Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi nghe nói hôm nay chúng tôi sẽ sang Phan Thiết hay hay đâu đấy ở Việt Nam để quay nốt những phân cảnh cuối cùng cho MV đợt này.


Để tránh mấy ống kính to khổng lồ chực chờ 24/24 ở sân bay Quốc tế Incheon chúng tôi phải bắt chuyến bay lúc nửa đêm, mất thêm 2 tiếng để nguỵ trang và tách nhau ra di chuyển thật cẩn thận. Nếu bị phát hiện, e rằng sẽ không thuận lợi lắm với ông giám đốc kia.



"Dựa vào em này"


Tôi đẩy đầu chị tựa vào vai mình.


Chị ngoan ngoãn để đầu yên bình trên vai tôi. Tay chị vẫn choàng lấy tay tôi không buông.


Giữa chốn công cộng hàng nghìn người qua lại này, hai đứa bạn thân gần gũi cạnh nhau cũng không phải chuyện gì lạ lùng lắm. Vì thế tôi không quá dè chừng, trong thâm tâm một mực tin tưởng vào khả năng trang điểm của đội ngũ make up của công ty.


Chúng tôi đã ngồi đủ trên máy bay. 5 đứa kèm theo anh Jin Huyk và chị Sho Sho, rồi còn cả một dàn nhân viên kĩ thuật đã chiếm đến nửa khoang.


Để bớt bị nghi ngờ, chúng tôi đều ngồi khoang hạng thường, không những thế còn bị tách cách rất xa nhau.


Tôi ngồi chéo dưới chị một hàng. Tất cả những gì tôi nhìn thấy là góc nghiêng tuyệt diệu của chị. Điểm thêm ánh đèn lờ mờ trên đỉnh đầu, thật muốn chạy đến mà hôn chị một cái.



Máy bay chưa kịp hạ xuống chúng tôi đã phải lên ô tô tiếp tục di chuyển. Chúng tôi sang đây 2 ngày nhưng chắc cả ngày hôm nay sẽ không làm thêm được gì rồi.


"Rimmie còn say không em?"


Tôi lên tiếng hỏi cô em út đang cau có mặt mũi bên cạnh.



"Chị Sooyoung vừa đưa em vỏ quýt rồi. Cứ ngửi thế này chắc cũng không sao"



Tôi ậm ừ coi như qua chuyện. Rõ ràng một điều là Yeri đã có Joy lo, cũng không cần quá quan tâm làm gì.


Tôi cúi đầu xuống nhìn người con gái đang gục trên vai tôi bên cạnh. Không hiểu sao mấy hôm nay chị cứ nói điều gì đó rất lạ. Giống như rằng chị có linh cảm không tốt về cái gì đấy..



"Chị ổn chứ Joohyun?"



Chị chỉ khẽ gật nhẹ đầu ra hiệu cho tôi biết chí ít chị vẫn hiểu những gì tôi nói.



"Em thử sờ xuống cạnh cổ xem con bé có nổi hạch không. Nếu có thì chắc sốt rồi"



"Hình như.. không có.. Em cũng không chắc lắm.. Chị Sho Sho, chị sờ thử xem"



Tôi trở nên bối rối, cuống quít hết cả lên.


Wannie ngồi phía đằng sau có lẽ nhận ra điều gì đấy, khẽ đưa tay chạm lên vai tôi ra hiệu



"Cậu cần bình tĩnh Ddeulgi"



"Không sao đâu. Chị nghĩ do con bé di chuyển nhiều nên mệt thôi. Trời bây giờ cũng nắng nóng nên có chút bí bách"



Chị Sho Sho nói với mọi người.


Nhưng tôi chắc là chị chỉ đang cố trấn an tôi.


Cả quãng đường còn lại, không ai nói với ai thêm một lời. Mỗi người đều đắm chìm trong suy nghĩ của riêng mình.





"Mấy đứa lên phòng nghỉ ngơi đi. Đến 1h thì xuống đây chuẩn bị rồi di chuyển đến địa điểm quay nhé"



"Sẽ là quay ngoài trời với bối cảnh toàn cát nên mấy đứa nhớ chuẩn bị kĩ"



Tất cả chúng tôi giờ đều không có tâm trạng.


Theo gợi ý của Wan thì hôm nay tôi nên để chị ở cạnh cô ấy. Joy và Yerim một phòng. Vậy là nghiễm nhiên tôi và chị Sho Sho là cặp còn lại.


Tôi nghĩ Wan lúc này tỉnh táo hơn mình và gật đầu đồng ý.



Chúng tôi trở về sau khi kết thúc một buổi chiều dài cũng đã là chập tối. Sau khi dùng xong bữa tối chúng tôi trở về phòng nghỉ ngơi. Bình thường khi đi lưu diễn chúng tôi sẽ cùng nhau lượn phố, mua sắm linh tinh như một món quà lưu niệm. Nhưng chuyến này khác. Vì những cái gọi là bí mật mà buổi tối của chúng tôi kết thúc một cách ngắn ngủi như vậy.


Tôi tạt qua phòng chị và Wendy. Dù sao có mình tôi với chị Sho Sho thì biết làm gì. Hơn nữa, tôi cũng nhớ chị.



"Chị ơi"



"Hử?"



Là chị đang mải chơi game trong điện thoại mà không màng đến sự xuất hiện của tôi.



"Chị không nhớ em?"



"Vừa cùng dùng bữa mà"



"Nhưng hôm nay em chưa ôm chị.."



"Bù lại em đã nắm tay chị rất nhiều"



Là chị cứ thản nhiên và quá đỗi lạnh lùng như vậy.


Tôi giận dỗi vùng vằng đứng dậy.


Chị liền vứt chiếc điện thoại xuống chiếc đệm giường, ôm tôi một cái từ đằng sau



"Seulgi em bao giờ mới hết ngốc đây?"



"Không biết nữa"



"Nhưng sao giờ. Chị lại không thích những người quá thông minh"



Tôi sung sướng quay đầu lại nhìn chị. Hạnh phúc đặt lên đôi mắt ấy một nụ hôn.



"Em yêu chị"


Chị chỉ mỉm cười đưa tay vào bên trong rút ra chiếc nhẫn được lồng cẩn thận trong chiếc vòng cổ



"Về phòng đi. Chị Sho Sho sang đây tìm bây giờ"


Tôi gật đầu. Tiếc nuối trở về phòng. Trước khi đi không quên gõ cửa phòng tắm gửi cho Wendy một câu chào.



Màn đêm đã buông xuống bao trùm cả khu phố ở đây. Đồng hồ điểm đúng 11h. Tôi ngả lưng xuống chiếc giường bên cạnh chị Sho Sho. Chị cũng quơ tay tắt đi ánh đèn bàn. Không khí lúc này thật lạ.


Tôi gần như nín thở, không dám phát ra tiếng quá mạnh.



"Seulgi này"


Tiếng chị vang bất ngờ trong không gian ảm đảm này.


"Dạ?"


"Em.."


Chị có vẻ đôi chút ngập ngừng vì lí do nào đấy.


".. và Joohyun"


"là mối quan hệ gì vậy?"



---

Hiện tại mình vừa up thêm một 3shot. Mong mọi người qua đọc nhé ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro