Chap 6: Kakashi-sensei tôi muốn giết ông.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này đây Sasuke và Sakura đang ăn tối.
khoảng 30ph trước. Một anh chàng đẹp trai cầm Violin cùng người phục vụ phòng bước vào.
- Tôi đến theo chơi nhạc cho hai bạn yêu cầu của vị khách phòng bên cạnh.
- Tôi không cần.
- Thôi nào Sasuke-kun, đây là ý tốt của thầy mà. Em thấy cũng thú vị lắm.
- Rất vui khi được phục vụ cho cô, cô gái xinh đẹp. Hắn cúi xuống hôn tay Sakura.
Cái thằng không biết tự lượng sức mình. Chuẩn bị ăn tát đi. Sakura sẽ ko...
- Cảm ơn anh - Sakura cười trước cử chỉ lãng mãn ấy.
Cái gì cơ? Cô ta cười? Thằng kia mày có biết mày đang làm gì không. Ông già kia nghĩ gì không biết. Mà sao cái thằng kéo violin kia cứ cười với cô ấy vậy. Tại sao cô ta cũng đáp trả hắn nữa. Sasuke tức tối chọc thức ăn bắn tung tóe.
- Sasuke-kun. Anh sao vậy?
- Hn
Không hiểu sao mà cô ta có thể ăn ngon lành như thế.
- Cảm ơn hai bạn đã lắng nghe. Chúng tôi hi vọng rằng hai bạn cảm thấy ngon miệng.
- Chà. Cuối cùng cũng xong rồi hả? Sasuke thực sự nổi cáu.
- Xin lỗi, xin lỗi. Bình thường anh ấy không như vậy đâu.
- Vị khách phòng bên cạnh nhờ tôi nhắn anh sau khi ăn bữa tối xong sang phòng ông ấy gặp có chút việc đấy anh chàng cau có ạ. Hai người là bạn của nhau sao. Tôi thấy không đúng lắm. Ông ấy có vẻ phong độ, lịch lãm hơn.
Chết tiệt. Cái thằng chết dẫm. Sasuke bước ra khỏi phòng tìm Kakashi.
Có tiếng nói bên ngoài hành lang. Một đám con gái thì phải.
- Anh đẹp trai quá đi. Chút nữa anh sang phòng em chơi nhạc nhé.
- Được thôi, được thôi. Các cô gái.
Đồ mắt ốc nhồi. Sasuke nghiến răng trèo trẹo.
- Em vào phòng phải gõ cửa chứ.
- Thầy đang làm cái gì vậy?
- Ta chỉ làm những gì cần làm thôi.
- Hn.
Kakashi đưa cho Sasuke một cái túi nhỏ.
- Đây. Quà của ta cho hai đứa.
Ông ta lại cười bằng cái ánh mắt chết tiệt ấy. Nếu ông ta không cười như vậy thì ông ta làm sao có thể phong độ hơn mình được. Chuyến đi này thật bực mình. Mải đay nghiến người khác khiến anh về tới phòng lúc nào không hay.
- Sasuke-kun? Anh về rồi hả? Thầy nói gì vậy?
-Hn. Ông ta đưa cho chúng ta cái này.
Sakura mau chóng mở chiếc túi màu đen ra.
- Kakashi-sensei? Sakura mặt đỏ bừng.
- Là cái gì vậy.
- À. Một số thứ chúng ta cần cho đêm nay.
Sasuke nhìn vào bên trong chiếc túi.
ông già này làm như biết hết mọi thứ vậy. Ai nói với ông ta là đêm nay anh sẽ dùng thứ này.
- Hn, em đang nghĩ cái gì vậy. Đêm nay anh sẽ ngủ ở ghế.
- Sasuke-kun? Anh sao vậy. Thái độ của anh thật kì lạ từ bữa tối.
- Em mới là người lạ.
Cô ta không định giữ mình lại sao. Thật quá đáng mà. Thằng ôn con violin kia. Mà cái ghế này cũng thật khó chịu. Làm sao mình có thể ngủ ở đây được chứ.
- Sasuke-kun.
Sakura đã chui vào chăn nằm trên người anh từ khi nào. Và quan trọng hơn là cô đang khỏa thân.
- Sasuke-kun?
- Hn?
- Sasuke-kun?
Cô bắt đầu hôn anh.
Tới đây anh cũng ko thể làm ngơ được nữa. Anh đáp trả lại cô một nụ hôn mãnh liệt. Anh cởi áo một cách nhanh nhất có thể. Bế cô lên giường môi vẫn không rời. Tay anh bắt đầu chạm vào những điểm nhạy cảm. Tiếng rên khe khẽ của cô càng làm anh phấn khích. Lưỡi anh cũng bắt đầu di chuyển rồi.
- Sasuke-kun.
Nhịp thở của cả hai gấp hơn bình thường. Tim gần như không giữ được nhịp. Cái gì đến cũng phải đến rồi. Anh không lo sợ hay chần chừ gì nữa.
- Sakura, sẽ đau đấy.
- Em biết, nhưng em sẵn sàng rồi.
Máu....
Sasuke bình tĩnh, làm chậm lại. Mồ hôi ướt đẫm.
Sakura siết chặt vai Sasuke. Trán hơi nhíu lại.
Anh dừng hẳn lại hôn cô.
- Sasuke-kun. Tiếp tục đi.
Anh cố gắng giữ nhịp. Ko dồn dập quá nhưng dứt khoát. Sakura bắt đầu cấu vai anh, rên khe khẽ. Tai sasuke như ù đi. Khoảng cách giữa hai nhịp ngắn dần.
Sasuke nằm trên người cô thở dốc.
- Sasuke-kun.
Sasuke cười tự mãn.
- Hn.
- Sáng mai em phải cảm ơn Kakashi-sensei mới được.
Cô ngủ thật ngon lành trong vòng tay anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro