Chap 12: Sensei em muốn làm việc ở bệnh viện.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Đã sau hơn hai tuần kể từ chuyến đi tới Sóng quốc, Sakura tiếp tục công việc của mình ở bệnh viện, Sasuke đang phụ trách dậy kiếm thuật cho tân binh Anbu, Naruto cũng đang trên đường trở về làng sau nhiệm vụ vừa được giao, Kakashi hàng ngày vẫn tới văn phòng Hokage nhưng hầu như chẳng làm gì ngoài việc đọc cuốn sách của thầy ấy. Sasuke tạm thời phải tá túc ở nhà ông thầy mình vì nhà cậu đang trong quá trình sửa chữa.

Một tuần trước...

8:00 sáng tại bệnh biện Konoha.

- À, Sakura-san, tới rồi hả?

- Chào anh, Ashitaka-senpai.

Ashitaka là một y nhẫn giống Sakura, anh hơn cô khoảng 5 tuổi, dáng người cao, khá đẹp trai, phải nói anh ta cũng là dạng mỹ nam của Konoha, cả hai đang cùng làm việc tại phòng điều chế thuốc của bệnh viện. Ashitaka được Đệ ngũ đánh giá khá cao khi Sakura mới bắt đầu chuyển tới phòng điều chế.

- Chúng ta có dịp được hợp tác với nhau rồi, Sakura.

- Em không hiểu lắm, ý Senpai là gì?

- Bệnh viện tổ chức cuộc thi cặp đôi tài năng, hôm qua em không có ca làm mọi người ở phòng mình đã bình chọn em và anh đại diện cho cả phòng rồi.

- Tuyệt quá Senpai! Em có thể hát, nhảy...mà chúng ta sẽ thi tài năng, ứng xử hay đại loại thế đúng không?

- Tốt, tốt, giữ sự hưng phấn đó lại cho tới khi chúng ta tập cùng nhau. Tối nay sau giờ làm nhé, bạn trai em có phiền không, cái cậu mà hay đưa đón em ấy?

- Ồ, ý anh là Sasuke-kun hả? Em với cậu ấy chưa tới vậy đâu.

- Vậy à? Anh thấy mọi người trong bệnh viện bàn về việc của em hoài. Mà thôi, anh đi lấy tờ phổ biến về cuộc thi nhé, làm việc tốt nha, Sakura!

- Vâng, Senpai!!!

Sakura tới phòng thay đồ khoác lên mình bộ đồng phục bệnh viện.

Inner Sakura " aaaa....mình sẽ cố hết sức giành giải nhất"

- Trán vồ, uống nhầm thuốc rồi sao? Ino gọi với từ cuối hành lang.

- Im đi Heo, cậu tới đây làm gì?

- Cậu đừng quên rằng tôi cũng làm việc ở bệnh viện mỗi khi tôi không có nhiệm vụ đấy nhé. Cậu đại diện cho văn phòng đi thi cặp đôi tài năng hả?

- Sao biết hay vậy?

- Trên bảng tin của bệnh viện thôi. Nói cho cậu một tin mừng là tôi không tham gia đâu, cậu loại được đối thủ nặng kí nhất rồi nhé.

- Cậu có tham gia thì tôi cũng không sợ. Sakura vênh mặt thách thức. Heo, giúp tớ lo phần trang phục và make up nhé!

- Ồ, vậy là cậu bắt đầu ăn nói tử tế rồi hả?

- Đương nhiên rồi, Ino. Sakura lè lưỡi.

- Được thôi, nếu cần thì tớ sẽ giúp cậu tập luyện, giờ tớ qua chỗ Sai đây.

- Hai người bắt đầu hẹn hò à?

- Làm gì có chuyện đó, cậu ấy nhờ tớ lấy cho cậu ấy chút thuốc thôi, Sai đang cùng Sasuke làm việc ở chỗ tân binh Anbu theo lệnh Hokage-sama.

- Vậy thì may quá Ino, nhờ cậu nhắn với Sasuke là không cần đón tớ hôm nay đâu, tớ cần tập luyện với Ashitaka-senpai.

- Cậu mà chiếm đoạt thêm một anh chàng đẹp trai nào nữa thì liệu hồn đó Trán vồ.

- Đấy là sở trường của tớ mà, Heo. Nhưng Sai của cậu cũng đẹp trai lắm đó.

- Dĩ nhiên rồi, Trán vồ. Đi nha!

- Ok!! Đi cẩn thận.

Ino không quay đầu lại, vẫy tay đáp trả bạn mình. Sakura nhìn theo Ino mỉm cười.

.

.

.

- Sasuke, đang ăn trưa hả?

- Hn.

Sai ngồi xuống sân tập ngay cạnh Sasuke, mở hộp cơm trưa của mình ra. Sasuke ngó sang, ánh mắt hiếu kì.

- Cậu muốn thử không? Sai lịch sự hỏi.

- Ở đâu ra vậy?

- À, Ino làm cho tớ.

- Không, cảm ơn. Giọng Sasuke lạnh tanh, xen chút giận lẫy.

"Chậc, vậy là sao? Cô ta làm cái trò gì mà không làm nổi cơm trưa cho mình? Cái thằng này cũng thích chơi nổi y như màu da của nó, khác người, trắng bệch, y như thím Orochimaru, cả đội ăn cơm giống nhau một mình nó một kiểu, lại còn ra đây ngồi cạnh mình, không hiểu nó có ý gì?" Sasuke nghĩ thầm khuôn mặt lộ vẻ coi thường, không quan tâm.

- Ino nhờ tớ nhắn hộ với cậu tối nay không cần qua đón Sakura đâu.

- Ờ, tôi cũng không rảnh để qua đó.

" Cần gì phải qua đón cô ta trong khi không làm nổi cho mình một bữa trưa"

- Sakura chắc đang bận lắm, chuẩn bị thi tài năng gì đó với Ashitaka-san ở bệnh viện.

- Ashitaka? Sasuke ngạc nhiên.

- Phải rồi, cậu chắc không biết anh ấy, anh ấy là senpai của Sakura ở bệnh viện.

- Cậu có vẻ biết rõ Sakura nhỉ? Sasuke cau mày.

- Chúng tớ từng là một đội mà. Sai hồn nhiên trả lời.

"À, phải rồi, hình như là tên bốn mắt hay làm việc ở gần Sakura. Hắn ta thì có tài năng gì để thi? Thật buồn cười." Như chợt nghĩ ra điều gì Sasuke quay sang hỏi Sai:

- Thế cái tên đó thì liên quan gì tới việc tới việc tôi không cần qua đón Sakura?

- Anh ấy và Sakura cần phải phối hợp với nhau. Cặp đôi nào ăn ý nhất sẽ giành chiến thắng và có thưởng.

- Phần thưởng là gì?

- Tớ cũng không biết.

"Chuyện quan trọng như thế mà cô ta không nói với mình, lại còn bảo mình không cần qua đón để dễ dàng phối hợp với thằng kia, được rồi, cứ theo ý cô mà làm."

.

.

.

- Có tiến bộ hơn buổi sáng nhưng mọi người cần phải phối hợp với nhau ăn ý hơn. Sai đang nói với đám tân binh Anbu.

- Một thời gian nữa làm việc với nhau nhiều sẽ phối hợp tốt hơn thôi, senpai. Một cậu Anbu trẻ đằng xa nói.

- Đúng vậy đấy!!!! Bọn em sẽ tiến bộ từng ngày, senpai.

- ....

- ....

Đám tân binh Anbu nhao nhao.

" Phối hợp", " làm việc cùng nhau" , "hiểu nhau hơn" chỉ trong vòng 2 phút mà mấy từ này được lắp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần. Mặt Sasuke biến sắc.

- Mọi người nghỉ tập, tập tới đây thôi. Sasuke gằn giọng.

- Tại sao? Chưa tới giờ nghỉ mà. Sai ngạc nhiên.

- Senpai không khỏe à?

- Không có gì hết, nghỉ là nghỉ.

Sasuke bỏ đi để lại cho Sai và đám Anbu cả ngàn dấu hỏi.

.

.

.

4:00 chiều tại văn phòng Hokage.

- Sensei, em muốn làm việc cùng Sai và Sasuke.

- Nào, nào Naruto, thầy để mọi người làm việc đúng với khả năng mà.

- Nhưng em muốn làm nhiệm vụ cấp S.

- Thời buổi này lấy đâu ra nhiều nhiệm vụ cấp S như vậy, hơn nữa có cái nào ta đều cho em làm hết rồi mà.

Cửa văn phòng chợt mở tung.

- Sensei, em muốn làm việc ở bệnh viện.

Kakashi nhìn Sasuke với khuôn mặt theo kiểu " em đang đùa với thầy à?"

- Lại có chuyện gì nữa vậy? Kakashi ngao ngán.

- Em muốn làm việc ở bệnh viện. Sasuke nhắc lại.

- Sensei, thầy cho Sasuke làm việc ở bệnh viện rồi em thế chỗ cậu ấy ở đội Anbu.

- Hai đứa ra ngoài hết đi, ta không giải quyết cho đứa nào cả, ta bận nhiều việc lắm.

- Thầy chẳng làm gì ngoài việc đọc cuốn sách đó, Naruto vặc lại.

Sasuke liếc mắt trao đổi với Naruto điều gì đó trong khoảng thời gian ngắn ngủi. Naruto lao tới bàn làm việc của ông thầy tung một đòn đấm.

Pohh...

Một cái thế thân, như đã lường được trước Sasuke tóm ông thầy mình ở ngay cửa sổ.

- Đánh bài chuồn với chúng nó bây giờ thật không dễ dàng. Nhưng không công bằng các em có hai người.

- Sensei, thầy không thoát được đâu.

- Ta cũng nói rồi, ta không giải quyết cho đứa nào cả. Ra ngoài đi.

Bị ông thầy đuổi một cách không thương tiếc, cả hai lững thững bước ra ngoài.
[ Còn nữa ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro