Chapter 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng gần 2 tháng nay báo chí liên tục cập nhật thông tin về Jessica. Ngoài những tờ tuần san đưa tin hàng tuần thì còn cả những tờ ra mỗi tháng như Vouge, Elle Girl. Đặc biệt là Vouge gần như xem Jessica như 1 biểu tượng tài năng đã được khẳng định. Có vẻ cô ấy sắp trở thành thương hiệu mẩt rồi.

Càng như vậy tôi lại càng lo lắng hơn về sức khỏe của em. Tin tôi đi. Cô gái có tên Jessica ấy sẽ chẳng chịu từ bỏ công việc hay thậm chí chỉ dừng lại đôi phút để tận hưởng cảm giác bao tử được lấp đầy bởi thức ăn. Và tệ nhất tôi chẳng đời nào hy vọng nàng sẽ vướng vào căn bệnh gầy của bọn sếu chân dài trong tòa soạn. Không thì tôi sẽ chẳng bao giờ biết khi nào nàng được đưa vào viện vì kiệt sức.

Xem nào. Tôi lật tờ báo lá cải mà tôi vừa lấy được của các biên tập viên ngoài kia. Có lẽ sự khó chịu trong tôi nổi dậy là vì cách họ rảnh rỗi ngồi bán tán câu chuyện về Jessica trong khi tòa soạn lại có quá nhiều thứ để làm. Ok, tôi thừa nhận bản thân mình không thích bạn gái…À không, dùng từ là bạn gái cũ thì đúng hơn. Bị đem ra bàn tán và tranh luận dữ dội. Nhưng biết sao hơn, nàng dã nổi tiếng. Đã là hạng Prada từ lâu rồi.

Tôi không hiểu vì lý do nào đó mà cả tháng nay em thường xuyên qua lại với anh chàng siêu mẫu Lars Stephan mà tôi đã có dịp quen biết tại dạ hội của Marshall cách đây 1 năm và gặp lại vào lần gần đây nhất tại Paris tráng lệ. Tôi tự nhủ lòng mình họ chỉ là mối quan hệ công việc mà thôi. Nói sao nhỉ, có thể đây cũng là 1 cách tự lừa dối bản thân trong ngọt ngào.

“Nhìn đi Yu Ri, hãy nhìn họ trao nhau ánh mắt thật tình tứ. Tệ nhất chính là cô ấy đã đến tận khách sạn của anh ta đấy. Đừng tự dối mình nữa. Mi lại đang nghĩ đến những chuyện tồi tệ khi Jessica của mi lên phòng cùng anh ta rồi đúng không? Hãy thôi nghĩ về cô gái ấy đi!”

Các tòa soạn lá cải không phải tốn công đi săn thông tin thật nhiều làm gì cho phiền phức. Chỉ cần giật 1 cái tít to đùng thật kiêu như dạng: “Phó tổng Vouge hẹn hò với siêu mẫu thế giới”. Tôi quá quen với dạng báo chí thế này rồi. Tôi là ai cơ chứ. Tổng biên tập tạp chí văn hóa đấy nhé! Nhưng thật tệ khi tổng biên tập vẫn là con người yếu đuối khi nhìn thấy người mình yêu sải bước hạnh phúc đi dạo, ăn tối cùng với ai đó.

Tôi hiểu rõ về cô gái của tôi. Rõ ràng em đang cố tình để báo chí chụp được những góc ảnh đáng giá. Và em chắc chắn không phải dạng người sẽ dùng cách tạo scandal để được nổi tiếng hơn. Anh chàng siêu mẫu kia lại càng không. 1 siêu mẫu thế giới không cần thiết. Có chăng chỉ là em đang nhắn nhủ với ai đó 1 câu: “Hãy từ bỏ đi”. Mà ai đó trong trường hợp này chỉ có thể là tôi. Sẽ đáng buồn biết bao nếu đó là sự thật.

Nói sao nhỉ? Tôi thường xuyên lo lắng về việc sau giờ làm em phải đến những buổi tiệc, họp báo. Điều không bao giờ có thể tránh khỏi 1 khi đã bước lên chức vụ phó tổng. dĩ nhiên. Nhưng ai chẳng biết lo lắng của tôi như thừa. Chỉ cần nhấc máy lên, đội xe hùng hậu của Vouge luôn sẵn sàng chờ lệnh. Thậm chí trước đây em còn phải báo số VIP của mình để được đưa đón, nhưng nay thì không. Tôi biết chắc như thế.

“Sự an toàn hiện nay của cô ấy đã được đưa lên 1 tầm quan trọng mới. Xem kìa, sự lo lắng của mi thật dư thừa và rỗi hơi”

Nhưng dẫu sao đi nữa thì vụ bê bối của Jessica Jung và Lars Stephan vẫn đang ầm ĩ trên trang nhất các thể loại báo và chiếm hàng trang dài ngoằn trong các mục xã hội – tin tức. Nó có sức ảnh hưởng ghê gớm đến mức không chỉ các bài báo ở Hàn Quốc đưa tin mà dường như cả giới báo chí thế giới nhộn nhịp hẳn lên. 

Dường như là cố mà phủ định thông tin anh chàng siêu mẫu này từng qua lại thân mật với 1 anh chàng khác. Có vẻ là 1 mối quan hệ đồng tính mà tổn hao không ít tâm tư của những tay paparazzi. Nghe đâu thông tin ấy lấy từ “những nguồn thạo tin” hay nói đúng hơn là những búp bê thời trang cạnh khóe lẫn nhau.

Không thể phủ nhận được rằng tôi đã ghen lồng lên ra sao ngay khi đọc phải nguồn tin chấn động ấy vào 1 sáng tinh mơ mà vừa thức dậy đã có linh cảm không may. Tôi thậm chí còn đến muộn giờ làm vì trời ngoài kia xám xịt chẳng có lấy 1 gợn mây sáng nào, nó làm tôi có cảm giác chỉ vừa tờ mờ sáng nhưng thật chất đã 7h hơn. Tệ nhất chính là cảm giác muôn chết đi cho rảnh ngay khi đọc phải dòng tít: “Phó tổng Vouge Jessica Jung hẹn hò với siêu mẫu thế giới Lars Stephan”. Nhưng tôi biết, cái chết không phải thứ để chọn

Và đến hiện tại tôi không thể nào chịu nổi cảnh cả 2 cách nhau chỉ 20 phút chạy xe tính từ tòa soạn tôi cho đến tòa soạn em. Và chỉ mất thêm 15-20 phút nữa cho việc đánh xe sang khu nhà em. Vậy mà cái sĩ diện khốn nạn này đã cứ ngăn tôi lại

“Kwon Yu Ri, mi vừa quên đi khoảng khắc hoành tráng nhất cuộc đời của mi rồi sao? Nhớ lại xem, cảnh mi thẳng tay đặt tờ giấy xuống bàn và dằn bóp chìa khóa LV xuống tuyệt vời ra sao. Không có Jessica, mi vẫn còn khối người khác. Quên cô nàng đã thuộc về anh chàng siêu mẫu ấy đi.”

Tôi tự nhủ và gạt phăng cái suy nghĩ vớ vẩn ấy ra khỏi đầu. Điều tôi muốn nhất ngay khi gặp được Jessica sẽ là câu hỏi mà báo chí khắp nơi đều luôn muốn hỏi em: “Chuyện giữa em và Lars Stephan thật chất là thế nào?”. Và tôi thề rằng mình chỉ cần 1 cái liếc nhìn kèm theo cái lắc đầu quen thuộc sẽ còn tốt hơn tôi được nhận 10 giải thưởng danh giá nhất thế giới.

Mọi thứ thật sự rối tung mù trong não tôi. Nó cứ như chạy việt dã giữa 2 luồng suy nghĩ mà chỉ có tận mặt gặp Jessica mới có thể ngăn cuộc đua không đích đến này lại. Nói cho công bằng thì đích đến chính là Jessia Jung. Mà thật ra thì mục đích chính của tôi cũng chỉ là đến để được gặp em. Tôi chẳng thèm giấu đi đâu cái vẻ nhớ nhung đến sắp phát khóc của tôi dành cho em nữa. Cứ nhìn gương mặt tươi cười ấy trên báo cùng anh chàng kia tôi lại nghĩ đến việc

“Vị trí ấy, sánh vai bên Sica đáng ra phải là mi, như trước đây đã từng. Nếu mi không ngu ngốc viết cái lá thư chết tiệt đó và bỏ đi như 1 người đầy lòng kiêu hãnh, hãy xem lòng kiêu hãnh trong tình yêu ngu ngốc ra sao.”

Nhưng điều lo sợ nhất của tôi chỉ là em thật sự đã bị quyến rũ bởi vẻ đẹp trai đầy lãng tử của anh chàng kia. Có thể nó thực sự là nguyên do ngay khi trở về Hàn Quốc em đã lờ tịt tôi đi như chưa từng tồn tại trong cuộc sống của em. Thật khó chịu với cái suy nghĩ tồi tệ này, và trong thâm tâm tôi ước gì nó chẳng phải là sự thật.

***

Có vẻ sự kiện Jessica – Lars Stephan hạ nhiệt chưa bao lâu nay Jessica của tôi lại liên tục khiến dư luận như nhảy lên theo từng bước tiến trong sự nghiệp khi mà em thường xuyên tham dự những tuần lễ thời trang, lễ trao giải quan trọng của các quốc gia. Nay lại thêm 1 tin gây chấn động cả dư luận: “Jessica Jung tuyên bố sẽ từ chức phó tổng ngay khi con đường danh vọng đang trên đà thăng tiến”

Con tim tôi rốt cuộc đã chịu nằm yên sau sự việc nửa tháng trước tôi đã tạt ngang và đứng trước cửa căn hộ của em nhấn chuông 1 lúc lâu và điện thoại của em thì trong tình trạng không thể kết nối được. Nó như 1 điều khẳng định chắc chắn mối quan hệ này thật sự đã không còn cứu vãn nữa. Và thật tệ nếu như tôi đã rơi vào black list của cô nàng. Lời nhắn cuối cùng đến từ Yu Ri dành cho Jessica

“Yul đã tạt ngang nhà và à…cố liên lạc với em. Nhưng liên tục bị chuyển vào hộp thư thoại. Vì vậy Yul để lời nhắn lại cho em. Yul chỉ muốn chắc rằng em vẫn khỏe và vài sự thay đổi nhỏ liêu có làm e cảm thấy phiền phức không nhỉ? À…Gọi lại cho Yul nếu em có thời gian! Chào em”

Nhưng đến tận bây giờ tôi vẫn không nhận được bất cứ dấu hiệu gì cho thấy em sẽ có ý định liên lạc với tôi. Và bây giờ, ngay lúc này tôi như không thể ngồi yên trên ghế quá vài giây bởi có gì đó thôi thúc liên hồi buộc tôi phải đứng lên và lao khỏi tòa soạn không chần chừ, kèm theo hành động lái xe như kẻ cuồng sát suýt chút đã gây ra 1 hàng dài tai nạn xe hơi vào lúc 6:30 pm. May mắn thay tôi có thể đến nhà em mà không gây ra bất cứ tai nạn. Ơn Chúa tên của tôi đã không nằm trên tạp chí an tòan giao thông. Không biết liệu chủ tịch tòa soạn có lên cơn trụy tim mà chết khi nghe tin tức đáng hãnh diện ấy nhỉ?

Đúng 7:15 tôi châm điếu thuốc đầu ngày và tuyệt vời khi tàn thuốc rơi đúng boong trên chiếc quần da xám bóng lộn bó chẽng của Marc Jacob vẫn chưa kịp khô sau khi tôi trét vội bàn tay dính đầy mồ hôi do căng thẳng với suy nghĩ liệu nên nói gì với em và nước từ ly café Starbuck mà tôi nghĩ sẽ uống trong thời gian chờ đợi.

May mắn làm sao mà hôm nay lại chẳng còn chiếc quần nào để hợp cạ với chiếc áo len cashmere (loại mà tôi chẳng bao giờ dùng đến cho đến tận lúc gặp Jessica) mềm mịn như tơ nhưng không kém phần ấm áp dài tay có vùng cổ trễ nãi với khăn choàng Burberry mốt năm nay thắt khéo léo bên ngoài hoàn toàn hợp cạ với áo khoác nâu rêu đầy cá tính của Calvin Klein, cổ đứng lãnh tụ có khóa cài. Cuối cùng là măng tô Burberry cùng màu dài đến gối có thắt lưng đi kèm, đính cầu vai, và hàng nút áo theo kiểu quý tộc Anh, chủ đích tôn lên chiếc khăn choàng đắt tiền và cổ áo lãnh tụ quyến rũ. Tất cả khiến tôi bây giờ trong tôi như 1 quý tộc thực sự và chắc chắn ổn với đống quần áo đắt tiền này.

Mọi thứ đều có vẻ hoàn hảo cho đến tận lúc này, trừ việc tôi đã vô ý rơi cái tàn thuốc khốn nạn lên lớp da bóng loáng mà càng càng dùng khăn giấy lau đi lại càng dây ra khắp nơi. Điều đó báo hiệu ngày mai tôi sẽ tốn mất 120$ cho dịch vụ giặt ủi, hấp và làm bóng chiếc quần có giá 2000$ này. 

Đồng hồ trên xe gõ đúng 3 tiếng báo hiệu đã 9:00pm hơn. Nhưng tuyệt nhiên không thấy bóng dáng bất kì chiếc Cadillac hoặc Limousine nào quanh quẩn đâu đây. Và từ cửa sổ nhà em vẫn chưa có thứ ánh sáng nào hắt ra dù chỉ 1 chút. 1 dự cảm bất thường chực trào mà tôi cho rằng có lẽ việc ra về là tốt nhất. Hoặc giả nên lên tận nhà và bấm chuông cửa. Biết đâu cô nàng đã ngủ vùi mà quên cả mở đèn.

Sự chờ đợi luôn khiến con người ta phải lo lắng và suy nghĩ những ý tưởng điên rồ. Mà chắn chắn chẳng đâu ra đâu

“Xem kìa, mi lại đang bắt đầu tưởng tưởng rồi đấy. Jessica sẽ ổn thôi, sẽ không có vụ rò rỉ khí gas nào, cũng chẳng có chuyện trộm cướp nào xông vào khu chung cư với hàng rào bảo vệ bậc nhất đâu. Và Kwon Yu Ri, mi sẽ không thể vào được bên trong nếu không có chìa khóa mở cổng. Và chớ có dại dột mà leo qua tường rào kia với bộ cánh không thể xuất sắc hơn này. Jessica sẽ bóp cổ mi cho đến chết hoặc siết cổ mi bằng chính chiếc khăn choàng Burberry nếu cô ấy biết mi làm vậy và tệ hơn mi lại là người yêu cũ của cô ấy. Hãy tin rằng chẳng có gì xuất sắc hơn thế nữa đâu”

Vâng, tôi thề rằng dù có mất trí tôi cũng chẳng bao giờ làm những việc tương tự như leo trèo nguy hiểm để đánh mất đi hình tượng chủ bút của mình. Nhưng mọi thứ đó tuyệt nhiên không phải là vấn đề. Vấn đề thật sự là bụng tôi đang đau từng cơn, không quá khó để cảm nhận bao tử đang co thắt 1 cách đầy biểu tình

“Thôi nào. Mi đã ăn cả đời, nhịn đói qua loa vài bữa chẳng chết đâu mà lo. Rồi mi sẽ loại bỏ được 1 khối lượng mỡ thừa đấy. Ngoàn nào bao tử của Kwon Yu Ri, dừng ngay cuộc biểu tình vì tình yêu cao cả với Jessica đi.”

Vâng đó chỉ là 1 cách tự an ủi bản thân mà chẳng mang lại tí tác dụng nào vào lúc này. Thề có Chúa tôi sẽ chẳng bao giờ nhấc mông mình đi đâu khỏi khu vực này cả. Không phải vì sự lười nhác trong tôi, đơn giản chỉ vì không ai có thể biết cô gái xinh đẹp Jessica sẽ quay về lúc nào. Mà tôi thì chẳng đời nào muốn bỏ phí công sức cả đêm của mình như thế. Dẫu sao tôi vẫn cần 1 lời giải thích của em cho toàn bộ câu chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro