Chap 11: Kháng cự yếu ớt.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sakura đang đứng nhăn nó ở một góc sảnh đợi Kakashi trong khi Sasuke đang mắc kẹt với Karin ở gần đó.

- Anh phải đi thật rồi sao? Chúng ta chỉ vừa mới gặp.

" Kakashi-sensei, nhanh lên đi" Inner Sakura

- Yo! Ta xin lỗi có một chút trục trặc. Kakashi xuất hiện cùng với vẻ mặt lơ đễnh như mọi ngày.

- Nói dối!!!!!!

- Hokage, tôi có một đề nghị. Cô gái tóc đỏ tới gần Kakashi và nói.

- Hở? Chuyện gì?

- Ngài hãy cho tôi được về làng cùng mọi người.

Ngay lập tức Kakashi nhận được một ánh mắt ghê ghớm từ cô gái tóc hồng nào đấy. Sasuke không bỏ sót một cử chỉ nào của Sakura khẽ nhếch môi cười.

- Sasuke, em giải quyết việc này đi. Thầy chịu một mình Sakura đã đủ lắm rồi. Kakashi ghé sát tai Sasuke trao đổi.

- Em được gì cho vụ này?

- Ta sẽ dậy em vài bí quyết.

- Hn.

Inner Sakura " Kakashi- sensei, Shannaroo"

- Karin, đừng làm khó cho Hokage. Cô ở lại đây đi.

- Nhưng....

Mặt Sakura xuống sắc trầm trọng.

- À, ta đi trước nhé. Mấy đứa ở lại đây giải quyết đi.

- Sensei, em đi cùng thầy. Giọng nói xen chút giận dữ.

Kakashi vừa đi vừa dán mặt vào quyển sách màu cam. Sakura thỉnh thoảng lại quay về phía sau và không ngừng cằn nhằn Kakashi chuyện trên trời dưới biển.

- Em không cần quay lại nhiều như thế đâu. Nó sắp đuổi kịp rồi.

- Em đâu có chờ cậu ta.

- Ừ ừ, phải rồi. Kakashi giấu nụ cười bí hiểm sau lớp mặt nạ.

.

.

.

Trời dần tối đồng nghĩa với việc ba thầy trò phải nghĩ tới việc tìm một nơi nghỉ chân. Sasuke và Sakura vẫn chưa hề nói với nhau tiếng nào từ khi Sasuke đuổi kịp, cũng không hề mang Kakashi ra làm bia đỡ đạn cho cả hai và dĩ nhiên mặt Kakashi thoải mái hết sức.

- Chúng ta vào kia nhé. Kakashi phá tan bầu không khí im lặng ba thầy trò suốt một ngày đường.

- Vâng, cả hai đồng thanh đáp.

- Lúc này chúng nó mới đáng yêu làm sao.

Sasuke lục tìm đồ tắm trong túi vô tình chạm phải sợi dây chuyền Uchiha anh cầm theo. Như chợt nhớ ra điều gì anh nói vọng vào phòng tắm nơi ông thầy đang ở trong đó.

- Thầy bảo có bí kíp cho em đúng không?

- Uhm!

- Thầy nhanh lên đi!

- Xong rồi đây. Em muốn biết chuyện gì. Kakashi lau lau mái tóc bạch kim bước ra ngoài.

- Nếu em muốn nói chuyên lại với Sakura thì em phải làm thế nào?

- Nhưng ta muốn hỏi em một chuyện trước.

- Hn.

- Một đêm bốn lần là thật hả?

- Thầy cũng quan tâm tới chuyện đó sao?

- Ta chỉ nhắc nhở em hãy điều đ...được rồi, được rồi...nghe kĩ này...

.

.

.

Cốc..cốc

- Ai vậy?

- Anh đây!

- Có việc gì không?

- Mở cửa ra dễ nói chuyện hơn đó.

- Tôi không thích như vậy.

- Một là em mở ra, hai là anh sẽ phá cửa.

Cửa phòng bật mở.

- Có chuyện gì thì nói đi, tôi bận lắm. Sakura kiêu căng.

- Anh mượn phòng tắm thôi.

- Sao anh không dùng phòng của anh.

- Sensei ở trong đó hai tiếng rồi, và anh rất cần tắm bây giờ.

- Không liên quan tới em. Sakura giọng bất cần.

- Một là em để anh vào, hai là anh tự vào.

- Được thôi, cho mượn cũng đâu hại tới ai. Sakura lắc đầu nói.

Chà, đúng y như Kakashi-sensei nói, Sasuke sung sướng nghĩ thầm cố giấu nụ cười tự đắc trên khuôn mặt.

- Em đã tắm chưa Sakura?

- Dĩ nhiên là rồi.

- Hn. Sasuke nhấc bổng Sakura vào phòng tắm.

- Này, anh làm cái gì vậy?

- Nghe lời một chút đi, em chống đối cũng vô ích mà, nhưng anh thấy có vẻ như em giả vờ chống đối vậy thôi.

- Không hề có chuyê...uhm...

Anh hôn lên đôi môi đang kháng cự yếu ớt, tay anh nhẹ nhàng mở khuy áo, cơ thể cô nới lỏng dần theo sự di chuyển đầy mê hoặc của anh, anh dừng lại ở ngực khẽ dùng lưỡi kích thích, cô kêu lên đầy phấn khích.

- Sa..su..ke..kun.

- Cái này là đáp lễ cho chuyện em đánh anh lúc sáng.

.

.

.

Trời về đêm càng lạnh, Sakura cuộn tròn trong vòng tay Sasuke, dĩ nhiên là sau khi tận hưởng ba lần hạnh phúc.

- Sakura!

- Oh! Sasuke-kun, không phải chứ, anh vẫn còn sức nữa sao. Em hết chakra trị thương rồi.

Sasuke không trả lời mà đưa cho cô chiếc dây chuyền có gia huy Uchiha.

- Sasuke-kun, đây là...

- Từ nay em giữ cái này nhé.
[ Còn nữa ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro