[ Longfic Taohun ] Hãy về bên anh_Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khoảng thời gian đào tạo một dụng cụ chuyên nghiệp rất mất nhiều thời gian. Và Oh SeHee là một dụng cụ hết sức chuyên nghiệp trong mọi lĩnh vực như kinh doanh hoặc đáng sợ hơn nữa chính là giết người. Sau khi xuất viện, Kai vs SeHee cùng nhau tếp quản công ty KH, gây dựng nên một công ty từ không có tên tuổi gì thành một tập đoàn lớn mạnh đứng trong top của Đại Hàn Dân Quốc. Không giống các công ty khác, KH phát triển một cách bí ẩn. Chẳng hạn như trong bản hợp đồng có thêm một mục chú ý là nếu công ty đối thủ không có người lãnh đạo thì toàn bộ 80% cổ phần sẽ thuộc về công ty đối tác. Những công ty không còn người lãnh đạo chỉ trừ khi người đứng đầu đã chết và người thực hiện nhiệm vụ ám sát đó không ai khác ngoài SeHee. Nhiệm vụ của cậu diễn không hẳn gọi là ám sát đấu mặt...
_________

Nhân ảnh trong gương mỉm cười. Bộ vest Âu phục hiện lên trong tấm gương phản chiếu. Một đường cong hoàn hảo trên môi tựa như một cái nhếch môi không rõ vui hay buồn. Người trong gương mang một vẻ đẹp kì lạ. Đôi mắt tựa như ánh bình minh rực rỡ ngoài khung cửa bỗng chốc lại tối sầm như một trận cuồng phong bão táp. Nó vừa dịu dàng một cách ma mị vừa lạnh lùng đến mức đáng sợ. Đoi mắt tuyệt đẹp đó ẩn sâu một thứ gọi là sắc sảo, là thù hận và đau khổ.

Để nếm trải những hương vị cay đắng của cuộc đời, đòi hỏi con người ta phải từng có một trái tim yêu mãnh liệt. Người trong gương cũng thế, một trái tim yêu khao khát vs yêu cháy bỏng.

Thế nhưng giữa hạnh phúc vẫn còn lắm thứ gọi là nỗi đau. SeHun đã chịu nỗi đau quá nhiều, nó nhiều tới mức cuốn lấy tất cả tin yêu trong trái tim cậu.

Nó nhiều tới mức giết chết cả một con ng

Sehun lại cười, cậu ngắm nhìn thân ảnh của mình trong gương thật lâu. Hôm nay cậu sẽ kết hôn! Một cuộc hôn nhân mà khi đó Sehun không là chú rể, cũng chưa hẳn là cô dâu.

- SeHee, em xong chưa ?

Có tiếng người gọi vọng vào và mấy nhịp gõ cửa. Sehun đưa tay chỉnh trang phục và gương mặt xinh đẹp nở nụ cười tươi.

- Xong rồi ! - Cậu nói vọng ra

Cánh cửa nhanh chóng được mở, một người đàn ông trung niên bước vào nhìn cậu, ánh mắt ông ta sáng lên. Một người đáng tuổi cha mình, Sehun sẽ kết hôn với người đó.

- Trông em... thật tuyệt ! - Ông nói rồi choàng tay kéo Sehun ôm chặt vào lòng, Sehun thuận theo nhưng vẫn đưa một tay lên chắn ngang ngực ông ta để tạo khoảng cách.

Ông ta đưa môi của mình hôn lên cổ Sehun khiến cậu ngả đầu ra sau.

- Đừng làm thế. Chúng ta sắp kết hôn rồi mà.

- Cậu cất tiếng, người đàn ông bật cười, ông đưa tay nhéo cái mũi nhỏ của Sehun.

- Heenie, em thật biết cách dụ dỗ người khác. Được rồi, đợi đêm nay động phòng anh sẽ xử em sau.

Và rồi ông ta siết chặt cậu lần cuối, sau đó bước ra ngoài. Sehun thở phào nhẹ nhõm, cậu đưa tay vuốt ngực rồi uống một ngụm nước.

Oh SeHee - một cái tên quá đẹp, một sự che đậy quá hoàn hảo.

Từ bây giờ sẽ chỉ là Oh SeHee thôi, Oh Sehun đã chết rồi! Trái tim cậu đã chết vào hai năm về trước.

Chỉnh lại quần áo, Sehun cầm bó hoa hồng trắng tươm, cậu sải bước tự tin ra ngoài. Lễ dường được trang trí rất long trọng trong một khu nhà hàng lớn với những chùm đèn to treo lơ lửng bên trên.
Xung quanh nhà hàng là hàng ngàn rừng hồng trải dài trên sân, trên bàn ăn, trên thảm đỏ. Thế nhưng có một điều thú vị hơn, tất cả đều là hoa hồng tím.

Cậu bước tới bên người đàn ông trung niên mặc kệ lời xì xào bàn tán của những quan khách. Ai cũng biết người cậu sắp cưới là một lão già dê, chuyên đi lừa gạt con nhà lành và bắt về làm vợ. Họ đều nghĩ rằng chỉ sau đêm nay thôi, Sehun sẽ bị cho ra rìa. Cậu sẽ bị ông ta ăn sạch sẽ rồi vứt bỏ vào một góc như một thứ đã qua sử dụng.

Sehun chỉ cười... Bởi vì những người đó không biết, Oh Sehun thực chất không hề đơn giản. Oh SeHee - hiện thân 2 năm sau của Oh Sehun hiền dịu - lại là một sát thủ chuyên nghiệp !

Cậu giết người, giết những ai ham mê cái đẹp. Giết nhưng ai yêu cái gọi là hoàn hảo, giết những người sẵn sàng phản bội người mình yêu. Cậu giết những thương gia nhà giàu, giết những công tử ăn chơi, giết bất kì ai...đã từng giống Huang Zitao - đối xử với cậu như thế. Và tất nhiên, giết người là có tội. Mà một công dân bình thường như Oh Sehun làm sao có thể trốn tiền án suốt hai năm trời ?

Phải chăng đứng sau đó còn có một người khác ? Một người chủ mưu ? Một ng giật dây xem cậu như con rối ? Một người lợi dụng lòng thù hận của cậu để phục vụ cho mục đích bản thân ? Bởi những người chết trong tay Sehun đều là những ông chủ giàu có trên thương trường.

Lần này cũng không ngoại lệ !

Mỉm cười trước lời nói" con đồng ý " mà cậu đã nghe hơn chục lần, Sehun khoác tay người đàn ông kia ra xe. Gương mặt vẫn giữ nguyên một trạng thái duy nhất với đường con hoàn hảo trên môi. Có trời mới biết đằng sau lớp mặt nạ đó là người thế nào...Kết thúc cuộc hôn nhân hờ, Sehun theo người đàn ông đáng tuổi cha mình đang xưng " chồng - vợ " với mình về nhà.

Đúng như dự đoán của cậu, vừa mớu bước vào cửa, chưa kịp cởi giày, ông ta đã kéo thẳng tay Sehun vào phòng ngủ, đẩy nhẹ cậu xuống giường. Bất đắc dĩ ông ta mới phải lấy cậu vì Sehun có một quy tắc, chỉ khi nào đã kết hôn thì cậu mới cho gần gũi. Sehun bị lữ đẩy khá mạnh của người kia nên ngã lên chiếc giường trắng. Ông ta như con thú hoang leo lên người cậu, gương mặt vùi chặt vào chiếc cổ trắng tinh mà liếm láp. Bàn tay nhanh chóng cởi lớp áo vest khoác ngoài của Sehun mà quăng vsgo góc phòng. Sau đó lượn lờ tới hàng cúc áo sơ mi, ông ta đưa tay gỡ hai nút đầu chiếc áo. Đôi môi dời nụ hôn xuống vùng ngực phập phồng khiêu gợi của cậu. Sehun nằm yên một hồi, mãi cho đến khi ông đưa tay mò xuống thắt lưng cậu, Srhun mới mở mắt. Cậu lấy tay chặn người kia lại

- Gấp tới vậy sao ? Thay đồ cái đã nào.

- Thay làm chi ? Không phải tý nữa sẽ cởi ra sao? - ông ta nở nụ cười đê tiện nhìn cậu
Sehun cũng cười.

- Anh làm em có cảm giác, anh lấy em về chỉ để làm việc này thôi ấy...- Sehun nói khéo, ông ta giật nảy mình. Cậu quá hiểu mấy con Dê già này mà.

Chỉ là mấy con Dê đó không biết, Oh Sehun thực chất là một con Cáo !

- Không có đâu cục cưng, đừng nghĩ thế. - ông ta nựng má cậu dịu dàng. Thật ra ông ta chịu hết nổi rồi đó chứ. Khúc củi phía dưới đã cứng lên, Sehun nhìn xuống đũng quần ông ta, khẽ cười

- Em thấy khát nước.

Nuốt một ngụm nước miếng vào trong, ông ta vẫn không dời mắt khỏi vùng ngực còn ẩn giấu sau lớp áo sơ mi của cậu.

- Đợi anh đi lấy.

Và rồi ông ta chạy đi. Sehun nằm lại giường, ánh mắt lia tới cái đồng hồ trên tường. 9 giờ 50...Chưa đầy hai phút sau nước đã được mang đến, Sehun cầm ly nước trên tay, khẽ lắc lắc

- Sao em không uống đi. - Ông ta giục

- Hết khát rồi. - Cậu lại cười

Ông ta giật ly nước từ tay Sehun rồi đè cậu xuống.

- Vậy tiếp tục nào !

- Ầy, khoan đã. Em kêu lấy nước là để cho anh uống đó ! - Sehun cầm tay ông ta rồi đưa ly nước lại gần. Lão già dê nhìn Sehun mỉm cười, gương mặt lộ vẻ hài lòng.

- Em thật chu đáo quá.

Và rồi ông ta nốc cạn ly nước, uống nhanh để còn gần gũi với người đẹp chứ sao ! Sehun nháy mắt nhìn ly nước đã cạn, cả người cậu buông thõng dựa hẳn vào lão già kia. Ông ta sướng phát điên, đôi môi lại tìm đến vành tai của Sehun mà cắn mút. Cậu từ lâu đã quá quen với mấy kiểu này, nên không có cảm giác gì hơn ngoài việc khó chịu. Cậu tuyệt nhiên chưa từng một lần rung động hay kích thích.

- Em ngượng kìa ! - Cậu không đáp lời, ng đàn ông lại cúi xuống hôn lấy cái cổ của cậu, bàn tay thò vào lớp áo của Sehun mà xoa nắn hai bên đầu nhũ. Sehun giả vờ rên khẽ, thật cứ như con gà bị cắt cổ. Cậu nhắm mắt mệt mỏi chờ thời gian trôi qua...
9 giờ 59 phút...

" Ông chồng hờ " chưa đầy 24 giờ bắt đầu đưa tay cởi thắt lưng của cậu sau một lúc chán chê bên trên, ánh mắt ông ta ánh lên ham muốn tột cùng, đầy rẫy dục vọng.

- Em yêu, anh tới đây...!- Lời nói chưa kịp phát ra thì ông ta đã đổ gục lên người Sehun.

- Phải ! Là tới địa ngục đấy !

Cậu nhếch môi gạt ông ta sang một bên, kéo lại khóa quần, choàng tay mặc chiếc áo sơ mi vào, đôi tay bé nhỏ nhanh nhẹn cài nút đàng hoàng, bẻ cổ áo dứt khoát, mái tóc chải lại gọn gẽ và vài sợi được vuốt ngược lên trông rất quyến rũ. Nhếch môi nhìn cái xác trên giường, Sehun hài lòng khi cả người ông ta co giật, từ khóe miệng tràn ra một tý bọt trắng trông đến ghê người, hai mắt mở to trợn người, tròng trắng chiếm hết cả tròng đen.

Cậu xuống nhà mở cửa, có một chiếc xe đang đỗ chờ. Mở cửa, cậu bước vào rồi mỉm cười với người mặc áo vest đen trong xe.

- Em thật đúng giờ, SeHun.-người kia lên tiếng. SeHun lấy tay chặn môi anh ta

- Yên nào, em là SeHee !

- Phải rồi, SeHee. Em lại thắng rồi.

Sau đó cả hai cùng cười. Một nhiệm vụ nữa lại thành công.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro