*Chap 59*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


59. Tình yêu là sự rung cảm của một tâm hồn khi gặp một tâm hồn đồng điệu, là sự hòa nhịp của hai trái tim, làm người ta nhìn thấy mọi vật tươi đẹp hơn.

[Sưu tầm]

--------------------

Tem: TaeRin_ARMY9597 tem mở hàng đầu tiên khi Bun trở lại nè😊😊

~Enjoy~

- Jungkook à cậu mau từ bỏ đi, chúng ta nãy giờ đã đứng đây hơn nửa tiếng rồi đó. - Jimin nài nỉ nhìn con người kia đang cắm cúi vào cái máy gắp thú bông ở cổng ra vào của khu vui chơi.

Nó nhìn đồng hồ khẽ nhíu mày, đã gần sáu giờ rồi, nếu còn không mau về nhất định Hani sẽ nổi điên lên mất.

- Jungkook à~~

Cậu nghe Jimin gọi tên mình, biết rằng nãy giờ đã khiến bọn họ chờ lâu đến như vậy nhưng mà....

Jungkook luyến tiếc nhìn đến trong máy gắp thú bông có một vật hình dạng ngộ nghĩnh với cái đầu hình trái tim màu đỏ, ở trên còn được thêu cả mắt mũi miệng, thân mình nhỏ hơn khoác một bộ áo mà xanh đậm, nó nằm đó như đang khiêu khích cậu có thể gắp được nó vậy.

Jungkook thở dài, chỉ vì con thú bông ngộ nghĩnh này chính là do một thần tượng của cậu thiết kế ra, nó tên là "TaTa" mặc dù mấy con thú bông ở đây đều là hàng "dỏm", chất liệu vải không tốt, đường may cũng không đẹp nhưng Jungkook vẫn có ý muốn lấy được. Bất quá, như Jimin nói đấy, cậu đã đứng đây hơn nửa tiếng rồi vẫn là không có gắp được a~~...

- Thôi được rồi, chúng ta về vậy...
Khoảng thời gian về tới nhà vừa vặn là 6h30.

Jungkook bước ra khỏi xe vươn vai một cái, lên tiếng tạm biệt Jimin.

- Tạm biệt cái gì? - Jimin lúc đó cũng bước ra ngoài, nhướn mày hỏi.

- Hả? Chứ không phải cậu sẽ về à?

- Làm sao về được, hôm nay dẫn cậu đi chơi cả ngày, ít nhất cũng phải cho tớ ăn chực một bữa chứ.
- Nhưng đây là nhà của... - Jungkook còn muốn nói thêm một chữ "Taehyung" liền bị Jimin kéo đi, cậu đành nuốt ngược vào bụng.

- Cậu nghĩ cậu ấy sẽ bất ngờ chứ? - Hoseok huýt vai hắn một cái.

Taehyung không trả lời chỉ gật nhẹ đầu rồi đi thẳng.

Ở đây, Jungkook vừa bước vào nhà đã giật mình bởi cả căn nhà đều đã bị tắt hết đèn, Jungkook không thể nhìn thấy gì, cậu khẽ lay tay Jimin đứng bên cạnh.

- Tại sao chị Hani không bật đèn lên nhỉ? - Jimin giả vờ lo lắng hỏi.

- Không lẽ có chuyện gì sao? Mà còn Taehyung và Hoseok đâu mất rồi?- Jungkook ngó nghiêng hốt hoảng kêu lên.

- Cậu mau tới nhà bếp kiểm tra thử xem? Không chừng chị Hani đang ở trong đó. Còn tớ sẽ đi tìm hai người kia. - Jimin rối rít đẩy đẩy lưng cậu hướng về phía trước còn mình thì chạy ra phía cửa.

Jungkook một giây sau liền không thấy bóng dáng Jimin đâu nữa. Cậu muốn tìm công tắc để bật đèn lên nhưng mọi thứ đều tối quá khiến Jungkook chẳng nhìn thấy gì. Jungkook mò mẫm một lát liền thấy trước mắt có tý ánh sáng phát ra.

- Là từ nhà bếp sao?

Cậu lặng lẽ nhích từng bước về phía trước, mồ hôi hai bên thái dương đều lần lượt chảy xuống. Jungkook khẽ đẩy nhẹ cánh cửa phòng bếp. Cậu chợt bàng hoàng mở to mắt. Trước mặt chỉ có hình dáng Hani đứng đó đang mỉm cười với cậu, kế bên là một bàn thức ăn thật nhiều, thật thịnh soạn. Cậu còn muốn nói gì đó nhưng lời chưa kịp thoát khỏi miệng đã bị tiếng hát từ phía sau lưng đánh gãy.

- Happy Birthday to you... Happy Birthday to you...

Jimin từ từ bước đến, trên tay chễm chệ một chiếc bánh gato thật to, trên đó còn cắm thêm mười sáu cây nến nhỏ đang cháy rực. Nó vừa nhìn cậu nở nụ cười vừa hát vang bài hát chúc mừng sinh nhật. Phía sau còn có Taehyung và Hoseok, hai người họ cũng đang hát theo Jimin.

Ngọn lửa bập bùng trong màn tối chiếu rọi lên mọi thứ trong thật hư ảo. Jungkook thấy trước mắt nhoè dần, cảm giác này có phải là đang mơ hay không? Cậu bật khóc nức nở, đây là lần đầu tiên trong suốt mấy năm qua cậu lại có được một buổi tiệc sinh nhật, một buổi tiệc sinh nhật đúng nghĩa.

Jimin đặt bánh kem vào giữa bàn ăn, nó chạy đến ôm chặt lấy Jungkook cùng khóc.

- Kookie mau nín, không phải lúc này cậu nên cười hay sao? Mau mau cầu nguyện rồi thổi nến đi nào. - Jimin mặc dù mắt đã đỏ hoe vẫn cố dỗ Jungkook, nó thật sự rất không muốn thấy Kookie đáng yêu của nó khóc chút nào.

Jungkook lắc đầu, nó không biết rằng những giọt nước mắt này...chính là rơi vì quá hạnh phúc hay sao?

Cậu nắm chặt hai tay để trước ngực, mắt theo đó nhắm lại. Cậu mỉm cười khẽ cầu nguyện, một ước nguyện đẹp đẽ.

Sau khi Jungkook thổi tắt nến, đèn trong phòng cũng được bật mở. Hani từ lúc nào đã sụt sịt, cô lau nước mắt đang đọng lại nơi khoé mắt. Bước tới ôm lấy Jungkook.

- Thằng bé ngốc, đến sinh nhật mình cũng quên, nếu mọi người không tạo bất ngờ như vậy có phải em sẽ để hôm nay trôi qua trong vô vị luôn không? - Hani vừa nói vừa lấy tay quẹt đi nước mắt trên má Jungkook.

- Cô à...

- Kêu chị đi, kêu cô nghe già lắm...

Jungkook bật cười.

- Em cảm ơn chị. - Jungkook nói rồi nhìn xung quanh. - Cảm ơn cả mọi người nữa.

Nhìn ánh mắt cảm kích cùng gương mặt hạnh phúc của cậu, ai cũng vui vẻ cả. Hôm nay là một ngày đối với tất cả đều thật tuyệt vời...

- Mau ăn thôi, mấy đứa sao lại về trễ như vậy? Đồ ăn gần nguội hết cả rồi. - Hani phẩy tay, kéo ghế ngồi xuống.

Ba người Jimin, Hoseok, Taehyung đều đồng loạt đánh ánh mắt về phía Jungkook, chỉ có con người nào đó nghe đến chữ "ăn" liền không quan tâm đến mọi thứ.

- Tất cả những thứ này đều do chị làm sao? - Jungkook vừa ngốn một họng thức ăn vừa hỏi.

- Chứ còn ai vào đây nữa, bé cưng thấy chị giỏi ghê chưa. Chị đã từ sáng chuẩn bị hết từng này thứ. - Hani vỗ ngực tự hào nói, tất nhiên cô cũng đang cố gắng che giấu cái đôi tay đang run lẩy bẩy nãy giờ.

(Bun: Tội chị, làm đến run tay:)))

Jungkook gật gù, cảm kích nhìn Hani, bỗng trước mắt xuất hiện một tờ khăn giấy, cậu bất ngờ nhìn lên thì thấy chính là Taehyung đang ngồi bên cạnh đưa cho mình.

- Ăn xong hẵng nói, rơi vãi cả ra bàn. - Hắn liếc nhìn Jungkook, tự nhiên dùng khăn giấy lau lau khoé miệng cậu.

Jungkook cứng đờ cả người, cảm thấy một nguồn nhiệt đang từ cổ cậu bốc lên đến đầu.

- Cả...cảm ơn cậu. - Jungkook cầm lấy tờ khăn giấy trên tay Taehyung, gục mặt xuống bàn, cậu không muốn ai thấy khuôn mặt của cậu lúc này. Mặc dù không nhìn nhưng Jungkook chắc chắn biết mặt cậu nó đang đỏ tới cỡ nào.

Ba người kia nhìn một màn này bỗng cảm giác như bản thân bị bỏ rơi.

- Jimin à, miệng cậu dính nước sốt kìa, đưa đây tớ lau cho. - Hoseok bỗng lên tiếng, rút ra một tờ khăn giấy chùi lấy chùi để khoé miệng nó.

Jimin đau đớn khẽ nhíu mày, thầm chửi một câu Hoseok chết dẫm nhưng vẫn là cùng cậu ta phối hợp một chút.

- Cảm ơn cậu nha, chồi ôi ngại quá...

- Mấy cậu...!! - Jungkook ngượng chín người, đáng ghét hai người các cậu!!

Taehyung bên cạnh vẫn bình thản gắp miếng thịt bò cho vào miệng như chuyện đó chẳng liên quan tới mình. Nhưng ai biết được hiện tại trong lòng hắn vui đến cỡ nào...

--------------------

End chap 59

Có lẽ đã xuống tay nghề...

Bun lại phải đi pr lại fic rồi😅😅


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro