Chap 8: MÓN QUÀ SINH NHẬT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt trời lên càng lúc càng cao, ánh nắng chiếu vào căn phòng có một chàng trai đẹp như là thiên thần đang say ngủ trên giường. Zhoumi ngồi dậy, cậu thấy trong người đã khỏe hơn nhiều, và cũng không còn sốt cao như tối qua. Có lẽ tối hôm qua Kyuhyun không hề ngủ, mà thức chăm sóc cậu cả đêm.

Đột nhiên cậu nhìn thấy trên bàn có một mẫu giấy nhỏ, cậu với tay cầm mảnh giấy lên. Đọc dòng chữ trong mảnh giấy cậu không khỏi bật cười, người học thì giỏi mà chữ viết thì xấu tệ. Chả trách sao cứ mỗi lần kiểm tra, là giáo viên lại cứ phê 'cần rèn lại chữ viết'.

"Tớ chờ cậu ở trường"- nét chữ nghuệch ngoạc.

Cậu bước xuống khỏi giường vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, thay quần áo để đến chổ hẹn. Bước xuống tới phòng khách, cậu thấy Siwon đang hí hoáy trong bếp làm cái gì đó. Cậu thấy tò mò, nhẹ nhàng bước tới gần đứng sau lưng anh chàng.

"Nè, cậu đang làm gì vậy?"- cậu vỗ vai Siwon.

"Trời! Cậu làm gì mà xuất hiện thình lình như Vampire thế? Muốn dọa chết tớ sao?"- Siwon vuốt ngực.

"Làm gì mà hốt hoảng dữ vậy? Cậu đang làm bánh kem sao? Định tặng cô nào hả?"- cậu mỉm cười chọc ghẹo Siwon.

"Không...tại tớ muốn làm thôi"- Siwon đỏ mặt trả lời.

"Cậu còn chối, mặt cậu đỏ lên hết rồi kìa"- cậu tiếp tục chọc.

Cậu đứng chọc Siwon, tới mức mặt Siwon đỏ lên như trái ớt. Mỗi lần cậu chọc ghẹo ai đỏ mặt, thì cậu sẽ lấy tay chọt má người đó. Cậu lấy tay chọt liên tục vào má của Siwon, mà không biết rằng trái tim của Siwon đang xao xuyến không ngừng.

Từng cử chỉ, từng hành động lúc này của cậu, càng làm cho trái tim của Siwon đập nhanh hơn. Lúc này Siwon chỉ ước thời gian hãy ngưng lại, Siwon muốn ở bên cậu lâu hơn một chút. Cậu đang vô tư chọc ghẹo Siwon, thì chuông điện thoại của cậu reo lên. Cậu nhìn vào, là số của Kyuhyun.

"Cậu tới chưa, tớ đang trên đường tới trường đón cậu nè. Hôm nay, tớ có bất ngờ cho cậu, tớ sẽ đưa cậu tới một nơi"- anh hào hứng nói.

"Tớ chưa đi, tớ còn đang ở kí túc xá"- cậu trả lời.

"Vậy cậu tới trường đi, chút nữa tớ sẽ tới"- anh cúp máy.

"Thôi tớ có hẹn với Kyuhyun rồi, tớ đi trước đây. Tạm biệt"- cậu quay qua nói với Siwon.

Nói xong cậu quay lưng đi ra ngoài, bỏ lại Siwon đứng một mình trong bếp. Siwon nhìn theo bóng lưng của cậu đến khi khuất sau cánh cửa, Siwon mới biết được rằng trong trái tim của cậu, suốt đời sẽ chỉ có mãi hình bóng của một người mang tên là Cho Kyuhyun.

[Trước cổng trường]

Zhoumi đứng trước cổng trường đi tới đi lui, thỉnh thoảng cậu lại nhìn đồng hồ. Cậu đứng trước cổng gần 15', mà chẳng thấy anh đâu. Lúc nãy thì anh hỏi cậu tới chỗ chưa, mà giờ thì chả thấy bóng dáng anh đâu. Cậu lấy điện thoại ra định gọi cho anh, thì cậu thấy từ xa có một chiếc Audi từ xa chạy tới ngừng ngay trước mặt cậu.

Cậu không thèm để ý tới chiếc siêu xe đó, chỉ lo bấm số gọi cho Kyuhyun. Nhưng cậu chưa kịp bấm số, thì từ phía sau có một vòng tay nhẹ nhàng bước tới bịt mắt cậu lại. Cậu còn chưa biết chuyện gì xảy ra, thì người đó liền hôn lên má của cậu.

"Kyuhyun! Là cậu hả? Làm tớ giật mình"- cậu quay qua.

"Tớ xin lỗi. Tại vì kẹt xe, tớ phải đi vòng đường khác, nên tớ tới trễ"- Kyuhyun gãi đầu cười trừ.

"Chẳng lẽ..."- cậu chỉ chiếc xe, rồi chỉ anh.

"Ừ! Xe của tớ, nhưng mà chẳng phải cậu cũng có xe riêng, cũng có tài xế riêng và vệ sĩ riêng sao?"- anh biện minh.

"Sao cậu biết?"- cậu ngạc nhiên.

"Bí mật, còn bây giờ tớ sẽ đưa cậu tới một nơi. Đi thôi"- anh nháy mắt.

Anh ấn cậu vào xe, rồi ngồi vào ghế lái xe đi. Anh vừa lái xe vừa huýt sáo, cậu hỏi cái gì anh cũng không trả lời. Khỏi phải nói cũng biết, lúc này cậu đau đầu với anh cỡ nào. Từ lúc quen anh tới giờ, hầu như là ngày nào anh cũng đưa cậu từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

Cậu đang nghĩ xem lần này anh sẽ đưa cậu đi đâu, thì đột nhiên anh ngừng xe trước một căn biệt thự khá lớn. Nói là biệt thự, nhưng thật ra nó to và đẹp như một tòa lâu đài. Cậu đang trong tình trạng mắt tròn mắt dẹt, thì anh nắm tay cậu kéo vào trong.

Bước vào phòng khách, lần này mắt cậu mở to hết cỡ luôn. Trước mặt cậu là một người phụ nữ, và một người đàn ông. Cả hai người đều khá lớn tuổi, nhưng nếu nhìn không kĩ thì sẽ không nhận ra họ gần 60 tuổi. Cậu đang đứng như trời trồng, thì anh nắm tay cậu kéo tới ghế ấn cậu ngồi xuống.

"Hôm trước con hứa với ba mẹ, giờ con hoàn thành lời hứa rồi nhé"- anh phóng tới ôm cổ mẹ mình.

"Hứa gì?"- hai ông bà đồng thanh.

"Con hứa, khi nào về thăm nhà con sẽ đưa người yêu về ra mắt ba mẹ"- anh nháy mắt.

"Đâu? Người yêu con đâu?"- ba anh vừa uống tra vừa nhìn ra cửa.

"Ngồi trước mặt ba đó"- anh hất mặt về phía cậu.

PHỤT... Ông phun hết trà trong miệng ra, rồi quay qua nhìn anh sau đó quay qua nhìn cậu. Ông nhìn cậu một lúc rồi gật đầu, và không quên nói nhỏ gì đó vào tai mẹ của anh. Cậu ngồi đối diện với ông, tuy không biết ông nói gì nhưng cậu dám chắc ông sẽ phản đối kịch liệt.

"Ba mẹ thấy sao? Đủ tiêu chuẩn làm con dâu ba mẹ chưa?- anh bước tới ôm cậu.

"Hai đứa quen nhau bao lâu rồi?"- mẹ anh vừa chỉ vừa hỏi.

"Dạ, được 6 tháng 1 tuần rồi mẹ"- anh kể chi tiết.

"Con tên gì?"- mẹ anh mỉm cười nhìn cậu hỏi.

"Tên là Zhoumi, cậu ấy là người Trung Quốc"- anh ngắt ngang.

"Ba mẹ hỏi Zhoumi, chứ đâu có hỏi con"- ba anh kí đầu anh.

"Hỏi cậu ấy cũng như hỏi con thôi"- anh vừa xoa đầu vừa nói.

Mẹ anh lắc đầu, rồi quay qua hỏi cậu. Hồn cậu lúc này chính thức bay lên mây, bà hỏi cậu toàn những câu độc thủ, đúng chuẩn 'mẹ chồng nàng dâu'. Cậu chắc chắn bà sẽ tuyên bố, không chấp nhận chuyện cậu và anh quen nhau. Nhưng đời chẳng ai đoán trước chuyện gì, vậy mà bà lại mỉm cười rồi nắm tay cậu.

"Khó cho con rồi, chắc con toàn bị nó bắt nạt thôi đúng không?"- bà dịu dàng hỏi.

"Dạ...Kyuhyun giúp đỡ con rất nhiều"- cậu ấp úng trả lời.

"Thằng nhóc Kyuhyun nhà này, chắc sau này phải làm phiền con chăm sóc nó rồi"- ba anh vỗ vai cậu.

"Dạ..."- cậu tròn mắt.

Ba mẹ anh chưa kịp trả lời trả vốn gì hết, anh liền phóng bay tời ôm chầm lấy hai đấng sinh thành của mình. Khỏi phải nói cũng biết cậu ngạc nhiên cỡ nào, lúc nãy thì ba mẹ anh nhìn cậu chằm chằm như muốn phản đối. Còn bây giờ thì ông bà lại nói như thế, rõ khó hiểu hai người lớn này.

"Yeah! Thương ba mẹ nhất luôn á"- anh ôm cổ ba anh.

"Trời ơi! Cái thằng này, có người yêu rồi mà còn như con nít vậy. Sau này lấy nhau rồi, làm sao chăm sóc cho vợ hả?"- ông đánh yêu vào đầu anh.

"Có sao đâu, chừng nào cưới vợ thì chăm sóc vợ. Chưa cưới thì lo nhõng nhẽo với ba mẹ, con còn bao nhiêu năm để được làm 'trẻ con' đâu"- anh trả lời chắc nịch.

Nghe anh nói xong, ba anh chỉ còn biết thở dài. Ai đời nào có người yêu mình ngồi ở đó, mà nhõng nhẽo với cha mẹ trắng trợn vậy chưa, câu trả lời chắc chắn là chưa. Có lẽ đối với ba mẹ anh, việc này xảy ra rất bình thường nên không mấy ngạc nhiên gì lắm. Vì trong mắt cha mẹ dù con mình bao nhiêu tuổi đi chăng nữa, thì vẫn là một đứa trẻ mới lớn chưa đủ kinh nghiệm vào đời mà thôi.

Cậu nói chuyện với ba mẹ anh gần cả buổi trời, mà nói đúng hơn là toàn ba mẹ anh kể 'tội' của anh ra cho cậu nghe. Còn cậu thì chẳng biết gì ngoài việc nghe xong thì gật đầu, rồi dạ thưa chứ chẳng biết nói gì nữa. Quả thật là lúc anh nói cậu là người yêu của anh, thì cậu đoán ra được rằng anh đưa cậu về ra mắt ba mẹ anh. Ban đầu cậu cứ nghĩ ông bà sẽ phản đối, nhưng giờ thì không sao rồi.

Cậu đang ngồi nói chuyện với ba mẹ anh, thì từ ngoài cửa bước vào là một cô gái khoảng chừng 25 tuổi nhìn rất xinh. Cô gái đó vừa bước vào nhà, thì anh buông ba mẹ mình ra phóng ào tới ôm chầm lấy cô gái đó. Nhưng anh vừa phóng tới, thì anh bị cô ấy kí cốp lên đầu.

"Muốn gì thì nói, đừng có mà bài trò ôm tôi. Tôi rành chú quá rồi"- cô gái đó bắt bài anh.

"Noona..."- anh dài giọng mè nheo.

"Thôi cái trò đó cho noona nhờ. Ừ mà mình nhớ hôm trước ai nói với mình khi nào về thăm nhà, thì đưa người yêu về ra mắt mà ta?"- chị anh ngồi xuống hỏi.

"Ba mẹ duyệt rồi"- anh chống cằm.

"Vậy người yêu em đây hả?"- chị chỉ cậu.

Anh không trả lời, mà anh chỉ gật đầu chắc nịch. Chị quay qua nhìn cậu chằm chằm, rồi cũng mỉm cười gật đầu. Và thế là một màn mổ xẻ anh lại diễn ra, lần này thì 'tội' anh bị kể ra chi tiết hơn. Nào là 'nó rất dở nấu ăn', không thì 'chị chẳng bao giờ thấy nó dọn dẹp phòng ốc'...v.v...

Anh ngồi bên cạnh cậu nghe cả nhà kể 'tội' mình, mà sợ cậu sẽ chê và không chịu quen anh nữa. Đường đường là Cho thiếu gia không sợ trời không sợ đất, mà sợ người yêu bỏ vậy mới hay. Nhưng khác với sự lo lắng của anh, 'tội' anh càng nhiều bao nhiêu thì cậu càng cười bấy nhiêu.

"Làm khó em rồi, phiền em chăm sóc thằng em bướng bỉnh này của chị. Em là người đầu tiên, mà cũng sẽ là người cuối cùng trong cuộc đời nó"- chị nắm tay cậu.

"Dạ, em biết rồi"- cậu gật đầu.

Cả nhà ngồi nói chuyện với cậu tới trưa, mọi người nói chuyện rất vui vẻ. Ai cũng thích cậu, mà nói đúng hơn là ai cũng đồng ý việc cậu quen với anh. Vì ba mẹ anh từng nói với anh, chỉ cần người đó mang lại hạnh phúc cho con trai ông bà là được, và ông bà chỉ cần anh hạnh phúc là ông bà rất vui.

Thế là hôm nay cậu ở lại nhà anh chơi, nói cách khác là cậu phải ngủ lại nhà của anh. Vì ai đó cứ năn nỉ cậu ở lại, với cái lí do không thể nào sến hơn-'có người ngủ chung một giường quen rồi, giờ ngủ một mình không ngủ được'. Ban đầu cậu từ chối, nhưng tới khi anh dùng mặt cún con ra thì cậu đành nghe theo anh.

[Kí túc xá]

Siwon ngồi trong phòng khách ôm cái laptop chơi game, không để ý xung quanh mình như thế nào. Lee Teuk ngồi đối diện biết Siwon nghĩ gì, Lee Teuk cũng biết cái bánh kem lúc sáng anh làm cho ai. Và Lee Teuk cũng biết Siwon yêu người đó đến độ nào, nhưng Lee Teuk cũng biết trái tim người đó không yêu Siwon.

"Siwon! Em yêu Zhoumi đúng không?"- Lee Teuk vừa rót trà vừa hỏi.

"Phải, em yêu cậu ấy"- Siwon thở dài để laptop qua một bên.

"Nhưng..."- Lee Teuk ngập ngừng.

"Em biết chứ hyung, em biết cậu ấy không yêu em. Người cậu ấy yêu là Kyuhyun, nhưng không hiểu sao em lại không thể không yêu cậu ấy. Tình cảm của em dành cho cậu ấy, mỗi ngày một lớn lên em không dừng lại được hyung à"- Siwon cười buồn.

"Dù em biết tình cảm của mình, sẽ không bao giờ được hồi đáp. Đúng không"- Lee Teuk thở dài.

"Đúng vậy, em không cần cậu ấy đáp lại tình cảm của em. Em chỉ cần mỗi ngày thấy cậu ấy hạnh phúc, thì đối với em như vậy là đủ rồi"- Siwon mỉm cười.

Thiên thần không nói gì nữa, chỉ vỗ vai anh vài cái rồi đi lên phòng. Ngồi làm bài tập, mà Lee Teuk không khỏi thắc mắc. Chữ tình nó có ma lực tới cỡ nào, mà có thể khiến người ta lao đao vì nó. Thậm chí có thể trở thành một con ác quỷ, cũng chỉ vì nó.

"Chuyện của Siwon mình thắc mắc làm gì ta. Thôi lo làm bài tập của lão quỷ Satan đó cho xong, không thôi ngày mai chết với ổng"- Lee Teuk lắc đầu rồi chăm chú làm bài.

[Cho gia]

Sau khi mọi người ăn tối xong cậu giúp mẹ anh rửa bát, rồi đi lên phòng anh. Vừa mở cửa ra, anh liền nắm tay cậu kéo vào phòng. Cậu còn chưa biết trời trăng mây nước gì hết, thì anh tới gần đưa cho cậu một cái hộp trái tim. Cậu mở ra, bên trong là một cái móc điện thoại chữ 'KYUHYUN' bằng bạc.

"Chúc mừng sinh nhật. Cậu thích không?"- anh nhìn cậu.

"Tớ cũng có một cái nữa nè, cái của tớ là tên cậu"- anh giơ điện thoại lên.

Cậu tròn mắt nhìn anh, cậu không ngờ anh lại biết luôn cả ngày sinh nhật của cậu. Trong khi cậu chưa nói với anh lần nào, mà thậm chí cậu còn chưa hỏi tới ngày sinh nhật của anh nữa. Vậy mà thật không hiểu sao, anh lại biết được ngày sinh nhật của cậu mới hay chứ.

"Cám ơn cậu Kyuhyun"- cậu mỉm cười.

"Tớ tặng cậu cái móc khóa này, chỉ mong cậu hãy nhớ một điều. Dù hai đứa mình có xa cách tới tận chân trời, thì chỉ cần hai trái tim lúc nào cũng hướng về nhau là đủ"- anh nắm tay cậu.

Nằm trên giường anh nói với cậu đủ thứ chuyện, từ chuyện trên trời đến chuyện ở dưới tuốt đáy đại dương. Anh nói không ngừng nghỉ, cậu nằm bên cạnh chả nói được câu nào. Tuy cậu không nói được câu nào, nhưng đối với cậu chỉ cần được ở bên anh như thế này là đủ cậu không cần gì nữa.

"Trễ rồi ngủ thôi, mai có tiết Văn của 'thần tiên tỷ tỷ'. Vào trễ là coi như chết"- anh quay qua ôm cậu.

Cậu không nói gì chỉ lặng lẽ ôm lấy anh, rồi nhắm mắt lại. Có lẽ ông trời đã định sẵn cho cậu, sinh ra là để gặp anh. Người con trai không biết nói lời hoa mĩ, chỉ biết hành động. Một năm có 365 ngày, nhưng anh nói ra những câu lãng mạn như thế thì lâu lâu mới có một ngày.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro