cứ nhìn như bị thôi miên vào gương mặt của người con gái trong bức tranh. Sasuke buột miệng :

- Haruno Yukiko, nữ hoàng Nguyệt Quốc...

Giật mình lần nữa, Sasuke vô thức đưa tay lên che miệng. Cái tên đó, họ Haruno, tại sao mình lại biết nhỉ ? Sasuke cố gắng lục lọi trong bộ nhớ của mình cái tên Haruno Yukiko kia nhưng vô ích. Nhưng anh cảm giác được, người phụ nữ Haruno Yukiko này có liên quan đến Sakura và cả cô gái bí ẩn hôm trước. Thánh Nữ à.....

"Sasuke-kun !"

Tiếng kêu the thé của Uzumaki Karin làm đứt dòng suy nghĩ của Sasuke ngay lập tức. Gương mặt anh liền trở về với vẻ lãnh cảm thường ngày. Cô gái tóc đỏ đeo kính vội vàng chạy vào bên trong, thở hồng hộc :

- Sasuke-kun, cậu lâu quá thế ? Cái gì trên tay cậu vậy ?

Sasuke nhún vai, gấp vội cuộn lại rồi nhét vào hông :

- Không có gì. Chúng ta mau đi thôi.

Karin gật đầu rồi lật đật đi theo Sasuke. Bên ngoài cổng nhà Uchiha, hai thành viên còn lại của team Taka là Hozuki Suigetsu và Juzo đang đứng dựa vào tường. Suigetsu thấy bóng hai đồng đội bước ra liền cười cợt nhả :

- Sao rồi ? Mấy cái xác ấy còn động đậy không ?

Karin nhấc kính, mặt hằm hằm, tay giơ lên chuẩn bị đánh cho tên người nước kia mấy cái :

- Im đi. Đừng có đùa như vậy chứ !

Suigetsu vẫn giữ nguyên nụ cười nhả nhớn trên môi, nhanh chóng tránh được mấy cú đánh "thần sầu quỷ khóc" của "bà chằn" Karin. Về phía Sasuke, anh không có vẻ gì là chấp nhặt câu nói đùa kia cả. Việc quan trọng nhất bây giờ là điều tra cho được thân thế của cô gái trong ảnh. Không hiểu sao Sasuke cảm thấy sự tồn tại của người này khiến anh vô cùng bất an. Có thứ gì đó như bản năng thôi thúc anh tìm hiểu về người này. Không đơn giản vì cô gái trong tranh khiến anh bất an, mà còn là vì cô ta mang họ Haruno. Sakura...không biết cậu ấy giờ thế nào...

Trong một buối sáng, Sasuke giật mình tới 3 lần là điều không tưởng. Nhưng với việc vừa rồi trong một vài giây suy nghĩ, anh lại nhớ tới cô gái tóc hồng, Sasuke chẳng thể kiềm nổi việc giật mình. Anh biết cảm xúc của bản thân, biết rõ hơn ai hết. Chỉ là anh đang cố che giấu nó. Anh không còn tư cách gì để ở bên cô gái đó nữa, sau tất cả những gì anh làm. Sasuke rơi vào trầm mặc, bỗng cảm thấy ánh nhìn của team Taka. Sasuke khẽ hắng giọng :

- Hèm, chúng ta đi thôi.

Team Taka dù không hiểu Sasuke đang nghĩ gì những cũng vội vã bước theo. Đi sau lưng Uchiha Sasuke, Karin và Suigetsu thi nhau bàn tán chuyện gì khiến Sasuke ngẩn ngơ như vừa nãy, còn Juzo hiếm lắm mới chêm vào đôi ba câu. Cả bọn vừa đi được một đoạn thì Karin cảm nhận được một lượng chakra khổng lồ đang bao quanh bọn họ. Cô vội vàng cảnh báo cho đồng đội :

- Mọi người, có nguy hiểm !

Sasuke nhanh chóng nắm lấy thanh Kusanagi, sẵn sàng trong tư thế chiến đấu. Suigetsu và Juzo cũng vậy. Một luồng gió mạnh lướt qua bọn họ rồi dừng lại trên một bờ tường trên con đường làng Lá. Dưới ánh mặt trời chói chang của mùa hè, thân ảnh kiều diễm hiện lên đầy kiêu sa và quyến rũ, mái tóc hồng dài quá lưng được tết gọn bay phấp phới, đôi lục mâu lạnh lùng kiêu ngạo nhìn xuống team Taka. Sasuke và team Taka mở to mắt. Người trước mắt không ai khác chính là.....

- Sakura....?

-----------------------------------------------------------------------------------------

"RẦM !"

Tsunade đập bàn. Chiếc bàn tròn hội nghị ngay lập tức nát tanh bành trước con mắt kinh hãi của nhiều ninja đứng xung quanh và trước sự bất ngờ của Tứ Kage. Nữ Sannin huyền thoại không kiềm chế sự tức giận :

- Chết tiệt ! Naruto và Sakura đã biến mất 1 tuần nay và chẳng có tin tức nào cả. Tất cả các Anbu của các làng đều được cử đi tìm nhưng không có kết quả. Thật tức chết !

Gaara - Kazekage của làng Cát lãnh đạm gật đầu :

- Việc cả hai người họ không xuất hiện trên bất cứ lãnh thổ nào của Ngũ đại cường quốc thật là kì lạ. Họ cũng không nhận bất cứ nhiệm vụ nào từ ngài Hokage đây, vậy thì tại sao ? Có quá nhiều uẩn khúc ở đây.

Raikage của làng Mây trầm giọng :

- Tôi đồ rằng có sự nhúng tay của bọn chúng...

- Bọn chúng ? - Bốn vị Kage còn lại ngạc nhiên.

Raikage đệ Tứ gật gù :

- Là Tà Quốc....

Không khí trong căn phòng hội nghĩ trở nên trầm mặc. Không ai muốn nghĩ tới khả năng này. Đối với Ngũ quốc, sự tồn tại của Tà Quốc luôn là mối hiểm họa khôn lường. Ninja và dân chúng của Ngũ quốc đều bị giết không thương tiếc khi vừa bước tới gần lãnh địa của Tà Quốc. Tà Quốc là một đất nước bí ẩn. Điều duy nhất và ngũ Kage biết đó là : Tà Quốc rất hiếu chiến. Trong vài năm, Tà Quốc đã không ngừng khởi động các cuộc chiếm đánh hòng tiêu diệt Ngũ quốc nhưng bất thành. Nói bất thành cũng không hẳn đúng, bởi các vị Kage - dù không nói ra - đều ngầm hiểu Tà Quốc chưa tung ra hết sức, mà giống như đang đùa giỡn thì đúng hơn.

Mizukage làng Sương Mù lên tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng :

- Vậy giờ chúng ta nên làm sao ?

Tsunade nói :

- Có một chuyện tôi đã nghi ngờ từ lâu nhưng chưa dám nói với các vị nhưng ngay lúc này tôi tự cảm thấy là nên nói ra...

Bốn vị Kage hướng mắt về Hokage đệ Ngũ của làng Lá, chờ đợi. Tsunade tiếp tục :

- Các vị biết Nguyệt Quốc chứ ?

Bốn Kage đều gật đầu, họ có biết chút ít. 

- Tôi nghĩ Nguyệt Quốc trước đây hiện chính là Tà Quốc...

Gaara bất ngờ :

- Sao có thể....???

Tsunade rơi vào trầm lặng :

- Mối thù hận giữa Nguyệt Quốc và Hỏa Quốc sắp tái sinh.....


End chap 15


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro