Chap 5: Tiến tới Sóng quốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Em định thế nào với con bé?- Người đàn ông tóc bạch kim lên tiếng.

- Thầy đã yêu bao giờ chưa?

- Uhm...

- Bao giờ vậy?

- Rất lâu rồi. Sasuke này, đừng bắt con bé chờ nữa.

- Hn.

- Sáng mai em và Sakura chuẩn bị hành lí gặp nhau ở cổng làng nhận nhiệm vụ nhé. Xem ra ông thầy gàn dở này lại phải ra tay rồi.

Ngày nào anh cũng tới bệnh viện đón cô vào lúc cô tan ca. Anh mới nối lại cánh tay trái nên Kakashi-sensei cũng không giao nhiệm vụ gì cụ thể. Loanh quanh chỗ thầy làm mấy nhiệm vụ vớ vẩn. Có vẻ như thầy muốn anh có nhiều thời gian bên cô.

- Sasuke-kun! Sakura lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ.

- Sáng mai chúng ta chuẩn bị kĩ càng mọi thứ gặp nhau tại cổng làng nhận nhiệm vụ.

- Nhiệm vụ ư? Nhưng kakashi-sensei nói em cứ chuyên tâm làm ở bệnh viện mà.

- Làm sao anh biết được. Em thật phiền phức.

Sensei giao nhiệm vụ gì cho mình và Sasuke nhỉ? Mà tại sao Sasuke-kun không ngủ lại chỗ mình. Chẳng phải đêm đầu tiên về làng anh ấy đã tới đây sao? Cách cư xử của anh ta lại bắt đầu giống như trước. Thật đáng ghét. Khó mà hiểu được anh ấy đang nghĩ gì. Chẳng lẽ Sasuke-kun đã có ai khác rồi?

Inner Sakura"shannaroo. Làm gì có chuyện đó chứ."

Không biết ông già đó định bày trò gì. Anh dã dần quen với cánh tay trái này. Thực ra cũng chẳng cần tới nó nhưng anh muốn được ôm cô bằng cả hai tay. Anh mở tủ quần áo tìm chiếc dây chuyền Uchiha cất vào túi hành lí.

8h sáng ngày hôm sau.

- Bảo vệ thầy đi dự đại hội ngũ Kage ư? Tuyệt quá thầy ơi. Nhưng em sợ Naruto sẽ ghen tị mất.

- Khỏi lo vấn đề đó. Thầy đã dặn Shikamaru khi nó về bảo nó tiếp quản làng trong khi thầy đi vắng. Cơ mà vẫn phải để Tsunade-sama dám sát nó. Nếu không nó sẽ làm mọi thứ đảo tung lên mất.

- Ta biết rồi. Các người đi cẩn thận. Sakura, trên đường nhớ chăm sóc cho hai người kia nhé. Đặc biệt là Sasuke tay trái của nó vẫn cần luyện tập thêm nhiều đó.

- Vâng, thưa sư phụ.

- Đi thôi. Tiến tới sóng quốc.

Ba người không nói với nhau nhưng chắc chắn tất cả cùng đang có chung một suy nghĩ. Sóng quốc ư? Nơi nhiệm vụ sinh tử đầu tiên của đội 7.

- Chỗ chúng tôi chỉ còn lại hai phòng thôi. Quý khách chịu khó ở chúng hai người một phòng nhé. Chúng tôi thực sự xin lỗi.

- Làm sao đây? Thầy không thích dùng chung phòng với người khác đâu. Hai đứa dùng chung một phòng đi nhé. Có ý kiến gì không?

- Sensei, bọn em sao dùng chung một phòng được.

- Không được ư? Vậy sao thầy nghe Naruto nói...

- Hn, thầy cứ dùng phòng riêng đi.

- Sasuke-kun. Tại sao...?

- Hn. Đi thôi!

- Chà, tới Sóng quốc làm mình thấy phấn khích quá.

Naruto thật là...Kakashi-sensei biết chuyện hôm đó rồi. Trời ơi, minh xấu hổ chết mất. Sasuke-kun cũng bị sao không biết nữa?

- Sasuke-kun?

- Hn.

- Phòng chỉ có một giường thôi.

- Có vấn đề gì sao?

- Chúng ta sẽ ngủ chung sao?

Sasuke không trả lời mà bước ra ngoài. Thái độ của cô ấy như vậy là sao? Không muốn ngủ chung với anh ư? Mà anh cũng không cần. Lòng tự kiêu trỗi dậy. Chẳng phải cô ấy yêu anh sao? Con gái thật khó hiểu.

- Xem nào, xem nào. Cãi nhau rồi hả?

- Chính thầy là thủ phạm đó. Ông già gàn dở.

Sasuke tức giận bỏ về phòng.

- Nó gọi người thấy hết mực yêu thương nó như thế đấy.

Sakura đang tắm. Cơ thể anh nóng ran. Một ý nghĩ thôi thúc, anh bắt đầu cởi đồ. Đẩy cửa phòng tắm bước vào. Cô có hơi giật mình nhưng sau đó mỉm cười. Nước, hai cơ thể chạm nhau. Anh ôm cô thật chặt. Nước vẫn chảy. Cô đưa tay lên ôm lấy khuôn mặt anh, đầu anh hơi cúi, vuốt từng sợi tóc đen dính trên khuôn mặt. Anh bắt đầu hôn. Môi, cổ rồi ngực. Tim cô như ngừng đập. Nhưng anh vẫn không dừng lại tiếp tục xuống nữa. Bỗng có tiếng gõ cửa.

- Phục vụ phòng đây ạ. Chúng tôi mang đồ ăn tối đến.

- Chết tiệt. Sasuke cau có.

- Vâng. Chúng tôi ra ngay đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro