chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ tan trường của một ngày mùa đông lạnh giá, tại một ngôi trường nhỏ ở Gangnam, khi tất cả học sinh đã ra về gần hết. Tại góc khuất của ngôi trường, vang lên tiếng khóc thút thít, tiếng quỳ lạy van xin của ai đó và bóng dáng của một vài người …

-         Ta xin các cậu, ta không có tiền thật mà…..

-         Không có à, thế lúc nãy nhà ngươi mua kẹo bông, chíp chíp ở đâu ra? Hả? hả? hả ?

     Mỗi từ “hả” là một cái nhéo, một cái tát, một cái giật tóc đau điếng làm cô gái có thân hình như học sinh cấp hai òa lên khóc thét. Thế nhưng, những ai đi qua thấy cảnh tượng này cũng đều làm ngơ như không thấy chuyện gì xảy ra, những ai nghe thấy tiếng la thất thanh đó cũng ra vẻ như chẳng nghe thấy gì cả, không một ai dám lên tiếng bảo vệ cô gái có mái tóc cắt ngắn, thân hình nhỏ nhắn kia đang bị cả lũ con hồ ly tinh vây lấy hành hạ. Chính hành động làm ngơ của mọi người mà nhóm con gái này mới được thể hống hách đến vậy, bọn nó biết, sẽ không ai dám động vào chuyện của bọn nó, ai ai dù có ghét bỏ thế nào cũng chỉ dám để trong bụng mà không dám nói ra. Song, những điều trên chỉ đúng ở vài phút trước.

-         Ố ồ, đông vui ghê ta! – Một giọng nói quen thuộc được phủ sóng toàn Gangnam vang lên, nhẹ tựa lông hồng nhưng từ chữ thốt ra đều có sức công phá rất mạnh khiến mọi hoạt động đều ngừng hẳn.

Người đang đi bỗng đứng lại, người đang ngồi thì lại cứng đờ ra. Có một bọn người đang vung tay chuẩn bị hành hung một người chân yếu tay mềm cũng dừng lại đột ngột như một cái đĩa bị xướt, mọi hoạt động đều đứng hình tại chỗ như vừa bị một lớp băng phủ qua. Thảm, thảm chắc rồi! Jessica Jung Sooyeon xuất hiện lúc nào vậy, lần này con nhỏ kia sẽ tàn tạ mất! Tội nghiệp, vừa mới đến đây có một ngày. Ai chẳng biết, anh cả của bọn đại ca xứ này là Jessica Jung Sooyeon, tínhcách của hắn tất nhiên sẽ là đại bạo chúa, đại độc ác! Đã là việc mà hắn nhúng tay vào chắc chắn… chắc chắn… không ai không khỏi rùng mình bất giác quay đầu nhìn về phía sân khấu chính, chẹp chẹp, tội nghiệp con nhỏ đó … đã yếu rồi giờ lại gặp phải Jessica Jung Sooyeon.

-         Một đám người ăn hiếp một cô gái yếu hơn mình, đây là phong cách thể hiện sự lịch thiệp của các ngươi đấy à ?

-         Ai bảo cậu ta không nghe lời! Con nhỏ láo toét đó! – Một đứa con gái ăn phận diêm dúa nhất đám nói – Nhưng mà, cậu là ai vậy? Trông cậu thiệt là quyến rũ ~ bọn tôi cho cậu một cơ hội để làm quen bọn này.

-         Không phải các người là nữ thì ta sẽ nương tay nhé! – giọng nói vẫn lạnh lùng, cậu rút găng tay ra, đeo vào – Thứ lỗi nhé các tiểu thư.

*~!@#$%^&!@#%&*

- Lần sau ta hy vọng sẽ không thấy các cô hống hách trên địa bàn của ta! – tên nào đấy vừa mới bỏ ra 3s để giải quyết bọn ỷ lớn hiếp yếu đó xong, nhắc nhở nhẹ nhàng rồi bỏ đi khuất.

Quả không hổ Jessica Jung Soyeon, ra tay rất chớp nhoáng, rất nhanh, rất lợi hại và hậu quả để lại bây giờ là một đám đứa con gái nằm la liệt bất tỉnh. Ấy là hôm nay cậu nhà nương tay vì bọn này là con gái. Tuy Jessica là anh đại của bọn đầu gấu ở đây, nhưng không có nghĩa là thấy việc bất bình làm ngơ. Cậu chưa bao giờ lấy sức mạnh ra để ức hiếp những người yếu thế hơn và cực kì kinh tởm những loại người như vậy. Cho nên cứ gặp cái loại thích ngồi trên đầu thiên hạ là sẽ thẳng tay trừng trị một cách thích đáng. 

Sooyeon đá cửa bước vào, lập tức tất cả những người đang ở trong phòng vip của quán Bar

JSK đều đứng dậy, im lặng cuối người chào một cách kính trọng. Đây là địa bàn chính của băng nhóm của Sooyeon. Quán bar này do cậu quản lý cũng là quán bar lớn nhất, nổi tiếng nhất ở Gangnam. Những người trong phòng này chủ yếu là thanh thiếu niên từ 15 trở lên, đều là dân đầu đường xó chợ được Sooyeon đích tay thu phục từng người một. Cho tay vào trong túi quần, cô nhìn đàn em một lượt rồi nói:

-         Thời điểm đến rồi, chúng ta đi thôi! Hôm nay có lẽ sẽ hơi khó khăn, tất cả phải cố gắng hết mình, biết chưa!

-         Dạ! Thủ lĩnh!

.

.

.

.

.

.

10....9….5….3…2….1 đúng 00:00 một con tàu cập bến, đây là giờ thay ca, thời cơ duy nhất để chuyển hàng đi mà không bị phát hiện, nhóm Sooyeon có 10p để thực hiện công việc này. Chuyện này đối với mọi người thì quá quen thuộc rồi nếu như lượng hàng buôn lậu lần này không tăng lên.

-         Này, các ngươi làm nhanh lên chứ! Sắp hết thời gian rồi – Người chủ hàng buôn lậu ló đầu từ trong thuyền ra mắng mỏ - Có tí việc mà chậm như  ….

Chưa kịp nói hết câu hắn đã bị một bàn tay nhỏ nhắn như có sức mạnh kinh hồn nắm lấy cổ áo.

-         Lượng hàng tăng lên đấy, tốt nhất ngoan ngoãn mà im lặng đi. Chúng tôi sẽ chuyển đi hết mà không bị phát hiện.

.

.

.

.

.

.

Trong một quán Bar lớn tại Seoul, một người đàn bà ăn vận sang trọng đang ngồi thưởng thức hương vị loại rượu thượng hạng và tán gẫu với một vài người đàn ông. Bỗng, một tên vệ sĩ đi đến gần bà, ghé sát vào tai bà và thì thầm nói gì đó. Sau khi nghe xong lời người vệ sĩ nói, người phụ nữ đứng dậy và cáo từ cin được về nhà trước. Bà ta bước ra khỏi quán bar, lên chiếc xe màu đen sang trọng và thẳng đường về lại seoul.

Một vài tiếng sau…

-         Đã xong?

-         Đã xong.

-         Tốt. Số tiền thù lao đã được chuyển vào tài khoản của ngươi.

-         Số hàng lần này tăng, vậy nên hãy đưa cho tôi gấp đôi.

Jung Shung Suk quay lại nhìn Jessica Jung Soyeon, một ánh nhìn rất phức tạp, khó mà đoán được trong lòng bà ta đang nghĩ cái gì. Thấy bà chủ có vẻ không vui, tên thuộc hạ thân tín luôn luôn bên cạnh Jung Shung Suk lên tiếng mắng mỏ

-         Láo toét! Còn dám mở miệng đòi tiền ư? Là ai đã nuôi người 10 năm nay hả!

-         Số lượng hàng tăng nên cần phải thu nạp thêm nhiều người, vì vậy mà cần một khoảng tiền lớn hơn, ta không có ăn một mình, ta còn phải nuôi sống anh em của ta.

-         Nhà ngươi….

-         Thôi, được rồi. – Tên thuộc hạ kia chưa kịp buống hết câu thì Jung Shung Suk cắt ngang – Được, hãy chuyển thêm tiền cho Sooyeon.

-         vậy không còn chuyện gì nữa, ta xin cáo lui-Sooyeon cúi người chào lễ phép rồi bước ra khỏi phòng sách.

Đi thẳng xuống cầu thang, như thường lệ Seohyun đã đứng chờ cô ở dưới nhà. Những lúc như thế này, cô chỉ muốn được Seohyun chăm sóc thôi, chỉ cần có Seo Joo Hyun ở bên cạnh thì Jessica Jung Sooyeon cô mới có thể cảm thấy an toàn. Ngay từ khi còn nhỏ Seohyun đã thay mẹ cô chăm sóc rất chu đáo cho cô, ở Seohyun cô luôn tìm được sự yêu thương mà người mẹ quá cố đã giành cho cô. Seohyun là người duy nhất có thể trấn an được lòng cô, lúc bình yên nhất chính là lúc ở bên Seohyun.

Lúc này, Jessica đã an tâm nằm bên cạnh Seohyun mà chìm vào giấc ngủ say trong căn phòng bé bé tuy vậy mà ấm cúng, chiếc đồng hồ điểm thời khắc này là 2:00 a.m

.

.

.

.

.

.

*ắt xì* *ắt xì* Choi Sooyoung lấy hai tay chà chà vào nhau sau đó hà hơi vào để sửa ấm đôi tay trắng bạch ra vì lạnh. Cậu ta mặt mày rũ rượi, đúng là bị lừa, Im Yoong là tên đáng chết! Đáng nhẽ ra cậu không nên nghe theo lời tên này mà theo hắn tới cái nơi lạnh lẽo này… Lạnh chết mất! Trong lúc Sooyoung đang rủ thầm mình thì Im Yoona lại có thái độ hoàn toàn khác, Sắc mặt vui tươi, hưng phấn, phấn kích tuột cùng …

- OPPA GANGNAM STYLE !!!! IM YOONA TA ĐÃ TỚIIIIIIIIIII

*bốp* ngay lập tức sau khi tiếng hét “như chim Quạ mi” cất lên, Yoona bị cả đám vây lại bịt miệng cậu.

- nhà ngươi im cho ta không hả! Mới có 2 giờ sáng thôi đó, ngươi định phá giấc mộng tàn xuân của ta hả “bốp” – Im Yoong bị Kim đậu đậu thụi cho mấy cái.

 - Phá giấc ngủ?????? – mấy đứa kia chưa hiểu chuyện ngớ người ra

- Aigoo, tên này chuyên gia ngủ mớ mà :3 chuyện hắn làm giỏi nhất chính là có thể vừa ngủ vừa đi vừa làm toán – Sooyoung giải thích.

“AAAAAAAAAAAAA” Bỗng cả đám nghe tiếng thét thất thanh của Lay, quay đầu nhìn lại đã thấy Lay bị Yoong kéo đi chạy vòng vòng quanh cây cột miệng vừa hát líu lo : “Gangnam style~~~~ oppa Gangnam style ~~~ Im Yoong đã tới được Gangnam ~~~ Im yoona đã tới Gangnam” Gì chứ, đừng nói tên này phấn kích quá mức, dây thần kinh đứt luôn rồi nha! Không được, để như thế này rất nguy hiểm cho mọi người vì không biết ai là người tiếp theo làm nạn nhân của hắn. Sau khi kéo Lay hạy vòng quanh cây cột, lần này tới lượt Baekhyun bị lôi xềnh xệch ra múa ba-lê.

-Tiền bối Kim, tiền bối Choi, Ya, các hyung, maknae!! Cứu ta, cứu ta!! – Baekhyun gào kêu cứu thảm thiết.

Tuy thấy thương xót cho Baekhyun đang bị Im Yoong dắt tay bắt múa ba-lê nhưng chẳng ai lại gần tên đi Im Yoona kia. Cuối cùng, mọi người cũng cùng nhau hợp lực lại, vây bắt lấy Yoong, cột tay, cột chân, bịt miệng tên này lại vác xác hắn về khách sạn và quyết định ngay sáng mai phải gọi gấp bác sĩ thú y ý nhầm bác sĩ tâm lí để điều trị cho hắn. Im Yoona là vậy, ngày thường tỉnh táo, phá án rất giỏi nhưng nếu hắn bị kích động thì lập tức sẽ biến thành đứa biến thái nhất hành tinh, chuyên làm những trò lố cho thiên hạ. Mặc dù Choi Sooyoung và Kim Tae Tae có chạy chữa cái bệnh này khắp nơi cho hắn những lực bất tòng tong. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro